Bông Hoa Đẹp Nhất
Phần 24
Giữa chúng tôi thật sự có quá nhiều rào cản…đứa trẻ đó đã coi khinh tôi ngay từ giây phút đầu tiên…
Long đứng dậy lừ lừ mắt như sắp khóc nhìn Sơn
-Cô ta có gì tốt đẹp,nếu bố không có tiền cô ấy có đến với bố không?
-Người đàn bà bên cạnh bố không đến lượt con phán xét
-Nếu bố còn tiếp tục với con ả đó ,bố sẽ mất con đấy,con hứa với bố
-Con doạ bố à…
-Con nói là sẽ làm…
Long tức giận đi lên…Linh đuổi theo…Naomi thở dài
-Nó tại sao lại thay đổi nhiều vậy
-Mặc xác nó,thử gọi cho Hương xem đi tới đâu rồi
-Lúc này sếp cứ để cho qua hôm nay đi,chắc Hương cũng sốc…
-K hiểu nó nghe những tin như thế từ đâu mà ra
Trên phòng của Long…
Linh lấy ly nước roi xoa lưng Long
-Cháu uống đi,cháu k nên phản ứng thái quá như vậy
-Cô ta giả tạo nhìn mặt thấy ớn rồi cô ạ,cô với bố cháu mau kết hôn đi cô,đừng để con quỷ đó nó tiếp cận bố cháu
-Kìa Long…tình cảm từ phía cô mà,bố cháu k để ý đến gái già như cô đâu
-Trong mắt cháu cô luôn xinh đẹp mà…cô đừng lo cháu sẽ lo vụ cô và bố cháu
-Đừng làm gì quá cháu ạ…cái gì đến tự nó đến
-Ngoài mẹ cháu và cô ra cháu k đồng ý bất cứ cô gái nào tới gần bố Sơn …
-Suy nghĩ tiêu cực,đi tắm đi nào rồi còn ăn cơm …
Long đứng dậy mỉm cười…Linh ánh mắt rất đắc ý,cô ta cười khẩy…
Tôi về đến nhà thì Sơn nhắn tin cho tôi…
“ Em ổn chứ đừng buồn nhé”
Tôi nhắn lại “ Em ổn anh đừng lo ,đừng lớn tiếng với trẻ con “ ( Hương làm hình mặt cười)…
Cô thở dài bước vào nhà…ngồi suy nghĩ thẫn thờ bên ô cửa sổ …hoa tigon rơi lả tả bên ngoài,Hương đưa tay ra đỡ những cánh hoa …
Điện thoại của Hương reo lên là em gái gọi…
-Chị à sang tuần e về nhé
-Sao lại về vậy
-Em được nghỉ lễ 7 ngày cơ
-Ừ thế về đi chị còn chưa qua đó thăm em được
-Em biết chị bận học mà…
-Bên đó mọi thứ ổn k?
-Em cái gì cũng được tốt nhất nên chị yên tâm…chị với chú Sơn ổn chứ
-À vẫn ổn
-Chú yêu chị lắm đấy,chị đừng phụ lòng của chú…
-Chị hiểu rồi …em yên tâm…chị cũng yêu anh ấy …
-Em biết mà,hai người đẹp đôi lắm…
Nói tới đây nước mắt Hương đột nhiên tuôn rơi…
Trong bữa ăn Long cứ nói gán ghép Linh và bố
-Cô Linh nấu ăn ngon lắm,nay cô Naomi nấu k ngon,canh cá cô Linh nấu ngon lắm hôm nào cô nấu thử cho bố cháu
-Ừ vậy để hôm nào ( Linh nhìn Sơn)
Sơn ngồi ăn lầm lỳ…anh ta đặt đũa xuống đan hai tay vào nhau chống dưới cằm,chiếc nhẫn kim cương loé sáng trên ngón tay…
-Long này,bố nói rõ với con lần cuối cùng ,cô Hương là người yêu bố,dù bố chưa cưới cô nhưng bố sẽ đăng kí kết hôn với cô Hương nên con hãy chuẩn bị tinh thần đi…
-Cô ta chỉ hơn con chưa đến chục tuổi ,bố bắt con gọi cô ta là mẹ,có điên không
-Gọi là gì thì tuỳ con bố k quan trọng nhưng trước mặt bố con phải tôn trọng cô ấy…đàn bà của bố không cần con chọn…hay nói đúng hơn chưa đến lượt con chọn ok…!
Naomi thở dài nhìn Long…
-cô nói Long nghe này,Hương k như những cô gái khác,luôn từ chối mọi sự giúp đỡ từ bố cháu,k hiểu ai nhồi vào đầu cháu là cô ấy nghèo thì cô ấy sẽ bám bố cháu vì tiền.Cháu đâu có biết bố cháu và cô ấy đã trải qua những gì…
Sơn lau miệng đứng dậy…
-Mình xong rồi Linh cứ ở lại chơi nhé
-Mình cũng về luôn đây
Long lon ton nói với “ Bố đưa cô Linh về đi”
-Vậy để Sơn đưa Linh về
-Có tiện đường không
-K sao đâu …
Lên trên xe Linh luôn miệng khen Hương
-Cô ấy xinh xắn thật đấy lại trẻ,cậu và cô gái ấy đẹp đôi lắm
-K hiểu sao thằng Long nó lại ngỗ ngược đến thế ,nó chưa hiểu gì về người ta mà lại xửng cồ lên như vậy,Sơn thất vọng về nó
-Tuổi này hay ngang bướng nên Sơn đừng để ý phải mềm mỏng nó sẽ nghe
-Cám ơn Linh đã chăm sóc thằng bé
-Có gì đâu mình thương Long lắm…như con mình vậy
Nói tới đây Sơn vẻ mặt ái ngại…anh ta cười gượng…
Long trở lên phòng gọi cho ai đó “ Cậu Hiển à,cháu về nước rồi nhưng cháu có việc nhờ cậu,cậu phải giải quyết nhanh gọn cho cháu”
-Long đấy à,nói đi con cậu nghe…
Tôi vừa tắm gội lau được cái đầu thì thấy mợ tôi kêu mệt
-Hương ơi mai đèo mợ đi khám nhé,dạo này mợ cứ hay đau nhâm nhẩm
-Vâng mai đi luôn đi mợ xem bị làm sao…
Điện thoại của Hương reo lên Sơn gọi nên Hương ra ngoài sân nghe…
-Vâng em nghe
-Em ra ngoài đi anh gần tới nơi rồi
-Sao muộn thế rồi
-Anh nhớ em …
-Vâng em ra luôn đây…
Hương quên cả cúp máy…cô chạy vào vội “ Mợ lược nãy mợ chải đâu rồi cháu chải cái nào”
-Đi đâu mà vội thế
-Đi gặp người yêu mợ ạ,k lẽ để đầu rối
-Nỡm ạ,đây lược đây
Sơn nghe thấy thế liền cười nhẹ…Anh ta xuống xe đỗ xuống hút điếu thuốc ,đứng bên này đường…Hương chạy ra vẫy tay…mái tóc vẫn hơi ướt khẽ bay bay…Sơn cười nhẹ vứt điếu thuốc rồi anh ta cúi dẫm lên điếu thuốc tàn…ngẩng lên thấy hai tên to cao bịt khăn vào miệng Hương kéo đi…Sơn vội chạy sang hô lớn
-Bọn mày làm gì vậy bỏ ra…
Từ sau Sơn một kẻ cầm tuýp sắt vụt mạnh vào chân Sơn rồi bỏ chạy…Sơn cố gắng đứng rồi lết chân chạy theo…Hương dãy dụa trong vòng tay người kia…tay với về phía Sơn…Sơn nắm chặt tay khi thấy xe đi khuất…anh ta k đuổi kịp….
-Không …
Sơn vội rút máy ra gọi cho Toàn rồi ấn trên điện thoại báo động đỏ…
“Báo động khẩn cấp cho tao,tìm chiếc xe biển số xxx huy động ngươi của dạ quỷ ở các hướng,bắt sống chúng nó cho tao”
-Vâng sếp
Toàn nhìn báo động đỏ trên điện thoại…anh ta lo lắng…Hằng ôm tay
-Anh sao đần ra vậy
-Anh phải đi đây…
-Sao máy anh cứ nháy đỏ thế
-Báo động đỏ đấy là sếp anh …sếp anh …căng lắm rồi…
Sơn ngồi trong phòng khám…giám đốc bệnh viện lo lắng
-Chân này phải khám kĩ
-Nắn đi tôi chịu được
-K ổn đâu sơn…
-Chệch chút thôi k sao tôi ổn mà…nắn đi
-Đau lắm đấy
-Chịu được mà làm đi
Người đàn ông cầm chân Sơn vẻ căng thẳng
-Trái sang phải nhé
-ok…
Người kia bẻ nghe tiếng rắc…Sơn gồng đỏ hết cả gân ở má nổi lên…mồ hôi nhễ nhại…anh ta bám vào tường đứng lên cố đi lại …
-Ổn không đau đấy chưa đi dc đâu
-K còn thời gian tôi đi đây…
Vừa ra ngoài Toàn đưa cho Sơn chiếc mặt nạ…Sơn đeo lên gương mặt anh ta lạnh tanh vô hồn…
-Tìm thấy xe chưa
-Cái này chiếc xe đó là của em vợ sếp…hắn cũng là tay cộm cán…
-Nối máy đi…
Bên kia đầu dây người đàn ông nghe máy khi Hương đang nằm lăn dưới chân ông ta,ngất bất tỉnh…
-Chào anh rể,lâu lắm rồi anh mới gọi cho em,cơn gió nào đưa anh tới bên em đêm nay vậy ( cười cợt)
-Cậu có vẻ vẫn nông nổi như xưa,tôi cho cậu 30p để trả cô gái ấy về vị trí cũ,đây là chút tình nghĩa cuối cùng tôi dành cho cậu vì chị gái cùa cậu
-Nếu em k nghe lời anh thì sao anh rể,đứa này rất ngon người khá thơm bảo sao anh mê thế ,vì nó anh đánh cả thằng Long…
-Mày hết cơ hội rồi
Sơn cúp máy…em vợ Sơn cười khẩy “ Là cái thằng bác sỹ quèn định doạ ông à,k vì nhà nó thì chị tao đã k chết ,giờ nó sống hết con nọ cưới con kia…thằng khốn kiếp”
Hắn nhìn Hương rồi gạt tóc cô ra nhìn,máu dê hắn nổi lên…” cơ mà đúng là nó xinh,thơm,chúng mày ra ngoài đi”
Hắn vác Hương nằm lên chiếc ghế…vừa cởi áo của Hương tut ra chỉ còn mặc chiếc áo lót…Hắn suýt xoa “ Úi chà chà vếu to thật”
Hắn vừa đặt tay lên thì cửa phá ra…hắn quát “ Mẹ kiếp ai cho chúng mày vào”
Sơn bước vào thấy tên em vợ đang đặt tay lên ngực Hương…Sơn bước tới trong chiếc mặt nạ
-Mày là ai…
Sơn kéo chiếc mặt nạ ra bên ngoài những kẻ khi nãy đã bị giết sạch…máu chảy tràn vào bên trong trên nền đá trắng…tên em vợ sợ đứng bật dậy
-Anh à…sao anh…
-Tao đã cho mày cơ hội …mày nghĩ tao k tìm được mày chắc…mày biết mày động vào ai không
-Anh k nghĩ đến chị tôi và thằng Long,vì anh mà chị tôi chết…
-Nếu k nghĩ đến chị mày tao đã giết mày rồi…nhưng bàn tay mày chạm vào đâu tao sẽ chặt đến đó để cho mày nhớ
Sơn tóm tay hắn,hắn không giật được…Sơn cầm được chiếc búa anh ta ghì tay tên em vợ xuống
-Anh à…tha cho em đi em không biết anh tới mức này
-Vậy mày nghĩ tao ẻo lả lắm phải không…
Nói xong Sơn dơ búa lên hắn đái ra quần …Sơn cười khẩy
-Anh k còn là anh Sơn mà em biết
-Mày biết tao được bao nhiêu
Toàn bước vào Sơn quát “ Ra ngoài”
-Vâng…
Sơn dơ chiếc búa lên đập liên tiếp vào bàn tay của hắn,nghĩ đến việc hắn chạm vào ngực Hương anh ta như phát điên…hắn gào thét dẫy lên nhưng Sơn ghì chặt,máu bắn đầy mặt anh ta…
Toàn và các đệ bên ngoài nghe rõ tiếng hét bên trong…họ cúi đầu chờ lệnh mới…
Xong việc Sơn đi ra rửa tay rồi rửa sạch mặt…tên kia bàn tay nát bét…hắn ngất xỉu tại chỗ…
Sơn đi ra mặc áo cho Hương…anh ta xoa má Hương “ Anh xin lỗi luôn làm em phải đương đầu với nguy hiểm”…
Sơn bế Hương đi qua đám đệ
-Riêng thằng em vợ tôi ném nó đến cổng viện,để nó sống,trên tầng có đám đàn bà của nó giải quyết sạch sẽ…
-Vâng sếp…
Hương nằm trên giường của một khách sạn hạng sang,chiếc giường tròn trong căn phòng rộng…cô mê man…
“ Mẹ ơi…cứu con…anh Sơn…cứu em “
Tay Hương khua khoắng…Sơn tóm lấy tay Hương mở mắt thở hổn hển…thấy Sơn bên cạnh Hương ôm chầm lấy Sơn
-Anh đây rồi
-Sao thế anh đây mà…
-Chuyện khi nãy là sao vậy
-Bọn bắt cóc gái trẻ ban đêm đấy
-Giờ bọn chúng dã man công khai vậy á
-Phải,quên đi
-Sau anh tìm thấy chúng à
-Ừ anh gọi cho tên cầm đầu hắn sợ thả em luôn nhưng em ngấm mê nên bh mới tỉnh
-Phù may mắn thật
Sơn giấu chuyện khi nãy…anh ta lầm lỳ rồi khi Hương ngó vào mặt “ Sao thế”
-Không sao,đêm nay ở đây nhé
-Thôi anh về đi em tỉnh rồi mà
-Chúng ta chưa xong việc mà
Sơn với tay cởi áo Hương,Hương cười đánh vào tay Sơn…
-Em hỏi thật nhé làm chuyện đó suốt anh không mệt à…
-Không với em lại càng không…
Hương đỏ mặt…Sơn với tay thì chân đau nên cau mày
-Chân anh sao thế
-Chệch khớp chút thôi,mai a vào viện chữa là ok
-Sao lại lệch khớp rồi…
Hương ngó chân Sơn…Sơn cầm tay H khiến cô giật mình…
-Mình đăng kí kết hôn nhé…
-Sao…sao lại đăng kí kết hôn ( H bối rối)
-Cưới xin chỉ là hình thức quan trọng là anh muốn cho em danh phận…
-Anh nghĩ kĩ chưa
-Em sẽ thiệt thòi là k dc cưới nhưng nếu em k quan trọng chuyện đó
-Em không quan trọng đâu ,miễn là anh yêu em và em được ở bên anh là đủ rồi …
Sơn với tay hôn Hương…Anh ta kéo chiếc quần sóc của cô xuống…Sơn ngồi và bế Hương ở tư thế ngồi…
Anh ta cúi xuống mút mát bầu ngực của Hương…Hương thở mạnh…cô ngửa cổ ra sau Sơn đỡ rồi đưa dương vật mơn trớn xung quanh âm đạo của Hương…tiếng nhẹp nhẹp từ va chạm của âm dương …nước nhớt trắng càng lúc càng nhiều…Hương với cổ Sơn hôn…
-Chân anh đau nên em chịu khó ngồi nhé
-Là như nào ạ
-Như này này
Sơn đưa vào nhấp và bế xách nách Hương lên ở tư thế ngồi…
-A…A…
Bầu ngực rung chuyển …trong căn phòng lớn trên chiếc giường họ lại tiếp tục quan hệ…đã liền ba ngày họ đêm nào cũng quan hệ…
Hôm sau Hương vui cả buổi sáng khi đến toà soạn báo để được xét tuyển…Tùng thấy Hương vui
-Gì mà cứ cười vậy,tối đi biển sướng hả
-Biển nào
-Ô vợ chồng Hằng tổ chức mà ,thấy bảo a Sơn ok mà
-Chắc anh ấy bận quên chưa báo…anh ấy hôm qua nói sẽ đăng kí kết hôn
-thật á bao giờ
-Mai kia gì đó
-Còn lễ cưới
-K có cưới chỉ dki thôi
-Thật sự cưới xin là hình thức,chỉ cần yêu nhau trân trọng nhau là đủ rồi
-Tao cũng k mong gì nhiều….chỉ mong vậy
Sơn trở về nhà anh ta lên phòng Long…mặt anh ta lầm lỳ…vào phòng thấy con trai đang chơi điện tử anh ta ngồi xuống
-Con được lắm…con hại cậu con rồi đấy
Long khựng lại
-Bố …con
-Con dám sai cậu bắt cóc cô Hương,con có biết thằng đó nó dê tới mức nào không,nó có bao giờ quan tâm đến con lần nào chưa,nó k xứng đáng là cậu của con
-Bố đánh nhau vs cậu à
-Bố chỉ đập nát tay nó thôi,bố nói cho con biết nếu con còn bất kì hành động nào quá khích,bố thề bố sẽ xử đẹp con,vì con là con nên bố phải nhịn và phải chấp nhận
-Bố vì cô ta mà làm vậy với con
-Vì chính con gây ra cả thôi…do con mà ra
Long với con dao nhọn gọt hoa quả
-Bố cần cô ta,bố k còn cần con,bố bất chấp tất cả vì con đàn bà đê hèn đó
-Bỏ dao xuống…tao bảo bỏ dao xuống…
-Bố k còn yêu con nữa
Long cứa xoẹt liên tiếp vào tay …Sơn đá văng con dao ra ôm tay con
-Con điên rồi
-Bố k bỏ cô ta con sẽ tự tử…con k đùa đâu,bố chọn con hay cô ta con hỏi bố vậy thôi…bố k thương con à,nếu thương con bố vì con đi…
Băng tay cho con ,Long ngủ mê man…Sơn mặt rất buồn,Naomi dọn dẹp vết máu trên sàn
-Nó lại gây ra cả chuyện này à,dốt vậy lại tự cứa bao nhiêu máu thế này…
-Nó nói nếu tôi chọn Hương nó sẽ tự tử
-Sao cái thằng này nó cố chấp vậy nhỉ
-Từ bé tôi chưa bao giờ đánh nó hay làm nó bị thương nhưng hôm nay tôi đã túm cổ áo nó,mạt sát nó đơn giản tôi nghĩ nó đã đi quá giới hạn…tôi thương nó không có mẹ từ lúc mới đẻ…tính nó giống tôi nói là sẽ làm…
-Vậy ý sếp là gì?
Sơn đứng dậy đắp chăn cho con…
-Vú em sẽ đến đây chăm nó cô ra sân bay đi…
-Ơ sếp k đi à
Sơn mỉm cười…anh ta vào phòng làm việc đóng cửa ngồi bên ánh đèn vàng hút thuốc và suy nghĩ…Naomi gõ cửa
-Sếp đi k vậy
Sơn mở cửa ra bên ngoài rồi vỗ vai Naomi
-Đi thôi…
Tôi đứng cùng Hằng và Tùng ở sân bay,anh Toàn thì đến vội vàng sau khi xong việc
-Xin lỗi vợ nhé anh bh mới xong
Hằng khoác tay
-K sao đâu anh vất hơn em mà,chúng mình chuẩn bị đi hưởng thôi
Naomi và Sơn cũng tới cùng lúc …Tùng đỡ hành lý của Naomi…Hương k thấy Sơn mang gì cả
-Ơ anh k mang đồ đi à…
-Mọi người vào trước đi anh nói chuyện với Hương chút…
Lên trên phòng chờ …qua lớp kính bên ngoài là những chiếc máy bay to lớn…Hương cau mày
-Có gì mà phải nói riêng vậy k vào chekin sẽ muộn đấy
-Anh xin lỗi anh k đi được…
-Anh bận gì à,k sao đâu em đi một mình vậy ( cố gượng cười)
-Chúng ta chia tay đi …
Hương tắt nụ cười khi lần đầu nghe thấy Sơn đề nghị chia tay
-Em hỏi anh đang nghiêm túc hay gì?
-Anh xin lỗi em vì tất cả,thời gian qua đã làm khổ em nhiều rồi anh xin lỗi
-Vì con anh đúng không,chúng ta có thể thuyết phục dần mà
-Nó nói sẽ tự tử nếu anh chọn em…hãy thông cảm cho anh
-Còn tôi ,anh thích thì đến ,không thích thì buông bỏ phải không,anh chỉ cần nói vứt bỏ là vứt bỏ…vậy mà tôi còn tin anh…
-Anh yêu em nhưng anh
-Anh chọn con trai anh,tôi hiểu và cũng đồng nghĩa tôi thấy bản thân thật rẻ mạt khi vẫn cứ qua lại với anh năm này tới năm khác…anh đừng nói yêu tôi…
-Con trai anh rất quan trọng với anh
-Tôi không quan trọng ý anh là vậy
-Em phải hiểu và thông cảm cho anh ( quát lên)
Hương rơi nước mắt xuống…vẻ mặt Hương cay cú…cô gật đầu liên tục
-Vậy nếu ngày mai ta bỏ đi mọi thứ,anh hứa sẽ không buồn chứ…chỉ cần anh nói câu ừ tôi sẽ không bao giờ ,mãi mãi cho đến khi tôi chết đi cũng không gặp lại anh nữa…
-Anh xin lỗi ,mình chia tay nhé…
Hương quay đi cố gắng đi vững vàng…Sơn gục xuống chiếc ghế…Khi Hương đi xuống thang máy cuốn cô còn cảm thấy khó thở…bản nhạc ở sân bay cất lên
🎶Anh xem em là nơi thích thì đến không thì đi ,anh có bao giờ nghĩ là em đớn đau bao năm tháng,em không hề than trách hay níu kéo anh dù nửa lời,bởi vì yêu anh thôi nên em phải ngậm ngùi nấp sau những mong muốn nhất thời của anh vậy thôi🎶
Hương giữ tay lên tim ngã gục trong tolet…” Anh ta đã giết chết con tim mình rất nhiều lần,mình đã nghĩ anh ta thật sự muốn cho mình danh phận ,thế nhưng cuối cùng mình cũng chỉ như một con điếm rẻ mạt để anh ta đi ra đi vào cho khuây khoả”
Hương chảy nước mắt nhưng cười như kẻ điên trong nhà vệ sinh nữ…máy bay đã cất cánh …Sơn nhìn theo chiếc máy bay mà không biết rằng Hương đang ngồi vừa cười vừa khóc…
Em chỉ là tấm giẻ để anh lau chùi mà thôi…!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!