Búp Bê Tóc Đen - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Búp Bê Tóc Đen


Chương 8


LÍ DO EM QUEN CÔ :

Cậu quen Lê Ni Na – BFF của tôi đó hả ??…OMG !!!

* * * * * * *

” Ùng ục…ục…”

Cái tiếng kì lạ ấy lôi kéo sự chú ý của Kim My về phía Thái Vũ , mà cụ thể thì là về phía bụng của cậu …

Mặt Vũ đỏ lựng , không dám nhúc nhích một phân . Kim My nhìn cậu học trò bướng bỉnh chăm chăm , rồi cơ hồ như Vũ là một chú hề đại tài ; My bật cười khanh khách .

Tiếng cười trong trẻo như thổi vào trong bầu không khí gượng gạo ban nãy một sức sống mới . Quả nhiên không ai cười duyên bằng Kim My , khi cười hai má lúm đồng tiền nho nhỏ xinh xinh dần hé lộ , hàm răng ngọc cắn nhẹ vào môi dưới ; bất thần Vũ ngây người ra ngắm ….

Phải mất một lúc lâu , Vũ mới giật mình nghe câu hỏi của Kim My :

– Cậu ăn gì ??

Đôi mắt trong veo , đen lay láy của My khẽ chớp ; Vũ giật mình luống cuống , mặt vẫn không ngớt đỏ :

– Không …đói !!

Rồi cậu lại quay về với vẻ mặt lạnh tanh , song cái dạ dày đang réo ùng ục không nguôi kia đã bán đứng cái sĩ diện ‘ dỏm’ đó rồi .

Một lúc sau , tiếng cười của Kim My vẫn không dứt …

* * * * * * *

Kim My nhìn Thái Vũ ăn không chớp mắt , lòng tự hỏi không hiểu đây có phải là kiếp sau của Bang chủ Bang cái Bang nổi danh Trung Hoa đó không ?

Cái nhà thì to oành , trong khi tủ lạnh vắng teo heo ; để nấu cho Vũ ăn , My đã phải chạy lên tít đầu phố Linh Lang chỉ để mua một gói mì ăn liền (_ _”) .

Kim My nghĩ thầm , tuy tên oắt con này láo lếu vô cùng ; song khi đỏ mặt cũng đáng yêu vô cùng , đâm ra làm Kim My chạnh lòng , đành từ bi giang tay giúp đỡ .

Nhìn cậu ăn , My không nghĩ là Vũ giả vờ đói , lại tự hỏi mình : ” Không hiểu tên này ngày thường ăn uống kiểu gì nữa ? “

– Cậu ăn xong rồi thì tôi về đây !!

My ngó thấy bát mì sạch veo , buông một câu nhẹ hều .

Nhưng nhẹ là nhẹ với Kim My thôi , với Vũ thì nặng như cục gạch ( cục gạch thì nặng cái rì ? ) .

Cậu ngẩn ra , vội tìm mọi chủ đề để kéo My lại :

– Cô …

– Nghe giọng cậu , Kim My đang ôm cặp quay lại nhìn – Cô…cô rửa bát đi !!

– Hả ? – Kim My ngớ ra – Cậu nói gì cơ ?

– Tại nếu cô muốn có tiền công ngày hôm nay thì rửa bát đi !!

– Cậu… – My tái mặt – Cậu coi tôi là osin hả ?

Vũ giật nảy mình , bỗng thấy không còn gì vô duyên hơn , lại vội thanh minh :

– Ơ …Ý em là , nếu cô rửa bát thì em sẽ kể cô nghe lí do em quen cô !!

Kim My sững lại giây lát , rồi bần thần tự thấy vô cùng tò mò , lại đành lật đật quay lại :

– Nhớ đấy !!

Vừa nghe xong câu nói của Kim My , Vũ thấy tươi tỉnh hẳn lên , cười tươi rói . Bỗng , My nói thêm một câu :

– Với lại , đừng có gọi tôi là cô xưng em , tôi hơn cậu có một tuổi thôi !! Gọi tôi là chị ấy !!

Vũ lại thần ra , rồi gật đầu …

* * * * * * * *

– Được rồi , cậu kể đi !!

Tôi nói chậm và rõ ràng , để tên nhóc đó nghe thật kĩ và trả lời đúng vào câu hỏi tôi đặt ra . Tôi dựng cái bát thủy tinh lên trạm , vài hạt nước từ lòng bát nhỏ xuống nền gạch nghe đến ‘ tỏng ‘ một cái :

– Cái này …

– Sao hôm qua cậu bỏ bom tôi ?

Tôi nhìn Vũ , thấy mắt cậu cứ liếc từ nơi này đến nơi nọ , nhưng tuyệt nhiên chưa chạm mặt tôi lần nào ; sự nghi ngờ trong lòng tôi ngày càng dâng cao , tỉ lệ thuận với trí tò mò không sao lay chuyển nổi của tôi :

– Cái này … – Vũ lấp lửng .

– Cậu ấp úng gì ? Nếu có gì thù ghét tôi cứ nói thẳng ra , tôi đương nhiên sẽ không đến làm phiền cậu nữa !! Tôi đâu phải là ăn mày ăn xin đi xin tiền cậu đâu …

– Không phải !! – Vũ phản ứng ngay – Em không có ý đó !!

Tôi lừ mắt , thấy Vũ giật thót , mặt như gặp ma ; lại đâm ra thấy hơi buồn cười . Cố nén nhịn , tôi nhìn thẳng vào mắt cậu , giọng vẫn bình thản nhưng thật ra thì tôi đang sốt ruột muốn nghe câu trả lời lắm rồi :

– Rốt cục là làm sao cậu quen tôi ?

Vũ cúi đầu nhìn chân mình một lát , rồi hơi ngẩng lên ; mấy sợi tóc mái dài lòa xòa trước trán làm tôi không nhìn rõ ánh mắt cậu khi ấy :

– Chị… – Vũ hơi ngập ngừng – Thực sự là không nhớ tôi hả ??

Tôi tròn mắt , phần vì thấy sao tên oắt này thay đổi ngôi xưng hô liên xoành xoạch mà không thấy mệt , phần vì thấy thái độ nó bỗng nghiêm túc hẳn lên .

Tôi cố lục lọi mớ hỗn độn trong đầu óc mình về quá khứ từ mấy năm trở lại đây , nhưng tuyệt nhiên hình ảnh về tên học trò hai mặt này chưa bao giờ thấy .

Tôi nhìn kĩ , thật kĩ mặt nó , nhưng cũng chẳng thấy gì , cuối cùng đành bảo :

– Lấp lửng làm gì ? Nói luôn ra đi cho xong !

Vũ nhìn lại tôi , ánh đèn rọi vào làm tóc cậu ánh lên màu hơi hung hung .

Tôi nghĩ thầm : ” Nhuộm tóc thì lại càng không quen bao giờ !! ” .

Sau một hồi yên lặng , dường như là đã suy nghĩ rất lâu mới nói được , giọng Vũ vang vang :

– Chị có bạn thân tên là Lê Ni Na đúng không ? – Vũ chậm rãi – Chị về hỏi chị ấy là có quen Hàn Thái Vũ không ? Chắc chắn chị ấy biết đấy !!

Tôi cau mày , lại cái kiểu dài dòng này rồi , có gì thì nói thẳng đi , lại còn….

Tôi lườm nguýt , ra chiều không đồng ý với câu trả lời này ; Vũ không thèm nhìn tôi . Rồi bất chợt , khi tôi đang định gân cổ nói tiếp , thì Vũ dúi vào tay tôi cái mũ bảo hiểm lúc nãy vẫn còn yên vị trên bàn cùng với 300k rồi đẩy thốc tôi ra ngoài cửa một cách phũ phàng :

– Giờ này con gái một thân một mình ở nhà con trai là không nên đâu !!

Tên học trò đó réo một câu rồi đóng sầm cửa lại , để tôi bơ vơ đứng đấy …

” Quả nhiên là có ý tránh né mình mà , tức thật !! “

* * * * * * *

Kim My hậm hực ngồi trên sân thượng trường , hai mày cau rúm như muốn hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua một cách chính xác nhất : Rửa bát , bị dúi mũ bảo hiểm , 300k trong cặp , và…một cú đẩy phũ phàng ra ngoài cửa như một tên ăn mày dai dẳng bị chủ nhà ki kiệt đá ra ngoài !!

Suy nghĩ một hồi vẫn không ra câu trả lời , Kim My tự nhắc mình không thèm nghĩ nữa . Nhưng không nhớ ra được lí do tại sao quen Vũ , thì My lại không thể thấy tự nhiên đến dạy cậu ta được . Mà hình như cậu ta cũng đâu có cần gia sư , học siêu như thế thì thuê người dạy làm gì cho tốn tiền ?

” Từ đây có thể suy ra , vì một lí do hay một chuyện nào đấy vô cùng quan trọng mà cậu ta muốn mình dạy cậu ta chăng ?? Hay trước đây mình từng làm chuyện gì không phải với người ta , nên mới bị trả thù ? …Hừ , nếu không phải tại lương cao ngút ngàn như thế , mình đã không thèm bận tâm làm gì !!! “

Tự hỏi tự trả lời một lúc như thế , Kim My không phát hiện từ sau lưng một bóng người đang từ từ đi tới …

– ÒA !! – Một cái đập nhẹ hều vào lưng mà làm tim My như muốn rụng ra ngoài .

Cố gắng tự trấn tĩnh bản thân trong giây lát , My lừ mắt quay lại , xem rốt cuộc có con khỉ điên nào dám chọc người như vậy …

Đối diện My là ” con khỉ điên ” Lê Ni Na với hai bím tóc dày trông đến là …sến (_ _”) :

– Mày điên à ? – My gằn giọng .

– Điên gì ? – Ni Na nhìn lại với đôi mắt long lanh , chớp lên chớp xuống ; tay thì ngúng nguẩy hai bím tóc , trông đến là ngây thơ như trẻ lên ba …( amen )

Kim My cố thuyết phục mình : ” Đây là bạn mình , không phải là con khỉ trong sở thú đâu mà cười …” ; được một lúc mới lên tiếng :

– Sao hôm nay trông mày yêu đời thế ? Lại liên quan đến thằng Long đúng …

Từ ” không” chưa kịp thốt ra , một tràng giang đại hải các tình cảm đã được tuôn ra như suối từ cái Mỏ Vịt Ni Na . Nhìn ánh mắt long lanh của nhỏ kìa , đủ biết là hạnh phúc lắm !!

Kim My thở dài ngán ngẩm , tựa như đã có thể học thuộc luôn được cái đoạn Ni Na vừa kể rồi . Đang định ngăn lại , một ý nghĩ vụt qua trong óc My : ” Chị có bạn thân tên là Lê Ni Na đúng không ? Chị về hỏi chị ấy là có quen Hàn Thái Vũ không ? Chắc chắn chị ấy biết đấy !! “

– Này , mày có biết Hàn Thái Vũ không ??

Kim My hỏi với vẻ mặt sốt ruột chưa từng thấy . Vừa nghe dứt câu hỏi của con bạn , Ni Na tròn mắt rồi lại nheo mắt , dường như là cảm xúc đan xen lẫn lộn lắm : ngạc nhiên , nghi ngờ …:

– Hàn Thái Vũ á ?? – Na nhắc lại lời của My – Là thằng nhóc nhà giàu , đẹp trai hồi cấp II đã tỏ tình với mày á ?

Câu nói của Na không lớn , nhưng với My thì nghe như sét đánh ngang tai , cô lập cập :

– Tỏ…tỏ tình là sao cơ ?!!

Đọc tiếp: Búp bê tóc đen – Chương 09

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN