Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
169


Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác


Chương 13


Thiên Hùng
Bùa Lỗ Ban … thực hư … thiện ác
Phần II

Một năm sau ngày Tổng Thống Ngô-Đình-Diệm bị lật đổ, ở đâu không biết chứ Mỹ Tho hầu như Việt Cộng cũng chưa dám bò ra hang, nên người dân hai làng Long Hưng và Thạnh Phú vẫn còn sống trong thanh bình trên những cánh đồng lúa trỉu hạt, nhịp nhàng tiếng chày giã gạo vào những đêm trăng, và chợ Xoài Hột vẫn tấp nập người mua kẻ bán. Đối diện với khu chợ bên bờ kia của con kinh Thầy Tùng là xưởng cưa của ông Bảy Thọ. Xưởng tuy không lớn lắm, nhưng xẻ gổ cung cấp đủ cho nhu cầu xây dựng nhà cửa, đóng thuyền ghe của cư dân hai làng Long Hưng và Thạnh Phú. Ông Bảy Thọ là con Út của Hương Hào Thân, nên ở nhà hương hoả cách đó khoảng vài trăm mét , tuy giàu có nhưng nổi tiếng hiền đức, thường giúp đở cho những gia đình neo đơn, túng quẫn. Bà Bảy ngày trước nghe nói cũng là hoa khôi ngoài Sông Thuận, cũng rất hiền lành tốt bụng. Ông bà có hai người con, 1 trai là cậu Hai Long đang học y khoa trên Saigon, 1 gái là cô Ba Hạnh, xinh đẹp , thật giỏi giang, cùng Bà Bảy quán xuyến hết cả công việc đồng áng, thợ thầy, nên ông Bảy thường chỉ lo về giao tế. Ông bà còn có 2 chiếc ghe chài do hai người cháu gọi ông Bảy bằng Cậu trông coi, 1 chiếc đi về các tỉnh miền Tây và 1 chiếc đi Saigon, nên xưởng cưa của ông có làm một chiếc cầu ra chỗ neo ghe thật rộng để vận chuyển hàng và những đêm trăng ra đó nhâm nhi vài xị, lai rai đờn ca đón ngọn gió mát lạnh từ Kinh Xáng thổi vào thì còn gì hơn.
Chiếc ghe chài đi miền Tây, được đóng tại xưởng cưa nầy do đích thân Mười Tung là một thợ mộc lão luyện, tay nghề cha truyền con nối ở tại làng Thạnh Phú chỉ huy người làm, hạ thủy cách nay đã hai năm và đã giúp chủ nhân buôn may bán đắt, nên hầu như mọi người trong hai làng LH và TP không ai là không biết bác Mười, vì tay nghề mà còn vì cơ ngơi đồ sộ của bác nữa…
Hai ngày nay Bà Bảy vô cùng thắc mắc, tại sao hàng hoá trên chiếc ghe chài đi miền Tây đã bốc lên hết, mà sao Ông Bảy không cho xếp hàng mới của khách xuống mặc dù mọi thứ đã sẳn sàng trong kho, thì vừa kịp thằng Tỵ , xếp của chiếc ghe bước vào nhà :
– Cậu Bảy có nhà không mợ?
Bà Bảy dựng chiếc cào lúa vào vách nhà :
– Sáng giờ có thấy ổng đâu, bộ không có ngoài xưởng à.
– Con ở ngoải về đây mà, chỉ có con Hạnh ngoài đó hà.
– Ủa lạ , ông nầy đi đâu vậy kìa, trưa trời trưa trật rồi… Bà dở nắp lu nước mưa bên hông nhà, lấy chiếc gáo dừa múc nước uống một ngụm… mà nè Tỵ , sao tao chưa thấy tụi bây đem hàng xuống ghe vậy, còn đợi gì nữa chứ, coi chừng trể giao đồ cho người ta đó nhen.
– Con cũng đang lo đây nè, ghe của thằng Sữu xuống hàng gần xong rồi, ái cha , con không biết sao nữa, hôm qua Cậu Bảy kêu con lại, căn dặn nhiều lần là không được đem hàng gì xuống ghe nếu Cậu chưa biểu, con lo quá nên đi kiếm Cậu nè ….
Bà Bảy tháo chiếc khăn trên đầu xuống lau sơ qua trán đi vào nhà :
– Mầy ăn cơm chưa, thôi vào làm ba hột đi, chờ ổng về tao hỏi coi như thế nào.
– Dạ.
Bà Bảy vào nhà chưa kịp gọi chị Mén là người giúp việc trong nhà dọn cơm thì Ông Bảy đạp chiếc xe đạp Alcion (*) về đến.
– Ổng về kìa… và bà gọi Mén :
– Mén ơi, coi dọn cơm đi con, ông bây về rồi kìa…
Có tiếng Mén dạ lớn ngoài sau, cũng vừa lúc Tỵ quay lại nhìn Ông Bảy dắc xe đạp vào nhà :
– Con kiếm Cậu sáng giờ, hôm nay xếp hàng xuống ghe được chưa Cậu?
Ông Bảy Thọ sắc mặt đăm chiêu :
– Vào ăn cơm đi, từ từ, tao có chuyện nói cho mầy nghe.
Bà Bảy cũng hơi ngạc nhiên trước câu trả lời của ông Bảy với Tỵ :
– Có chuyện gì vậy ông?
– Ồ, tôi nghĩ cũng không quan trọng đâu , Bà đừng lo , thôi vào ăn cơm đi, tôi đói bụng quá rồi.
Hình như đã quen với tính của ông nên Bà Bảy nói theo :
– Ông ra sau rữa mặt cho mát đi, tôi vào phụ con Mén chút.
– Ừ, nhớ kêu mấy đứa đang phơi lúa ngoài sau vào ăn luôn nha Bà.
– Tôi nhớ mà.
* xe đạp Alcion là xe đạp đắt tiền của Pháp, thường chỉ người giàu có mới sắm được. (cái nầy là nghe nói thôi, đúng sai không biết hihiihihiiiii )
Bà Bảy bới chén cơm thứ hai đưa sang cho Ông Bảy :
– Ông nè…
Nhưng Bà chưa kịp nói gì thêm thì Ông đã ngắt lời :
– Thằng Lành về chưa vậy?
– Thằng Lành… Bà như sực nhớ ra… ủa, mà sáng giờ nó cũng đi đâu mất, tôi tưởng nó ở ngoài xưởng cưa chứ.
Tỵ xen vô :
– Sáng giờ con ngoài xưởng cưa mà, đâu thấy nó chứ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN