Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm! - Chương 16: (Nam thần tinh tế) hệ thống không biết sợ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm!


Chương 16: (Nam thần tinh tế) hệ thống không biết sợ


Lục hoàng tử không có mặt mũi tiếp tục ở lại, cực kỳ chật vật rời đi. Trần Trình định nghĩa vai của mình là gián điệp, cho dù hiện tại hắn có đầy bụng nghi hoặc muốn chất vấn Lý Hàng, cũng chỉ có thể tạm thời buông tha, đi theo Lục hoàng tử cùng cháu trai Nguyên soái rời khỏi thư viện.

Dịch Thiểu Tương chính là một tên brocon ngầm, hắn không có hảo cảm gì đối với Lục hoàng tử ôm ấp mục đích khác tiếp cận em trai mình, nhìn thấy Lục hoàng tử xấu mặt miễn bàn trong lòng có bao nhiêu vui vẻ. Dịch Thiểu Tương vui vẻ nhìn trò hề của Lục hoàng tử, cũng không có nghĩa là hắn sẽ có cảm tình với người làm Lục hoàng tử xấu mặt, nhất là khi hắn để ý thấy em trai nhà mình cảm thấy hứng thú với người nọ.

Một tên Alpha khuyết tật hạng ba (theo kết quả tìm trên baike, chiều cao của đàn ông dưới 1.7m là khuyết tật hạng ba. LH cao 1.81, nói khuyết tật hạng ba là ý chỉ lùn trong Alpha í =)), thành tích nhập học xếp nhất từ dưới lên, dựa vào cái gì được em trai ta thích.

Dịch Thiểu Tương phụng phịu, nói với Vương Hạo Nhiên: “Em gặp được bạn rồi, anh cùng Thiên Thì không quấy rầy các em ôn chuyện nữa.”

Đối với hành vi đuổi người của Dịch Thiểu Tương, Vương Hạo Nhiên sờ sờ mũi, cũng không dám phản bác. Đợi sau khi Dịch Thiểu Tương đưa Dịch Thiên Thì rời đi, khí tràng đứng đắn của gã đột nhiên biến đổi, tung ta tung tăng chạy đến bên người Lý Hàng, “Lão đại, em cũng là hệ cơ giáp chiến đấu, về sau chúng ta có thể học cùng nhau rồi!”

Từ góc nhìn của người khác, Vương Hạo Nhiên cao 2.3m, thể trạng cường tráng, diện mạo hung hãn, từ ngoại hình của gã cũng cảm nhận được gã là một Alpha cường đại, lại một chút cũng không để ý tới sự thấp bé vô năng của Lý Hàng, cũng hoàn toàn không cố kị Lục hoàng tử Lý Hàng vừa đắc tội, vui lòng phục tùng gọi Lý Hàng là lão đại. Việc này thực sự không thể tưởng tượng được.

Sau khi Dịch Thiên Thì rời khỏi, Lý Hàng cuối cùng cũng trở lại bình thường. Dịch Thiên Thì hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ quan của anh, chuyện này không phải là trùng hợp. Nhưng mà cho dù Lý Hàng nắm cốt truyện trong tay, anh lại vẫn luôn từ chối đọc “ABO nam nô tinh tế” loại truyện phá hủy tam quan này, nhất thời không thể nhớ được Dịch Thiên Thì rốt cuộc là nhân vật nào. Anh hỏi Vương Hạo Nhiên: “Vừa rồi mày cùng…”

“Lý Hàng, nỗi sỉ nhục của Alpha! Cùng học với loại bỏ đi như mày, tao không thể thở nổi, thức thời thì nhanh cút ra khỏi học viện quân sự Bandera!” Một tân sinh Alpha tự cho là thông minh cho rằng đây là cơ hội tốt để lấy lòng Lục hoàng tử, ngay cả tình thế cũng chưa thăm dò đã nhanh chóng nhảy ra.

Nếu không xử lý tân sinh Alpha này tốt, khẳng định tiếp theo Lý Hàng sẽ gặp phải phiền toái không ngừng. Vương Hạo Nhiên giơ hai tay lui ra phía sau một bước, tỏ vẻ mình sẽ không nhúng tay vào. Rốt cuộc là giết gà dọa khỉ, hay trở thành quả hồng mềm ai cũng có thể nắm, phải xem biểu hiện của Lý Hàng rồi.

Lý Hàng để tay ra sau lưng hướng về phía thư viện, “Chúng ta đến bên kia, nói chuyện riêng.”

Hai người không khí giương cung bạt kiếm đi vào thư viện, ở một phút trong phòng đọc nào đó rồi nhanh chóng đi ra.

Quanh thân tân sinh Alpha kia bóng đen ngưng tụ dày đặc, hắn cúi đầu, hai tay che mặt, thỉnh thoảng phát ra tiếng nức nở đáng thương, Lý Hàng đi cạnh hắn, còn thân thiết vỗ lưng bày tỏ sự an ủi.

Hai người chậm rãi đi xuống cầu thang thư viện, đến trước mặt mọi người. Tân sinh Alpha vừa nấc vừa nói: “Em chính là ký sinh trùng đơn bào ti tiện vô dụng, em căn bản không xứng hô hấp cùng một bầu không khí với Lý Hàng đại nhân, không, căn bản em không xứng được hô hấp. Em lập tức đi làm thủ tục thôi học…” Nói xong trực tiếp rơi lệ mà đi.

Mọi người vây xem: “…”

Thế nhưng có thể khiến Alpha con cưng của trời phủ định bản thân đến trình độ này, Lý Hàng anh rốt! Cuộc! Đã! Làm! Cái! Gì!

Lúc này Lý Hàng cùng Vương Hạo Nhiên rời đi, không ai dám ngăn cản bọn họ.

Sau khi rời khỏi tầm mắt của mọi người, Vương Hạo Nhiên dùng ngữ khí chắc chắn nói: “Lão đại, lúc nãy là át chủ bài của anh.”

“Phải.” Lý Hàng gật đầu, “Sớm muộn cũng phải đối đầu với Lục hoàng tử, cứ giấu mãi cũng không tốt.”

Vương Hạo Nhiên nhất thời trở nên hưng phấn, “Không hổ là lão đại của em. Lúc đánh nhau với Lục hoàng tử nhớ tính phần của em nhé.”

“Anh đây bị hắn theo dõi nên mới không thể không chuẩn bị tốt việc phản kích.” Lý Hàng dừng bước, nghiêng đầu nhìn về phía Vương Hạo Nhiên, “Cậu xác định muốn tự tìm phiền toái?”

“Em đã sớm không ưa Lục hoàng tử, muốn giáo huấn hắn từ lâu rồi.” Đang nói, Vương Hạo Nhiên đột nhiên lộ ra biểu cảm hèn hạ ti tiện, “Đúng rồi, Dịch Thiên Thì là anh họ của em, y cực kỳ máu lạnh, cái loại không thèm quản chuyện của người khác í, hôm nay lần đầu tiên ảnh thấy anh liền chủ động giúp anh giải vây. Lão đại, em thấy lực hút giữa các anh!”

Mặt Lý Hàng cứng đờ, tùy tiện tìm lý do đối phó với Vương Hạo Nhiên, “Đừng có tùy tiện ghép đôi, đối tượng của anh mày chỉ có thể là Omega.”

“Hả, lão đại anh không biết sao, anh họ chính là Omega đó. Bằng không thì anh cho là tại sao Lục hoàng tử muốn tìm anh gây chuyện.”

“… Không phải tại hắn không quen nhìn anh bôi đen thể diện Alpha sao?” Lúc đó Lý Hàng chỉ lo nhìn Dịch Thiên Thì, từ đầu không chú ý tới tại sao Lục hoàng tử lại gây chuyện với mình.

“Cái đó là tìm cớ gây sự với anh thôi. Lục hoàng tử nhìn cái biểu cảm cực kỳ muốn dấu hiệu anh họ của anh mới muốn giáo huấn anh. Thằng đó ỷ vào thân phận cao, đuổi hết mấy người theo đuổi anh họ của em đi.” Nói đến chuyện này, Vương Hạo Nhiên còn có chút tức giận.

Lý Hàng: “…”

Vương Hạo Nhiên nói cả một đoạn dài, Lý Hàng cũng chỉ nghe rõ mấy chữ, “Cực kỳ muốn dấu hiệu anh họ”, dấu hiệu! Lý Hàng cảm thấy bản thân cần bình tĩnh một chút.

Sau khi tạm biệt Vương Hạo Nhiên, Lý Hàng trở lại thư viện, tìm một phòng đọc đơn, nhốt mình trong đó, mở ra tiểu thuyết “ABO nam nô tinh tế” hệ thống Nguyện Vọng cho anh, tốn mấy tiếng đọc hết một lượt.

Nhân vật Dịch Thiên Thì dưới ngòi bút của Mộc Mộc Tịch miêu tả không nhiều, nhưng hình tượng của y cực kỳ rõ ràng, sống động trên mặt giấy.

Nhân vật chính cùng Dịch Thiên Thì đều là Omega, cũng là hai mặt cực kỳ tương phản. Xuất thân của nhân vật chính kém bao nhiêu, xuất thân của Dịch Thiên Thì tốt bấy nhiêu; nhân vật chính trải qua nhiều lần giấu diếm thân phận vất vả mới có thể vào quân giáo, Dịch Thiên Thì nắm giữ cách sử dụng năng lượng cơ giáp, quân giáo đặc biệt xem nhẹ thân phận Omega của y, luôn đề nghị Dịch Thiên Thì trở thành học sinh quân giáo; con đường nhân duyên của nhân vật chính nhấp nhô mà u ám, Dịch Thiên Thì sau khi thoát khỏi cục nợ Lục hoàng tử, cùng Beta trong lòng thuận lợi kết hôn sinh con.

Trong truyện, nhân vật chính cùng Dịch Thiên Thì đồng thời xuất hiện sau khai giảng không lâu. Hai người cùng có đam mê nghiên cứu cơ giáp giống nhau, do đó trở thành bạn bè. Sau khi thân phận Omega của Lý Hàng bị bại lộ, mối hữu nghị này không bệnh mà mất.

Lý Hàng xem đi xem lại, cũng không phát hiện nhân vật chính cùng Dịch Thiên Thì có gì ái muội, càng không thấy chi tiết miêu tả dáng đứng của Dịch Thiên Thì. Nắm được thông tin cần biết trong lòng bàn tay, Lý Hàng dự định triệu hồi hệ thống Nguyện Vọng.

Yêu cầu liên lạc của Trần Trình, tạm hoãn kế hoạch triệu hồi hệ thống Nguyện Vọng của Lý Hàng.

Vừa đồng ý liên lạc, Lý Hàng liền sửng sốt một chút, biểu cảm của Trần Trình thoạt nhìn có chút ưu thương, xen lẫn trong đó là vẻ yếu ớt không giấu được. Thanh âm của Trần Trình chưa từng nặng nề như vậy, “Lý Hàng, cậu nói cho tôi biết, đời trước cậu thực sự từng yêu tôi sao?”

Lý Hàng cũng không phải nhân vật chính thật, anh không thể thay nhân vật chính trả lời câu hỏi này, chỉ có thể trầm mặc không nói.

Trần Trình từ sự trầm mặc của Lý Hàng đọc ra đáp án chủ quan, “Tôi hiểu. Người cậu yêu cho tới bây giờ không phải là tôi, cũng không phải Lục hoàng tử cùng cháu trai Nguyên soái, mà là Dịch Thiên Thì.”

Lý Hàng có chút khiếp sợ, đáp án này từ đâu mà đến vậy? Chẳng lẽ thực sự do EQ của anh thấp quá nên không nhìn ra sao?

Trần Trình không chú ý đến biến hóa biểu cảm của Lý Hàng, thao thao bất tuyệt nói ra phỏng đoán của bản thân.

Theo như lời Trần Trình, đoạn thời gian nhân vật chính trở thành bạn cùng Dịch Thiên Thì, là những ngày cậu vui vẻ nhất.

Sau khi nhân vật chính phát sinh quan hệ cùng Lục hoàng tử, thường thường ăn giấm chua của Dịch Thiên Thì. Ghen là giả, quấn lấy Lục hoàng tử không cho hắn đi quấy rối Dịch Thiên Thì mới là thật.

Sau khi ra khỏi nơi giao dịch nô lệ, nhân vật chính phát hiện Lục hoàng tử cư nhiên còn dám lừa cậu theo đuổi Dịch Thiên Thì, cậu khóc lóc kể lể với Trần Trình cùng cháu trai Nguyên soái, mê hoặc hai Alpha đầu óc choáng váng, sau này bọn họ cùng nhau hãm hại Lục hoàng tử, khiến Lục hoàng tử phải chịu trách nhiệm về scandal 722, từ đó không gượng dậy nổi, bị chặt chẽ khóa trên người nhân vật chính. Trần Trình vốn tưởng đó là bởi tình yêu của nhân vật chính đối với Lục hoàng tử đã trở thành ham muốn chiếm hữu vặn vẹo, hiện tại xem ra không phải như vậy, sự thật chính là nhân vật chính không thể chịu được Lục hoàng tử chạm vào một cọng tóc của Dịch Thiên Thì.

Khi nghe Trần Trình kể xong, Lý Hàng yên lặng đối chiếu với nguyên văn một chút, đây đã hoàn toàn thoát ly nguyên văn, có thể xưng là đồng nhân văn rồi. Lý Hàng đang đối chiếu cẩn thận, thanh âm Trần Trình đột nhiên dừng lại, vài giây im lặng, Lý Hàng dời tầm mắt quay lại, chống lại tầm mắt của Trần Trình.

Nhìn hai mắt Trần Trình, Lý Hàng sửng sốt.

Sau khi bị Lý Hàng hung tợn giáo huấn hai lần, Trần Trình liền triệt để không còn cách nào khác, hắn luôn ở bên cạnh Lý Hàng chọc cười, rất ít khi mắt đối mắt với Lý Hàng, cho dù ngẫu nhiên đụng phải tầm mắt, hắn cũng sẽ nhanh chóng dời mắt đi.

Hiện tại Trần Trình nhìn chằm chằm Lý Hàng, trong đôi mắt sẫm màu viết nên sự kiên định khắc sâu vào linh hồn.

Hắn nói: “Thực xin lỗi, tôi chưa từng biết tôi khiến cậu tổn thương sâu sắc như vậy, cậu bị tổn thương đến nỗi ngay cả tình cảm chân thực cũng phải giấu đi. Có lẽ bây giờ tôi còn thích cậu, phải nói là thích cậu hơn so với đời trước. Có thể nắm trong tay cuộc đời của mình, dựa theo ý chí của mình sống cuộc sống mình muốn, cậu như vậy thoạt nhìn thật mê người. Tôi sẽ không bắt buộc cậu giống như đời trước, cũng sẽ không mơ mộng cậu sẽ đáp lại tình cảm của tôi. Tôi chỉ hy vọng cậu có thể cho tôi một cơ hội, cho tôi chuộc lại những lỗi lầm đã gây ra ở đời trước.”

Biểu cảm của Trần Trình yếu ớt như mong mỏi sự cứu chuộc, Lý Hàng trầm mặc một hồi, mới chậm rãi mở miệng, “Chuyện đời trước đã qua, Trần Trình tôi biết đời này, là không ghét bỏ tôi ngu ngốc, lăn qua lộn lại giúp tôi giải đề, là Trần Trình giúp tôi thi vào học viện quân sự Bandera.”

“Cảm ơn cậu đã tha lỗi cho tôi.” Trần Trình thở phào nhẹ nhõm, “Lục hoàng tử định yêu cầu quyết đấu với cậu, bởi vì hắn vừa đến gần cậu liền có sự cố xảy ra, cho nên hắn định áp dụng hình thức 3 đấu 3. Lúc hắn mời tôi, tôi cự tuyệt hắn, tôi nói sẽ là đội hữu của cậu.”

Trần Trình có chút đáng thương khịt mũi, “Hiện tại tôi bị đuổi khỏi ký túc, không có nơi để về, tôi có thể đến ký túc của cậu ở nhờ không.”

“Đến đi, sàn ký túc tôi đủ cho cậu ngủ đó.”

Tâm tình Trần Trình được khôi phục một ít, liền có tâm tư vui đùa, “… Cậu phải nói là để giành nửa giường cho tôi chứ.”

“Biến. Đợi đến lúc chúng ta có thể lật đổ Lục hoàng tử, liền đuổi hết bọn họ ra khỏi ký túc xá, cho cậu độc chiếm một gian 4 người đó.”

***

Sau khi ngắt liên lạc với Trần Trình, Lý Hàng rốt cuộc có thời gian tìm hệ thống Nguyện Vọng phiền toái.

Lúc hình ảnh hư cấu của hệ thống Nguyện Vọng xuất hiện trước mặt Lý Hàng, anh bỏ xuống biểu cảm bình thản trước mặt Trần Trình, phẫn nộ không đè nén được trút xuống hệ thống Nguyện Vọng.

[Ta muốn mi cho ta một lời giải thích hợp lý.]

Đã lâu không gặp, hệ thống Nguyện Vọng bị dọa cho run rẩy. <Giải, giải thích cái gì…>

[Trần Trình có được trí nhớ đời trước, Cảnh Thiệu Dương vừa gặp đã muốn làm chó của ta, Lục hoàng tử tiếp cận ta thì gặp xui xẻo, Dịch Thiên Thì có cảm tình với ta. Những thứ này ta đều có thể quy cho oán niệm của độc giả, cho dù không chấp nhận, cũng có thể lý giải nguyên nhân của những hiện tượng này trên mặt lý trí. Chỉ riêng một điểm, dáng đứng của Dịch Thiên Thì phù hợp với thẩm mĩ của ta, đến cùng mi động tay động chân cái gì?]

<Hệ thống Nguyện Vọng không hiểu ký chủ đang nói cái gì, dáng đứng của Dịch Thiên Thì như thế nào? Khi Dịch Thiên Thì có cảm tình có ký chủ, ký chủ lại thưởng thức dáng đứng của Dịch Thiên Thì, vậy ký chủ xác định Dịch Thiên Thì là đối tượng công lược của thế giới này đi!>

Tay Lý Hàng xuyên qua hư ảnh, nhưng lại giống như trực tiếp bắt được bản thể của hệ thống Nguyện Vọng trong không trung, một cái nguyện hạch (Hạch: nhân) óng ánh trong suốt. [Còn dám giả ngu với ta?]

<Ký, ký chủ ngài làm gì đó? = 口 =||||> Hệ thống Nguyện Vọng bị dọa cho choáng váng, <Hu hu hu ~~~~(>_<)~~~~ Hệ thống Nguyện Vọng thành thật khai báo, dáng đứng phù hợp với thẩm mỹ quan của ký chủ bị Mộc Mộc Tịch đại đại cuồng khoe anh trai viết ở phần tác giả có chuyện muốn nói. Dáng đứng của Dịch Thiên Thì quả thật có một phần phù hợp với thẩm mỹ của ký chủ, những miêu tả này bị hệ thống Nguyện Vọng xóa đi rồi. Hệ thống Nguyện Vọng chỉ hi vọng ký chủ có thể sinh ra một chút hảo cảm với nhân vật, tích cực hoàn thành nhiệm vụ công lược mà thôi, tuyệt đối không có đổi dáng đứng của Dịch Thiên Thì thành hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ quan của ký chủ.>

Trước khi Lý Hàng tiến vào thế giới tiểu thuyết, hệ thống Nguyện Vọng dưới uy hiếp của anh, tuy rằng không dám thay đổi cấu thạo thân thể anh, lại vẫn không sợ chết để lại tín tức tố Omega trên người anh. Cho dù hiện tại hệ thống Nguyện Vọng khóc lóc lợi hại lại giả bộ đáng thương, tất cả đều không hữu dụng, niềm tin đối với nó đã sớm biến sạch rồi.

Lý Hàng nhận định Dịch Thiên Thì là do hệ thống Nguyện Vọng động tay động chân, anh buông lỏng hệ thống Nguyện Vọng, [Xóa đi dáng đứng của Dịch Thiên Thì, ta liền tha thứ cho mi.]

<Hả?> Hệ thống Nguyện Vọng còn tưởng bản thân sẽ lọt vào sự đối đãi tàn bạo của Lý Hàng, lại không đoán được Lý Hàng nhẹ nhàng tha cho nó như thế, dưới tác động của lòng hiếu kỳ, nó không sợ chết kiểm tra Lý Hàng một chút. <Độ hảo cảm của ký chủ đối với Dịch Thiên Thì, trước mắt đạt 60%.>

[… Bóp nát mi!]

Tác giả có chuyện muốn nói:

Ngon ăn ghê, cư nhiên nhặt được một đống đảng chủ công dưới văn, sờ sờ đầu, tui chỉ có thể cho mấy bạn thanh thủy cường cường thui.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN