Búp Bê Tóc Đen
Chương 44
Em không cô độc …
Vì vậy hãy mạnh mẽ lên em nhé ?
Hãy mãi là Búp bê tóc đen của anh !
* * * * * * *
– Ahhhhhh !!! Tệ quá !!
Ni Na bất ngờ đập mạnh tay vào bàn và đứng vụt dậy . Sự bức xúc lúc này làm nhỏ không thể nào bình tĩnh nổi . Tại sao ? Tại sao mọi chuyện lại ra nông nỗi này cơ chứ ?
– Cô Ni Na , cô có gì không hài lòng về bài giảng của tôi hay sao ?
Phía trên bục giảng , ánh mắt có thể giết người của thầy Chủ nhiệm làm toàn thân nhỏ như muốn đông cứng . Thôi chết , đang là giờ học mà …
– Ra ngoài hành lang đứng phạt cho tôi ! – Thầy Chủ nhiệm quắc bốn con mắt của mình ra ngoài cửa lớp , và dĩ nhiên nữ anh hùng dám đứng lên nói sự thật của chúng ta đã bị đưa lên bàn mổ .
Tuy nhiên , điều đặc biệt là Ni Na đi ra trong sự reo hò của toàn bộ các bạn còn lại trong lớp , mà to tiếng nhất là Đặng Tiểu Thư chứ ai ? Từ Hội Queen đến giờ , cô nàng vẫn chưa kiếm được cơ hội trả đũa Kim My và Ni Na , nên đây quả là một cơ hội tốt cho nàng ta giải stress mấy ngày qua .
” Đáng kiếp ! ” – Na lẩm bẩm .
….
– Có chuyện gì vậy ? – Tiểu Thiên đi lại gần phía Ni Na đang đứng và hỏi .
– Cậu không thấy sao , tôi đang bị thầy phạt … – Nhỏ không thèm nhìn Tiểu Thiên đến một lần .
Tiểu Thiên nheo mày một hồi , rồi hắn nói với gương mặt tỉnh bơ , không cảm xúc :
– Tôi đâu có hỏi bạn , tôi hỏi Kim My kia mà . Tại sao mấy ngày qua Kim My nghỉ ?
” Trời , hố nặng ! ” – Ni Na nghĩ thầm , hơi thấy ngượng một chút ; nhưng với bản tính hiếu thắng vốn có , nhỏ nhanh trí đối đáp lại ngay :
– Sao cậu bỗng dưng lại quan tâm Tiểu Kim My thế ? – Rồi nhỏ tư lự , cười nham hiểm – Lẽ nào đã … yêu Tiểu Kim My của tôi rồi ?
Vốn là Ni Na định trêu chọc Tiểu Thiên , làm cho hắn một phen xấu hổ . Nào ngờ ” người tính không bằng trời tính ” , hắn lại nói :
– Ừhm , đúng thế đấy !
Trời , hố tập hai !
Chuyên gia ” không chịu thua ai ” Lê Ni Na , lần đầu tiên cứng họng trước một người – lại còn là một người nhỏ chưa từng ngờ tới …
Chúng ta hãy cùng dùng một phút an ủi nhỏ ấy .
Amen !
….
– Đã bảo là lúc này Kim My không muốn gặp ai hết , sao bạn cứ lẽo đẽo theo tôi vậy ? – Ni Na trừng mắt , nhìn dáng người to cao đang dắt xe máy đi đằng sau mình .
– Vậy sao bạn lại được đến thăm ? – Hắn hỏi lại , không hề có ác ý .
– Vì tôi là bạn thân của Tiểu Kim My !
– Vậy tôi là chồng tương lai của cô ấy ! – Hắn tỉnh bơ tiếp .
– Cái đồ … – Ni Na tức muốn xì khói đầu – Ai kiểm chứng chứ ?
– Vậy ai kiểm chứng bạn là best friend của Kim My ? – Tiểu Thiên nguýt dài hai tiếng ” best friend ” .
Điên muốn trào máu nóng luôn !
– Kim My sẽ kiểm chứng ! – Ni Na hét lên .
– Vậy bạn dẫn tôi đi gặp Kim My đi , khi ấy tôi sẽ tin bạn – Tiểu Thiên mỉm cười , nụ cười dịu dàng hiếm gặp nhất trên đời đối với một kẻ lạnh lùng như hắn .
– Dĩ nhiên !
.
.
– Ơ khoan … – Ni Na lúng túng gãi má – Tôi vừa nói gì ấy nhở ?
– Hưm , đi thôi ! – Hắn không thèm chờ nhỏ , dắt xe phăng phăng lao về phía trước .
– Chờ ! Chờ đã !
Ôi trời Ni Na , hôm nay mày bị làm sao vậy hả ?
Chết tiệt !
* * * * * * *
Trên chiếc giường quen thuộc rải đầy những ảnh là ảnh , người con gái ấy ngồi tựa như một bức tượng cô độc . Không nụ cười , không ánh nhìn , không tiếng nói … Tất cả như bao trùm trong một màn yên lặng – một không gian khó người phá vỡ được .
Chỉ đôi lúc , đôi tay cô gái lại nhúc nhích , như muốn nắm chặt hơn sợi dây chuyền hình mặt búp bê , như muốn giữ chặt tất cả kỉ niệm giữa hai người .
– Kim My , tao lại tới thăm mày đây …
Ni Na thả chiếc cặp hồng trên tay xuống , ngậm ngùi nhìn cảnh tượng trước mặt . Nhỏ nhẹ nhàng tiến lại gần giường Kim My , ngồi cạnh cô ấy và nói :
– Mày cứ như thế này , gia đình mày sẽ đau lòng lắm …
Đau … là cảm giác như thế nào ?
Phải chăng …
Là cảm giác mỗi sáng thức dậy phát hiện gối mình ướt đẫm nước mắt ?
Là cảm giác khi không còn được nhìn thấy nụ cười của anh …?
Là cảm giác biết anh đã không còn ở bên em nữa ?
Là cảm giác khi không còn ai gọi tên em là Meme ?
Đau … là cảm giác thế nào vậy ?
– Kim My à ! – Ni Na lay vai bạn , nhưng đáp trả lại nhỏ chỉ có ánh nhìn trống rỗng – Tại sao mày lại thế này hả ? Thà mày cứ như ngày xưa , cứ tự nhiên , vô tư như vậy …
– …
– Tao xin mày đó , hãy mau tỉnh lại đi ! Đừng chỉ vì vấp ngã một lần mà buông xuôi , trên đời này thiếu gì con trai chứ ?
– …
– Việc gì cứ phải đau khổ vì một người tồi tệ như vậy ? – Rồi Ni Na ôm chầm lấy cô bạn nhỏ , mắt bắt đầu rơm rớm – Xin mày đó , là Kim My của trước kia đi !
– Kim My ! – Tiểu Thiên nãy giờ đứng ngoài cửa đã chứng kiến tất cả , giờ mới lên tiếng gọi .
Hắn tiến lại gần chiếc giường , ngồi xuống đó và nắm lấy bàn tay xanh xao của Kim My :
– Này , cô gái nhà quê !
Không tiếng trả lời , nhưng hắn vẫn tiếp tục :
– Bạn có biết ngay từ khi gặp bạn , tôi đã bị bạn thu hút rồi không ? Kể từ khi sinh ra đến giờ , bạn là người đầu tiên dám mắng tôi , tát tôi , dạy cho tôi biết rằng : Tôi không phải là tất cả .
– …
– Kể cả lúc bị Tiểu Thư bắt nạt , bạn vẫn luôn mạnh mẽ đối chọi lại . Kim My mạnh mẽ đó đã đi đâu mất rồi ? Con người đã khiến tôi yêu ấy , biến đi đâu mất rồi ?
– …
– Tôi không biết đã có chuyện gì xảy ra với bạn , nhưng bạn hãy cố gắng lên .
– …
– Không phải bạn vẫn luôn cười tươi như thế hay sao ?
– …
Rồi Tiểu Thiên từ từ ôm Kim My vào lòng , hắn nhẹ nhàng hát :
Another day has gone
I’m still all alone
How could this be
You’re not here with me
You never said goodbye
Someone tell me why
Did you have to go
And leave my world so cold
[Trích ” You are not alone ” – M.Jackson]
Lại một ngày nữa đã trôi qua
Em vẫn chỉ có một mình
Làm sao lại thế chứ ?
Sao anh không ở đây với em ?
Mà cũng chẳng bao giờ nói lời biệt ly
Ai sẽ nói cho em biết tại sao chứ
Chẳng phải anh ra đi rồi sao ?
Và bỏ em lại với thế giới lạnh lẽo này
Giọng hắn không hay , hát cũng không đúng nhạc ; chỉ được cái thuộc đúng lời .
Vậy mà hắn cứ cố hát , mặc kệ cảm nhận của người con gái ấy ra sao …
Everyday I sit and ask myself
How did love slip away
Something whispers in my ear and says
That you are not alone
For I am here with you
Though you’re far away
I am here to stay
[Trích ” You are not alone ” – M.Jackson]
Từng ngày trôi qua em vẫn ngồi đây và tự hỏi mình
Làm sao lại để tình yêu vuột mất ?
Rồi bỗng có ai đó thì thầm vào tai em và nói rằng
Em không cô đơn đâu
Vì đã có anh ở bên em
Dẫu cho anh chẳng ở gần bên em
Nhưng tâm trí anh sẽ luôn hướng về em
Một giọt …
Hai giọt …
Rồi thành một hàng , hai hàng …
Lăn dài trên má cô …
You are not alone
I am here with you
Though we’re far apart
You’re always in my heart
You are not alone
[Trích ” You are not alone ” – M.Jackson]
Em không cô đơn đâu
Bởi đã có anh ở bên em
Dẫu cho đôi ta có xa nhau
Thì em vẫn luôn ở trong trái tim anh
Em không cô đơn đâu
Em không cô đơn đâu .
Vì vậy hãy mãnh mẽ lên , em nhé !
Hãy luôn là Búp bê tóc đen của anh !
– Chỉ một lần nữa thôi … – Kim My thì thầm – Hãy để em khóc nốt lần này thôi …
– Kim My ! – Ni Na cũng chợt oà khóc , nhỏ ôm chầm lấy bạn thân – Vậy để tao khóc cùng mày nhé ? Khóc xong , hãy quên tất cả mọi chuyện đi , chúng ta sẽ bắt đầu những ngày mới …
* * * * * * *
Sáng hôm sau :
– Mẹ ơi , con đi học đây !
Bà Phượng ngạc nhiên nhìn cô con gái nhỏ : Mới hôm qua còn trông như xác ướp mới đội mồ sống dậy , hôm nay đã tươi tỉnh và đáng yêu như một chú mèo nhỏ . Đã có chuyện gì xảy ra vậy ?
– My à , nếu con vẫn còn mệt thì …
– Con không sao mà mẹ ! – Kim My ôm mẹ vào lòng – Con xin lỗi vì mấy ngày qua đã làm mẹ phải lo lắng . Từ nay con xin hứa , sẽ không bao giờ như vậy nữa !
Mở cửa .
Và Ni Na , và Tiểu Thiên đang đứng chờ cô .
– Hi ! P.K.M sống lại rồi đây ! – Cô cười tít cả mắt .
– Mày thật là … – Ni Na kẹp cổ bạn – Làm người ta lo lắng mãi không thôi .
– He he , xin lỗi nhớ ! – Kim My tự cốc vào đầu mình ra chiều ân hận lắm .
Rồi cô quay sang Tiểu Thiên , lúc này hắn đang cố tình quay mặt đi chỗ khác :
– Cám ơn ! – Kim My lại cười .
– Thôi được rồi , đi học nào ! – Chài , cô nàng Ni Na này thật biết đúng lúc mà bon chen .
– Xe máy kẹp ba sẽ bị phạt ! – Tiểu Thiên lừ mắt , xù lông mèo với Ni Na như muốn nói : ” Bạn biến đi ! ” .
Nhưng Ni Na làm ngơ , bĩu môi không thèm đối chấp với hắn .
– Ha , hai người cứ đi xe máy đi ! – Kim My chạy về phía cuối phố , vừa chạy vừa ngoái lại .
– Vậy bạn đi bằng gì ? – Tiểu Thiên với theo .
– Xe buýt !! – Kim My giơ tay vẫy , nụ cười vẫn không tắt trên đôi môi hồng .
Vậy là hôm đó , trang truyện về mối tình đầu của Phương Kim My đã khép lại .
Khép lại …
Và mở ra .
You are not alone !
Đọc tiếp: Búp bê tóc đen – Chương 45
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!