[BTS][VKook] Heart Attack.
[Chap5] Thay đổi?
– Ăn xong rồi để đấy, trưa tôi về rửa. Tôi bận học rồi. Còn nữa… Trưa có ăn cơm không?- JungKook thấy Taehyung ăn mặc nghiêm chỉnh đi xuống dưới nhà uống nước chuẩn bị đi làm, cậu cũng đứng dậy thả bát vào chậu rồi khoác cặp, vừa đeo giày vừa vọng vào hỏi Taehyung.- Ngày nào cũng ăn.- Taehyung nói rồi thả cốc vừa uống vào chậu, bước lên phòng thay quần áo chuẩn bị đi làm.
– Thằng này điên nặng rồi….- JungKook nhìn bóng lưng của Taehyung rồi lắc đầu ngán ngẩm. Chắc không phải đem qua không được thoả mãn nhu cầu sinh lí mà điên đến phát bệnh chứ? JungKook rùng mình rồi chạy bắn đi học.
______________
1 tuần.
Đúng 1 tuần nay.
Kim Taehyung sáng sớm đều ăn sáng rồi đi làm thỉnh thoảng cậu đi học về thấy bát đĩa tinh tươm liền phát hoảng đập nát mấy quả cam, quýt,..bla..bla… những chỗ cô Tấm có thể ở trong, nhưng đích thị không có chính anh là người rửa bát. Còn nữa, trưa nào cũng về ăn cơm, cậu về sớm thì cậu nấu, cậu về sau thì Taehyung ngoan ngoãn mua đồ ở ngoài, ăn nghỉ vỏn vẹn 3 tiếng rồi cắp mông đi làm. Lạ hơn nữa là có đêm không về nhưng tuyệt đối suốt một tuần không hề đem gái về nhà, cậu cũng có thể học hành tập trung, ngủ nghỉ điều độ hơn nhiều chút. Tâm tình Kim Taehyung cũng không tệ, không mắng không chửi cậu, chỉ lẳng lặng hỏi han thành tích học tập, công việc nhà cửa rồi im lặng không nói gì thêm.
Cậu thật sự nằm mơ cũng không nghĩ Taehyung thay đổi chóng mặt như vậy. Chắc chắn ăn phải \”bả chó\” hay \”mật chuột\” rồi. Thật đáng sợ. Nhưng cũng đáng mừng, ít ra cậu cũng thân thiết được với Taehyung đôi chút, có thể nói chuyện bình thường được rồi. Theo cậu nghĩ, anh ta cũng chẳng có gì ác ma giống bà Kim nói. Nhưng cậu đâu biết rằng một phần cũng là khuôn mặt của cậu thập phần giống Nobita của anh nên anh im lặng để cậu tung hoành, nếu không chỉ cần một đạp anh đã có thể tống cậu ra khỏi nhà nếu cậu dám mở miệng chống đối.
______________
– Mẹ, mẹ đỡ chưa? – JungKook tranh thủ giờ học về sớm chạy đến bệnh viện thăm mẹ. Tuy rằng không đến được thường xuyên, nhưng Kim phu nhân đã thu xếp người trông coi mẹ cậu cẩn thận, thỉnh thoảng bà cũng đến thăm và trò chuyện vơi mẹ cậu nữa. Mẹ cậu chắc chắn không cô đơn như trước nữa rồi.
– JungKook à, chuyện nhà sao rồi?- Bà cầm tay JungKook cười hiền từ.
– Tiến triển rất tốt ạ. Tuy vẫn chưa có tình cảm vì đều là hai người đàn ông nhưng con cảm thấy thân thiết hơn với ổng rồi.- JungKook cười xoà.
– Vậy là tốt rồi, hi vọng con có thể sống hạnh phúc. Nhất quyết không được nói dối mẹ nửa lời nghe chứ? Nếu bị bắt nạt phải nói với mẹ, ít thì có thể chút bỏ được phần nào tâm sự. Nhiều thì mẹ có thể cáo lỗi bà Kim xin cho con được tự do dù có phải hi sinh tính mạng này. Hãy nhớ nhé con….- Bà xoa đầu JungKook, con trai bà mà… Bà biết rất rõ, dù có khổ cực cũng chỉ cắn răng chịu một mình tuyệt đối không hé răng một lời sợ bà lo lắng. Điểm này là điểm bà ngại nhất, đã không được ở gần con thì chớ, nếu nó còn giấu thì bà biết lần đằng nào??
– Mẹ, mẹ phải tin con chứ. Nhìn vào mắt con xem. Con nói thật mà…- JungKook lấy hai tay banh mắt ra, lè lè lưỡi nhỏ tinh nghịch.
– Bố anh… Tôi thấy anh dễ thương nên tin đấy nhé.- Bà bật cười xoa đầu con trai mình. – Mau về cơm nước đi, muộn rồi. Chồng con đi làm về sẽ bị đói đấy.
– Con biết rồi mà… Con về đấy rảnh con sẽ quay lại thăm mẹ.- JungKook khoác cặp, hôn vào trán bà rồi tạm biệt bà đi về. Cậu phải làm một cậu vợ tốt, cơm nước đuề huề nếu không muốn bị đá ra khỏi nhà a.
_________________
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!