Búp Bê Giết Người
Chương 16: Mục Đích
– Công nương Baretto nhìn vẫn xinh đẹp như ngày nào.
Theo phép lịch sự Nam tước chào vị công nương này. Họ cùng cười lịch sự và đi vào trong cung điện. Cuộc triệu tập diễn ra tại căn phòng sang trọng với chiếc bàn tròn quen thuộc rất lớn. Thường thì không phải ai cũng được mời đến đây, chỉ những người nữ hoàng thực sự tin tưởng mới có cơ duyên đặt chân tới căn phòng này.
– Xem ra nữ hoàng đang rất muốn trở về thời phong kiến trinh phạt các quốc gia khác rồi.
Bá tước Grafs không kiêng rè cười lớn lên tiếng, mọi người đều rất yên lặng. Cùng lúc đó cánh cửa mở ra, vị nữ hoàng đáng kính của họ bước vào phòng, tất cả đều đồng loạt đứng dậy cúi chào.
– Cứ ngồi đi, mọi người cũng như là gia đình của ta thôi không cần chào hỏi.
Nữ hoàng là người trẻ tuổi, cũng rất xinh đẹp và tài hoa được xếp vào hàng mỹ nhân của cả tiểu vương quốc. Tuy nhiên dù nhỏ tuổi nhưng nữ hoàng Crystal này đã giữ được vương vị của mình ở tiểu vương quốc tách biệt này đến gần chục năm, khi lên ngôi vị nữ hoàng này còn là nhóc tì. Điều đó cũng đủ cho thấy sự lợi hại và khôn khéo của nữ hoàng.
– Bá tước, ý kiến của ngài ta nghĩ cũng rất hay đó. Tuy nhiên ta lại muốn nó sang một hướng khác mới hớn.
Nữ hoàng mỉm cười, mọi người ngồi đó để chờ xem vị nữ hoàng này muốn gì đây. Nếu không trinh chiến theo kiểu phong kiến xưa thì là gì?
– Chúng ta là tiểu vương quốc tách biệt với thế giới, vừa mang hơi hướng phong kiến cổ đại vừa mang sắc thái hiện đại ngày nay. Ta cũng chẳng quan tâm mấy vì dù sao tiểu vương quốc vẫn rất phát triển. Tuy nhiên ta muốn củng cố thế lực nên các vị ở đây ai cũng hiểu phải không? Vì vậy mà ta muốn mọi người phân bố đi toàn bộ các khu vực của mình để có thể mạnh tay tăng cường thực lực và sức mạnh. Điều này là tốt cho cả đôi bên thôi.
– Haha, đúng là nữ hoàng của chúng ta nhìn xa trông rộng.
Lại là tiếng cười của bá tước Grafs, con người này dường như rất thích cười. Nam tước Baron trầm ngâm suy nghĩ.
– Vậy sẽ là bao lâu?
– 10 năm? 20 năm? Ta không quan trọng về thời gian lắm, cái ta muốn là kết quả. Được chứ?
– Nhìn về vấn đề này tôi thấy chúng ta giống như một băng đảng thế giới ngầm trá hình.
Nam tước Baron nhếch miệng cười làm cho nhiều người nhíu mày nhìn vị nam tước to gan này. Nữ hoàng cười lớn, Baron cũng chẳng nói gì sai. Họ tuy rằng là hoàng tộc, là dòng dõi cao sang nhưng lại nuôi một nhóm thế lực phía sau đó. Nó quá giống ấy chứ. Nam tước Baron nhìn nữ hoàng cười lớn liền đứng dậy.
– Vậy tôi đi trước.
– Con bé Dolly Rim đó, hãy cẩn thận nếu không ta sẽ động vào đó nam tước Baron.
Nữ hoàng mỉm cười ma mị nhìn chằm chằm Nam tước. Baron quay lại, hắn nhếch miệng cười đầy nguy hiểm làm người ta cảnh giác.
– Người nghĩ mình đủ khả năng sao nữ hoàng? Nó là của tôi, chết cũng do tôi tự tay làm. Đừng ngồi đó mà không có việc gì làm rồi mang con bé ra vui đùa.
– Haha….
– Tôi thế nào nữ hoàng người hiểu rõ chứ? Năm đó là người đến tìm tôi nhờ vả đúng chứ?
– Ta biết, chỉ muốn xem xem con bé Dolly quan trọng thế nào thôi. Vậy tạm biệt.
Baron rời khỏi phòng, mọi người nhún vai chẳng nói gì, cánh cửa đóng rầm lại. Trên hành lang, Lin nhanh chóng đi theo Baron.
– Baron….nữ hoàng là…………..
– Con nhỏ đó không dám đâu, không cần lo lắng. Hơn nữa còn có ông Smith ở bên cạnh. Chúng ta sẽ đến Mĩ.
– Vâng.
– Ông Smith, cháu muốn học phá khóa được chứ?
– Vậy sao? Ta sẽ dạy phá khóa cổ điển cho con bé nhà cháu.
Ông Smith vui vẻ dạy cho Rim cách phá mở khóa. Ông không hỏi nhưng biết Rim cần đến cho nhiệm vụ của mình. Thôi thì cứ mặc con bé muốn gì làm đấy đi, cũng có thể cho đây là trò tiêu khiển trong nhiều năm tới. Ông Smith sẽ dạy cho Rim tất cả mọi thứ từ dễ tới khó nhất. Ông sẽ làm cho Rim mở được toàn bộ mọi khóa. Giết người cũng cần phải mở cửa mới vô được. Con bé búp bê này biết suy nghĩ thấu đáo đó.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!