Editor: Thập Bát Sơn Yêu
———————
Nhắn lại một câu anh trai ngủ ngon và một cái icon, Bạch Tiên Tiên bỏ điện thoại xuống, đôi tay nâng mặt, cảm thán giọng nói của anh trai tiện nghi thật là dễ nghe, sau đó nói: “Tiểu Ngân Hà, ta cảm giác hắn yêu bổn cung, có thể phán định độ hảo cảm một chút không?”
Ngân Hà: “Cầu người không cần tự tìm đường chết, lúc này mới đến ngày đầu tiên, khẳng định hắn không yêu người.”
“…” Bạch Tiên Tiên cảm thấy tôn nghiêm yêu phi của mình chịu đả kích, từ trong miệng Ngân Hà biết được lúc này Diệp Đình Thu đang nhìn trộm cô, cho nên, cô quyết định trêu đùa anh trai tiện nghi một chút.
Diệp Đình Thu thông qua màn hình ipad nhìn thấy Bạch Tiên Tiên tắt đèn bàn, ôm gương nằm lên trên giường, đầu ngón tay hắn không khỏi gõ mặt bàn, giống như suy tư cái gì đó.
Lúc này, đột nhiên nhìn thấy Bạch Tiên Tiên cởϊ áσ ngủ.
Ánh mắt Diệp Đình Thu chợt dừng, ngủ nude?
Áo ngủ từng chút rơi xuống, bả vai trắng nõn non mềm bại lộ trong không khí đầu tiên, giống như bởi vì không khí hơi lạnh, ngón chân đáng yêu của cô gái cuộn tròn một chút, không hiểu sao lại trở nên mê người.
“Chết tiệt.” Diệp Đình Thu bỗng nhiên rủa thầm một tiếng, lần đầu tiên cảm thấy cameras này quá mức rõ ràng.
Bạch Tiên Tiên cắn môi hồng, trên mặt một mảnh bình thản, trong lòng lại dò hỏi Ngân Hà: “Hệ thống kiểm tra đo lường một chút, hắn còn đang nhìn ta sao?”
Ngân Hà nói: “Đang nhìn đang nhìn, hắn đang nhìn…… A, hắn không nhìn nữa, tại sao hắn không nhìn?”
Ngân Hà loại hệ thống xử nam này vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu được tình cảm phức tạp của nhân loại. Bạch Tiên Tiên cũng không có ý định giải thích, cười tủm tỉm mặc lại áo ngủ, ôm gương cảm thấy mỹ mãn ngủ.
Bên kia, Diệp Đình Thu mày nhăn chặt một chút, ‘bang một tiếng ném ipad vào trong ngăn kéo, sau đó đứng dậy vào phòng tắm, ánh đèn tối tăm cùng tiếng nước xôn xao nhẹ nhàng xuyên thấu qua cửa phòng.
Ngày hôm sau, 6:00 sáng.
Bạch Tiên Tiên không chờ Diệp Đình Thu gõ cửa, tự giác dậy sớm, kỳ thật đối với yêu phi nương nương mà nói, dậy sớm có lợi cho dưỡng nhan.
Cô thay đổi đồng phục, xuống lầu nhìn thấy Diệp Đình Thu đi ra từ phòng bếp, trên bàn ăn đã dọn sẵn bữa sáng cực kỳ phong phú.
Hai anh em giống như không có việc gì chào hỏi đối phương.
Bạch Tiên Tiên đi đến bàn ăn, nuốt nuốt nước miếng, bụng một đêm không ăn đã kêu gào, vừa muốn ăn vừa cảnh giác.
“Tiểu Ngân Hà, có thể giúp bổn cung thử độc không?”
Ngân Hà: “…… Lúc này không có độc, yên tâm ăn đi.”
Bạch Tiên Tiên yên tâm ăn bữa sáng, hai mươi phút sau cùng Diệp Đình Thu sóng vai ra khỏi biệt thự, sau đó cô nhìn thấy một chiếc xe gia dụng dừng ngoài cửa và một chiếc… Xe đạp hiện đại trong truyền thuyết?
Diệp Đình Thu lộ ra một nụ cười ôn nhu với Bạch Tiên Tiên, sau đó tự mình lên xe, tự mình lái xe đi học, tự mình…… Lưu lại một mình Bạch Tiên Tiên?
Bạch Tiên Tiên hoàn toàn ngốc: “Hắn có ý gì? Không đợi ta lên xe? Tối hôm qua ta đắc tội hắn?”
Ngân Hà giống như mới nhớ tới: “Đúng rồi nương nương, ta đã quên nói cho người nguyên chủ có thói quen đi xe đạp, ngày đầu tiên cô ấy tới đây đã tự mình đạp xe đi học, sau đó mới bị Diệp Đình Thu nhân cơ hội phái người bắt cóc.”
Bạch Tiên Tiên: “…”
Từ từ
Ý này là, để yêu phi nương nương của vương triều Đại Chu tự mình đạp xe đi học??
Ngân Hà: “Nương nương cố lên, ta tin tưởng người!”
Nhưng Bạch Tiên Tiên không tin chính mình!
Cô đứng cạnh xe đạp màu hồng vô cùng có phong cách thiếu nữ nửa ngày, cho đến khi Ngân Hà nói đạp xe sẽ làm dáng người càng đẹp làn da càng tốt, cô mới nhíu lại mày nửa tin nửa ngờ ngồi lên yên xe.
Nửa giờ sau, Bạch Tiên Tiên mệt đến mồ hôi đầy đầu, vô cùng gian khổ mà đến trường.
Cô thở phì phò, lời nói cũng nói không nhanh nhẹn: “Tiểu, Ngân Hà, bổn cung luôn cảm thấy ngươi đang gạt ta……”
Ngân Hà làm bộ không nghe được nửa câu sau: “Đâu, bạc đâu ⊙o⊙?”
Bạch Tiên Tiên không muốn để ý đến nó cũng tỏ vẻ muốn ném trứng thúi cho nó.
•Wattpad: @_thapbatsonyeu_
Đông Lâm là trường học tốt nhất toàn thành phố A, lại là trường trọng điểm bao gồm cấp ba và đại học. Diệp Đình Thu là sinh viên năm cuối đại học, lại là giáo thảo nổi danh khắp Đông Đại (Đại học Đông Lâm), danh dương vườn trường, được gọi là “Điện hạ”.
Lúc này, trước cổng trường tụ tập rất nhiều nữ sinh cấp ba, Diệp Đình Thu đứng dựa vào bên cạnh xe bị các cô bao vây, đối với người ngoài hắn luôn trưng ra một khuôn mặt lạnh, vì thế các nữ sinh nhìn thần sắc lười biếng đạm mạc của hắn, khuôn mặt nhỏ không khỏi đỏ bừng, động tác nhất trí nhỏ giọng kêu: “Điện hạ.”
“Hôm nay Điện hạ tới thật sớm.”
“Điện hạ ăn sáng chưa? Đây là bữa sáng tình yêu mà người ta……”
Lúc Bạch Tiên Tiên đẩy xe đạp đi đến, nhìn thấy cảnh tượng này, cô đầu tiên là tự hỏi tại sao Diệp Đình Thu còn chưa đi vào trường, sau đó lại nghe thấy xưng hô này của mấy tiểu nữ sinh, trong lòng đột nhiên sinh ra một cỗ cảm giác thân thiết.
Điện hạ, hoàng tử của vương triều Đại Chu vương mới có tư cách được gọi là điện hạ, nhưng Diệp Đình Thu cũng có tư cách này, hắn chính là thái tử gia ở thành phố A, thái tử điện hạ.
Cốt truyện có một đoạn giới thiệu về hắn: Sinh ra đã có sẵn khí tràng cường đại như vậy, dung mạo tuấn mỹ tinh xảo cùng thân phận càng thêm tôn quý, làm Diệp Đình Thu trở thành thiên chi kiêu tử ở thế giới này. Đáng tiếc phải làm thế giới này thất vọng rồi! Cánh cửa phong ấn dã thú trong lòng hắn bị người mở ra, làm hắn hoàn toàn thoát khỏi quỹ đạo vận mệnh, trở thành một người đáng sợ.
Cho nên, Bạch Tiên Tiên đến đây để công lược hắn.
Bạch Tiên Tiên liếc mắt nhìn một cái, đúng lúc Diệp Đình Thu cũng nhìn lại đây.
Ánh mắt thâm thúy như biển từ xa xa xuyên qua đám người nhìn cô một cái, giống như ở trong muôn vàn người xa lạ, liếc mắt một cái liền nhận ra Bạch Tiên Tiên.
Ánh mắt hai người va chạm, Diệp Đình Thu lộ ra một nụ cười ôn nhu sủng nịch, sau đó trong một mảnh kinh hô “Điện hạ cười” cùng vạn chúng chú mục trung, đi vào trường.
Diệp Đình Thu không có chào hỏi với Bạch Tiên Tiên, hai người đều hiểu, đây là hắn sợ đoàn fans điên cuồng của mình xúc phạm đến cô.
Rốt cuộc Bạch Tiên Tiên cũng biết vì sao trước đó Diệp Đình Thu không đi vào trường, hắn chờ ở đây, chỉ vì liếc nhìn cô một cái, cười với cô.
Thật là ấm áp, ngoài mặt là nam nhân ấm áp trong lòng lại có ma quỷ, loại tương phản này ngẫm lại liền thấy kíƈɦ ŧɦíƈɦ không chịu được.
Bạch Tiên Tiên bị trêu đùa có chút ngứa răng, hỏi Ngân Hà: “Khi nguyên chủ gặp một màn này, trong lòng có cảm giác gì?”
Ngân Hà nghĩ nghĩ, không xác định nói: “Nguyên chủ căn bản không có cơ hội đi học, tối hôm qua trực tiếp bị cầm tù đến chết. Nhưng ta nghĩ, dựa theo mạch não của nguyên chủ hẳn là cực kỳ vui mừng đi?”
Bạch Tiên Tiên cảm thán: “Đây là lực lượng của mỹ nam a, quản hắn trong lòng tính kế ta như thế nào, chỉ cần hắn dùng gương mặt này cười một cái, trong lòng bổn cung cũng vui mừng đến không chịu được.”
Bạch Tiên Tiên yên lặng nhìn bóng dáng của Diệp Đình Thu, yên lặng đem xe đạp gửi xong, tiếng gió xẹt qua khi cô bước từng bước xuyên qua đám người, nghe thấy nữ sinh xung quanh nhỏ giọng nghị luận: “Điện hạ thật sự rất đẹp trai a.”
“Đẹp trai lại có tiền, học tập lại giỏi, năm nay tốt nghiệp xong giống như muốn đi công ty chi nhánh của tập đoàn nhà mình làm tổng tài.”
“Trong hiện thực thế nhưng còn có nam nhân chất lượng tốt như vậy! A a a tôi muốn hít thở không thông……”
“Tôi thật sự thật sự rất luyến tiếc điện hạ, thật muốn học với điện hạ thêm mấy năm huhuhu.”
Nghe các loại thảo luận, Bạch Tiên Tiên trong lòng nói: ‘Các ngươi cũng chỉ trông cậy vào điểm này, bổn cung thì không giống, mục tiêu của bổn cung là làm vị điện hạ này yêu ta’.
Nhưng trước mắt cô không thể OOC với Diệp Đình Thu.
Bạch Tiên Tiên trong lòng có chút khổ sở, nhưng vẫn còn tốt, buổi chiều nghỉ cô có thể đi trước ngẫu nhiên gặp gỡ bạn tốt trong tương lai của Diệp Đình Thu, Tịch Tử Phong.
Tưởng tượng như vậy, trong lòng yêu phi nương nương tràn ngập động lực.
———————
Thập Bát Sơn Yêu