Búp Bê Tóc Đen - Chương 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Búp Bê Tóc Đen


Chương 18


PHẦN THI TRANG PHỤC

Nó sẽ không để yên cho tao và mày đâu …

* * * * * * * * * * *

” Như chúng ta đã biết , hội thi Queen là một truyền thống đáng ngưỡng mộ của trường…” – Tiếp sau đó là một tràng diễn thuyết do tay MC lớp 11A8 biên đạo ; kế nữa là vài lời phát biểu lê thê do người đại diện của Quĩ học bổng NHL trình bày …Tiếp nối chương trình là phần ‘ ca nhạc ‘ do ca sĩ bất đắc dĩ ‘ Hiệu trưởng trường PTTH Kim Liên trình bày…

Cảm tưởng rằng tai của khán giả có thể mòn đi vì những lời sáo rỗng quen thuộc đó . Lúc này , họ chỉ nóng lòng muốn được thưởng thức vẻ đẹp và những tiết mục biểu diễn hấp dẫn của các thí sinh tham gia hội Queen năm nay mà thôi .

Thế rồi sau gần một tiếng dạo đầu đợi chờ mòn mỏi chỉ toàn thuyết là thuyết , cuối cùng các khán giả ở ngoài và thí sinh ở trong cũng nghe được câu muốn nghe : ” Xin tuyên bố , Ban Giám khảo chính thức khai mạc Hội thi Queen khoá 2008 – 2009 !! Sau đây sẽ là phần thi thứ nhất , phần thi mang tên ‘ Trang phục ‘ . Yêu cầu các thí sinh mau chóng đeo bảng số hiệu . MC sẽ đọc lần lượt số thứ tự theo danh sách , đến số nào xin mời thí sinh mang số đó bước ra sân khấu …Yêu cầu…”

Tiếng nói vang lên từ loa phát thanh treo trên cái cột gần phòng thay đồ , đánh thức toàn bộ các người đẹp đang chìm đắm trong sự lo lắng trở về với vẻ đáng yêu và tự tin ngày thường. Họ tất tả đeo bảng số lên trước ngực , chỉnh trang lại đầu tóc và quần áo .

– Bắt đầu rồi kìa ! – Ni Na giục , nhỏ nhanh tay cài cái bảng tròn màu xanh có chữ số màu trắng lên ngực áo của Kim My.

Nhìn thấy bàn tay trắng nõn ngày thường của Ni Na bị vô số vết thương do kim đâm , Kim My đủ biết Na đã cố gắng thế nào để hoàn thành chiếc váy hồng này trong vòng một tuần . Bất giác My chợt muốn ôm chặt lấy nhỏ bạn thân cực đáng yêu của mình , nếu như không phải cô đang ở trong một tình cảnh khó hoạt động và cử động như thế này.

– Các em chuẩn bị xong chưa , nhanh nhanh ra sau cánh gà đi kẻo không kịp ! – Tiếng cô Châu dạy nhạc vang vang bên ngoài cánh cửa ra vào.

Lập tức , cả phòng trở nên nhốn nháo và khẩn trương một cách kì lạ ; người nào người nấy cũng tất bật thu dọn những đồ cần thiết rồi đi ra ngoài theo cô Châu . Sau một phút không hơn , cả phòng im ắng hẳn ; chỉ còn lác đác một vài người đang thu dọn nốt đồ đạc , trong đó có Kim My và Tiểu Thư .

Tiểu Thư lúc này mới bắt đầu lục đục đứng lên , khoe chiếc váy ngắn màu tím nhạt tôn lên cặp chân thon thả đáng ngưỡng mộ của cô ả . Õng ẹo , õng ẹo một hồi ; rồi cô ả tiến lại gần thiếu nữ váy hồng :

– Chà, cũng xinh đấy chứ !! – Thư ngắm nghía mặt My một hồi , rồi nói kháy một câu – Đúng là người đẹp vì lụa, lúa tốt vì ‘ sân ‘ !

– Hahhahhahahahahh !!! – Không nhịn được câu nói sai bét be của Tiểu Thư , Ni Na phá lên cười ; cười như điên , cơ hồ nhỏ này muốn chết luôn vì cười hay sao ấy . Kim My thấy vậy cũng không tránh khỏi có vài tiếng ‘ phịt phịt ‘ sau đó :

– Sao …Ai cho phép bọn mày cười hả ? – Tiểu Thư hét lên lấy lệ rồi cùng hội T7 của nó trợn mắt nhìn Kim My và Ni Na – Hừ , để rồi xem sau khi tao thắng , tao sẽ làm gì bọn mày nhé !!?

– Tao đã rửa mắt kĩ lắm rồi đây này , đang chờ xem mày làm được cái trò trống gì đây ? – Ni Na độp lại , mắt hấp háy với Kim My – Nên nhớ rằng ai thua sẽ phải nghe lời người kia cho tới cuối năm ! Lúc ấy thì đừng có mà hối hận , xin xỏ bỏ tiền nghe kưng !!

Dứt lời , Ni Na cầm túi đựng đồ trang điểm lên rồi kéo Kim My đi thẳng ra ngoài ; bỏ lại Tiểu Thư với khuôn mặt mếu máo khó coi vô cùng . Vậy là ván này , xem chừng Ni Na nhà ta đang dẫn trước 1 – 0 rồi đây .

” Xin mời thí sinh số hiệu 017 lên sân khấu …” – Tiếng MC vang lên trong gió , cuộc thi đã bắt đầu từ mười phút trước . Cả sân trường chật kín không còn chỗ ngồi , khán giả nào cũng điên cuồng hò hét , cổ vũ cho bạn thân hoặc người yêu của họ đang có mặt trên sân khấu .

Phần thi ‘ trang phục ‘ này xem ra là phần thi đơn giản nhất vì thí sinh hoàn toàn ở tư thế chủ động , nhưng sẽ có khoảng 2/4 số thí sinh tham gia bị loại ở phần này . Lí do bởi phần này dựa trên quy tắc chấm điểm rất khắc nghiệt của Ban giám khảo : đứng đầu là về ý tưởng , thứ hai là màu sắc , thứ ba là kiểu dáng ; cuối cùng là cách thể hiện bộ quần áo . Thí sinh phải thể hiện làm sao để giám khảo và khán giả có thể thấy hết được các mặt đẹp của bộ trang phục mà thí sinh mặc – đó chính là điểm khó nhất của phần thi này .

– Mày chọc nó thế có ổn không ? – Kim My và Ni Na dừng trước cánh gà sân khấu một khoảng , rồi My nhăn mày hỏi nhỏ bạn thân đang hứng chí cười khúc khích .

– Mày cứ yên tâm đi !! – Ni Na vỗ vai bạn trấn an – Dưới sự giúp sức của tao , phần thi trang phục này mày qua là cái chắc !!

– Tự tin ghê vậy , còn biết bao nhiêu thí sinh ở kia kìa…- My phụng phịu cái mặt , vẻ đáng yêu không giấu vào đâu được .

– Tiểu Kim My ơi là Tiểu Kim My , thế mày thấy có bộ váy nào đẹp hơn được bộ váy mày đang mặc đây không hả ? – Ni Na vừa nói vừa nhéo hai má Kim My thật mạnh , làm mặt My hết bay sang bên này lại vẹo về bên nọ – Mày không tin vào tài năng của tao hả ?

– Không phải là tao không tin tưởng vào tài năng của mày , cái tao lo là Tiểu Thư nó sẽ không để yên cho tao và mày tham gia thi bình thường đâu …Chắc chắn nó sẽ tìm đủ mọi cách để hại hai đứa mình…- My vừa gạt hai tay Ni Na xuống vừa nói .

– Ví dụ ? – Na ngiêng đầu hỏi lại , ánh mắt tinh nghịch lướt nhìn từng cử chỉ của Kim My .

– Ví dụ như …- My suy nghĩ , rồi ậm ừ trong họng – Thì ví dụ như ngay bây giờ này , để ngăn mày và tao không tham gia thi được , nó sẽ hất cả xô nước lạnh vào người tao làm ướt quần áo !!

– Trời ạ …- Ni Na lắc lắc cái đầu tết bím của mình , rồi tiếp – Mày có bị hấp không hả Tiểu Kim My ? Đây không phải truyện tranh thiếu nữ đâu ; vì vậy mà những chuyện như trong phim ấy sẽ không tài nào xảy ra …

” Ào !! ” – Từ ‘ được ‘ của Ni Na chưa kịp thốt ra đã thụt vô trong cổ họng . Một xô nước lạnh vừa tạt ào vào người Kim My , làm toàn thân và đầu tóc cô bé từ trên xuống dưới ướt như chuột lột …

Cả Kim My và Ni Na đều ngạc nhiên và bàng hoàng đến không thốt nổi lời nào , chỉ biết đứng trơ mắt ra mà nhìn nhau . Chẳng biết tên hung thủ tạt nước đã chạy biến đi đằng nào từ lúc nào …(amen)

” Tiếp sau đây xin mời thí sinh mang số hiệu 034 lên sân khấu …Xin lưu ý rằng nếu thí sinh không xuất hiện trong năm phút kể từ lúc MC nêu tên , thí sinh đó sẽ xem như tự bỏ cuộc và bị truất quyền dự thi . Lúc nãy đã có hai thí sinh mang số hiệu 021 và 030 bị loại vì lí do này , nên mong các thí sinh còn lại lưu ý …Sau đây , xin mời thí sinh số hiệu 034 lên sân khấu …”

– Mày…Mày…mang số hiệu bao nhiêu hả Kim My ? – Ni Na run giọng hỏi lại , mặt cắt không còn hột máu ; nhỏ mường tượng lại con số trên tấm biển tròn màu xanh lúc nãy nhỏ gắn lên ngực cho Kim My.

My ngoái nhìn lại tấm biển trước ngực mình :

– Là ….034…- Kim My lập cập trả lời , cô ngẩng lên nhìn Ni Na – Chết rồi mày ơi , MC đang gọi tao đấy !!

Ni Na nuốt nước bọt cái ‘ ực ‘ …

Phải làm sao đây ?????????

Chiến thắng của Phương Kim My không phải do may mắn…

Đó là do năng lực và tấm lòng của cô ấy …

* * * * * * * * *

Tôi cố gắng trấn tĩnh lại tinh thần , cố gắng tìm đủ mọi cách để cứu tôi và Ni Na thoát ra khỏi cái tình huống oái oăm dở khóc dở cười này . Ngó chung quanh một chặp , đầu tôi hiện lên vô vàn các hình ảnh về Đặng Tiểu Thư , mà cụ thể là về các trò nó dành sẵn để hành hạ tôi sau cuộc thi này …Nghĩ đến đấy , sống lưng tôi không khỏi run lên một hồi .

Tôi dừng cặp mắt lại nơi Ni Na , thấy mặt nó cũng xanh mét không thốt nổi một lời . Đứng ở góc độ này , tôi có thể dễ dàng thấy mắt nó đang rơm rớm nước . Tôi biết , tôi hiểu nó đã cố gắng thế nào để tôi tham gia cuộc thi này ; tôi thề là tôi từng có ý định muốn đánh chết Tiểu Thư khi tôi nhìn thấy đôi bàn tay Ni Na đầy những băng Ugro lúc đó , khi tôi thấy vai nó run lên mà tôi thì đành bất lực đứng nhìn .

” Xin mời thí sinh số 034 lên sân khấu …Nếu sau hai phút nữa thí sinh không có mặt , Ban giám khảo có lệnh truất quyền dự thi của thí sinh này …” – Giọng tên MC vang lên đầy hăm dọa . Tôi hận mình không thể khâu mỏ hắn lại , mặc dù thực sự tên này chẳng có lỗi gì trong việc tôi bị ướt toàn thân ; nhưng tôi kệ , hận thì cứ hận , tức thì cứ tức …

– Chết rồi mày ơi , làm thế nào đây ? – Ni Na lắp bắp .

Tôi cắn môi bó tay , thực sự thì còn có thể làm gì trong giờ phút này nữa chứ ? Thôi thì đành quỳ xuống xin Tiểu Thư tha lỗi vậy , dù gì nó cũng là con người , chắc chắn sẽ nể tình đồng loại mà không làm khó tôi nữa …

Nhưng tôi tức lắm , tức nó sao lại có thể gian lận đến vậy ? Tức tôi sao biết chuyện mà chẳng thể làm gì để trả đũa ? Tức Ni Na sao lại vì tôi mà cố gắng thế , để bây giờ tôi lại phải thấy nước mắt đọng trên mi nó … ?

Dứt ý nghĩ , tôi điên cuồng quay mặt khắp xung quanh , cầu mong sẽ nảy ra được một ý hay ho nào đó . Có thể là gì nhỉ ?

” Kia rồi !!! ” – Mắt tôi sáng lên , vội vã tôi chạy lại gần vị cứu tinh mà ông trời phái xuống để giúp tôi . Đó là chị lao công ở nhà bếp , chị đang mang trên tay một cái khăn trải bàn trắng toát . Tôi vội nói :

– Chị ơi , làm ơn cho em mượn cái khăn này một tí được không ạ ? Em xin chị đấy !! – Tôi nài nỉ với ánh mắt thỏ con nhất mà tôi có thể .

Nhìn con bé đang sũng nước như tôi , chắc chị lao công cũng lấy lòng làm lạ ; nhưng chị không hỏi gì , chỉ cười và nói với tôi :

– Ừhm , nhưng dùng xong thì phiền em trả lại chị ở phòng bếp nhé !?

Tôi cuống quýt gật đầu , trong lòng không ngớt thôi cảm ơn chị lao công thiên sứ này . Tôi hứa là sau hội thi , dù có thắng được hay không , tôi cũng sẽ trả ơn chị như chị đã làm với tôi lúc này .

– Ni Na , tao vào đây !! – Tôi chia tay với cái Na tại cánh gà sân khấu . Thấy mắt nó vẫn long lanh nước , tôi dõng dạc tuyên bố để trấn tĩnh tinh thần nó – Mày yên tâm đi , chắc chắn tao sẽ thắng !!

– Nhưng mày định làm như thế nào ? – Na gặng hỏi tôi .

Tôi cười với nó , lấy tay xoa đầu nó như mẹ xoa đầu con :

– Việc mày cần làm bây giờ không phải là lo lắng , mà là xuống dưới kia và xem tao biểu diễn !

” Nếu sau mười giây đếm ngược thí sinh số 034 không xuất hiện , cô ấy sẽ bị truất quyền dự thi …10…9…” – Giọng tên MC có phần khẩn trương hơn trước , có lẽ hắn cũng thấy khó chịu khi phải chờ đợi trong vô vọng như thế này ; hắn chỉ muốn nhanh chóng kết thúc và chuyển sang thí sinh khác .

– Đi đi !! – Tôi giục .

– Tao tin mày ! – Ni Na nắm lấy tay tôi , tôi cũng gật nhẹ đầu .

Rồi chờ khi bóng Ni Na khuất hẳn nơi hàng ghế khán giả , tôi thở phù một cái ; bắt đầu trùm tấm khăn trải bàn trắng lên người …

* * * * * * * * * *

– Ồ ..ồ…ồ…!!!

Toàn bộ số người có mặt trước và trên sân khấu lúc này đều ồ lên kinh ngạc , họ không còn tin nổi vào mắt mình . Trong số đó dĩ nhiên có Lê Ni Na – bạn thân nhất của Phương Kim My , cơ hồ nhỏ mới chính là người kinh ngạc nhất .

Đối diện với Ni Na và khán giả lúc này là thí sinh mang bảng hiệu 034 , một cô nàng không biết là ” được ” hay ” bị ” trùm trong tấm khăn trải bàn trắng ; mặt mũi và cơ thể đều bị che kín .

” Không phải con nhỏ này biết bị thua nên điên luôn rồi chứ ? ” – Lê Ni Na lẩm bẩm , rồi bỗng cảm thấy thương hại cho con bạn thân . Đúng lúc ấy , một bóng đen bên cạnh nhỏ lên tiếng :

– Chị ấy điên rồi sao ? – Người vừa phát ngôn hiển nhiên là Hàn Thái Vũ , cậu ta sững sờ nhìn lên sân khấu . Hôm nay Thái Vũ ăn mặc khá điển trai : áo lửng đen trùm ngoài sơmi trắng , quần thụng đen và giày Nike ; đằng nào thì tí nữa cậu ta cũng song ca với Kim My mà .

– Sao giờ này cậu mới đến ? – Ni Na hỏi , không bất ngờ mấy khi thấy Thái Vũ ăn mặc như vậy . Nhỏ chỉ thắc mắc không hiểu sao một người trọng chữ tín như Thái Vũ lại trễ hẹn ; rõ ràng hôm qua thằng nhóc hẹn nhỏ và Kim My là sẽ đến thật sớm để giúp hai người chuẩn bị đồ đạc , vậy mà bình minh ló dạng đã lâu mới thấy bóng thằng nhóc.

– Có phải em không muốn đến sớm đâu … – Thái Vũ thanh minh – Chẳng qua là lúc vừa mới ra khỏi nhà em bị mấy thằng ôn không quen biết chặn đánh , chẳng hiểu cái khỉ gì nữa .

Ni Na nhăn mày suy nghĩ , hình ảnh Tiểu Thư cười ngạo nghễ lại chợt hiện lên trong óc nhỏ : ” Chắc chắn là do con Tinh Tinh cái đó làm , ngoài nó ra thì còn ai nữa chứ ? “

– Mà chị giải thích vì sao Kim My lại ăn mặc như thế kia đi ! – Vũ hỏi dồn , mắt hơi nheo lại khó hiểu .

– Sao cậu biết đó là Kim My ? – Ni Na bỗng ngạc nhiên hỏi – Rõ ràng cậu đâu biết số báo danh của nó ?

Thái Vũ nhún vai , rồi khẽ cười :

– Chẳng biết vì sao em luôn nhận ra chị ấy . Có lẽ vì chị ấy đặc biệt !!

Nghe dứt câu nói của Thái Vũ , Ni Na chợt thấy một chút ghen tị với Kim My gợn lên trong lòng . Nhưng rất nhanh , sự ghen tị đó biến mất ; vì nhỏ chắc chắn rằng cô bạn gái thân thiết của mình xứng đáng nhận được một tình cảm như vậy . Ni Na cười khì , vỗ vào vai Thái Vũ một cái đau điếng ; rồi cô nàng hấp háy mắt và kế lại toàn bộ chuyện sáng nay cho Thái Vũ nghe …

– Ơ …Xin hỏi bạn có phải là thí sinh mang số hiệu 034 không ? – Tay MC lúc này mới bắt đầu mấp máy môi . Cái bóng trắng gật gật đầu :

– Vậy xin bạn giới thiệu tên họ , lớp học và một chút về mình … – Gã MC có vẻ hơi lưỡng lự , gã không ngờ một cuộc thi lớn thế này cũng có những kẻ lập dị tham gia .

Vừa nghe dứt lời của tay MC đồng bóng , cái bóng trắng lột tấm khăn ra ; và bắt đầu để lộ gương mặt xinh đẹp của mình .

Bên trong hiển nhiên là Phương Kim My , bất quá gương mặt cô lúc này có hơi tái đi vì lạnh ; nhưng nó chẳng hề làm thuyên giảm một phân nào vẻ đẹp của cô . Mọi người ở dưới lại ồ lên thêm tiếng nữa : phần vì thấy thí sinh này rất xinh đẹp , phần ngạc nhiên sao cô nàng lại ướt như chuột … Những tiếng xì xào bàn tán bắt đầu rộ lên ; cả Ni Na và Thái Vũ cũng bất ngờ trước sự xuất hiện của Kim My .

Sải những bước dài trên sân khấu , tiến về phía khán giả ; Kim My thả tung tấm khăn trải bàn trắng về phía họ . Cô nàng dùng hai tay kéo thẳng phần tóc được uốn kĩ lưỡng ban nãy , làm nó rối bù lên và không theo bất kì một nếp nào . Nếu trước khi lên sân khấu Kim My là một nàng Công chúa vô cùng dễ thương và đáng yêu , thì bây giờ trông cô kiêu sa và quyến rũ như một bà Hoàng . Không ai ở đây có thể phủ nhận một điều , rằng mái tóc rối bù cùng bộ váy ướt nước kia đang toát ra một nét hấp dẫn kì lạ , thu hút toàn bộ ánh mắt của những gã trai trong sân trường .

Dưới ánh nắng lung linh của ông mặt trời , Kim My bắt đầu xoay vòng cho váy bồng to lên ; những hạt nước long lanh ban nãy tưởng chừng như Tử thần , thì giờ đây như những nô lệ trung thành đang làm việc cho Hoàng hậu Kim My . Từng hạt , từng hạt nước lung linh huyền ảo ánh lên trong mắt người xem ; làm họ không thể thôi ý nghĩ hướng ánh mắt vào từng chuyển động của Kim My trên sân khấu .

Vậy là cuối cùng cô cũng thành công , đã hoàn thành xong phần catwalk rồi ; bây giờ chỉ còn lời giới thiệu là kết thúc phần thi ‘ Trang phục ‘ .

Kim My tự giới thiệu về bản thân một cách rất trôi chảy , mặc dù trái tim trong lồng ngực kia đang đập loạn xạ . Giới thiệu xong , Kim My còn được tay MC níu lại với vài câu hỏi bên lề – cô là người đầu tiên trong số những thí sinh vừa thi có được đặc ân này . Điều đó đủ chứng tỏ cách xuất hiện bất ngờ và lí thú của Kim My đã được mọi người chào đón nồng nhiệt .

Lúc chân đặt chạm đất sau cánh gà , Kim My còn không tin nổi là mình đã vượt qua được phần thi ‘ Trang phục ‘ với một bộ đồ sũng nước . Dù Ban giám khảo chưa thông báo kết quả , nhưng với phần trình diễn vừa rồi ; cô đủ tự tin là mình đã vào được vòng trong .

Chạy thẳng ra chỗ gần phòng thay đồ , cô phát hiện có hai người đang theo sau mình . Đó chính là Lê Ni Na và Hàn Thái Vũ :

– Mày tuyệt quá , Tiểu Kim My !! – Ni Na ôm chầm lấy bạn thân , miệng không ngớt khen lấy khen để – Tao không ngờ là mày còn có được cái tài vặt này !!

– Chị tuyệt lắm ! – Thái Vũ cười phụ họa – Em rất tự hào về chị !!

Kim My cười xòa . Cảm nhận hơi ấm từ vòng tay của Ni Na , lúc này Kim My mới tin đây là sự thực . Cô thầm cảm ơn hai người này , nếu không có họ – nhất là nếu không có Lê Ni Na – chắc chắn Kim My chẳng thể nào vượt qua được phần thi này .

– Nhưng bây giờ quần áo thì làm thế nào ? Còn hai phần nữa cơ mà …- Kim My tháo tấm biển trên ngực áo xuống , ngán ngẩm nói với Ni Na và Thái Vũ .

– Yên tâm đi , trong lúc mày biểu diễn , tao đã tranh thủ gọi thêm đồng bọn rồi !! – Ni Na cười gian manh, nhỏ lắc lắc cái di động có hình yoyo cici ; vẻ lo lắng và giọt nước mắt ban nãy đã hoàn toàn biến mất . Kim My thấy yêu sao cái tính lạc quan này của Ni Na quá ; nghĩ vậy rồi , cô cũng thôi không buồn hỏi đó là đồng bọn nào nữa .

Thấy không còn việc gì để làm , Thái Vũ rủ hai cô gái ra căn – tin ăn trong lúc chờ đợi kết quả và đồng bọn luôn ; đương nhiên là hai cô gái gật đầu cái rụp , dẫu sao họ cũng quá mệt mỏi đầu óc khi phải trải qua chuyện vừa rồi .

Đọc tiếp: Búp bê tóc đen – Chương 19

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN