Bọn Đàn Ông Này Có Độc - Ngoại truyện 2.5: Xe chấn 3P ( thượng )
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
415


Bọn Đàn Ông Này Có Độc


Ngoại truyện 2.5: Xe chấn 3P ( thượng )


Địa điểm quay bộ phim này của Thu Dật Bạch với Cao Hạ là một thành phố bên cạnh cách thành phố S bốn giờ đi xe, Tả Ninh l không quen đi cao tốc, cho nên là ngồi xe buýt đến đây.

Vốn dĩ ngay từ đầu các nam nhân không rảnh để đi cùng cô, nhưng ai cũng không chịu để cô một mình ra ngoài, cuối cùng vẫn là cô phát hỏa mới trấn trụ được mấy người đó.

Từ sau lần bị bắt cóc đó, các nam nhân đều không cho cô một mình ra ngoài, tuy rằng cô biết bọn họ là vì an toàn của cô mà suy nghĩ, nhưng cô đã là một người trưởng thành 30 tuổi đầu rồi, không có khả năng bị trông giữ như một đứa trẻ.

Nhưng lại không nghĩ tới, cô vừa mới đến đoàn phim không được hai ngày, Thu Dật Mặc với Du Hạo Nam cũng đã đến đây.

Hai nam nhân này vốn dĩ đều không thể thoát khỏi công việc của công ty, cho nên Tả Ninh mới yên tâm đưa hai đứa trẻ song sinh cho bảo mẫu. Hai đứa nhỏ tuy rằng còn nhỏ, nhưng rất ngoan ngoãn, chỉ cần buổi tối có ba ba ngủ cùng, cho dù Tả Ninh ra ngoài mấy ngày bọn nhóc cũng sẽ không khóc nháo.

Nhưng mà hiện tại……

“@ Tả Ninh @ Du Hạo Nam @ Thu Dật Mặc ba người đi chơi đủ chưa? Khi nào thì trở về?”

“@ Tả Ninh @ Du Hạo Nam @ Thu Dật Mặc ông đây muốn bãi công!!!”

“@ Tả Ninh @ Du Hạo Nam @ Thu Dật Mặc nếu còn không quay về, ông đây sẽ ném hai đứa nhóc này từ tầng 3 xuống.”

“@ Tả Ninh @ Du Hạo Nam @ Thu Dật Mặc mỗi đêm đều phải ngủ cùng với hai đứa nhóc này, tôi đã ba ngày không chợp mắt, các người còn lại không trở lại tôi muốn đột tử.”

“@ Văn Khải An còn mấy ngày nữa mới trở về? Ông đây chịu đựng không nổi.”

Nhìn trong nhóm không ngừng nhảy ra tin nhắn, Tả Ninh hoàn toàn có thể nhìn ra bộ dáng Phương Kinh Luân phát điên.

Ngẩng đầu nhìn Du Hạo Nam đang lái xe phía trước, lại nhìn Thu Dật Mặc đang cầm điện thoại xử lý công việc bên cạnh, Tả Ninh không nhịn được âm thầm thở dài, hai nam nhân này đúng thật là chuyện gì đều làm được, cư nhiên cứ như vậy ném hai đứa nhóc cho Phương Kinh Luân.

“Em làm mẹ còn có thể ném bọn nó đấy chạy đi xa như vậy cùng nam nhân khác, bọn anh có cái gì mà làm không được?” Từ kính chiếu hậu nhìn thấy biểu tình của Tả Ninh, Du Hạo Nam lập tức liền hiểu trong lòng cô đang suy nghĩ cái gì.

Tả Ninh bĩu môi, nhưng lại không có cách nào phản bác.

Điện thoại lại truyền ra âm thanh thông báo có tin nhắn, cô cho rằng lại là Phương Kinh Luân ở trong nhóm bực tức quá độ, đang chuẩn bị trấn an một chút, ai ngờ vừa click mở, cả người cô đều không tốt.

Thu Dật Mặc: [ hình ảnh ] Lần đầu tiên nếm thử 5P, cảm giác cũng không tệ lắm.

Trêи hình ảnh là Tả Ninh cả người trần trụi, bị Cao Hạ cùng Thu Dật Bạch một trước một sau tiến công, gương mặt ửng hồng, trong mắt toàn là tình ɖu͙ƈ, tuy rằng chỉ là hình ảnh trạng thái tĩnh, nhưng xem ánh sáng từ động tác cô ngửa đầu khẽ nhếch miệng, cũng có thể biết cô kêu lớn tiếng thế nào.

Tả Ninh quả thực có xúc động muốn đá cái tên biến thái bên cạnh này xuống xe, hắn gửi bức ảnh như vậy, không phải muốn ép cho Phương Kinh Luân với Văn Khải An thao cô đến mức không xuống giường được sao?

Quả nhiên, trong nhóm rất nhanh liền truyền đến tin nhắn trả lời của mấy nam nhân khác.

Phương Kinh Luân: Mẹ!

Phương Kinh Luân: CMN!

Phương Kinh Luân: Shittttt!

Thu Dật Bạch: Xác thật không tồi, @ Tả Ninh bảo bối anh lại nhớ em.

Cao Hạ: @ Tả Ninh nhớ rõ video buổi tối.

Văn Khải An: Ha hả.

Phương Kinh Luân: Một đám cầm thú!

Thu Dật Bạch: Hai người không phải cũng chơi qua? Giả trang thanh cao cái gì?

Phương Kinh Luân: @ Tả Ninh chờ em trở về xem anh làm sao thu thập em!

Thu Dật Mặc: Cậu lại dọa cô ấy, cô ấy sẽ không trở lại.

Văn Khải An: Tôi trở về trước, còn nửa giờ nữa, mấy người khi nào đến?

Ngẫm lại hay là nên ngoan ngoãn trả lời một câu biểu hiện tốt một chút, vì thế Tả Ninh cũng đã gửi một tin nhắn: Đang trêи cao tốc cao tốc, rất nhanh sẽ đến.

Thu Dật Mặc: Nhanh không được, ít nhất là 3 giờ.

Tả Ninh nghi hoặc nhìn hắn một cái: “Anh còn có chuyện gì muốn xử lý trước khi quay về nhà sao?”

Thu Dật Mặc nhìn cô giương lên khóe môi cười, tiếp tục cầm điện thoại gửi một tin nhắn nữa: Bảo bối nói muốn chơi thử xe chấn 3P, chúng ta làm xong sẽ trở về.

Phương Kinh Luân: Mẹ!

Thu Dật Bạch: Mẹ! Cầm thú!

Cao Hạ: Ha hả.

Văn Khải An: Ha hả.

Tả Ninh: Em không có!

U oán nhìn Thu Dật Mặc, Tả Ninh càng thêm kiên định quyết tâm muốn một chân đá hắn xuống xe.

Nhưng mà không đợi động tác của cô, Thu Dật Mặc đã vươn một tay vớt cô vào trong lòng ngực, bàn tay to từ áo thun thâm nhập vào trong, cách nội y xoa hai luồng иɦũ ɦσα no đủ.

Tả Ninh dùng sức giãy giụa cái, kết quả tay trái của hắn lại ôm cô càng chặt, tay phải càng đi vào bên trong áo dùng sức vuốt ve đầu иɦũ ɦσα.

“Ân……”

Nghe được Tả Ninh than nhẹ, Du Hạo Nam nhìn lên vừa thấy, lập tức liền hiểu hai người kia đang làm cái gì.

“CMN!” Tức giận trừng mắt nhìn Thu Dật Mặc một cái, Du Hạo Nam trầm giọng nói, “Để ý cẩn thận bị theo dõi quay đến.”

“Lái tốt xe của anh là được, trong chốc lát đừng có ngạnh lên mà gây ra tai nạn giao thông.”

“A…… Mặc……” Nam nhân rõ ràng đang bình tĩnh cùng Du Hạo Nam nói chuyện, nhưng tay trái đã vói vào trong váy ngắn của cô, cách qυầи ɭót ấn ấn hoa huyệt mẫn cảm.

“Ướt.” Thu Dật Mặc khẽ cười một tiếng, cúi đầu lên môi cô, đôi tay tiếp tục động tác một trêи một dưới.

Cho dù tất cả tiếng rêи rỉ đã bị nuốt hết, nhưng Du Hạo Nam vẫn có thể nghe thấy tiếng hai người thở dốc càng ngày càng dồn dập, thậm chí ngẫu nhiên còn có thể nghe được âm thanh ngón tay của Thu Dật Mặc ở trong hoa huyệt của Tả Ninh thọc vào rút ra.

Nhìn không được hình ảnh kia, nhưng lại có thể sinh động hiểu thấu được. Hắn rõ ràng cảm giác được giữa háng đã nổi lên phản ứng, nhưng hắn còn phải chuyên chú lái xe, loại tra tấn này thật là muốn mạng người.

“Ân a……” Cánh môi mới vừa được buông ra, Tả Ninh đã hừ hừ khanh khanh cầu xin ra tiếng, “Mặc…… Bỏ vào nha……”

“Muốn?”

“Ân…… Mặc……”

“Nói muốn cái gì?”

“Muốn…… A a…… Muốn côn thịt lớn của ông xã.”

“Shittt!” Du Hạo Nam nhịn không được lại mắng một tiếng, “CMN anh có thể nhanh lên hay không?”

“Lần trước ở văn phòng của anh, không phải anh cũng chơi như vậy sao?” Thu Dật Mặc đắc ý liếc hắn một cái, lúc này mới thu hồi tay cởi khoá kéo giữa háng ra.

Không cần hắn ra tay, Tả Ninh đã ngoan ngoãn ngồi vào trêи đùi hắn, bẻ hai mảnh cánh môi ướt dầm dề ra, đem côn thịt lửa nóng đỉnh từng chút nuốt đi vào.

“A……”

Nghe hai người thỏa mãn than thở, cùng với tiếng thân thể chụp đánh, âm thanh nước róc rách, Du Hạo Nam càng cảm thấy cả người khô nóng khó nhịn.

“Đoán xem anh ta có thể nhịn bao lâu?” Thu Dật Mặc ngậm lấy vành tai cô ɭϊếʍ láp, nhiệt khí trong đều phun vào lỗ tai mẫn cảm của cô.

“Ân……” Tả Ninh quay đầu nhìn Du Hạo Nam nghiêm túc lái xe, không hiểu sao lại cảm thấy kϊƈɦ thích càng thêm mãnh liệt, rất nhanh liền lại ngẩng đầu đi tìm cánh môi của Thu Dật Mặc, đôi tay còn thâm nhập vào áo sơmi của hắn, ở trêи lồng ngực cực nóng của hắn du tẩu, bắt lấy hai đầu иɦũ ɦσα gắng gượng vuốt ve đùa bỡn.

“Yêu tinh.” Thu Dật Mặc hung hăng ngậm lấy cánh môi của cô ɭϊếʍ láp hút cắn, đôi tay cũng tham nhập vào nội y của cô khảy khảy hai nụ hoa tinh xảo.

Các loại âm thanh hết đợt này đến đợt khác càng lúc càng lớn, Du Hạo Nam từ kính chiếu hậu chỉ có thể nhìn thấy bọn họ đang kịch liệt hôn môi, nhưng tình cảnh hạ thể hai người giao hợp, vẫn rõ ràng hiện ra trước mắt hắn.

Ra khỏi cao tốc, hắn tìm một chỗ cực kỳ kín đáo nhanh chóng cho xe dừng lại, động động một đống phình phình giữa háng kia liền kéo cửa xe phía sau ra chui vào.

Editor: sacnu

Yêu thích: 1 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN