[BTS][VMinKook] ĐIÊN CUỒNG VÌ YÊU - 03
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
285


[BTS][VMinKook] ĐIÊN CUỒNG VÌ YÊU


03


Bambam thấy tình hình này không ổn thì liền đưa tay giữ lại Jackson vì nếu cứ tiếp tục thì sẽ gặp những rắc rối không cần thiết. Đúng lúc đó, chú Jihyun cũng vừa giao hàng xong thì dừng xe ở trước quán rồi tròn mắt nhìn con trai Yugyeom đã về Seoul. +

_ Yugyeom à.

Yugyeom có vẻ không quan tâm lắm đến lời của Jihyun, cậu vẫn giữ thái độ đó nhìn chằm chằm Jackson như muốn xông vào tẩn mình một trận. Cho đến khi bà và cô Kang hàng xóm cũng bước ra ngoài xem thì phía Bambam nhận được cuộc gọi từ Jungkook, bảo hai người họ về ngay lập tức. Jimin ngây ngốc đứng đó nhìn Jackson và Bambam vội vã băng sang đường rồi bước vào trong chiếc xe hơi màu đen, nhanh chóng lái đi mất. Yugyeom nheo mắt nhìn chiếc xe đắt tiền của Jungkook rời khỏi mà trong đầu bắt đầu suy nghĩ, bọn họ nhìn giống như xã hội đen, không lẽ ba của cậu lại đi vay tiền nên họ mới tới đây làm phiền hay không? Nghĩ đến đó, Yugyeom liền lạnh lùng quay sang nhìn Jihyun, ánh mắt thăm dò quan sát biểu hiện trên mặt của ông.

_ Yugyeom?? Cháu về rồi?? – Bà của Jimin kinh ngạc nhìn đứa cháu bướng bỉnh, ánh mắt không giấu được sự xúc động.

_ Vâng. – Yugyeom cười híp mắt rồi nắm lấy tay bà – Cháu của bà, Kim Yugyeom đã về rồi đây ạ!

_ Về là tốt rồi. – Bà không nén được xúc động, đưa tay lau đi nước mắt.

Jimin thấy bà rơi nước mắt thì liền vội vàng đưa tay lau nước mắt giúp bà, anh không thích nhìn thấy bà khóc như thế…

_ B…bà đừng khóc. – Jimin thả mèo con xuống rồi quay sang nhìn Yugyeom – E…e..em làm bà khóc rồi này, không biết đâu, anh sẽ mách Taehyungie.

_ Aigoo ~~ – Yugyeom cười tươi đưa hai tay bẹo má Jimin – Anh Jimin của em dễ thương quá chừng này, lâu không gặp anh, Yugyeom em nhớ anh lắm lắm lắm.

_ Đ…đừng có xạo. – Jimin cố gắng gạt tay Yugyeom ra – E…em làm bà khóc rồi, anh k..không thương em nữa.

_ Bà ơi. – Yugyeom quay sang ôm bà – Bà đừng khóc, kẻo anh Jimin mách anh Taehyung bây giờ.

_ Hai cái đứa này thật là… – Bà phì cười xoa đầu Yugyeom với Jimin.

Trên xe, Jungkook lạnh lùng ngồi xem số tài liệu dở dang cũng đủ khiến cho Jackson và Bambam cảm thấy lạnh sống lưng. Từ lúc thất bại trong việc hỏi tên của Jimin, Jungkook không khiển trách hay càm ràm hai người họ dù chỉ là một câu ngược lại chỉ chú tâm vào đồng tài liệu kia. Bambam khẽ quan sát Jungkook vứt bừa số hồ sơ sang một bên qua kính chiếu hậu thì lặng lẽ chuẩn bị tinh thần, hơi liếc nhìn sang Jackson cũng như đang ngồi trên đống lửa.

Về phía Jungkook, cậu quả thật có chút không hài lòng với hai tên ăn hại trước mặt nhưng điều đó cũng không đủ khiến tâm trạng của cậu bực bội đến thế. Chuyện là khi nghe được cú điện thoại từ thuộc hạ báo rằng Min Yoongi dám ngang nhiên mang số thuốc phiện vào trong hộp đêm “Night” của mình mà thanh lý dẫn đến đám cảnh sát mò đến khám xét thật khiến cho Jungkook muốn loại cái gai này ngay lập tức. Chính vì lý do này nên Jungkook mới tạm gác lại những chuyện râu ria, bảo Jackson lái xe đến hộp đêm Night ngay.

Bước vào trong hộp đêm Night, Jungkook lạnh lùng bước vào cùng với một số đàn em, nhướng mày nhìn đám cảnh sát khám xét xung quanh. Vừa nhìn thấy Jungkook, tên quản lý liền sợ hãi chạy đến thuật lại toàn bộ sự việc. Namjoon sau khi tịch thu được một số vật chứng thì cũng từ tốn tiến lại chỗ của Jungkook, mỉm cười lịch sự bắt chuyện,
Jimin thích thú ngồi ở trước cửa, anh vô tư cuối đầu xuống hôn lên chiếc mũi hồng hồng của chú mèo nhỏ trên tay mà không hề biết Jungkook ở phía bên kia đang nhìn mình như thế nào. Trong xe, Jungkook từ tốn lấy điện thoại rồi gọi điện cho Jackson đang chuẩn bị di chuyển ra khỏi quán nhưng ánh mắt lại không hề rời khỏi người của chàng trai xinh đẹp trước mắt. Jackson lúc nhìn điện thoại thấy hai chữ “cậu hai” hiện lên màn hình thì liền nhanh chóng bắt máy, giọng nói nhỏ nhẹ lên tiếng.
+

_ Em nghe đây cậu hai.

Bambam thấy Jackson nói thế thì cũng hồi hộp đứng sát lại nghe ngóng chút thông tin, tầm nhìn cũng khẽ liếc nhìn về chiếc xe hơi đối diện…

_ Đi hỏi tên của thằng nhóc ngồi chơi với con mèo rồi quay lại ngay. – Jungkook lạnh lùng ra lệnh.

_ Ơ…??? Dạ cậu hai, em biết rồi.

Jackson ngây ngốc cất điện thoại vào trong túi rồi mới nhướng mày khó hiểu nhìn sang Bambam đang di chuyển tầm nhìn sang Jimin. Thằng nhóc kỳ lạ này không phải hôm qua ở trước khách sạn Royal ư? Cậu hai của bọn họ muốn biết tên thằng nhóc này có phải vì nghi ngờ nó có mối quan hệ với Hoseok không? Đưa tay cào mái tóc rồi nhanh chóng bước tới chỗ Jimin, hỏi cho nhanh rồi về báo cáo cho Jungkook, nếu không thì ngay cả cơm cũng không còn cơ hội mà ăn mất.

_ Này nhóc.

Jimin ngay khi nhìn thấy có hai cái bóng dài ơi là dài phản chiếu xuống mặt đường thì cũng hơi ngẩng đầu lên xem đã xảy ra chuyện gì. Tròn mắt ngạc nhiên khi nhớ ra hai người này đêm qua cũng có mặt trong vụ đánh nhau, Jimin hơi rúc người lại, đưa tay kéo lại áo khoác rồi lúng túng cuối mặt xuống. Thấy Jimin có vẻ dè chừng, Bambam liền liếc xéo qua khuôn mặt không thể nào khó ưa hơn của Jackson đang ra vẻ muốn dọa người ta, không chần chừ đạp một cái khiến Jackson cau mày la oai oái.

_ Mày làm cái quần gì vậy?? Sao đạp tao??

_ Mày màu mè quá! – Bambam cau mày rồi cuối xuống nhìn Jimin – Này nhóc, anh chỉ muốn hỏi em tên gì thôi.

Nghe giọng nói có phần dễ chịu hơn của Bambam, sự đề phòng của Jimin cũng không còn nhiều hơn trước, tay vẫn ôm chặt chú mèo nhẹ nhàng đứng lên…

_ T…tôi…tôi tên là….

_ Các người là ai vậy?

Nghe giọng nói lạ hoắc xen vào lời của Jimin, Jackson cau mày khó chịu nhanh chóng quay lại nhìn tên phá đám trong khi Bambam đang hết sức kìm nén vì chỉ có mỗi cái vụ hỏi tên mà mất thời gian như thế thì đúng là ăn hại trong mắt cậu hai mất. Cậu thanh niên vừa mới lên tiếng kia có vẻ không hề sợ vẻ mặt cau có của Jackson, một tay cầm lấy hành lý, tay còn lại thì vuốt mái tóc đen hơi xoăn của mình, nhướng mày ngạc nhiên chờ đợi câu trả lời của họ…

_ Y…Yu…Yugyeom?? 1

Yugyeom không khách khí mà đi ngang qua người Bambam và Jackson, cậu đương nhiên biết tình trạng của Jimin nên khi thấy hai tên bặm trợn này mờ ám với anh họ thì trong lòng liền hình thành một sự đề phòng, ánh mắt không thiện cảm nhìn họ hỏi…

_ Hai người là ai? Sao lại muốn biết tên anh của tôi?

_ Cái thằng này. – Jackson trừng mắt nhìn Yugyeom – Khi nào đến lượt m…

_ Đây là cái gì?

_ Anh xem rồi sẽ hiểu.

Jungkook lại mỉm cười, cậu đút hai tay vào túi quần từ tốn bước đi, đám đàn em cũng lặng lẽ đi theo ở đằng sau. Đi được vài bước, Jungkook bất ngờ quay đầu lại nhìn Yoongi, nụ cười ôn hòa khi nãy cũng dần nhạt đi, thay vào đó là một sự kiêu ngạo vốn có, ánh mắt đe dọa nhìn về hướng anh trai…
_ Anh tặng em một món quà bất ngờ như thế thì em cũng không ngại trả lễ lại cho anh, anh trai. +

Gửi gắm một câu khó hiểu cho Yoongi, Jungkook lần này thật sự rời khỏi phòng trà để cho một mình Yoongi ngồi đó nhìn chằm chằm vào chiếc usb. Lưỡng lự cầm nó lên, Yoongi cẩn thận quan sát phía ngoài của chiếc usb rồi mới quay sang dặn đám thuộc hạ mang chiếc laptop ra đây. Hồi hộp cắm usb vào trong máy, đập vào mắt Yoongi là một tập tin video nào đó khiến cho anh cảm thấy tò mò và lo lắng. Nhấn vào đoạn video, Yoongi ban đầu hơi khó chịu bởi tiếng la hét của một tên nào đó nhưng rồi khi nhận ra vẻ mặt đau đớn của tên nội gián mà anh đã dùng tiền mua chuộc, Yoongi liền trợn tròn mắt rồi quay sang quát tên thuộc hạ của mình.

_ Tại sao nó còn ở Seoul? Không phải tao đã dặn mày sắp xếp nó rời khỏi đây rồi sao thằng ăn hại!

Không nghe được lời giải thích hợp lý nào cho sự việc này, Yoongi tức giận đạp tên thuộc hạ của mình rồi quay lại tập trung vào màn ảnh…

“Xin lỗi cậu hai! Á!”

Nhìn tên nội gián sau khi bị thuộc hạ của Jungkook đánh đến nỗi tàn phế rồi còn bị quẳng vào trong một cái chuồng chó khá lớn, Yoongi vô thức đưa tay đặt lên lồng ngực….

“Cậu hai! Xin cậu tha mạng! Xin cậu!”

“Nói! Là ai sai mày mang thuốc phiện vào hộp đêm?”

Jackson dùng chân đạp mạnh vào chuồng, trên tay là chiếc máy ghi âm bật sẵn…

“Là cậu cả! Là cậu cả Min Yoongi! Chính cậu ấy đã dùng tiền mua chuộc tôi! Cậu hai! Em sai rồi! Em không nên phản bội! Em sai rồi cậu hai!”

Ngay khi tên nội gián gào khóc thảm thiết, Jackson khẽ nhếch miệng cười rồi cất chiếc máy ghi âm vào trong túi nhường phần còn lại cho Bambam…

“Anh Bambam! Em xin anh! Anh giúp em cầu xin cậu hai đi!”

Mặc kệ cho tên nội gián đưa tay ra qua những song sắt nắm lấy ống quần của mình, Bambam lạnh lùng cuối xuống nhìn tên thảm hại trước mặt, dứt khoác gạt tay hắn ra khỏi…

“Tụi bây biết tính cậu hai rồi phải không? Làm cho lẹ rồi dọn cho sạch đi”

Gạt phăng chiếc laptop xuống đất, Yoongi dù có nghe sơ qua về cách làm việc tàn nhẫn của Jungkook nhưng không ngờ lại đến mức độ này. Bây giờ, trong đầu của Yoongi là hình ảnh của đám thuộc hạ Jungkook không ngần ngại rưới xăng lên chiếc chuồng chó đó kéo theo sau là một tiếng thét đau đớn trong màn lửa rực đỏ kia…

_ Con mẹ nó! – Yoongi điên tiết hất đổ bàn xuống đất

_ Cậu cả! Có chuyện lớn rồi!

Trừng mắt nhìn tên thuộc hạ vội vã chạy vào, Yoongi tâm trạng vốn dĩ đã xấu nay còn tệ hơn rất nhiều khi nghe thông báo điếng người của tên này…

_ Mày nói cái gì??? Số hàng chuyển sang Hồng Kong đêm nay bị cướp??

Yoongi chết trân đứng đó, số thuốc phiện đó là do ông Min cử anh đảm nhiệm giao cho bên bang hội Tam Hoàng ở bên Hồng Kong. Nếu như mất thì mối quan hệ giữa hai bên sẽ rất xấu hơn nữa sự tín nhiệm ban đầu cũng vì nó mà tiêu tan…

_ Tụi bây còn đứng đó! Mau gọi điện cho sở trưởng Park đi! Bảo ông ta cho người điều tra và lấy lại số hàng đó ngay cho tao! – Yoongi điên tiết quát.

Về phía Jungkook, cậu thoải mái ngồi trên xe rồi nhếch miệng cười thỏa mãn khi tưởng tượng ra bộ mặt khó coi của Min Yoongi sau vụ này. Bambam cất điện thoại vào trong túi khi có thông báo đã lấy được số hàng giao bên Tam Hoàng của cậu cả thì liền quay lại hỏi Jungkook…

_ Cậu hai, bên phía Jackson thông báo số hàng đó đã lấy được rồi, tiếp theo phải làm thế nào ạ?

Jungkook vẫn nhắm mắt nghỉ ngơi, cậu suy nghĩ một lúc thì liền lên tiếng…

_ Vứt nó xuống biển.

_ Sao ạ??? – Bambam tròn mắt ngạc nhiên, cậu tưởng là mình đã nghe lầm.

_ Bảo thằng Jackson gắn mấy dò tìm vô số hàng rồi thả nó xuống biển. – Jungkook nhẹ nhàng mở mắt rồi liếc nhìn Bambam – Còn nữa, chuyển số tiền giao dịch với tên cảnh sát đó đi, nhờ có hắn mà chúng ta mới có thể thấy được bộ dạng khó coi của Min Yoongi.

_ Vâng thưa cậu hai.

Hơi nghiêng đầu nhìn khung cảnh bên ngoài, Jungkook lại nhớ đến hình ảnh của Jimin vô tư trêu đùa với chú mèo ở quán ăn đó mà hàng chân mày hơi chau lại với nhau. Vốn dĩ sẽ không cảm thấy khó chịu nhưng khi nhớ lại việc đến mỗi cái tên mà Bambam và Jackson đi hỏi cũng không xong, trong lòng Jungkook thật muốn dạy dỗ hai tên thuộc hạ một trận. Tuy nhiên, cái tên nhóc đứng bên cạnh Jimin lúc đó thật sự khiến cho Jungkook có một cảm giác quen thuộc. Hình như, cậu đã từng gặp Yugyeom ở đâu đó trong một vụ ẩu đã nhưng cụ thể ở đâu thì lại không rõ lắm….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN