Bọn Đàn Ông Này Có Độc
Chương 41: Nội y tình thú
Beta: Hazjk
Tả Ninh vẫn luôn hoài nghi, ảnh chụp do Du Hạo Nam đưa cho Thu Quốc Bình, vì ngày đó ở nhà Văn Khải An, anh đã nói vậy.
Chờ đau bụng kinh đỡ hơn, cô liền cùng Thu Dật Bạch đến phim trường.
Việc đổi nữ chính, công ty đề cập đến suất diễn của bộ phim, chuẩn bị một phương hướng quay tòa nhà văn phòng ở khu nghỉ dưỡng, nhưng hiện tại thời gian của Cao Hạ sắp xếp gấp gáp, muốn xen kẽ nhiều cảnh quay ở biệt thự, đoàn phim đem phòng tập thể thao ở tầng năm bố trí thành nội cảnh công ty.
Hành lang mỗi tầng lầu của biệt thự đều có camera theo dõi, Tả Ninh nhân tiện nhìn tất cả mọi người đóng phim, lặng lẽ theo dõi mọi hành động trêи tầng năm.
Cô cần phải xác định, những tấm ảnh của cô và Thu Dật Mặc là do ai chụp.
Ngày hôm đó, Du Hạo Nam không có tới biệt thự hơn nữa hôm sau anh còn chất vấn dấu hôn trêи người Tả Ninh là do ai làm vì vậy có thể thấy được sau lúc chụp anh mới biết được sự việc.
Đi xuống tầng ba phòng máy tính, Tả Ninh nhanh chóng tìm kiếm đoạn video giám sát, hình ảnh rõ ràng cho thấy hôm đó sau khi Cao Hạ rời đi, người đầu tiên đứng ở cửa phòng là Thu Dật Mặc.
Bước chân của anh không nhanh không chậm, hữu lực mà trầm ổn. Nhưng mà anh mới vào phòng không bao lâu, liền có một dáng người xuất hiện.
Giang Thuần Tâm vẫn ở dưới lầu tiếp nhận phỏng vấn.
Ngày đó cô ta mặc đồ nhân vật trong kịch bản yêu cầu là váy đồng phục và giày thể thao, đi đường hẳn không phát ra âm thanh, nhìn bộ dáng của cô ta, khả năng chỉ là bị phóng viên vây quanh đến phiền muốn đi lên nghỉ ngơi.
Nhưng rõ ràng tới cửa phòng nghỉ cô ta liền dừng lại, sửng sốt hai giây sau, lặng lẽ từ trong túi lấy di động ra, xuyên qua khe cửa chụp ảnh, đương nhiên có khả năng còn ghi hình.
Tả Ninh nỗ lực hồi tưởng, lúc đó cô hẳn là đã bị thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ lấn át tâm trí, chỉ tập trung cầu xin Thu Dật Mặc giúp cô, mà Thu Dật Mặc là bởi vì cũng động tình, cho nên mới không phát hiện có người chụp lén?
Giang Thuần Tâm đứng ở cửa chụp chừng hai phút, thậm chí trước khi rời đi còn nhẹ nhàng kéo cửa phòng lại nhưng người bên trong lại không hề phát hiện.
“A! Lại là cô ta….Cô ta cùng Du Hạo Nam, thật đúng là xứng đôi…”
Cắt đoạn video Giang Thuần Tâm chụp lén chuyển về di động của mình, Tả Ninh tiếp tục đem mọi thứ để lại chỗ cũ.
Bên cạnh bố trí thêm một cảnh văn phòng mới, những cảnh quay khác đều tiếp tục như cũ. Cao Hạ mặc một bộ tây trang màu xanh ngọc, ngồi trêи ghế nghiêm túc cùng ba nhân viên đối diện nói chuyện với nhau.
Cảnh này lời thoại đặc biệt nhiều, đề cập đến rất nhiều thuật ngữ tiếng Anh chuyên nghiệp nhưng anh vẫn nói lưu loát, mọi cử chỉ giơ tay nhấc chân đều rất tinh anh.
“Thực ra anh vẫn luôn tò mò, một người con gái như em sao lại không viết tiểu thuyết ngôn tình ngược lại đều viết nam chủ lịch sử, huyền nghi, thương chiến gì đó?” Nghỉ ngơi một lúc, Thu Dật Bạch không nhịn được khoác vai Tả Ninh.
“Em nhớ đã nói với anh nha! Nói không với yêu đương, viết tình yêu khô cằn, không thú vị.”
“Vậy hiên tại chúng ta ở bên nhau, sao em không viết? Anh không ngại cung cấp tư liệu sống cho em đâu, đem chuyện tình của chúng ta viết thành tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn nhất hoặc là viết truyện người lớn cũng được, anh mỗi ngày đều dạy em một loại tư thế.”
“Không biết xấu hổ!”
“Nhưng em lại thích anh không biết xấu hổ.” Anh vùi đầu vào cần cổ của cô, “Em muốn anh suy xét vấn đề, anh liền nghiêm túc suy xét.”
“Cho nên?”
“Em không cần phải vội hai ngày sau xong việc anh sẽ đưa em đến nghĩa trang, em không phải muốn nói với anh chuyện của em sao? Đúng lúc anh cũng có việc muốn nói với em, hôm đó chúng ta đã hẹn, cuối tuần này thế nào? Ngày đó cảnh diễn không quan trọng, giao cho phó đạo diễn là được, ngày đó hai ta sẽ giải quyết chuyện này thật tốt.”
“Được.”
Thu Dật Bạch nói ngày đó, chính là ngày 29 tháng 8, hôm đó cũng là tròn một tháng hai người quen nhau.
Thời gian có vẻ rất ngắn nhưng Tả Ninh cảm thấy đã xảy ra quá nhiều chuyện, có một loại cảm giác không chân thực.
Buổi chiều ngày 28, Thu Dật Bạch nói phải về nhà ăn cơm, đem công việc phim trường giao phó xong liền rời đi.
Kết thúc công việc đã là sau 10 giờ tối, Tả Ninh còn chưa về khách sạn liền nhận được tin nhắn WeChat của Thu Dật Bạch: Anh sẽ mau trở về, ở trong phòng đợi anh, anh chuẩn bị quà cho em.
Cô đã sớm quen việc Thu Dật Bạch tặng quà cho cô, chỉ là không ngờ lúc nhìn đến vẫn có chút kinh ngạc.
Tên kia thế mà lại đưa cho cô nội y tình thú.
Tuy rằng lúc trước anh có yêu cầu, cô cũng đáp ứng rồi nhưng bọn họ chưa thực sự thử qua, hiện tại nhìn đồ vật trêи sô pha, Tả Ninh trong lòng lại có chút chờ mong.
Tiến vào phòng tắm tắm rửa một chút, đứng trước gương mặc quần áo vào người, Tả Ninh lập tức đỏ mặt, cái này mặc so với không mặc còn làm người ta thấy thẹn hơn.
Nhưng tưởng tượng đến bộ dáng Thu Dật Bạch nhìn thấy cô huyết mạch dâng trào, cô bất giác đắc ý, thậm chí cố ít phun nước hoa sau đó cầm di động tìm tư thế mê người, ở trước gương làm theo.
Còn không kịp chọn tư thế vừa lòng, bên ngoài lại nghe âm thanh mở cửa, Tả Ninh không nghĩ nhiều từ phòng tắm chạy ra, dựa ở cửa, mị thanh nói: “Rốt cuộc cũng về để ăn em, người ta chờ anh lâu lắm rồi.”
Chỉ ngay sau đó ý cười trêи mặt cô hoàn toàn cứng đờ.
Người vào không phải là Thu Dật Bạch, mà là Thu Dật Mặc.
Thu Dật Mặc cũng dừng lại.
Tả Ninh dựa trêи tường, môi đỏ khẽ mở, đôi mắt lấp lánh, toàn thân chỉ mặc một cái váy hai dây trong suốt màu trắng nhưng váy lại không có cái gì che khuất, ngược lại so với cả người trần trụi còn mê người hơn.
Không biết nguyên nhân có phải do vật liệu may mặc không, trước ngực cô hai đầu ti đã đứng thẳng, theo hô hấp của cô không ngường run rẩy mà rừng rậm thần bí màu đen thân dưới hoàn toàn bại lộ trước mắt anh.
Thu Dật Mặc hô hấp dồn dập, yết hầu nóng ran, trong mắt đã sớm bị tình ɖu͙ƈ che kín.
Sự việc phát sinh quá đột ngột Tả Ninh nhất thời đã quên phản ứng, thẳng đến khi thấy anh bước tới, cô mới vội vàng lui về sau, giận dữ nói: “Anh đến đây làm gì?”
Thu Dật Mặc thanh âm khàn khàn: “Không phải em gọi tôi đến?”
“Tôi…”
Tả Ninh còn chưa dứt lời, cả người đã bị anh ôm vào trong ngực, cô sợ tới mức thét chói tai: “Anh buông tôi ra Thu Dật Mặc, tôi…Ưm….”
Người đàn ông hôn một cách gấp gáp tàn nhẫn, nhanh chóng che lấp cánh môi của cô, tùy ý anh cắn mút, đem những lời nói của cô nuốt vào trong bụng.
Tả Ninh một bên phản kháng, một bên nỗ lực nhớ lại lời anh vừa nói, trong đó nhất định có chỗ nào đó sai rồi nhưng cô sao cũng không nhớ rõ.
Bụng nhỏ bị côn thịt cứng rắn nóng như lửa chọc vào, cô cảm thụ được ɖu͙ƈ vọng bừng bừng của anh, chính là cô không thể!
Nhớ đến chuyện cô cùng người đàn ông này đã từng phát sinh quan hệ nhưng hiện tại cô là bạn gái Thu Dật Bạch.
Thân thể bị anh gắt gao ôm chặt, không thể động đậy, đôi môi bị anh ngậm lấy, đầu lưỡi cũng bị anh dây dưa, cô nói cái gì cũng không nên lời.
Dưới tình thế cấp bách, cô chỉ có thể hung hăng cắn xuống đầu lưỡi của anh.
—–
Bão chương có thích honggg ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!