Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác - Chương 37
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác


Chương 37


“Một cái hình nhân đã cháy đen giống y như cái mà mầy đã bỏ vào chảo dầu và đem chôn đó.”, và thầy Hai nói luôn :
“Thôi tao về luôn nha, mầy cũng đừng bao giờ đem chuyện nầy nói cho ai nghe để tránh hận thù vô lối… và mai mốt nếu gặp Tổ sư gia Hiệp Ẫn, cho tao gởi lời thăm ông”…
Chú Ba Lành chợt thấp giọng nhìn tôi :
– Và hôm nay tụi bây là những người đầu tiên nghe tao kể về cái chết của Mười Tung.
Chiến buộc miệng :
– Vậy những anh con trai con của Mười Tung bây giờ như thế nào, chú Ba có biết không?
– Họ đi theo phía bên kia, khi cuộc chiến sôi động trở lại, và chắc không còn vì sau 75 không thấy họ trở về.
Cô Tư Én rụt rè nhắc lại :
– Còn cô Ba Hạnh thì sao hở chú Ba?
Chú Ba Lành không trả lời Tư Én mà lại mĩm cười nhìn Chiến :
– Hồi nãy mầy có hỏi tao, sao tao có một mình mà lại thứ ba chứ gì? hà hà…

* buồng gói là một căn phòng nhỏ thường dùng làm nơi sinh hoạt riêng tư cho chủ nhà,
hoặc phòng tân hôn cho vợ chồng son… cũng nghe người lớn nói thui hihiihiiii

Ba Lành lại bưng chun trà uống một ngụm :
– Không nói thì tụi bây cũng biết là cô Ba Hạnh đã thương anh Định đứt đuôi rồi, nhưng sau khi nghe Cậu Mợ Bảy ngỏ lời hỏi thăm về gia thế trong ý định chọn anh làm rể, anh Định đã thưa thiệt là khi theo Tổ sư gia Hiệp Ẫn học bùa, anh đã có hứa với ông không lập gia đình để thân thể trong sạch luyện những chữ bùa ở cấp cao… nhưng…
Cả bọn chúng tôi nhao nhao lên :
– Nhưng thế nào hở chú Ba…?
Chú Ba Lành vuốt râu cười :
– Tụi bây thiệt tình mà, từ từ chứ… nhưng Tổ sư gia có cho anh hai năm để quyết định, và thời hạn nầy khi xong chuyện Mười Tung thì còn hai tháng nữa là hết…
Tôi chợt nhớ ra :
– A, hèn chi Tổ sư gia hẹn chú Ba hai tháng sau sẽ gặp chú Ba tại Thất Sơn, sao trùng hợp quá vậy…
Chú Ba Lành nhìn tôi gật gù :
– Mầy nhớ cũng dai thiệt hén. Đúng, khi đó vừa nghe anh Định nói vậy tao liền cho anh biết là Tổ sư gia nói có duyên với tao và hẹn hai tháng sau đến Thất Sơn gặp Tổ sư gia…
Vừa nghe tao nói xong, anh Định đã ngăn ngay :
“Không được, chú không đi gặp Tổ sư gia được đâu”… Mọi người đều ngạc nhiên trong lúc tao hỏi anh :
“Tại sao lại không được chứ, đó là do Tổ sư gia dặn mà, Tổ sư gia còn nói, anh làm như vậy mới xứng đáng là học trò của Tổ sư gia đó…”
Anh Định lắc đầu :
“Theo môn pháp Tổ sư gia chỉ được nhận duy nhứt 1 đệ tử mà thôi, nếu Tổ sư gia nhận chú cũng đồng nghĩa là Tổ sư gia đã đuổi tôi… nhưng chú còn trách nhiệm với gia tộc, sao lại không lập gia đình được chứ…”
Lúc đó tao ngẩn người ra :
“Cái gì mà không lập gia đình, chuyện đó ăn thua gì đến chuyện gặp Tổ sư gia ?”
Anh Định thở dài chậm rải :
“Chú Lành không biết đâu, bùa Lỗ Ban tùy theo tâm tánh của mình mà mình sẽ được truyền thụ chữ bùa ở cấp độ nào, Tổ sư gia Hiệp Ẫn không bao giờ truyền cho ai những chữ bùa tiếp cận với Quỷ, vì theo lời Tổ sư những chữ bùa nầy thường dùng để hại người mà thôi, mà nếu đã nhận những chữ bùa tiếp cận với Thần thì phải chấp nhận cuộc sống độc thân… Tôi cũng không hiểu sao lại như vậy vì Tổ sư gia không có giải thích, nên tôi không muốn chú…”
Lúc đó tao đã ngắt lời anh Định :
“Vậy anh thì sao?”
“Tôi là một cô nhi và tôi nghĩ suốt đời nầy chẳng ai thèm một người nghèo mạt như tôi nên…”
Anh Định chưa nói dứt câu thì có tiếng của Cô Ba Hạnh :
“Sao anh lại nghĩ như vậy chứ…”
Từ nảy giờ cô ngồi im trong góc nhà đôi mắt đỏ hoe khi nghe Định có ý như từ chối những lời ướm của cha mẹ cô, nhưng khi nghe Định giải bày lý do, cô không dằn lòng được nữa, mới lên tiếng, và sau đó lại cúi mặt nghẹn ngào khi bao cặp mắt đều nhìn về cô… Nhìn thấy cảnh tình như vậy, tao đã hiểu tại sao Tổ sư gia Hiệp Ẫn chọn tao rồi :
“Anh Định an tâm đi, tui nghĩ Tổ sư gia có lý của ổng… tui cũng là cô nhi như anh thôi, công lao nuôi dưởng của Cậu Mợ Bảy, tình thương yêu đùm bọc của chị Ba, hãy cho tui làm một việc gì đó để báo đáp, và biết đâu những gì xảy ra sau nầy lại tốt đẹp hơn những gì mình nghĩ hôm nay…” Anh Định vẫn chưa xiêu lòng : “Nhưng…” Tao gạt ngang không cho anh nói nữa: “Không nhưng gì nữa hết, à mà anh hứa dạy đờn cho tui đó, chừng nào bắt đầu đây…” Anh Định ứa nước mắt bước tới nắm lấy tay tao: “Tôi không biết nói gì để cảm tạ ơn chú, nếu chú không chê…
Anh quay sang quỳ xuống trước Cậu Mợ Bảy :
“Xin chú thím cho phép con nhận Lành làm em của mình và suốt đời nầy con nguyện có trời đất là thương em ấy như tình thâm huyết nhục ” Cậu Mợ Bảy cũng như tao thật bất ngờ, nhưng tao cảm động lắm… vậy tụi bây đã biết vì sao tao lại thứ Ba rồi chứ gì hì hì…
Cô Tư Én phụng phịu :
– Nhưng tới giờ chú Ba vẫn chưa nói cô Ba Hạnh sau nầy ra sao?
Chú Ba Lành cười cười :

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN