Bọn Đàn Ông Này Có Độc - Ngoại truyện 5.1: Cuồng rình coi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
363


Bọn Đàn Ông Này Có Độc


Ngoại truyện 5.1: Cuồng rình coi


“Thu tổng, ngày hôm qua video đã gửi đến hòm thư của ngài.”

Nhìn nam nhân lạnh như băng trước mặt gật đầu, thư ký Tiểu Cù xoay người rời khỏi văn phòng tổng giám đốc.

Tuy rằng 《 Nhà 》 xác thật là bộ phim mà công ty rất coi trọng, nhưng vị thủ trưởng này của hắn rõ ràng quan tâm quá mức đối với mọi chuyện ở đoàn phim, đường đường là Tổng giám đốc của Giải trí Tinh Thần mỗi ngày lại chuyên chú nhìn chằm chằm một đoàn phim, chuyện này thật sự không bình thường.

Đương nhiên, hắn không có khả năng đi dò hỏi đáp án của thủ trưởng, cũng sẽ không ngầm nói lung tung, loạn hỏi thăm.

Nếu thủ trưởng không cần hắn chuyển theo dõi sang thời gian thực, chỉ yêu cầu sáng sớm mỗi ngay trước khi đi làm gửi một video theo dõi đến hòm thư, vậy hắn làm theo là được, mà nguyên do bên trong, cũng không phải chuyện một thư ký như hắn nên quan tâm.

Chờ cửa văn phòng một lần nữa đóng lại, Thu Dật Mặc mới mở hòm thư ra, mở video nhanh chóng xem.

Bên trong căn biệt thự quay phim kia có gắn mấy cái cameras, nội dung trong video rất nhiều, nhưng hắn rất nhanh liền tìm thấy hình bóng quen thuộc kia.

Sau đó, chậm rãi kéo con chuột mở ra, nghiêm túc nhìn chằm chằm máy tính.

Hình ảnh nữ nhân mặc một kiện chiffon sam màu trắng, phía dưới mặc một chiếc váy cao bồi trắng đơn giản, đi giày vải, tóc buộc đuôi ngựa, nhìn qua nghiễm nhiên biến thành một thiếu nữ thanh xuân dào dạt.

Nhưng Thu Dật Mặc biết, nữ nhân kia, toàn thân đã sớm có một cỗ mị lực thuộc về nữ nhân thành thục.

Nhìn trong video kia hai cái chân vừa thẳng vừa trắng, hắn đột nhiên cảm thấy thân thể có chút khô nóng.

Từ sau khi hưởng qua tư vị của cô, mỗi đêm nằm mơ, cô đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuất hiện ở trước mặt hắn, cùng hắn triền miên.

Gò má lạnh lùng lòe ra vài tia thần sắc không kiên nhẫn, Thu Dật Mặc dừng một chút, đột nhiên tắt video, chuyển ánh mắt chuyển sang văn kiện đặt một bên.

Còn có nhiều công việc cần hắn xử lý như vậy, hắn không thể lãng phí thời gian làm mấy chuyện nhàm chán như vậy.

Nữ nhân đối với hắn mà nói vốn chính là có thể có cũng có thể không, huống chi nữ nhân trong video kia, hiện giờ đã là bạn gái của em trai hắn.

Mấy ngày trước, hắn đã thấy trong vòng bạn bè của Thu Dật Bạch công bố chuyện yêu đương.

Đứa em trai này của hắn trước nay chưa từng nói đến chuyện yêu đương, bây giờ lại cao điệu tuyên bố kết giao cùng Tả Ninh với bạn bè, lại còn đăng ảnh hai người chụp chung cười đến ngọt ngào.

Lúc nhìn thấy cái trạng thái kia, Thu Dật Mặc cảm thấy có chút chói mắt.

Hẳn chỉ là không thích ứng được chuyện em trai kết giao bạn gái đi, hắn nghĩ vậy.

Xử lý tất cả văn kiện trêи bàn, bất tri bất giác hắn lại mở hòm thư ra, tiếp theo video lúc trước lại tiếp tục hiện lên.

Phim trường quay phim quá nhiều người, hình ảnh theo dõi quá loạn, nhưng hắn vẫn chuẩn xác xác định bóng dáng trắng ở trong một góc kia.

Cô hình như đang giảng diễn với diễn viên, thân là đạo diễn Thu Dật Bạch cũng ở đó, cameras ở quá xa, nghe không rõ mấy người đó đang nói cái gì, nhưng đang giảng, Thu Dật Bạch đột nhiên vươn tay sờ đầu nữ nhân kia, sau đó không màng những người ở phim trường, nhanh chóng hôn một cái lên môi cô.

Một màn này, Thu Dật Mặc thấy rõ.

Hắn vẫn cảm thấy bực bội, sau đó trực tiếp gập máy tính lại.

2 giờ chiều, Sao Trời theo thường lệ cử hành hội nghị, hội báo phía dưới đều là mấy vấn đề thường quy, Thu Dật Mặc nghe nghe, lại nhịn không được lấy điện thoại ra, mở vào hòm thư.

Những cái đó video theo dõi đó đều có âm thanh, nhưng hắn để yên lặng, cứ như vậy ở trong hội nghị xem nó.

Nữ nhân xuất hiện hành lang tầng 5, một mình đi vào phòng nghỉ, rất nhanh liền cầm bình nước khoáng đi ra, chiffon sam rộng thùng thình vừa vặn treo lên then cửa, cánh cửa đột nhiên đóng lại, cánh cửa cũng kéo cô ra xa một chút, thậm chí quần áo cũng bị kéo ra.

Nhìn nữ nhân vừa buồn cười lại vừa chật vật trong hình ảnh, Thu Dật Mặc đột nhiên cười nhẹ ra tiếng.

Trong nháy mắt, toàn bộ phòng họp lâm vào chết lặng.

Giám đốc bộ phận vừa rồi còn báo cáo đột nhiên yên lặng, tất cả khẩn trương nhìn chằm chằm nam nhân ngồi vị trí cao nhất.

Tổng giám đốc vẫn luôn lạnh mặt nghe báo cáo đột nhiên phát ra một trận cười như vậy, cái này không phải là điểm báo muốn phát hỏa sao?

Hắn là biết vị thủ trưởng ít khi nói cười này có bao nhiêu đáng sợ, nhưng hắn cũng chỉ phạm vào một sai lầm nho nhỏ, hiện giờ đã chủ động thẳng thắn thậm chí làm tốt tất cả để đền bù tổn thất, thủ trưởng sẽ không đến mức cả cơ hội sửa đổi cũng không cho hắn đi?

Ý thức được bản thân có chút thất thố, Thu Dật Mặc ho khan một tiếng, ngẩng đầu nhàn nhạt quét nhìn mọi người một cái, trầm giọng nói: “Tiếp tục.”

Thấy ngữ khí của hắn cư nhiên ôn hoà hơn so với ngày thường, giám đốc bộ phận kia rố cuộc cũng thở nhẹ ra, tiểu tâm tiếp tục đề tài phía trước.

Nhưng mới vừa nói xong, phòng họp lại vang lên “Bang” một tiếng, cái bút mà tổng giám đốc vẫn xoay ở trong tay nặng nề rơi xuống bàn.

Những người khác tốt xấu không phạm sai lầm, thấy bộ dạng của tổng giám đốc rõ ràng là kiềm nén lửa giận trong lòng cũng không sợ, nhưng hắn là người tiến đến chịu đòn nhận tội nhận được loại đãi ngộ này, vậy thật sự bát cơm có giữ được không mới là vấn đề.

“Thu tổng……” Hắn nơm nớp lo sợ đứng dậy, muốn giãy giụa giải thích một chút, ai ngờ động tác của nam nhân kia so với hắn còn lưu loát hơn, trực tiếp nắm lấy điện thoại nhanh chóng ra khỏi phòng họp.

Xong rồi, nhìn trình độ phát hoả của thủ trưởng, nói không chừng không phải chỉ khai trừ đơn giản như vậy, nhất định còn lấy trình tự pháp luật truy cứu trách nhiệm của hắn, nháo như vậy, chỉ sợ đến cả công ty khác cũng không muốn nhận hắn.

Thu Dật Mặc tất nhiên không biết chuyện nội tâm của giám đốc bộ phận kia dang lo lắng thế nào, hiện tại trong lòng hắn đang có một ngọn lửa không rõ nguyên do, căn bản không muốn ngồi lại trong phòng họp nhiều người.

Trở về văn phòng, mở âm thanh của điện thoại ra, hắn liền nghe thấy âm thanh đối thoại trong video truyền đến.

“Đừng…… Chỗ này có theo dõi.”

“Không có việc gì, cameras theo dõi chỗ này chỉ là vật bài trí, không có ai xem.”

“Vạn nhất có người xem thì sao?”

“Lát nữa anh sẽ đi xoá.”

Nhưng hiển nhiên, Thu Dật Bạch đã quên cắt bỏ đoạn phim này, nếu không video cũng không có khả năng ngày hôm sau đã truyền tới tay của Thu Dật Mặc.

Hình ảnh, Tả Ninh bị Thu Dật Bạch đè lên tường, hai người ôm hôn đến khó xá khó phân, bàn tay của hắn từ quần áo của cô bị then cửa làm hỏng thăm dò vào trong vuốt ve, hình ảnh chất lượng cáo thậm chí có thể làm Thu Dật Mặc cách một tầng vải chiffon hơi mỏng thấy rõ động tác ở tay của Thu Dật Bạch hoạt động như thế nào.

Vòng tay mảnh khảnh của nữ nhân đều bại lộ ra ngoài, da thịt trắng nõn, đường cong mê người, dưới sự chơi đùa của Thu Dật Bạch toàn bộ thân mình đều khẽ run, gương mặt đỏ ửng, đôi môi hé mở, hẳn là đang phát ra từng tiếng rêи rỉ đè ép.

Rêи rỉ như vậy, Thu Dật Mặc chỉ cần nhắm mắt lại, là có thể cảm nhận được.

Rất thấp rất nhu, tiếng thở dốc, mang theo tiếng khóc nức nở, giống như là tiếng mèo kêu.

Chỉ cần mở miệng, là có thể làm người ta ɖu͙ƈ hỏa tăng vọt, hận không thể hung hăng chà đạp cô.

Đại khái là vì ở hành lang có chút cố kỵ, ngoại trừ một lần lại một lần hôn sâu vuốt ve, Thu Dật Bạch không làm thêm cái gì, chỉ là Tả Ninh đã bị động tác của hắn làm xụi lơ dựa vào lòng ngực hắn, cho nên cuối cùng hắn dứt khoát bế cô lên, trực tiếp đi vào phòng nghỉ.

Bên trong không có khả năng có cameras theo dõi, Thu Dật Mặc không xem được gì, nhưng hoàn toàn có thể tưởng tượng được bọn họ sẽ làm cái gì.

Bộ dáng thừa hoan của nữ nhân kia ở dưới thân Thu Dật Bạch, có giống như khi ở dưới thân hắn hay không?

Cùng hắn kịch liệt hoan ái một lần kia, là bởi vì cô bị bỏ xuân dược, thân thể không chịu khống chế của ý thức, cho nên đồng thời ngượng ngùng, cô cũng rất thả mình.

Vậy khi ở cũng cùng Thu Dật Bạch thì sao?

Thu Dật Bạch là bạn trai danh chính ngôn thuận của cô, ở trước mặt bạn trai minhf, cô hẳn là sẽ hết sức nhu mị với phóng đãng đi?

Trái lại Thu Dật Mặc hắn, cho dù đã từng xuân phong nhất độ, nhưng kỳ thật, hắn chẳng qua cũng chỉ là công cụ để cô phát tiết ɖu͙ƈ vọng mà thôi.

Giờ khắc này, hắn đột nhiên phát hiện, có chút ghen ghét với em trai mình.

Giữa háng sớm đã trướng đến phát đau, Thu Dật Mặc cầm quyền, rốt cuộc cũng tắt video đi, đứng dậy đi vào phòng tắm.

Từ lúc bắt đầu hắn đã sai rồi.

Không nên hiếu kỳ, không nên ôm mục đích xé rách cái mặt nạ thanh cao của nữ nhân kia, tiêu phí nhiều thời gian đi làm một chuyện nhàm chán thậm chí là đáng xấu hổ như vậy.

Đó chẳng qua chỉ là một nữ nhân lớn lên xinh đẹp, dáng người cũng không tồi mà thôi. Nữ nhân như vậy, bên người hắn trước nay đều không thiếu.

Nhưng mà, video theo dõi cô, hình như xác thực rất độc đáo.

Độc đáo đến mức làm hắn nghiện.

Mỗi ngày, tùy thời tùy chỗ, đều muốn mở video ra theo dõi, xem một cái.

Mỗi đêm, trong mộng, đều là hình ảnh cô kiều diễm mị hoặc.

===Đây là phiên ngoại của Thu Dật Mặc khi Tả Ninh vẫn còn đang trong đoàn làm phim.

Editor: sacnu

*Mn đang được thể nghiệm cảm giác 12 tiết văn 1 tuần chưa?!!!

………. Cảm giác như kiểu còn kinh khủng hơn cả trong địa ngục🤢🤢🤢🤢🤢

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN