Bùa Lỗ Ban ... thực hư ... thiện ác
Chương 8
Tôi đã may mắn có được dịp chứng tỏ lòng ngưởng mộ của mình với cô Tư Én (Hấu nói cô tên thật là Yến, nhưng ở nhà kêu trại ra thành Én, lâu ngày thành thói quen luôn ) khi chị Bê vừa ca dứt bài “Men rượu Sa Kê” và chú Ba Lành đề nghị:
– Con Tư bây để đờn tranh cho Ba bây đi, thằng Hấu gi ta , bây ca luôn bài “tống tữu Ô Hắc Lợi ” đi.
– Nhưng… cô Tư Én ngập ngừng.
– Thì bây làm một mình có chết con ma nào đâu. Chú Ba Lành cười.
Tôi buột miệng :
– Nếu là bài của SG Viễn Châu thì cháu biết.
– Cái bài vô “Đêm nay rượu tiển sao cay đắng” đó… chú Ba Lành quay sang tôi.
– Vậy đúng rồi… tôi nhìn Tư Én lúc đó cũng đang nhìn tôi :
– Tôi làm Ô Hắc Lợi nha… và tôi thoáng thấy Tư Én cười.
Bài ca “Tống tữu Ô Hắc Lợi” nầy, Ông cụ tôi rất thích nên trên xe tôi có cái băng cassette thu bài nầy để khi Ông cụ lấy xe tôi đi, Ông cụ nghe… tôi nghe ké nhiều lần nên thuộc lòng , không ngờ hôm nay lại được hát nó chung với người mình cũng muốn làm quen.
Chú Ba Lành vừa đạp song loan dứt bài ca đã cười ha hả nhìn chú Năm Ri :
-Tụi nó làm cũng giống Ô Hắc Lợi với Phi Long quá chứ há… Ê, Bình , tao thấy mầy hát với con Tư xứng đó nha , ở bên đó có chơi vui như vầy không?
Tôi chưa biết phải trả lời sao với chú Ba thì chú Năm Ri hỏi tôi :
– Chừng nào thì cậu trở về bển?
– Dạ thứ ba tuần tới.
– Ối, chuyện về ở tính sau … chú Sáu Mèn xen vô… bây ca “Tứ Bữu Liêu Thành ” đi.
Nhìn tôi ngẩn người ra, chú Năm Ri nói :
– Mấy bài đó chắc nó không biết đâu… rồi chú quay sang tôi :
– Gần đây, nhạc giới trong nước đã ra công sưu tầm cũng như cải biên bài bản cho phong phú thêm kho tàng âm nhạc nước nhà. Cặp Tứ Bữu Liêu Thành và Ngũ Châu Minh Phổ là một điển hình.
Rồi chú nói thêm :
– Bài Tứ Bữu Liêu Thành đã có từ lâu, do cố nhạc sĩ Ba Chột ở Bạc Liêu sáng tác, bài Ngũ Châu Minh Phổ do cố GS Nguyễn Văn Thinh sáng tác khoảng 2,3 thập niên gần đây để đối lại bài trên, nhưng thời gian qua ít có người chơi vì khó quá… mãi đến sau nầy mới được phổ biến rộng rãi cùng với sự ra đời thêm những bài “Hận Nam Quan” của NS Năm Vinh, “Ngũ Khúc Long Phi” của NS Mười Phú…mà cách thức chơi cũng giống giống như vậy… Rồi chú kêu Tư Én :
– Con ca bài Tứ Bữu Liêu Thành đi…
Lần đầu tiên trong đời, tôi được nghe những dòng nhạc chuyển cung thật lạ qua tiếng đờn điêu luyện của các chú Ba Lành, Năm Ri , Sáu Mèn cùng giọng ca của Hấu, Tư Én vợ chồng anh Nam anh Sơn… mà càng về đêm càng thấm thía… để cuối cùng thì chú Ba Lành chép miệng :
– Tụi tao cũng có một cặp Lưu Thủy Bắc Oán Ai và Phú Lục Bắc Hạ Nam Oán… đờn mầy nghe thử nha Bình…
– Nhưng chưa có bài ca mà chú Ba… Tư Én xen vô.
Chú Ba Lành cười :
– Thì tao nói đờn mà, chứ có biểu mầy ca đâu. Nói xong chú đưa cây đờn Kìm và song loan cho chú Sáu Mèn và đón cây đờn cò từ tay chú Sáu :
– Anh Sáu cầm cốt đi, chứ chổ chuyển hơi Hạ tui còn lạng quạng lắm…
Tôi như bị thu hồn vào trong tiếng nhạc… từ cặp Lưu Thủy, Phú Lục hơi Bắc hùng hồn , dưới sự biến cãi của các chú , tôi nghe như tất cã hĩ nộ ái ố của con người đều được diển tả rành mạch… tiếng đàn dứt rồi mà người nghe vẫn còn lâng lâng…
– Hay quá… và trong một phản xạ tự nhiên tôi nói với chú Ba Lành :
– Chú Ba đưa cháu bài nhạc đi, để cháu viết lời ca…
– Ha ha , vậy thì còn gì bằng, phải không anh Năm , anh Sáu…? chú Ba Lành khoái chí khi có người thưởng thức công trình của các chú…
Chú Năm Ri quay sang hỏi Tư Én :
– Con có đem bài nhạc đó theo không vậy?
– Dạ không tía à… hay để con về lấy…
– Khuya rồi còn về lấy cái gì chứ, để bửa khác đi… tía con bây thiệt tình… Giờ tao thấy cũng nên tan hàng để thằng Lành còn lo kiếm cơm chứ… Chú Sáu Mèn cười nhìn Tư Én, sau khi bưng chun rượu uống một hớp…
Chú Năm Ri cũng cười theo :
– Ừ nhĩ , mình ham chơi quá quên mất giờ giấc… chú quay sang tôi :
– Hay hôm nào cậu ghé anh Ba đi, rồi tôi biểu con Tư đem ra đưa cho cậu.
Chú Ba Lành nói :
– Hôm nay là thứ sáu, mai thứ bảy tôi bận đi qua Dĩ An có chút chuyện , chiều chủ nhựt Bình mầy ghé tao đi… ủa mà thứ ba mầy dìa Mỹ rồi làm sao…
Tôi chưa kịp nói gì thì chú nói luôn :
– Ừ, mà có sao đâu , về bển viết xong gởi về cũng được mà… hà hà …như vậy đi nha…
Tôi chỉ biết “dạ” và khi chia tay cùng mọi người, tôi vui lắm khi cầm dùm Tư Én chiếc đờn tranh cho cô ngồi vững phía yên sau chiếc Honda của chú Năm Ri và nhận lại nơi cô nụ cười với lời hẹn tái ngộ chiều chủ nhựt.
Riêng việc muốn hỏi chú Ba Lành về bùa Lỗ Ban, hôm nay tôi không có cơ hội… nhưng tôi nghĩ, tôi còn gặp chú ngày chủ nhựt nữa kia mà…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!