Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm!
Chương 19: (Nam thần tinh tế) có một tên tiểu bạch kiểm
Lý Hàng có Dịch Thiên Thì làm chứng, dấu hiệu là hai bên tự nguyện. Trương Minh thì không may mắn như vậy, hắn ngã trên mặt đất bất tỉnh nhân sự, dây lưng cùng khóa kéo đều đã cởi, lộ ra quần tam giác màu xám cất giấu tội ác, vừa nhìn liền biết không phải đang làm chuyện hay ho gì.
Dịch Thiểu Tương tức giận, trực tiếp xem nhẹ kim gây mê sau gáy Trương Minh, cho rằng Trương Minh muốn cưỡng bức Dịch Thiên Thì.
Lục hoàng tử cũng cực kỳ tức giận, cho rằng Trương Minh không chỉ muốn hạ thủ với Dịch Thiên Thì, còn âm kém dương sai đẩy Dịch Thiên Thì ngã vào vòng tay của Lý Hàng. Lục hoàng tử cực hận Trương Minh phản bội mình, lúc Dịch gia xử lý Trương Minh, căn bản không ra tay cứu giúp, ngược lại còn bỏ thêm đá.
Đối mặt với tội danh hoàn toàn do bịa đặt, Trương Minh hết đường chối cãi, cuối cùng bị lệnh cưỡng chế đình chỉ, về nhà đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm. Ít nhất trong ba năm, mấy chuyện xã giao của giới thượng lưu sẽ không bao giờ nhìn thấy bóng dáng Trương Minh nữa.
Mặc kệ Lý Hàng có nguyện ý hay không, trong mắt mọi người, anh dĩ nhiên có quan hệ với Dịch Thiên Thì.
Dịch Thiểu Tương cũng coi Lý Hàng như người hầu mà sai sử là chuyện đương nhiên. Dịch Thiểu Tương ngại Lý Hàng quá yếu, cũng không có yêu cầu tên Alpha mơ mộng hão huyền cóc nhái đòi ăn thịt thiên nga này rời khỏi Dịch Thiên Thì, dù sao thì em trai nhà mình một khi đã hung tàn lên, tên Alpha này căn bản không thể yên thân được.
Dịch Thiên Thì là Omega, thân phận đặc thù, cho nên không ở trường. Yêu cầu của Dịch Thiểu Tương đối với Lý Hàng chính là, phải chiếu cố ẩm thực cùng thân thể Dịch Thiên Thì, không thể để Dịch Thiên Thì bị đói bị lạnh, phải nhấn mạnh một ngày ba lần, không có chuyện gì cũng phải báo cáo tình huống của Dịch Thiên Thì cho hắn.
Lý Hàng trước kia đối với thân phận anh trai vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, hiện tại không khỏi nghĩ lại, mấy lời nói rất có trách nhiệm của các ông anh, có phải có chút phiền không?
Lý Hàng không phải không có can đảm trở mặt với Dịch Thiểu Tương, mà là không muốn nảy sinh xung đột với anh trai của ân nhân cứu mạng. Cuối cùng, yêu cầu siêu đáng ghét của Dịch Thiểu Tương, bị Lý Hàng chấp hành không chiết khấu như sau —
Một buổi nào đó.
Dịch Thiên Thì vì đầu đề nghiên cứu, đến thư viện trường học tra tư liệu. Lý Hàng nhận được lệnh triệu hồi của Dịch Thiểu Tương, chịu vất vả buông tha cho nghỉ ngơi, đi theo canh giữ bên người Dịch Thiên Thì.
Dịch Thiên Thì không thích phòng đọc sách trong thư viện, y tra được tư liệu bản thân cần liền tới khu công cộng của thư viện đọc. Lý Hàng cũng không đi canh Dịch Thiên Thì, anh tìm một ít chương trình học trụ cột trong thư viện tiến hành tự học. Mỗi khi Lý Hàng gặp phải vấn đề không thể lý giải, Dịch Thiên Thì ngồi bên cạnh anh sẽ phát hiện đầu tiên, sau đó nhẹ giọng chỉ điểm cho Lý Hàng vài câu, mỗi câu đều khiến Lý Hàng có cảm giác hiểu ra.
Trần Trình cũng có giảng bài cho Lý Hàng, IQ của hai người đều xem như nổi trội, nhưng nhiều khi Lý Hàng không thể hiểu nổi cách giảng của Trần Trình, đây là lối suy nghĩ khác biệt cố hữu của người hiện đại cùng người tương lai, làm quá trình trao đổi không lợi. Vì thế, Lý Hàng đối với Dịch Thiên Thì càng thêm kính nể, Dịch Thiên Thì cư nhiên có thể dễ dàng đánh vỡ tầng ngăn cách này, nói hai ba câu liền thông được não anh, không hổ là học sinh đặc biệt trúng tuyển của học viện quân sự Bandera, trình độ chính là không giống nhau.
Lý Hàng cũng không biết, học sinh tự học ở khu công cộng của thư viện đều yên lặng chú ý hai người họ. Lý Hàng không làm được bài tập của chương trình học trụ cột ngay cả đứa trẻ 12 tuổi cũng biết, cái tin be bé này, nháy mắt bùng nổ trên forum trường.
Kết thúc khóa học, đến giờ nghỉ trưa, nhà ăn người đến người đi.
Lý Hàng dựa theo một list đồ ăn dài dằng dặc Dịch Thiểu Tương đưa cho anh, vì Dịch Thiên Thì mua một bữa cơm trưa phong phú, còn phần của anh, dựa theo đồ ăn của nhà ăn cung cấp, mỗi ngày là đồ ăn chưa từng ăn qua của thế giới tương lai.
Nhưng mà vận khí của Lý Hàng không tốt lắm, hôm nay đồ ăn anh chọn trong đó có một nguyên liệu nấu ăn, ma huyễn tiêu (hạt tiêu ma thuật…), hương vị quái dị đến nỗi Lý Hàng không thể tìm được từ chuẩn xác để hình dung. Học viện quân sự Bandera nghiêm cấm học sinh lãng phí lương thực, cho dù hương vị có quái dị đến đâu, Lý Hàng cũng phải ăn hết đống ma huyễn tiêu này. Vẻ mặt Lý Hàng vẫn như thường, nội tâm lại cực kỳ thống khổ tiêu diệt món này.
Kết quả trên bát đĩa của anh lại nhiều hơn một cái nĩa, đẩy tất cả ma huyễn tiêu sang đĩa đồ ăn của đối phương. Dịch Thiên Thì không nói thêm một câu, động tác lưu sướng tuyệt đẹp, đem tất cả ma huyễn tiêu đẩy vào trong miệng, biểu cảm lạnh nhạt tiêu diệt sạch sẽ đồ ăn có hương vị quái dị này. Lý Hàng nghĩ, đây đại khái chính là bạn trai khiến mấy em gái thường xuyên hét lên chói tai dưới văn của Song Mộc Tịch đi.
Sau lưng Lý Hàng, một Alpha dùng client cá nhân gửi link tới forum trường, cạch cạch cạch gõ một đoạn chữ: Tui chưa từng thấy qua Alpha nào yếu ớt như thế, ngay cả ma huyễn tiêu Omega cũng phải ăn hộ, quả thực khó có thể tin!
Một ngày kia chương trình học kết thúc, Lý Hàng thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ thủ vệ, đưa Dịch Thiên Thì rời khỏi trường học.
Nhìn theo bóng quản gia robot lái xe đưa Dịch Thiên Thì đi, Lý Hàng thở phào nhẹ nhõm một hơi, quay trở lại ký túc xá nghỉ ngơi. Đi đến nửa đường, một bóng người đột ngột xuất hiện, ngăn đường Lý Hàng. Lý Hàng nhìn kỹ, hóa ra là Lục hoàng tử.
Lục hoàng tử sợ bản thân tới gần Lý Hàng sẽ lại mạc danh kỳ diệu gặp xui xẻo, hắn đứng ở chỗ cách Lý Hàng hơn mười thước, khinh miệt nói với Lý Hàng: “Tôi đã xin hủy bỏ quyết đấu rồi.”
Trương Minh bị đình chỉ, quyết đấu 3 VS 3 thiếu một người, dựa theo trình tự, Lục hoàng tử cần một lần nữa tìm đội hữu, trường học tiến hành xét duyệt tư cách học sinh kia, xét duyệt thông qua mới có thể quyết đấu lại. Nhưng mà thời gian trôi qua gần mười ngày, Lục hoàng tử lại chậm chạp không đệ trình thông tin đội hữu mới cho học giáo, Lý Hàng cho rằng Lục hoàng tử đang tính toán âm mưu nào, lại không thể đoán được kết quả lại thành như vậy.
Lý Hàng bày vẻ mặt không hề gì với Lục hoàng tử, “Tại sao lại hủy bỏ quyết đấu. Nếu lúc nào cũng phải đề phòng cậu gây sự với tôi, không bằng dùng quyết đấu để giải quyết vấn đề, thanh toán ân oán cho xong đi.”
Lục hoàng tử cười lạnh, “Ánh mắt của Dịch Thiên Thì đặc biệt, cậu có thể ở trong một đống người theo đuổi lọt vào mắt xanh của Dịch Thiên Thì, tôi tâm phục khẩu phục, về sau tuyệt đối sẽ không tìm cậu gây phiền toái!”
Lục hoàng tử thật sự làm theo lời hắn nói, chỉ nói mấy câu rồi rời đi, nửa điểm cũng không làm khó Lý Hàng.
Lý Hàng không hiểu ra sao nhìn bóng lưng Lục hoàng tử sải bước rời đi, tại sao lời Lục hoàng tử nói lại có ý khích lệ, tại sao nghe qua lại có vẻ tuyệt không đúng. Lú Hàng nghi vấn đầy mình muốn tìm người hỏi một chút, Trần Trình từ sau khi anh xác định quan hệ với Dịch Thiên Thì luôn trốn tránh anh, người Lý Hàng có thể hỏi, cũng chỉ có anh em tốt Vương Hạo Nhiên của anh thôi.
Lý Hàng gọi cho Vương Hạo Nhiên, kể lại chuyện gặp Lục hoàng tử một lần, “Nguyên nhân Lục hoàng tử hủy bỏ quyết đấu, cậu có rõ không?”
Vương Hạo Nhiên một mặt kích động, há mồm thật lâu không nói nên lời, thật lâu, gã cư nhiên lấy tay che miệng lại, hai hàng lệ nam nhi xoạt xoạt rớt xuống. Vương Hạo Nhiên nghẹn ngào, “Lão đại, uy danh của anh đều bị anh họ ác ma làm hỏng mất rồi!”
Lý Hàng trừng to mắt, what???!!!
Vương Hạo Nhiên thao thao bất tuyệt nói sơ qua vài tin nóng hổi ở cái lầu xây cao vạn trượng trên forum trường.
Nhờ mấy cái tin này, hình tượng của Lý Hàng từ nỗi sỉ nhục của Alpha dần dần hoàn chỉnh, trở thành tên ngay cả chương trình học trụ cột lúc mười hai tuổi cũng không biết, còn yếu ớt kiêng ăn hơn so với Omega, vì có thể lọt vào mắt xanh của Dịch Thiên Thì thích Alpha nhu nhược, tình nguyện bỏ qua tôn nghiêm của Alpha, tên Alpha đê tiện vô sỉ — gọi tắt là tên tiểu bạch kiểm! (aka trai bao)
Lý Hàng có được danh hiệu ác ma, thống lĩnh một đống đàn em không đếm xuể, có thể dọa trẻ con khóc suốt đêm, được tôn sùng là truyền thuyết, cư nhiên trở thành tên tiểu – bạch – kiểm được người người công nhận. Lý Hàng cảm thấy, anh sắp không biết ý nghĩa của ba chữ tiểu bạch kiểm kia rồi…
“Lão đại, tháng sau có bài thi tổng hợp thực lực cá nhân, chúng ta nhất định phải cho mấy tên rác rưởi nói huyên thuyên kia đẹp mặt!”
Lý Hàng cân nhắc một chút, tiểu bạch kiểm cùng ác ma, anh vẫn tình nguyện lựa chọn vế sau. Anh kiên định nói với Vương Hạo Nhiên: “Được!”
Hôm sau, lúc chương trình học kết thúc, Lý Hàng giống như thường ngày, đưa Dịch Thiên Thì tới cổng trường.
Lý Hàng thuận lợi giao tiếp với robot quản gia Dịch gia, chính là lúc rời đi, Dịch Thiên Thì gọi anh ở lại. Dịch Thiên Thì lộ ra nụ cười hiếm thấy, “Lý Hàng, ngày mai chúng ta hẹn hò đi.”
Lý Hàng nhớ ra, học viện quân sự Bandera quản lý ký túc xá theo kiểu phong bế toàn bộ, cuối tháng sẽ có một ngày được nghỉ, các học sinh có thể rời khỏi trường học trong hôm đó, đi hưởng thụ thế giới khoái hoạt bên ngoài.
Lý Hàng ở chung với Dịch Thiên Thì lâu, thái độ dần dần đoan chính, đối với tư thế của Dịch Thiên Thì chỉ có cảm giác thưởng thức.
Lý Hàng không muốn tạo ảo giác cho Dịch Thiên Thì, khiến Dịch Thiên Thì nghĩ bọn họ có khả năng trở thành người yêu. Mặt khác Lý Hàng cũng đã hẹn với Vương Hạo Nhiên muốn nghịch tập trong bài thi kế tiếp, tiếp theo phải tiến hành huấn luyện cường độ cao, vì thế anh hạ quyết tâm, từ chối: “Tôi…”
Dịch Thiên Thì cắt lời anh, “Anh tôi bảo tôi mời cậu ngày mai đến nhà làm khách, tôi nói với anh ấy chúng ta muốn đi hẹn hò.”
“Nếu tôi từ chối?”
“Anh tôi nhất định sẽ lấy chuyện cậu lấy đi lần đầu tiên của tôi làm lý do hẹn gặp, sau đó hung hăng lên án cậu một chút, sau đó bắt cậu đến gặp phụ huynh.”
Hàng chữ “Gặp phụ huynh” màu đỏ viết trong ngoặc kép hung hăng hiện lên trong đầu Lý Hàng, cho nên đây là câu đố hẹn hò hoặc chết chọn một trong hai sao?
Lý Hàng gian nan nuốt nước bọt, “Hẹn hò ở đâu?”
“Đi khu vui chơi chủ đề tình yêu, chủ đề kỳ này là ôm ấp kinh hoàng tiếng hét chói tai.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!