[BTS_ Fanfic] ÁNH SÁNG Ở NƠI ANH - Chương 4: Chào... Se Young... cuối cùng cũng gặp lại.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


[BTS_ Fanfic] ÁNH SÁNG Ở NƠI ANH


Chương 4: Chào... Se Young... cuối cùng cũng gặp lại.


2 năm sau.

_ Jungkook à, hyung muốn ăn khoai lang ngào đường- Jimin ôm lấy cánh tay cơ bắp của Jungkook đung đưa, mỏ chu ra.

_ Vâng. Em sẽ làm.

Jungkook cười nhẹ, lắc nhẹ đầu vì ông anh to xác này, đứng lên tiến đến bếp làm thức ăn. BTS mấy hôm nay không có lịch trình nên các thành viên hầu như đều ở KTX thư giản cùng nhau. Trong căn phòng khách lớn có 7 chàng trai đang vui vẻ nói chuyện xem ti vi, bầu không khí này thật giống 1 gia đình nhỏ.

_ Namjoon này, có phải công ty sắp có ca sĩ solo không? – Jin đang gác chân lên người Jimin bất chợt hỏi Namjoon khi nhớ đến hồi sáng PD có nói sắp cho ra mắt ca sĩ mới.

_ Vâng. Nhưng nói đến em thấy có 1 chút lạ- Namjoon gật đầu 1 cái nhưng mài khẽ nhăn.

_ Lạ gì cơ?- J-Hope hơi nhướng người.

_ Lạ là ở chỗ… em cũng không biết thực tập sinh này là ai- Namjoon vô cùng thắc mắc về thực tập sinh này.

_Ừ. Em cũng thấy rất lạ. Có lần em nghe anh quản lí nói thực tập sinh này là nữ và được đào tạo tại quê nhà chứ không ở Hàn.- Jimin bật dậy khi nhớ đến điều nghe được.

_ Thật sao?- Jin dừng việc ăn lại.

_Vâng. Em còn nghe nói cô gái đó năm nay 20 tuổi và rất tài năng lẫn xinh đẹp. Anh quản lí còn nói cô ấy sẽ làm nên chuyện- Jimin kể lại những chuyện anh nghe lỏm được nhờ cái tính có xíu tò mò của mình.

_ Không ngờ PD lại giấu kĩ thế. Mà em có biết cô ấy đến từ đâu không?- Hope cũng trở nên tò mò về người này.

_ Việt Nam. Là Việt Nam.

Cạch. Tiếng dao đang cắt khoai bỗng dừng lại, cả căn phòng cũng bỗng chốc trở nên im lặng. Jimin có chút cứng ngắt nhìn về phía phòng bếp mà không tự chủ nuốt luôn viên kẹo trong miệng.

Kể từ ngày hôm đó. Người con gái đó như biến mất khỏi thế giới giống như 1 giấc mơ. Giấc mơ chỉ đẹp khi chưa tỉnh đến khi tỉnh rồi thì phải trở về hiện thực. Lần đầu tiên trong đời Jeon Jungkook rung động trước 1 người con gái nhưng lại bị người đó coi thường đến mức không hồi đáp lời tỏ tình của anh. Kể từ đó trong KTX của BTS sẽ có những từ được xem là cấm kị, đó là “Se Young và Việt Nam”. Chẳng 1 ai trong BTS dám nhắc đến 2 từ này, nếu lỡ nhắc đến thì coi như người đó toi mạng rồi…. Jimin nhắm mắt cầu nguyện cho món khoai của mình mà lòng không khỏi run sợ “Cầu mong không phải quá mặn”.

Cạch. Jungkook đặt dĩa khoai trước mặt Jimin rồi bỏ vào phòng. Cánh cửa vừa đóng lại thì người con trai đó mới ngồi phịch xuống. Đã 2 năm rồi nhưng mỗi lần có ai nhắc đến những từ đó tôi vẫn cảm thấy khó chịu đến thế. Vì sao em lại không trả lời tôi mà biến mất không dấu vết, ít nhất nếu từ chối thì cũng nên nói cho tôi biết cớ sao lại dày vò tôi. Rõ ràng em cũng thích tôi nhưng sao em lại làm thế. Tình cảm của tôi lẽ nào là trò đùa của em. Đó là tình cảm chân thành của tôi vì sao em lại nhẫn tâm chà đạp nó. Tại sao? Tại sao vậy? Tại sao em lại biến mất?…. Em trả lời tôi đi.

_Vâng. Con biết rồi.- Suga tắt điện thoại rồi bỗng chốc trầm đi như đang suy nghĩ điều gì đó.

_ Có chuyện gì thế hyung?- V đi đến bên Suga.

_ Tháng sau thực tập sinh ra mắt sẽ đến, PD nhờ anh và Namjoon sáng tác bài hát ra mắt cho cô bé.

_Vậy hyung cố lên nhé- V vỗ vai động viên Suga.

_Nhưng…- Suga bỗng ngập ngừng nhìn V.

_ Sao thế hyung?- V khó hiểu nhìn Suga.

_ Tên ca sĩ solo là… Se Young.

V im lặng ngước nhìn bầu trời đêm. Se Young. Là cô ấy sao? Hay chỉ là sự trùng hợp? Đã rất lâu rồi tôi mới được nghe đến cái tên này kể từ ngày đó. Tôi rất hiểu vì sao Jungkook lại thế. Lúc ấy Jungkook chỉ mới 20, tình cảm còn rất non nớt nhưng cũng chính sự non nớt ấy lại dễ để lại vết thương trong thằng bé. Tình cảm chỉ vừa mới chóm nở nhưng lại vội dập tắt không 1 lí do. Nếu là tôi thì có lẽ tôi cũng như thế. Vết thương năm đó của Jungkook vẫn chưa lành hẳn nhưng nếu lỡ như… lỡ như… cô gái có tên Se Young ấy thật sự là Se Young thì sẽ như thế nào đây. Còn tôi thì sao??? Tôi chẳng biết nữa. Có lẽ lúc ấy tôi không như Jungkook tôi chưa nói ra tình cảm nên chưa phải chịu đả kích như Jungkook nên khi Suga nhắc đến tên Se Young tôi chỉ có chút chạnh lại, chỉ 1 chút mà thôi, 1 chút thôi.

_PD đi đâu thế?- Jungkook nhìn thấy PD đang chuẩn bị ra khỏi công ty.

_ Ta đi đón thực tập sinh sắp ra mắt- PD cởi kính cười với Jungkook, khuôn mặt không che giấu được sự vui vẻ.

_ Thực tập sinh ra mắt solo sao ạ?- Jungkook có chút mất tự nhiên, có lẽ vì người đó cũng đến từ Việt Nam.

_ Đúng rồi. Ta mong gặp con bé quá. Hơn 2 năm qua con bé được đào tạo tại quê nhà mà ta chỉ qua thăm có 2 lần mà giờ con bé sẽ qua đây ở chuẩn bị cho debut. Ôi mong quá- PD nói 1 cách phấn khởi như đang nói về con gái của mình.

_ Vâng. Vậy PD đi cẩn thận.- Jungkook lễ phép cúi đầu chào ngài.

_Ừ. Ta đi đây không thì Se Young chờ mất.

PD bỏ đi để lại Jungkook vẫn đứng đó. Se Young sao? Tại sao lại là cái tên đó… có lẽ nào là 1 sự trùng hợp. Jungkook ngoái nhìn bóng lưng của PD mà trong lòng không thể yên…

_ Con chào PD.- 1 nụ cười xinh đẹp xuất trên 1 gương mặt xinh đẹp.

_Ôi con gái của ta. Chào mừng con đến với BigHit.

Tôi bước vào ngôi nhà PD đã chuẩn bị. Ngôi nhà rất rộng rãi và đầy đủ tiện nghi. Bên cạnh tôi còn có BTS. BTS là tiền bối và cũng là thần tượng của tôi. Dù sao ca phẫu thuật 2 năm trước tôi mất toàn bộ kí ức nhưng trong phòng tôi có treo rất nhiều hình ảnh của BTS nên tôi mới biết được. Ca phẫu thuật ấy khiến tôi như 1 tờ giấy trắng khi tỉnh dậy, không 1 kí ức về bất kì ai,cả ba mẹ tôi cũng thế, không nhớ bất kì điều gì. Sở dĩ tôi trở thành thực tập sinh của Big Hit là do PD đã sang mời tôi về và còn nói tôi đã gặp ngài tại concert của BTS. Tôi đã đến Hàn? Tôi đã gặp PD? Tôi đã đến concert của BTS? Tôi đã gặp BTS?…. Tôi chẳng nhớ gì. Ngay cả tên tôi là gì tôi cũng không biết…. Ting. Tôi chạy đi mở cửa có lẽ là PD. Cánh cửa vừa mở ra là 7 người con trai xinh đẹp mà mọi người vẫn gọi họ là … BTS. Tôi nhanh chóng cúi đầu chào họ.

_Xin chào tiền bối. Em là Se Young thực tập sinh sắp ra mắt.- rất lâu sau vẫn không có tiếng đáp lại. Tôi ngẩng đầu nhìn họ. Họ đứng im bất động nhìn tôi, ánh mắt của họ có thứ gì đó rất ngạc nhiên. Jungkook bước đến trước mặt tôi nhìn tôi… 1 cách lạnh lùng. Tại sao lại dùng ánh mắt đó nhìn tôi? Có chuyện gì sao?

_ Chào… Se Young… cuối cùng cũng gặp lại.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN