Bùa Lỗ Ban - Phần 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
540


Bùa Lỗ Ban


Phần 20


Tác giả Hà Dương(Phú Dương)

Chị Đỗ bỗng dưng ngưng câu chuyện giữa chừng khiến vợ chồng ông Tuấn tiếc nuối: ơ, vậy cuối cùng có giải được oán giúp gia đình cô Hoa hay không?

Bà cụ móm mém trả lời: giải, tất nhiên là giải. Nếu thầy Lành không giải thì danh tiếng thầy đã không vang xa tới vậy. Cũng nhờ vụ thầy giải được cái oán khí mấy đời ấy nên cả khu này chúng tôi ai ai cũng phải nể phục tài năng của thầy Lành.

Chị Đỗ kia dường như kể chuyện lâu khát nước liền với chiếc cốc rót thật đầy rồi uống một hơi cạn sạch. Chị vui vẻ nói: tôi không phải khen xuông đâu chứ thầy Lành là nhất ấy. Lúc đầu khi nghe bác Hoa kể chuyện như vậy ai cũng nghĩ là câu chuyện sẽ lâm vào bế tắc. Ấy vậy mà thầy Lành vẫn tìm được ra chân tướng sự việc.

Bà Miên tò mò: vậy chuyện ông cụ Đồng Văn Bạch là thế nào? Cô kể cho chúng tôi nghe nốt câu chuyện đi.

Chị Đỗ bấy giờ tiếp tục câu chuyện đang dang dở. Sau khi thầy Lành giúp gia đình cậu Thuỷ giải bùa lỗ ban thì quả nhiên bác Sáng kia liên tục gặp chuyện không may. Mọi chuyện xui xẻo dường như từ từ kéo đến trút hết lên gia đình bác ấy.

Nhà bác Sáng gặp vận đen, gia đình cậu Thuỷ chắc chắn đó là do bùa lỗ ban kia được hoá giải mà dội ngược lại gia đình bác ấy. Thầy Lành từng nói nếu bác Sáng kia phát hiện ra chắc chắn sẽ ra tay với người khác hòng kéo lại vận khí tốt cho bản thân mình. Cậu Thủy hỏi: vậy bác ấy sẽ lại xuống tay ếm bùa lỗ ban vào một ngôi nhà khác đúng không thầy?

– Phải! Người có tâm địa ác sẽ luôn tìm cách hại người khác rước lộc về cho mình. Cách ấy là dễ nhất.

– Vậy cái bình đồng và bộ hài cốt kia có liên quan gì tới việc này hay chỉ là do bị bùa lỗ quan quật lại ạ?

– Oán khí quá nặng, nếu như không sớm giải chỉ e là hoạ này cả gia đình sẽ gặp đại nạn chứ không riêng gì một người.

Thầy Lành tuy giúp cậu Thuỷ trấn đất giải bùa lỗ ban thành công nhưng không hiểu sao vợ chồng họ vẫn ngủ không ngon giấc. Hàng đêm cứ sau 12h đêm trong nhà cậu luôn xuất hiện những âm thanh lạ mà trước nay hiếm khi thấy. Nhiều lúc cô Lan cảm giác như ngôi nhà cực kì lạnh lẽo, có lúc lại nóng như lửa thiêu. Con gái của hai người cũng thi thoảng lại khóc lên ngằn ngặt, không tài nào ngủ ngon giấc.

Cô Lan sợ hãi ngôi nhà lại bị phá nên lại nhờ thầy Lành giúp đỡ. Thầy đến nhà hai người và giật mình khi thấy cả ngôi nhà bao chùm oán khi trùng trùng. Thứ oán khí ấy càng lúc càng nặng, nếu tiếp tục ở lại ngôi nhà âm khí nặng nề như thế chỉ e sẽ tổn hại sức khoẻ của mọi người. Thầy nhẹ nhàng cắm một cây cờ ngay trước cửa nhà cạnh bụi trúc rồi lặng lẽ đứng nhìn. Lá cờ nhè nhẹ bay nhưng hướng gió lại thổi vào trong nhà. Hai mắt thầy nhíu lại rồi thở dài: hỏng rồi, hỏng hết mọi chuyện rồi.

Cậu Thuỷ lo lắng lắm khi nghe thầy than thở. Thầy rút cây cờ lên rút thanh kiếm pháp khí hiên ngang tiến thẳng vào trước cửa nhà giơ lên cao rồi dùng sức cắm mạnh xuống vị trí giữa trung tâm cửa ra vào ngôi nhà. Hai vợ chồng cậu Thuỷ chỉ biết đứng yên nhìn hành động của thầy. Thầy đưa thanh kiếm lên cắt một vết nhỏ trên đầu ngón tay trỏ và ngón giữa rồi lẩm nhẩm đọc chú. Đoạn thầy dùng máu viết lên lá bùa những hình tựa như chữ cổ. Máu đỏ thấm xuống mảnh giấy vàng nhanh chóng khô lại thành máu đỏ sẫm. Thầy hướng mặt vào trong nhà thổi 3 hơi thật mạnh rồi nhanh chóng quay mặt lại phía sân ném mạnh lá bùa lên cao. Tay khác thầy cầm kiếm mạnh mẽ chém tới. Lưỡi kiếm chém nhưng lá bùa không rách, tới khi lá bùa rơi xuống đất thầy dùng thanh kiếm đâm thẳng vào chính giữa lá bùa.

Làm xong thầy mệt mỏi nhìn sang đứa con gái của cậu Thuỷ rồi móc trong túi ra một cái bọc nhỏ xíu màu nâu đưa cho cô Lan: cô hãy dùng kim cài ghim cái bọc này lên quần áo cho con gái mình. Nếu thay đồ thì phải lưu ý nhớ ghim chiếc bọc này sang. Con bé cần mang theo món đồ này liên tục 3 tháng 10 ngày. Khi nào xong hãy thắp hướng gia tiên rồi dẫn con bé tới một chiếc cầu lớn thả cái bọc này xuống dưới. Nhớ là phải tự tay con bé thả xuống dưới cầu mới được, bố mẹ không được làm thay.

Vợ chồng cô Lan vâng dạ cảm ơn thầy Lành rối rít. Tuy nhiên cô Lan vẫn lo sợ chuyện tiếng động thường xuyên xuất hiện trong nhà mình hàng đêm. Nỗi ám ảnh ấy khiến cho vợ chồng cô ăn không ngon ngủ không yên.

Thầy Lành đáp: là do âm binh, có kẻ đã sai khiến âm binh tới đây quấy phá.

Cô Lan sợ hãi kêu lên: trời ơi, gia đình con có làm gì ác nhân thất đức đâu mà sao lại có kẻ muốn hại chúng con chứ?

– Tôi đã giải quyết lũ âm binh đấy rồi. Đêm nay gia đình có thể ngủ ngon giấc.

Cô Lan bậm môi: có phải là bác Sáng kia lại muốn trả thù gia đình con hay không vậy thầy? Con phải cho lão ta một trận mới được.

Thầy Lành đáp: cô bình tĩnh đi, âm binh bị nhốt lại cả rồi. Tuy nhiên còn chuyện khác mà mọi người nên quan tâm, linh hồn kia trở lại rồi.

Cậu Thủy sốt sắng: ai cơ thầy? Linh hồn của ai trở lại?

Cậu suy nghĩ thật nhanh rồi bất ngờ hỏi: ý thầy nói là linh hồn cụ Đồng Văn Bạch ư? Đúng không thầy?

Khuôn mặt thầy Lành đăm chiêu: có lẽ cậu nói đúng, tôi không có cách nào khống chế linh hồn ấy. Dường như oán khí ấy vô cùng đáng sợ . Bùa chú chẳng có tác dụng nhiều.

Cô Lan sợ tái cả mặt: vậy…giờ chúng con phải làm sao? Hay là vợ chồng con tạm chuyển đi nơi khác ở có được không thầy?

Cậu Thuỷ lo lắng: vậy cái vong ấy có thoát ra đi theo chúng con được hay không? Nó còn không sợ bùa chú của thầy thì chuyển đi đâu bây giờ?

Thầy Lành đáp: không cần chuyển đi, trốn tránh nó chi bằng cùng nhau đối mặt. Có chuyện gì khúc mắc chúng ta sẽ giải quyết dứt điểm một lần. Sau này tâm mọi người mới an được.

Cô Lan giận lắm, nhất là khi biết có kẻ tiếp tục dùng âm binh hãm hại gia đình mình. Cô nghiến răng lại lẩm bẩm: đúng là lòng người hiểm ác, tôi cầu cho cả nhà ông làm ác sẽ bị quả báo kết cục chẳng ra gì.

Thầy Lành đưa tay lên bấm liên tục vài lần rồi đáp: cô không cần cầu, kẻ đó đang trả nghiệp, nghiệp báo tới khó tránh, chỉ e là vì hắn mà mang hoạ tới cho những người thân thiết khác trong gia đình. Cô vợ kia sớm sẽ đến gặp tôi nhờ giúp đỡ. Xem chừng chuyện này càng lúc càng phức tạp.

Quả đúng là bác Sáng kia đang gặp rất nhiều khó khăn. Công trình xây dựng bị gián đoạn. Thậm chí có thợ chính của bác ấy còn trượt chân ngã từ trên giàn giáo cao xuống đất gãy cổ mà chết. Bao nhiêu chuyện xấu liên tiếp ập tới khiến gia đình họ lao đao.

Bác Sáng bấy giờ vận đen liên tục bùa vây. Bác dường như hiểu rõ ngọn ngành nên đã lập đàn giải nghiệp. Bác Hoa chính mắt thấy chồng mình trong canh đàn cùng các thầy pháp khác mới hoàn toàn tin tưởng vào lời thầy Lành từng nói.

Bác Hoa kia cũng vì lo lắng cho chồng mình nên tới gặp thầy Lành xin giúp đỡ. Thầy Lành đem mọi chuyện kể lại cho bác Hoa nghe, kể cả chuyện bác Sáng ếm bùa lên ngôi nhà cậu Thuỷ ra sao. Ban đầu bác Hoa nghe xong không dám tin vào đôi tai mình. Bác chưa khi nào nghĩ người chồng đầu ấp tay gối với mình bao năm qua lại làm ra những chuyện ác độc như vậy.

Thầy Lành chậm rãi nói: xin lỗi chị, tôi muốn giúp nhưng nếu chồng chị cứ tiếp tục xuống tay hại người khác thế này chỉ e là nghiệp càng ngày càng lớn. Tương lai nghiệp không xa nghiệp báo sẽ vô cùng nguy hiểm. Ác giả thì ác báo, đó là quy luật nhưng nếu vì một kẻ ác mà tất cả người khác vạ lây thì quả là đáng tiếc . Tôi mong cô có thể khuyên chồng mình buông bỏ mọi chuyện, quay đầu là bờ.

Thầy khuyên bác Hoa về khuyên chồng nhưng đáng tiếc khi nghe vợ khuyên can thì bác Sáng kia lại như phát điên. Bác lao tới toan đánh vợ. Bác Hoa được thầy Lành dặn dò từ trước nên lập tức bỏ chạy ra cửa lớn la hét um sùm khiến hàng xóm láng giềng chạy sang giúp đỡ.

Bác Sáng kia không đánh được vợ thì hai mắt đỏ ngầu lên đầy giận dữ. Bác đuổi thẳng vợ ra khỏi nhà và cấm cửa không cho bác Hoa quay trở lại nhà.

Bác Hoa về bên ngoại ở ba ngày rồi lại lén quay lại nhà. Lần này bác dùng bùa thầy Lành đưa cho lẳng lặng dán lên cửa chính rồi chôn ba lá còn lại theo hình tam giác. Công việc xong xuôi bác Hoa lập tức chạy tới báo cho thầy Lành biết. Thầy Lành gật gù: đêm nay gia đình cô sẽ có biến lớn, nếu tôi đoán không nhầm thì linh hồn kia sẽ giận dữ mà hành hạ chồng cô.

Bác Hoa lo lắng: vậy chồng tôi có gặp điều gì mất trắc không thầy?

– Anh ta vốn là thầy pháp nên cô không cần phải lo.

Bác Hoa tin tưởng lời thầy Lành nói nên âm thầm chờ đợi. Quả nhiên đêm ấy trong ngôi nhà của bác Hoa liên tục phát ra tiếng gào thét lúc đau đớn, lúc thảm thiết. Hàng xóm được một đêm mất ngủ với bác Sáng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN