[Boruto đồng nhân] Beauty. - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


[Boruto đồng nhân] Beauty.


Chương 16


Yuuki san – Yoshito sợ hãi quỳ xuống, tuy anh không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng anh biết bây giờ nhận sai là tốt nhất.

– Câm miệng – Yuuki quát Yoshito, anh ta nhìn Ritsu tuy sợ hãi nhưng cậu bé vẫn cố gắng đứng và đưa ánh mắt cầu cứu về phía Konohamaru và Shino – Hai vị cần biết điều gì từ chúng, cứ giao cho tôi, không cần nhọc lòng vì chúng.

Thật có chuyện rồi, Konohamaru nghĩ khi thấy hành động của Yuuki, anh ta không muốn cho đôi anh em kia rời khỏi đây, và xem ra Yuuki rất chắc chắn sẽ moi ra được bất cứ điều gì nếu như họ yêu cầu. Nghĩ tới nơi đây là khu hoa phố lớn nhất làng Âm Thanh này, hư hư thực thực có Orochimaru chống lưng, những người cai quản nơi đây cũng không tốt lành gì thì Konohamaru có ý muốn giúp anh em Ritsu.

– Không cần thiết như vậy Yuuki san, chúng tôi hứa sẽ giúp đỡ cậu bé này cùng anh trai cậu ta rời khỏi đây – Konohamaru từ chối sự giúp đỡ từ Yuuki – Tiền không là vấn đề.

– Nếu thế thì chúng ta sẽ bàn bạc vấn đề đó sau – Yuuki không quan tâm nói – Tôi chỉ không hy vọng việc học trò của anh mất tích sẽ gây ảnh hưởng tới chúng tôi.

– Chúng tôi cũng hy vọng như vậy – Konohamaru cười cười làm lành.

– Hừ.

Yuuki có vẻ có chuyện thật, anh ta nói gì đó với Takaki rồi lại bước vào sau bức rèm châu, Konohamaru loáng thoáng thấy sau bức rèm đó có mấy người đang ngồi, đáng tiếc anh không thể thấy rõ. Takaki sau đó dẫn bốn người họ đi đến một căn phòng khác, anh ta bảo mọi người chờ rồi sau đó quay trở lại với những tờ giấy trong tay. Takaki giao mấy tờ giấy cho Konohamaru và Shino.

– Giấy bán thân của hai người họ, may là Yoshito còn chưa trở thành một hoa khôi nếu không moi việc không dễ giải quyết thế đâu – Takaki đầy thâm ý liếc nhìn hai anh em nọ, anh ta thì thầm – Đáng tiếc cho một hoa khôi đầy tiềm năng, nhưng ai biết đâu.

– Cảm ơn Takaki san – Shino nhận lấy giấy bán thân rồi giao nó cho Yoshito – Giữ cho cẩn thận đấy nhé.

– Tôi có việc rồi, còn tiền chuộc thì tôi tin tưởng hai vị.

Takaki bỏ đi trước sự ngỡ ngàng của mọi người, Konohamaru thì cảm thấy trực giác của mình chính xác vô cùng, anh đoán Takaki đã biết hay đoán được gì đó.

– Yoshito này, em biết Takaki san là người thế nào sao ?

– Tôi thấy anh ấy rất tốt, nhưng… – Yoshito thấy người ninja này dễ tính với lại còn giúp đỡ mình nên chần chừ nói ra những điều mình biết – Tôi đã nghe những nghệ kỹ lâu năm từng nói phải cẩn thận Takaki san. Có chuyện gì sao ?

– Không, không có gì hết – Konohamaru nói sang chuyện khác – Chúc mừng hai đứa có tự do.

Konohamaru chỉ nói một câu thật lòng chúc mừng hai anh em này, anh không biết anh đã làm sai cái gì, chỉ thấy Yoshito nghe vậy lại tức giận với Ritsu.

– Em đã làm gì Ritsu! Anh hỏi em, trả lời anh – Yoshito gần như hét lên, người thanh niên này đang giận dữ xen lẫn sợ hãi dù anh ta đang cố nén cảm xúc của mình lại – Em tưởng mình còn như xưa sao, em sẽ mất mạng đấy.

– Em…em – Ritsu ngơ ngẩn không biết chuyện gì xảy ra.

– Để chúng tôi nói cho cậu biết những chuyện đã xảy ra – Shino giữ chặt Yoshito.

Takaki đi đến khu trung tâm của Tengai Hana, nơi mà anh vừa mới dẫn nhóm Konohamaru và anh em Ritsu tới. Takaki cung kính đi tới trước bức rèm châu.

– Yuuki san.

– Vào đi, đại nhân có chuyện muốn biết – Tiếng của Yuuki vọng từ bên trong ra.

Takaki vẫn cúi đầu đi vào bên trong sau bức rèm châu, bên trong có vài người đang ngồi, họ đang nói hay bàn chuyện gì với nhau.

– Nói về hai ninja làng Lá mà ta muốn ngươi để ý – Yuuki ra lệnh.

– Vâng, Yuuki san.

Takaki quỳ xuống, cúi đầu bẩm báo về những việc mình biết, trong lúc báo cáo thì trong phòng yên tĩnh dị thường chỉ vang lên giọng nói đều đều vô cảm của anh ta. Sau một hồi khi đã nghe xong báo cáo của Takaki thì không ai nói gì, được vài giây có tiếng động vang lên bởi ai đó dùng một ngón tay gõ nhẹ vào bàn.

– Lui ra.

Một giọng nói không biết của ai ra lệnh, Takaki rất biết điều mà lùi ra ngoài, anh ta biết mình nên làm gì.

– Yuuki hãy cho ta biết đứa bé mà ninja làng Lá muốn tìm là ai ?

Một chất giọng khàn lạnh lẽo vang lên ra lệnh cho Yuuki, chất giọng xuất phát từ một người đàn ông có đôi mắt vàng, đồng tử dựng đứng hẳn lên. Ông ta khiến người ta dễ dàng liên tưởng tới một con rắn độc.

– Vâng, Orochimaru sama – Yuuki cung kính với người đàn ông.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN