Bước Chân Kẻ Lãng Du - Chương 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Bước Chân Kẻ Lãng Du


Chương 17


Thùy Loan
Bước Chân Kẻ Lãng Du
Chương 4

Bà Lâm nhìn cây chổi quét mấy là khô rơi trước sân. Nhìn bầu trời u ám, một cơn gió to ùa qua lá lại rơi đầy sân. Bà đứng dậy chép miệng thở dài:
– Lại uổng công nữa rồi.
Nói thì nói bà lại ngồi xuống gom nhặt từng chiếc lá khô. Ở bìa rừng mát mẻvì cây cối xanh tươi che khuất, nhưng lá khô cứ rơi đầy, rơi đầy cả lối đi. Bà Lâm đã có tuổi, chỉ có công việc quét tước dọn dẹp vào vui tuổi già đỡ bồn chồn đôi tay, đôi chân. Vả lại bà nhớ đến đứa cháu gái đi làm ở thành phố thỉnh thoảng nó mới về. Nhà lá đơn sơ, bàn ghế cũ kỹ, bước ra bước vào chỉ có mấy bước dọn qua là xong. Cả ngày bà ngồi ngóng mẹ của Mai Loan về. Cô ấy đi làm mướn tháng này qua tháng khác.
– Bà ngoại làm gì đó?
– Ôi! Mèn đét ơi … Mau cháu về đó hả? Lại đây cho bà coi.
– Bà khỏe không? Cháu có quà cho bà nè.
– Cái gì vậy? Cha mày, tiền bạc không có được mấy đồng bạc để dành nghe con, đừng có mua tầm bậy tầm bạ hết ráo rồi khổ.
Mai Loan cười toe giấu nét buồn thoáng qua:
– Bà khéo lo, con mua có một chút xíu cho bà một hộp thuốc bổ, cho người già bao nhiêu mà lo. Vả lại bà nuôi mẹ con bây giờ con cháu phải có chút gì …
Kẻo mai một bà ngoại già, lúc đó tiền cũng không biết nuôi ai.
Bà Lâm dân dấn nước mắt:
– Tội nghiệp cháu bà quá.
Mai Loan lại cười, kéo tay bà vào nhà.
– Bà nghỉ đi, quét dọn mà làm gì, lá khô cứ đổ xuống hoài mà bà.
Mai Loan cầm lấy cây chổi, một tay kéo bà vào nhà. Một cơn gió ào tới, từng chiếc lá khô xạc xào rơi đáp xuống sân. Sân gạch bỗng lại đầy lá. Bà Lâm lắc lắc đầu:
– Được rồi để chút xíu bà gom lại. Con về chơi bao giờ đi.
– Dạ mai mốt con phải trở về chỗ làm.
– Thôi vào nhà, bà làm cơm cho mà ăn, mẹ con về đưa con đi chơi.
– Ở đâu vậy bà?
– Về nhà nội con?
– Thôi con không về đâu? Con ở nhà với bà … Mai Loan hạ giọng, hôm nào rồi đi cũng được.
– Chứ con nói mai đi rồi mà.
Mai Loan nhỏ nhẹ:
– Dạ! Con chưa đi ạ. Con sẽ ở nhà khoảng nửa tháng rồi …
Mai Loan cúi đầu. Bà Lâm thấy thế hỏi dồn:
– Tại sao con không đi làm. Hay là con bị ai quấy rầy. Có chuyện gì vậy Loan.
Mai Loan buồn bã cúi đầu:
– Xí nghiệp con làm ăn thua lỗ. Chúng con không còn chỗ làm nữa.
– Hả! Lại mất việc. Thôi mà đừng buồn. Ở nhà rồi cố gắng tìm việc khác mà làm nghe chưa.
– Dạ! Con đâu có buồn chỉ tội cho bà và mẹ …. Thời buổi làm ăn khó khăn, mình lại không gặp chỗ may nên …
Mai Loan xếp đồ đạt từ vali ra ngoài, cô giũ sạch phơi lên sào. Bên ngoài nắng xế tà ngọn cây. Mai Loan ngồi chờ mẹ về.
Cô muốn đi chơi cho thoải mái nhưng chưa gặp mẹ nên còn ngần ngại do dự chưa đi. Mai Loan lại ngồi đếm lá rơi. Lúc buồn cô hay như thế. Nhặt một nắm lá khô trên tay Mai Loan lại thả nó rơi trong làn gió chiều hây hẩy. Cô lặng nhìn lá rơi tự dưng thấy lòng buồn lạ.
Mai Loan buồn cho cảnh gia đình mình. Cô được một người bạn của mẹ giới thiệu vào một xí nghiệp may xuất khẩu. Vất vả lắm họ mới cho vào làm. Làm hơn hai tháng họ lại tuyển công nhân tay nghề cao. Thế là cô bé bị thôi việc ngày hôm qua do trình độ học vấn thấp. Cô bé buồn bã ôm vali trở về quê ngay từ trưa.
Mai Loan rất sợ mẹ biết chuyện này, nhưng làm sao giấu được mẹ. Cô ngồi thẩn thờ chờ mẹ về. Buổi chiều gió càng to làm cho cây cối ngả nghiêng ào ào.
Có tiếng bước chân nhẹ nhàng đến bên cô:
– Ủa! Về hồi nào đó cô nương sao không cho mẹ hay trước để đi rước con.
Mai Loan giật mình ngẩng lên nhìn mẹ:
– Mẹ về!
– Làm gì mà con thẩn thờ thế kia? Về tự bao giờ?
– Con về lúc trời trưa chờ mẹ cả buổi nay rồi.
– Vậy à? Thôi vào nhà mẹ con mình vừa làm vừa nói chuyện.
– Tối đến rồi mẹ con mình nằm tâm sự. Bây giờ con đi dạo một chút nghen mẹ.
Mẹ Loan trố mắt nhìn con:
– Không được đi con à?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN