Cả Thế Giới Phát Hờn Vì Ganh Tỵ - Chương 39: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
58


Cả Thế Giới Phát Hờn Vì Ganh Tỵ


Chương 39: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: nhinhii1721

Hai nhóm người có việc gì hay không có việc gì cũng tìm nhau, hơn nữa sau lần Dany Nhi đua xe thua Phương Đạc, khổ luyện tài lái xe, nói cái gì mà phải thắng anh ta một lần, bọn Phương Đạc còn kiêu ngạo hơn bọn họ, lúc Dany Nhi tới tái khiêu chiến liền khinh thường chơi với bọn họ, trái lại Quốc Vương thường xuyên dẫn người đến so tài với Dany Nhi, bởi vì thắng rất nhiều tiền, thắng cũng nhiều, hôm nay không biết tài đua xe của Dany Nhi từ đâu mà ra, Quốc Vương thua tiền nên trong lòng cực kỳ tức giận.

“Tay đua kìa ở đoàn xe nào? Cứ đụng vào ông chủ của anh ta không phải là được rồi sao?” Phương Đạc cho Quốc Vương chủ ý.

Quốc Vương khoát tay, “Ai không nghĩ tới, nhưng nghe nói hai ngày trước đã bị khai trừ rồi.”

“Ô ô ô, nhìn xem đây là ai vậy? Phương thiếu gia?” Khuôn mặt gây phiền toái cho người khác của Dany Nhi xuất hiện ở trước mặt mọi người, “Tôi còn nghĩ Quốc Vương đi tìm ai tới, chỉ là mấy người này? Có ổn không? Tiểu Đằng Nguyên của tôi rất ít khi thua nha.”

Tiểu Đằng Nguyên? Đằng Nguyên Thác Hải? Tên này thật sự không biết xấu hổ.

“Có thể chịu được thì anh đừng đi tìm người giúp đỡ.” Phương Đạc cực kỳ khinh thường anh ta.

“Tôi để cho các người đi tìm người giúp đỡ, các người có thể tìm được người lợi hại thì coi như các người có bản lĩnh.” Dany Nhi mặc áo khoác da, kết hợp với bảng in, lúc nói chuyện chỉ chỉ ngón trỏ vào bọn họ, khỏi phải nói có bao nhiêu kiêu ngạo rồi.

Phương Đạc khẽ vung tay, đánh tay của anh ta qua một bên, “Chúng tôi không cần tìm người giúp đỡ cũng có năng lực hơn anh, hơn nữa chúng tôi khinh thường chơi với anh.”

Nói hết lời này, Dany Nhi tức đến không nói chuyện hồi lâu, sau đó anh ta nhìn đến Khổng Địch đang tựa vào xe nói chuyện với Đường Tiểu Duy, hét lên: “Khổng Địch, dựa vào giao tình của hai nhà chúng ta, anh nên về phía tôi, tại sao luôn ở chung một chỗ với đám người này, rất mất giá nha.”

Khổng Địch không rõ nguyên do nhìn nhìn Dany Nhi, nghĩ nghĩ, kỳ quái nói: “Anh là ai?”

Lữ Nam không nhịn được trước, cười haha: “Dany Nhi anh thật buồn cười, tưởng là Khổng Địch của nhà chúng ta cả ngày không nói gì thì sẽ rất dễ bị lừa sao? Hơn nữa ở với anh thì sẽ không mất giá sao? Gốc của anh đâu?”

Dany Nhi thối mặt, “Là đàn ông thì đua xe với chúng tôi.”

Tiếng phanh chói tai truyền đến từ phía sau của mọi người, hóa ra là Sa Mạc và Lý Lạp Phiến, Sa Mạc đội mũ lưỡi trai, lái một chiếc xe thể thao màu đỏ thẫm, cực kỳ khốc ngồi ở ghế lái nhìn Dany Nhi, “Dany Nhi, là đàn ông thì đua với tôi một trận?”

Dany Nhi nhìn thấy là Sa Mạc, hừ một tiếng: “Các người không có dũng khí như vậy sao? Để cho phụ nữ tới.”

“Chờ anh thắng cô ấy rồi lại nói.” Tiểu Bạch khá chắc chắn kỹ thuật lái xe của tiểu thư Mạc Mạc.

“Bà xã, em phải cẩn thận một chút…..” Lý Lạp Phiến ngồi ở tay lái phụ khẽ nói.

“Biết rồi.” Sa Mạc cực kỳ phóng khoáng trả lời.

“Xì, đàn ông giống đàn bà, đàn bà giống đàn ông.” Dany Nhi cực kỳ khinh thường nhìn một đôi này, xoay người đi tới xe của mình.

Hai phút sau, Sa Mạc và Dany Nhi đồng loạt dừng ở đường thi đấu, Lý Lạp Phiến ngồi ở tay lái phụ xe của Sa Mạc, ngoắt tay với một cô gái ăn mặc cực kỳ mát mẻ giữa trời đông.

Tuy bây giờ không phải là lạnh đến tuyết rơi, nhưng cô ta mặc váy B ngắn và vớ đen đi qua ngoài thì cũng quá mát mẻ rồi, cô gái kia lắc cái mông nhỏ đi tới xe của Dany Nhi, không có mở cửa xe, trực tiếp nâng chân bước vào xe mui trần, Dany Nhi ngồi ở dưới đương nhiên là nhìn thấy được cảnh xuân, chờ người phụ nữ kia ngồi xuống, anh ta liền cười rất vui vẻ.

Một cô gái xinh đẹp đứng ở trước xe cởi bỏ quần lót của cô ta ở trước mặt mọi người, ném lên, dẫn đến tiếng reo hò ở bốn phía, quần lót rơi xuống đất trong nháy mắt xe của Sa Mạc và Dany Nhi liền xông ra ngoài.

“Những cô gái này tại sao lại có thể kháng lạnh như vậy?” Đường Tiểu Duy đứng ở bên cạnh xe của Khổng Địch, dậm chân một cái, cảm thấy chân cũng chính mình đã mang giày rồi vẫn cảm thấy lạnh.

“Lạnh?” Khổng Địch hỏi.

Đường Tiểu Duy gật đầu.

Khổng Địch đưa tay mở cửa xe, “Chúng ta vào trong xe.”

“Không cần cổ vũ cho Mạc Mạc sao?”

“Không cần.” Khổng Địch nói xong liền khởi động xe, mở máy sưởi, sau đó cùng Đường Tiểu Duy ngồi ở phía sau, “Cô ấy nhất định sẽ thắng.”

Đường Tiểu Duy vừa mới ngồi xong, Khổng Địch

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN