Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi - Chương 47: Thử kính
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
40


Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi


Chương 47: Thử kính


“Không! Tôi muốn!” Lục Diệp tức khắc như trống bỏi liều mạng gật đầu, “Tôi muốn, siêu siêu muốn, nằm mơ cũng đều muốn!”

Lục Diệp thật đúng là rất thích Trần đạo, tác phẩm ông giống nhau đều có chút chiều sâu, không phải cái loại đặc biệt não tàn.

“Được, vậy ngày mai cô tới đoàn phim thử kính!”

Trần đạo sau khi nói xong, lập tức gác điện thoại.

Lục Diệp thiếu chút nữa không từ trên giường nhảy lên, cuộc gọi bất thình lình thật là làm cô hưng phấn không thôi.

Nhưng rất mau, cô liền bình tĩnh lại.

Kỳ thật cô cũng có chút không rõ, Trần đạo như thế nào đột nhiên gọi điện thoại cho mình?

Nhưng Lục Diệp cũng nghĩ nhiều, mấy ngày nay cô bởi vì sự việc họp báo vẫn luôn bá chiếm bảng đệ nhất hot search, nói không chừng Trần đạo phải chăng vì họp báo trước đây mà chú ý tới mình?

Lục Diệp đêm đó đi ngủ sớm, sáng sớm ngày hôm sau liền chuẩn bị đi thử kính.

Lần này giúp Lục Diệp bắt lấy tài nguyên này, Chiến Đình Kiêu không có nhắc đến một chút nào.

Nhưng mặt khác Giang Văn Thăng lại không phải.

Lục Lăng Tuyết cũng phải đi tham gia thử kính, trước khi đi, Giang Văn Thăng thật sự có chút không quá yên tâm. Anh nghiêm túc ngưng trọng luôn mãi dặn dò nói: “Lăng Tuyết, lần tài nguyên này anh xem như giúp em bắt lấy, em qua đó thì biểu hiện tốt một chút, đừng làm mất mặt công ty.”

Lục Lăng Tuyết trước kia cùng Giang Văn Thăng náo một trận, hiện giờ nếu không phải vì tiền đồ, cô cũng lười ở bên cùng Giang Văn Thăng.

Thật giống như hiện tại, cô nghe được lời anh nói liền tức giận.

Cái gì gọi là mất mặt? Cô sao có thể làm mất mặt công ty chứ?

Bất quá chuyện này cũng không trách được Giang Văn Thăng —— Anh cảm thấy như thế, là bởi vì trước đây vì việc ngoài ý muốn của Lục Lăng Tuyết hật sự là quá quá nhiều.

Từ lễ trao giải bắt đầu, cô chưa làm qua một việc thuận lợi nào. Như thế, Giang Văn Thăng hoài nghi cô cũng là điều đương nhiên.

Giang Văn Thăng không đưa Lục Lăng Tuyết đi.

Loại thử kính này, trong lòng mọi người đều rõ. Chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi, kỳ thật nhân vật đã sớm được chọn nội bộ.

Bởi vậy Lục Lăng Tuyết cũng không có chuẩn bị gì nhiều, chỉ là xem lại một chút mình không sai biệt lắm, rồi mới đi.

Lúc này, tại đoàn phim Lạc Tuyết Khuynh Thành.

Trần đạo đã phụ trách bắt đầu dựng lều, tất cả diễn viên cũngđến đông đủ, đang chờ nữ chính. Ông trước đó vốn dĩ cùng Giang Văn Thanh đạt thành thỏa thuận, ban đầu tính dùng Lục Lăng Tuyết —— không phải Trần đạo xem trọng Lục Lăng Tuyết, thật sự là bởi vì Lục Lăng Tuyết có khí chất tương đương với nữ chính mà thôi.

Ông ta cũng không có quá xem trọng Lục Diệp, tuy rằng Lục Diệp rất xinh đẹp, nhưng Lục Diệp khí chất lại có chút chênh lệch với nữ chính phim truyền hình.

nhưng suy xét đến quan hệ của Chiến Đình Kiêu, cho nên ông ta mới an bài thử kính —— cho dù biết, mặc kệ Lục Diệp thử kính thành công hay thất bại, cuối cùng vẫn sẽ chọn Lục Diệp.

Lục Diệp đến rất sớm, cô đến gần trước mặt Trần đạo cung kính chào hỏi: “Trần đạo xin chào!”

Trần đạo thấy Lục Diệp không kiêu ngạo làm giá lại bình dị gần gũi như thế, nháy mắt cũng có vài phần hảo cảm. Vì thế gật đầu lên tiếng, lại khách khí mà nói, “Ngồi đi.”

Lục Diệp ngồi cạnh Trần đạo, giữa hai người cách một cái ghế.

Cô có chút không hiểu biết tình hình, không phải nói muốn thử kính sao?

Một lát sau, vấn đề của Lục Diệp liền có đáp án.

Lục Lăng Tuyết mới bắt được nhân vật mà thôi, cả người õng ẹo tạo dáng mà hướng đoàn phim đi tới —— Cô giống như căn bản là không có ý thức được mình đã đến muộn.

Lục Diệp nhìn thấy Lục Lăng Tuyết, không khỏi có chút ngơ ngẩn. Còn Lục Lăng Tuyết như nghênh ngang ngạo nghễ đi vào, thời điểm nhìn thấy Lục Diệp kia trong nháy mắt sắc mặt liền biến đổi.

Không thể nào? Lục Diệp ở chỗ này làm gì?

Nghĩ đến đây, Lục Lăng Tuyết vẫn là thoải mái hào phóng đi qua. Cô biểu hiện ôn nhu rộng lượng, nhưng trong giọng nói lại như mang theo vài phần bén nhọn khắc nghiệt: “Diệp Tử, thật khéo nha, sao cô lại ở đây…… Không phải cô làm vai phụ cho tôi đó chứ? Ai nha kia sao lại có thể chứ!”

Lục Lăng Tuyết nói cực kỳ khoa trương, lại còn có cố tình tăng thêm hai chữ “vai phụ”.

Cô một lòng cho rằng, mình rốt cuộc cũng có thể xả giận.

Lục Diệp nghe xong Lục Lăng Tuyết nói, tức khắc khịt mũi coi thường: “Không thể? Lăng Tuyết, cô đừng lầm, ngộ nhỡ đến lúc đó cô lại là nữ phụ cho tôi, vậy thì thật khó coi à.”

“Sao có thể!”

Lục Lăng Tuyết trước đó cũng đã luôn xác nhận qua với Giang Văn Thăng, bộ Lạc Tuyết Khuynh Thành này đến bây giờ mới xong, tất cả diễn viên cơ bản đã tìm đủ, chỉ còn nữ chính là chưa định. Hơn nữa Giang Văn Thăng cũng đã sớm cùng Trần đạo đánh tiếng, nữ chính này chính là để cho Lục Lăng Tuyết cô diễn.

“Diệp Tử a, tuy rằng tôi thật sự rất muốn đem vai nữ chính này nhường cho cô, nhưng mà Văn Thăng nói với tôi…… Đây là anh ta thật vất vả tranh thủ cho tôi, cho nên thật ngại quá.”

Lục Diệp căn bản không để vào mắt lời nói của Lục Lăng Tuyết, cô xoa xoa lỗ tai phát ngứa chính mình, hỏi: “Nga, cô vừa mới nói cái gì, có thể lặp lại lần nữa không?”

Lục Lăng Tuyết đại khái là đắc ý cực kỳ, thế nhưng thật sự là đem lời nói lặp lại một lần.

Nói xong, cô thấy Lục Diệp sắp đi, vừa mới ý thức được chính mình bị Lục Diệp chơi một trận.

Cô nhìn Lục Diệp, trong lòng hung tợn mà so đo nói: “Chúng ta chờ xem!”

Dù sao đến lúc đó vào đoàn phim, cô lại là nữ chính, cô khẳng định có cách có thể trị Lục Diệp.

Lục Diệp thực mau liền đến bên Trần đạo, Trần đạo đã dọn xong màn ảnh, thì chờ hai người thử kính. Kỳ thật lần thử kính này vốn dĩ không nên có, chỉ là Chiến Đình Kiêu thực sự tới tìm mình, trước đó lại cũng đã đáp ứng qua với Giang Văn Thăng, nên không tiện từ chối, chỉ có thể diễn một hồi “thử kính”, rồi đến lúc đó thuận tiện mà từ chối Giang Văn Thăng thôi.

Trần đạo sau khi cùng Chiến Đình Kiêu gặp mặt, sao còn có thể để Lục Lăng Tuyết làm nữ chính?

Nhưng Lục Diệp căn bản là không biết chuyện này, cô rất nỗ lực mà thử kính. Vừa đến trước màn ảnh, cô thực mau liền tiến vào nhân vật.

Đầy trời bay tán loạn tuyết, cô một mình lẳng lặng mà đau thương.

Trần đạo nhìn màn ảnh Lục Diệp, cũng không khỏi xuất thần.

Cảm xúc Lục Diệp so với trong tưởng tượng ông còn tuyệt hơn nhiều, hơn nữa gương mặt tuyệt sắc kia của cô cũng thực sự khuynh quốc khuynh thành!

Trần đạo nhìn chằm chằm vào màn ảnh, thế nhưng đều đã quên kêu “Cắt”.

Cho đến khi Lục Lăng Tuyết đã đi tới, nhìn thấy Trần đạo đang quay Lục Diệp, hơn nữa cặp mắt kia của Trần đạo còn giống như đang bị mê hoặc!

Lục Lăng Tuyết tức giận lập tức, cô cắn chặt răng, đi đến bên cạnh Trần đạo, mỉm cười mà lại khách khí hỏi: “Trần đạo…… Cái kia, tôi khi nào mới có thể bắt đầu?”

Trần đạo cực kỳ không kiên nhẫn mà quay đầu lại, ngữ khí thập phần bất mãn: “Giang Văn Thăng không nói với cô sao? Hôm nay cô là tới thử kính.”

“Không phải trước đó đã xác định rồi sao?”

Trần đạo nhìn thoáng qua màn ảnh Lục Diệp, trong mắt hiện lên một tia kinh diễm.

Ông ta lúc trước vẫn luôn cảm thấy, kỳ thật Lục Diệp khí chất không quá phù hợp nữ chính, không ngờ tới hiện tại thoạt nhìn, thế nhưng hiệu quả giống như tốt hơn nhiều so với Lục Lăng Tuyết.

Vì thế Trần đạo liền nói: “Hiện tại tôi thấy được có người càng có khả năng tốt hơn, cho nên tôi để cho các người công bằng thử kính.”

Lục Lăng Tuyết không thể tin được.

Cô vẫn luôn muốn vượt qua Lục Diệp, nhưng chính cô cũng biết, bộ dáng cùng kỹ thuật diễn của cô đều có chút khoảng cách so với Lục Diệp. Cô lấy cái gì so cùng cô ta?!

Hơn nữa, đều tại Giang Văn Thăng.

Anh ta không phải xác định nhân vật này là cô sao? Như thế nào hiện tại lại có thể bị Lục Diệp có cơ hội chen vào ranh đoạt với cô?!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN