Cậu ơi!! Tôi thích em. - Chap15!! Sự thật.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
299


Cậu ơi!! Tôi thích em.


Chap15!! Sự thật.


Cô nén cơn tức giận, ngoan ngoãn quỳ gối xuống.

Ả ta cầm cái cốc ném xuống đất, bao nhiêu mảnh thủy tinh cứa hết vào người cô, ả ta tự cầm lên một miếng mảnh sành to, cứa vào tay mình.

Tiếng ả ta hét lên giả tạo.

Á, anh Chính Hạo…..

Chính Hạo chạy đến đó.

– Em có sao không. Anh vừa cầm tay cô em gái của mình, vừa nhẹ nhàng hỏi.

– Em chỉ là muốn cô ấy lấy cốc nước khác cho anh thôi mà cô ấy tức giận ném cái cốc xuống sau đó lấy cái mảnh thủy tinh cứa vào tay em, anh đừng lo nhé em không sao đâu, đừng đuổi cô ấy đi.

– Cô dám làm vậy sao.

– Tôi không có. Cô lạnh lùng trả lời.

– Còn chối.

– Tôi không làm, là không làm.

– Đúng rồi, chả có thằng nào ngu mà tự nhận mình ngu cả.

– Tôi nói là tôi không sai rồi.

– Cô cút ngay khỏi đây cho tôi.

– … Cô vẫn không nói.

– Cút.

Cô lẳng lặng bước đi.

Chẳng hiểu sao anh nghĩ anh đang làm đúng mà con tim anh đau thế này, anh yêu cô cơ mà, sao lại không để cô giải thích vậy, anh yêu cô mà sao toàn mắng mỏ cô thế.

Cô bình thản bước đến thư viện, cái nơi mà cô thường đến lúc cô đơn, cô viết điều mong muốn lên một chú hác giấy và treo lên hộp điều ước ở thư viện, nơi này có rất nhiều thư, ban đầu có ít người đến để xả tâm tư lắm, nhưng sau đó dần dần lên nhiều, và đăc biệt là anh cũng viết ở đó.

– Chẳng hiểu sao nhỉ, mình đau lắm, đau vô cùng, mình yêu anh mất rồi, nhưng những việc xảy ra anh đâu có tin mình đâu, nhà anh có camera tại sao không xem xem mình có làm em của anh đau không, Hay cả việc ban sáng, chỉ cần hỏi lớp trưởng xem mình có thật sự làm cho mấy bạn ấy bị bỏng hay không, vậy mà anh chẳng hề nghe mình nói, mình đau lắm. GẤU MÈO.

Cô rời đi nhanh chóng.

Một lúc sau anh đến, vì buồn bực nên anh muốn xả cơn giận bằng cách viết lên những con hạc.

Anh lấy nhầm con hạc của cô, sau khi đọc hết anh thấy toàn bộ sự việc rất giống với cô hiện giờ, anh liền hỏi bạn cùng phòng của cô.

– Thịnh Thùy nhiên tên là Gấu Mèo đúng không.

– Đúng rồi, có việc gì sao.

Anh sững sờ, đánh rơi luôn cả điện thoải xuống đất.

Con tim anh giờ lại càng đau thêm, Cô yêu anh ư, cô không làm ư, vậy là anh sai rồi, anh đánh oan cô rồi, tim anh đau quá.

Anh chạy vội về nhà coi camera kín trên phòng của anh, đúng như vậy, anh đổ oan cô rồi, trông tay cô đầy vết cứa của hoa hông, đôi chân trắng đã bị xước chảy cả máu do ngồi trên thủy tinh, anh đau quá.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN