Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm! - Chương 4: (The exorcist) ngay cả nam chính cũng hỏng luôn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Bro, Style Của Anh Không Đúng Lắm!


Chương 4: (The exorcist) ngay cả nam chính cũng hỏng luôn


Năm ngoái, trước khi tết âm đến, liên tục xảy ra sáu vụ án giết người tàn nhẫn, người bị hại từ khoảng 14 đến 35 tuổi, nam nữ đều có, chuyện bọn họ gặp phải cực kỳ giống nhau, đều là ở địa phương hẻo lánh bị người bắt cóc, vài ngày sau thi thể bị đào rỗng nội tạng mới tìm lại được.

Sau khi sáu vụ án giết người lấy nội tạng xảy ra, nhóm tội phạm đột nhiên dừng hoạt động, mà người bị hại đều là lựa chọn ngẫu nhiên, thi thể bọn họ bị rắc rất nhiều phấn trắng, những thứ có thể trở thành manh mối đều bị phá hỏng. Vụ án khiến cả nước kinh hoàng này cuối cùng vẫn chưa được giải quyết.

Chuyện này xảy ra bảy tháng trước, bây giờ lại nhắc lại là bởi vụ án li kỳ xảy ra gần đây.

Ba người đàn ông cùng một phụ nữ đột tử trong nhà, sau khi giải phẫu phát hiện ngoài cơ thể bọn họ hoàn hảo không thương tích, nội tạng trong ngực trong bụng lại giống như bị cho vào máy xay thịt, biến thành thịt băm vụn nhỏ, những mẩu thịt này trộn lẫn với nhau, căn bản không phân biệt được là của bộ phận nào.

Những người chết này là một trong những nghi phạm bị cảnh sát giam lại của vụ án giết người lấy nội tạng lúc trước, bởi vì không đủ chứng cớ, lúc đó cảnh sát không thể tróc nã quy án nhóm người này. Hiện tại bốn người chết một cách ly kì, đồng lõa còn sống có người quá mức khủng hoảng, hướng cảnh sát đầu thú, dưới khẩu cung của người kia, thuận lợi bắt được ba nghi phạm còn lại.

Nhưng mà mọi chuyện cũng không kết thúc như vậy, bốn nghi phạm bị giữ trong nhà giam, không hề cùng người ngoài tiếp xúc. Thế nhưng vụ giết người ly kỳ vẫn xảy ra, ba nghi phạm kia trong thời gian cùng ngày, nội tạng đột nhiên bị xoắn thành thịt nát mà chết. Tên đầu thú tuy vẫn còn sống, nhưng mỗi giây mỗi phút gã đều sống trong nỗi sợ cái chết, rõ ràng là đã phát điên rồi.

Bảy vụ án giết người ly kỳ, rõ ràng là có thứ gì đó ô uế quấy phá. Không ít cảnh sát thầm cảm thấy thống khoái đối với cái chết của nghi phạm, nhưng không ai có thể cam đoan thứ ô uế này có thể khống chế không làm hại người bình thường được hay không. Chuyện này đã vượt quá phạm trù năng lực của cảnh sát, chỉ có thể giao cho người trong nghề. Vì thế, một học sinh lớp 11 của Tam Trung, Giải Tiếu Trúc, lấy được giấy xin nghỉ học ba ngày.

Giải Tiếu Trúc không lập tức hành động, cậu viết một tấm phù cho nghi phạm duy nhất còn sống. Sau hai ngày chuẩn bị, Giải Tiếu Trúc đi tới địa điểm gây án do nghi phạm cung cấp, một xưởng bỏ hoang ở ngoại ô thành phố.

Dương khí mạnh nhất vào lúc giữa trưa, Giải Tiếu Trúc mặc đồng phục Tam Trung, trong tay cầm một thanh kiếm Huyền Thiết được mài sắc bén, đứng ở cửa xưởng, âm khí lạnh thấu xương tiết ra từ khe cửa khép hờ, khiến ánh mặt trời cũng mất đi độ ấm.

Giải Tiếu Trúc 16 tuổi đã đạt được danh xưng thiên sư, đương nhiên có điểm bất đồng với những đạo sĩ khác. Hiện tại đối mặt với quỷ huyết sát, Giải Tiếu Trúc không mặc đạo phục phòng hộ, ngay cả trang bị cơ bản như la bàn, hoàng phù, tiền đồng, kiếm gỗ đào cũng không có, thứ duy nhất cậu có thể dùng để đối phó kẻ địch cũng chỉ có kiếm Huyền Thiết trong tay cùng một chút chu sa. Kiếm Huyền Thiết của Giải Tiếu Trúc cực kỳ đặc biệt, lưỡi dao sắc bén của nó chính là được Giải Tiếu Trúc mài ra trong thời gian hai ngày chuẩn bị, lấy thanh tuyền lưu động của đạo quan làm chất dẫn.

Giải Tiếu Trúc nhẹ nhàng chém ngang kiếm Huyền Thiết, kiếm phong cắt qua âm khí ngưng trệ phá vỡ thông đạo, cậu tiến vào bên trong xưởng. Bóng dáng Giải Tiếu Trúc bị âm ảnh của xưởng cũ cắn nuốt, cánh cửa gỉ sét tự động khép lại, một lần nữa khôi phục trạng thái khép hờ.

Lúc trước, cảnh sát từng cho Giải Tiếu Trúc xem qua bản vẽ xưởng, chỉ có mười sáu mười bảy thước vuông, diện tích rất nhỏ. Nhưng trong mắt Giải Tiếu Trúc, là không gian huyết sắc so với sân bóng còn rộng hơn. Ở trung tâm không gian huyết sắc là bảy bàn giải phẫu đẫm máu tươi. Linh hồn của bảy nghi phạm có cái chết ly kì này bị cố định chân cùng đầu trên bàn giải phẫu, phần ngực bụng bọn họ bị phá ra, để lộ nội tạng bên trong.

Một quái vật cao hơn hai thước, phản ứng chậm chạp đi tới đi lui trước bàn giải phẫu. Trên cổ con quái vật này có bốn cái đầu hoàn chỉnh, ngoài ra còn có hai cái đầu bị cắn xé không trọn vẹn. Trên cơ thể tròn trùng trục của quái vật này có 12 cánh tay mọc ra bảy phương tám hướng, mà chống đỡ thân thể vặn vẹo này chỉ có một đôi chân như hai que củi.

Giải Tiếu Trúc ẩn tàng hơi thở, con quái vật này không chú ý đến sự tồn tại của cậu, nó run rẩy đến trước một bàn giải phẫu, hay tay chống lên bàn, hai tay khác mở rộng bụng nghi phạm, sau đó cúi xuống, hai cái đầu thăm dò khoang bụng, khuôn mặt be bét máu cắn một mảnh gan cùng một đoạn ruột ngắn. Quái vật nhổ gan cùng ruột ra lên một đống nội tạng đỏ lòm xếp trên mặt đất, mà nội tạng của quỷ hồn bị quái vật cắn lại chậm rãi mọc lại.

Trong tiếng rên đầy thống khổ cùng tiếng khóc của nghi phạm, quái vật bốn đầu cười khằng khặc, vụng về vỗ tay, trong ánh mắt đã chết lộ ra vẻ tàn nhẫn tột độ.

Giải Tiếu Trúc đã sớm biết sự tàn nhẫn huyết tinh của quỷ quái, cậu dùng ánh mắt lạnh như băng quan sát quái vật, cảm xúc không chút phập phồng.

Con quái vật này là do linh hồn của sáu người bị hại tạo nên, trong đó có hai chiếc đầu không trọn vẹn cực kì im lặng, hẳn là đã bị bốn cái đầu khác giết chết. Ngoài ra, Giải Tiếu Trúc còn sâu sắc cảm nhận được, bốn cái đầu này có địa vị khác hẳn nhau.

Trong đó một cái đầu nữ chiếm địa vị chủ đạo, ả có quyền lựa chọn cắn nghi phạm nào, hơn nữa ả là cái đầu đầu tiên cười rộ. Mà ba cái đầu còn lại, chúng nó ẩn ẩn có dấu hiệu đối địch, nỗi hận của chúng nó đối với nghi phạm miễn cưỡng duy trì cân bằng, nhưng loại cân bằng này sớm muộn cũng bị sụp đổ.

Giải Tiếu Trúc không tiếp tục ẩn thân, cậu từ trong bóng tối đi ra, hướng quái vật giơ kiếm, “Trước khi ta đưa bọn mi xuống địa ngục, trả lời một vấn đề của ta. Đến cùng là ai dùng thủ đoạn độc ác như thế, khâu bọn mi ở cùng một chỗ?”

Chống đỡ sự tồn tại của quái vật không phải lý tính, mà là nỗi hận vô tận đối với nhóm nghi phạm, nó không thể lý giải nghi vấn của Giải Tiếu Trúc, cũng không muốn trả lời. Quái vật bốn đầu nhất tề nhìn chằm chằm Giải Tiếu Trúc, giống như đánh giá một khối thịt ngon lành, nó dĩ nhiên đã quên nỗi hận đối với nghi phạm, chỉ nghĩ đến niềm vui khi giải phẫu Giải Tiếu Trúc, chúng nó dùng thanh âm lớn như phá ống bễ thương lượng kế hoạch giải phẫu Giải Tiếu Trúc.

Đối mặt với quái vật không hề có lý tính nhào đến, Giải Tiếu Trúc cũng buông tha việc câu thông, nâng kiếm nghênh chiến.

Không gian huyết sắc này là do quái vật chống đỡ, quái vật nắm quyền tuyệt đối trong không gian này, tại không gian phong bế này, quái vật không chỉ đạt được tối đa năng lực cường hóa bản thân, khống chế linh hồn nghi phạm công kích Giải Tiếu Trúc, còn có thể áp chế tinh thần Giải Tiếu Trúc, làm suy yếu lực lượng của cậu.

Vừa bắt đầu chiến đấu, Giải Tiếu Trúc liền bị vây trong thế hạ phong bất lợi. Nhưng Giải Tiếu Trúc nào phải đạo sĩ bình thường, cậu có niềm tin tuyệt đối với lực lượng của mình, không hề phân tâm tìm cách phá giải không gian, mà tập trung hết lên người quái vật. Chỉ cần phá được hạch của quái vật, hết thảy đều có thể giải quyết một cách dễ dàng.

Mỗi lần Giải Tiếu Trúc huy kiếm, công kích đều có hiệu quả, dễ dàng chặt đứt linh hồn vài nghi phạm quái vật dùng để làm lá chắn. Không có vật ngăn trở, Giải Tiếu Trúc thế tới rào rạt công kích quái vật. Quái vật hành động tuy ngốc, nhưng lực lượng cùng sức đề kháng của nó cực kì mạnh mẽ, kiếm Huyền Thiết chém sắt như chém bùn của Giải Tiếu Trúc chém lên cánh tay quái vật, thế nhưng cánh tay quái vật không bị chặt đứt giống như linh hồn nghi phạm, chỉ để lại một vết nhàn nhạt.

Quái vật trúng phải một chiêu của Giải Tiếu Trúc, hai chân như que củi vẫn đứng vững như trước, ngược lại là Giải Tiếu Trúc bị phản lực đẩy lui về phía sau vài bước. Ý cười bên môi Giải Tiếu Trúc chợt lóe, công kích quái vật càng thêm hung ác. Giải Tiếu Trúc chuyên chú công kích quái vật cũng không hề phát hiện, từng mảnh linh hồn của các nghi phạm sau lưng cậu đang chậm rãi hợp lại với nhau.

Giải Tiếu Trúc đánh với quái vật nan xá nan phân, nắm được sơ hở của quái vật, quyết đoán chém đứt hai chân nó. Giải Tiếu Trúc không quản đến việc bản thân sẽ bị lệ khí của quái vật tổn thương, hai tay giơ cao kiếm Huyền Thiết, nhắm ngay hạch ở ngực quái vật —

Loảng xoảng!

Kiếm của Giải Tiếu Trúc bị người từ phía sau đánh bật ra, hai chân cậu bị sáu cánh tay quái vật giữ chặt, nhất thời không thể nhúc nhích. Hơi thở lạnh như băng áp vào bên tai Giải Tiếu Trúc, cậu vừa quay đầu liền thấy một con quái vật mới được tạo thành từ linh hồn bảy nghi phạm, ở địa phương hơn mười thước nháy mắt di chuyển đến chỗ cậu, khoảng cách hai bên không tới 10cm.

14 cánh tay của quái vật nghi phạm giơ lên, đồng loạt đánh về phía Giải Tiếu Trúc. Nắm đấm nặng nề nện lên người Giải Tiếu Trúc, hung hăng đánh bay cậu ra xa hơn mười thước, Giải Tiếu Trúc sau khi rơi xuống lăn vài vòng mới dừng lại. Đau đớn dữ dội kích thích thần kinh Giải Tiếu Trúc, khiến cậu khó có thể phán đoán chuẩn xác vết thương của bản thân.

Nếu hai con quái vật này thừa thắng xông lên, nếu Giải Tiếu Trúc ứng phó không tốt sẽ phải để lại mạng ở nơi đây. Nhưng hai con quái vật này là tử địch, sau khi đánh bay Giải Tiếu Trúc, hai con quái vật liền xúm lại đánh nhau, tạm thời không rảnh quản cậu. Giải Tiếu Trúc ho ra một ngụm máu tươi, cắn răng chịu đựng đau đớn, lặng lẽ di chuyển về phía kiếm Huyền Thiết bị đánh bay.

Kiếm Huyền Thiết cách nơi hai quái vật đánh nhau không xa, hành động của Giải Tiếu Trúc vẫn làm kinh động đến chúng nó, mười mấy cái đầu đồng loạt quay lại nhìn Giải Tiếu Trúc, như đã đạt thành thỏa thuận gì đó.

Hai con quái vật nhanh chóng khống chế Giải Tiếu Trúc, đầu hướng sát vào lồng ngực cậu. Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Giải Tiếu Trúc chuẩn bị xuất ra đại chiêu phải trả giá bằng một năm thọ mệnh của mình. Nhưng ngay lúc này, toàn bộ không gian huyết sắc đột nhiên xuất hiện một trận lay động dữ dội.

Động tác của bọn quái vật dừng lại, đầu chúng nó nhìn quanh bốn phía, trong đó một cái đầu của người bị hại đặc biệt mẫn cảm nhìn về một hướng, trực tiếp la hoảng, “Có cái gì đó ở bên ngoài! Là ở chỗ này!”

Không gian huyết sắc có quan hệ mật thiết với hạch của quái vật, đầu của quái vật người bị hại ồn ào khẩn trương, liên tiếp kêu lên sợ hãi. Quái vật nghi phạm vừa mới thành hình, không có liên hệ chặt chẽ với không gian huyết sắc, nhưng chúng nó cũng cảm nhận được một tia nguy hiểm theo từng nhịp lay động của không gian, trong ánh mắt chết lặng lộ ra vẻ sợ hãi.

Không gian lại lay động, lúc này lay động kịch liệt không hề dừng lại, trong không gian huyết sắc bắt đầu xuất hiện một vết rạn.

Đầu nữ nghi phạm: “Hu hu hu, mami ơi thật đáng sợ…”

Đầu ông chú bị hại: “Có quái vật bên ngoài á á á á á!”

Đầu thủ phạm chính: “Ông, ông đây, mới mới mới… không sợ đâu… òa òa òa òa òa òa òa…”

Đầu nữ bị hại có địa vị chủ đạo: “Ma quỷ, ma quỷ ở bên ngoài, chúng ta phải dâng tế phẩm lên, cầu xin người đó khoan thứ cho chúng ta!”

Một câu của ả làm bừng tỉnh người trong mộng, những cái đầu khác liên tiếp phụ họa, sau đó ào ào lấy nội tạng của bản thân ra.

Giải Tiếu Trúc nằm một bên giống như sếch doll bị chơi hỏng: “…”

Những quỷ hồn này khi chết đều bị lấy nội tạng ra, vì thế chúng nó có chấp niệm cực kì sâu đậm đối với nội tạng, chỉ có khát vọng cướp đoạt nội tạng của kẻ khác, vô luận thế nào sẽ không nảy ra ý nghĩ mang nội tạng của mình cho người khác. Đến cùng bên ngoài có thứ gì, có thể khiến chúng nó sợ đến nỗi quên đi nguyên tắc của bản thân?

Trong lúc Giải Tiếu Trúc ngây người, không gian huyết sắc triệt để hóa thành mảnh nhỏ biến mất, lộ ra kiến trúc vốn có, một xưởng nhỏ cũ nát dơ bẩn, cùng với đài giải phẫu nhuốm đầy tội ác.

Bọn quái vật còn đang không ngừng lấy nội tạng ra, Giải Tiếu Trúc bất động thanh sắc thu hồi kiếm Huyền Thiết của bản thân, cảnh giác nhìn chằm chằm vào cửa.

Có thể dễ dàng phá vỡ không gian huyết sắc, nhất định là boss quỷ, sương đen tội ác lượn lờ trên ngón tay thon dài, móng tay cứng rắn mà sắc bén như ẩn như hiện trong màn sương đen, nọc độc phiếm màu máu nhỏ giọt trên ngón tay…

Két…, một bàn tay chống cửa, đẩy ra.

Giải Tiếu Trúc sửng sốt, đây là bàn tay của con người, sau đó một nam sinh mặc đồng phục Lục Trung xuất hiện trong tầm nhìn của cậu.

Người tới chính là kẻ trốn học Lý Hàng, anh có chút vui sướng cười nói với Giải Tiếu Trúc: “Rốt cuộc cũng tìm được cậu, nam chính, à nhầm, Giải Tiếu Trúc. Tôi có việc muốn nhờ cậu giúp đỡ.” Anh chỉ chỉ Diệp Thiến Thiến đang ghé trên lưng mình, “Cậu có thể giúp tôi siêu độ nữ quỷ này không?”

Giải Tiếu Trúc còn đang sững sờ, Lý Hàng liền chú ý tới hai quái vật đang run rẩy móc nội tạng của mình ra, để móc nối quan hệ với nam chính, Lý Hàng quyết đoán giơ ngón tay cái với Giải Tiếu Trúc, chân thành khen ngợi: “Không hổ là thiên sư thiên tài, ngay cả loại quái vật đáng sợ này cũng có thể thuần phục.”

Giải Tiếu Trúc: “…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN