Bọn Đàn Ông Này Có Độc
Ngoại truyện 3.3: Đấu tranh không ngừng
Hậu quả của việc chọc giận đám nam nhân kia, thật sự rất nghiêm trọng.
Cô cũng thật sự không nghĩ tới, buổi tối hôm đó từ phòng của Văn Khải An bước ra, sẽ trực tiếp đụng phải ba nam nhân khác.
Tuy rằng cô với Văn Khải An chiến đấu cũng rất kịch liệt, động tĩnh cũng không nhỏ, nhưng hiệu quả cách âm ở phòng của các nam nhân khác đều không tồi, mấy người đó không phát hiện ra được.
Có trách thì trách hai đứa nhóc song sinh quá nhạy cảm, ngày thường ngủ cùng với Tả Ninh cơ hồ sẽ không tỉnh lại, mà lúc này Tả Ninh không rời đi bao lâu, hai đứa nhóc đáng thương liền bắt đầu khóc lớn, không ảnh hưởng đến Tả Ninh với Văn Khải An đang hoan ái kịch liệt, nhưng lại triệu hoán ba nam nhân khác tới phòng.
Các nam nhân vừa thấy Tả Ninh cư nhiên không ở đấy, tất nhiên rất nhanh hiểu được, hơn nữa động tác nhất trí cùng nhau nghe lên ở góc tường, đem động tĩnh của hai người ở bên trong tiếp thu rành mạch.
Vì không muốn cho ba cái bình dấm chua khác biết được hành vi “Gian lận” của cô, Tả Ninh sau khi xong việc còn cố ý bảo Văn Khải An ôm cô về phòng.
Kết quả vừa kéo cửa ra, ba đôi mắt động tác nhất trí nhìn chằm chằm Tả Ninh còn mặc sườn xám tình thú, đặc biệt là giữa hai chân cô, khe hở ở qυầи ɭót cùng âm mao màu đen hoàn toàn bại lộ ở trong không khí đều ướt dầm dề, đã thuyết minh bọn họ ở trong phòng đánh nhau kịch liệt như thế nào, cũng câu dẫn tất cả nam nhân ɖu͙ƈ hỏa đốt người.
Đương nhiên, dưới sự bảo hộ cường thế của Văn Khải An, cùng với ba nam nhân tri kỷ suy xét, Tả Ninh vẫn tránh được một kiếp, không ai tiếp tục lăn lộn cô, để cô trở về phòng an ổn ngủ.
Nhưng bắt đầu từ sáng sớm ngày hôm sau, trêи giường của cô không hề thiếu nam nhân, một người so một người càng kéo dài, một người so một người càng tàn nhẫn, cô thật sự bị trừng phạt không hề nhẹ.
“Anh nghe thấy em mỗi lần đều gọi anh ta là An An, làm sao mà gọi thân thiết như vậy? Sao mỗi lần gọi anh đều là gọi thẳng cả tên?”
“Gọi tên của anh không tốt sao, Phương Phương? Kinh Kinh? Luân Luân? Hai cái phía trước nghe giống như tên con gái a.”
“Anh sẽ cho em xem thử có giống con gái không!”
Vì thế không có cách nào giải thích cô bị Phương Kinh Luân hung hăng thao.
“Ông xã, anh với anh ấy chính là anh em tốt, giữa anh em tốt không thể so đo nhiều như vậy.”
“Trước mặt vợ không có anh em.”
Du Hạo Nam chua lòm bắt được cô cũng tàn nhẫn thao.
Còn về Thu Dật Mặc……
Tả Ninh không muốn nói, nam nhân kia làm người am hiểu nhất làm thế nào để tra tấn cô, đùa bỡn cơ thể của cô hai giờ đồng hồ không để cho cô thành công cao trào một lần, cuối cùng vẫn cô khóc kêu cầu hắn vài lần, hắn mới mềm lòng cho cô thống kɧօáϊ.
Hơn nữa ba tên nam nhân đáng sợ còn ở trong nhóm thông báo với Thu Dật Bạch và Cao Hạ đang ở đoàn phim, năm nam nhân kết phường ở trong nhóm tiến hành phán xét Tả Ninh một phen, một lần nữa thiết lập quy củ cho cô: Cần thiết mưa móc đều dính, không được bất công.
Tả Ninh cảm thấy oan a, cô nào có bất công? Rõ ràng là thông cảm cho Văn Khải An mới chạy tới an ủi hắn, rõ ràng cô làm như vậy mới gọi là công bằng.
Từ đây cô cũng hiểu được một đạo lý một đạo lý, đó chính là vĩnh viễn đừng bao giờ giảng giải đạo lý với mấy nam nhân thích ăn dấm trong nhà.
Nhưng mà sau một lần nữa đặt ra quy củ, các nam nhân thật sự có thể nghiêm khắc tuân thủ, không chơi xấu không chơi tâm nhãn, hòa thuận ở chung sao?
Làm được…… Mới là lạ nha.
Tỷ như hiện tại, thừa dịp đoàn phim nghỉ ngơi, Thu Dật Bạch gọi video với Tả Ninh, liền ở bên tai cô thổi bay gió thoảng.
“Em xem a, sáu nam nhân bọn anh, Cao Hạ với Phương Kinh Luân sở dĩ yêu em, nguyên nhân chính là áy náy; Thu lão đại yêu em, đó là trước đó anh ấy mê luyến thân thể của em; Văn Khải An yêu em, a, nói không chừng cái mà anh ta yêu chính là tiểu thuyết của em nha; còn về Du Hạo Nam, anh ta ngay cả em là ai cũng không biết đã công bố yêu em nhiều năm như vậy, quả thực không thể nói lý được. Chỉ có anh và em, là quen biết bình thường, hiểu nhau, yêu nhau, còn chính thức xác lập quan hệ bạn trai bạn gái, cho nên anh ở trong lòng em, nhất thiết là đặc biệt.”
Không thể không thừa nhận, lời này của hắn hình như thật sự rất có đạo lý, Tả Ninh đều cảm thấy bản thân mình đã bị hắn thuyết phục.
Thẳng đến khi một thanh âm lạnh lùng truyền đến: “Ngay từ đầu chú coi trọng, còn không phải là khuôn mặt với dáng người của cô ấy sao?”
Tả Ninh vừa quay đầu lại mới phát hiện Thu Dật Mặc cư nhiên đã tan tầm về nhà, màn hình điện thoại tuy rằng không nhắm thẳng vào hắn, nhưng màn hình bên kia Thu Dật Bạch cũng có thể tinh tường nghĩ ra được biểu tình khinh bỉ trêи mặt của hắn giờ phút này.
“Em với bà xã của em gọi video, anh chen vào làm cái gì?”
“Anh hiện tại muốn cùng bà xã của anh làʍ ȶìиɦ, chú chen vào làm cái gì?” Thu Dật Mặc lấy điện thoại qua liếc nhìn màn hình, “Như thế nào? Muốn xem phát sóng trực tiếp sao?”
Không chờ Thu Dật Bạch trả lời, Tả Ninh đã một phen đoạt lấy điện thoại ngắt cuộc gọi.
Cô tin tưởng hai anh em này thật sự sẽ làm ra được loại sự tình này.
Thấy động tác của cô, Thu Dật Mặc đột nhiên cười nhẹ: “Em làm sao mà khẩn trương như vậy, lần sau cũng có thể suy xét chơi, như vậy, em nhất định sẽ càng mẫn cảm.”
Tả Ninh liếc hắn một cái: “Anh đến tột cùng là làm thế nào mà có thể nghiêm trang nói ra loại lời nói này?”
“Loại lời nói nào?” Thu Dật Mặc vừa nói chuyện vừa cởi bỏ cà vạt áo sơ mi, một phen ôm lấy Tả Ninh, “Đi tắm cùng anh.”
“Theo quy định, đêm nay đến phiên em bồi Du Hạo Nam, là các anh nói muốn nghiêm khắc tuân thủ quy củ.”
“Hôm nay anh ta đến 10 giờ cũng chưa chắc đã về, trong khoảng thời gian này, anh có thể trước giúp anh ta chiếu cố em.”
Tả Ninh:……
Còn có cái gì vô lại hơn nữa không? Hơn nữa cư nhiên còn có thể nói đến chính nghĩa lẫm nhiên.
Thu Dật Mặc đắc ý ôm vai Tả Ninh đi về hướng phòng tắm, vừa đến hành lang liền gặp phải Văn Khải An.
Lắc lắc điện thoại về phía hai người, Văn Khải An mỉm cười thấp giọng nói: “Du Hạo Nam nói đêm nay cậu ta muốn tăng ca, sẽ đổi thời gian đêm mai với anh, anh đồng ý.”
Đồng tử của Thu Dật Mặc hơi co lại, lạnh lùng nhìn Văn Khải An: “Anh xác định?”
“Xác định.” Văn Khải An một tay kéo Tả Ninh vào trong lòng ngực mình, “Đi thôi, hiện tại em nên bồi anh.”
Dưới cái nhìn chăm chú của Thu Dật Mặc cùng Văn Khải An trở về phòng, Tả Ninh mới cảm giác điện thoại chấn động một chút.
Vừa mở ra, trêи đó hiện thị tin nhắn Du Hạo Nam gửi tới: Tối hôm nay anh sẽ trở về, nhớ kỹ phải mặc bộ quần áo anh đã chọn cho em kia chờ anh.
Tả Ninh ước chừng sửng sốt ba giây mới phản ứng lại: “Vừa rồi là anh lừa Thu Dật Mặc?”
Văn Khải An gật gật đầu.
Mẹ ơi, những người này là đang trình diễn tâm kế của cung phi sao? Cô khó lắm mới được mấy giờ như vậy, thế nhưng cũng đều bị bọn họ đoạt cướp lừa gạt đi, thật là đáng sợ.
Giờ khắc này, Tả Ninh đột nhiên cảm thấy, trong phim cung đấu kịch, kỳ thật hoàng đế mới là nhân vật vất vả nhất đi.
Editor: sacnu
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!