Các Nam Chủ, Tránh Xa Ta Ra
Chương 22
Trò chuyện với Sát tỉ hơn hai tiếng nữa tôi mới trở về . Còn về nói cái gì mà lâu như vậy … Hừ … Mới không nói cho các ngươi biết .
Ngày thứ hai Đại Hội Tiên Kiếm , trải qua hơn bao nhiêu trận rốt cuộc đã tìm ra 4 người dẫn đầu . Là Sóc Đầu Đá , Nghê mĩ nhân , tỉ tỉ và Mary Sue .
Bởi vì lúc nào cũng có tôi bám theo nên không có việc Doãn Phê Phê cho Nghê mĩ nhân kim tẩm độc ám sát . Càng không có chuyện lão Nghê cho Nghê mĩ nhân Bích Lạc Kiếm .
Thế nên khi đấu với Sóc Phong , Nghê Mạn Thiên thua .
Hoa Thiên Cốt đấu với Mary Sue . Mary Sue thắng .
Trận chung cuộc , Mary Sue đả bại Sóc Phong dành chiến thắng .
Đối với vấn đề này tôi tỏ vẻ …Không hổ là Mary Sue a~~
Đại lễ bái sư bắt đầu . Cái kẻ bị loại ngay vòng giữ xe như tôi tự nhiên quỳ ở hàng cuối cùng . Vị trí này tôi vô cùng hài lòng .
Đợi ổn định vị trí rồi , tôi nhắm mắt cúi đầu tranh thủ ngủ một giấc cho đã .
_ Tử Họa , đệ mau gọi Mị Điệp đi chứ – Ma Nghiêm nhíu mày nhìn sang trầm tư Họ Bạch .
Họ Bạch mím môi có điều suy nghĩ nói :
_ Để người khác chọn trước đi !
_ Vậy được …
Lạc Thập Nhất đi tới trước mặt Thiên Cốt đưa cỏ thơm mỉm cười :
_ Làm đệ tử ta thế nào ?
Đào Ông sư tôn một dạng đưa cỏ thơm tới trước mặt Thiên Cốt mời .
Thiên Cốt cắn môi do dự . Bên lỗ tai liên tục truyền đến tiếng Đường Bảo ” Chọn Thập Nhất sư huynh đi mẹ Cốt Đầu ” khiến cô vô cùng phiền chán .
Cô nhìn về phía Bạch Tử Họa rồi nhanh chóng cúi đầu . Tay thói quen vuốt ve túi thơm bên hông . Nghĩ tới Vân Ẩn , cô hơi mím môi cười .
_ Sư tôn , con lần đầu thu đệ tử người nên nhường con đi chứ – Thập Nhất nhìn Đào Ông nói .
_ Kính lão đắc thọ , ngươi nên nhường lão già ta mới đúng . Khó khăn lắm ta mới ưng ý một đứa .
Hai người cãi qua cãi lại , mỗi người nắm một tay Thiên Cốt không chịu nhường bước .
Đúng lúc này , cả người Thiên Cốt phiêu phù lên không trung bay đến trước mặt Bạch Tử Họa . Cả hai người Thập Nhất và Đào Ông đều biết đều nhìn nhau thở dài .
Mary Sue cắn răng mắt lạnh nhìn Thiên Cốt . Lại bắt đầu tính kế người ta .
Sênh Tiêu Mặc nhẹ nhàng lướt qua mặt từng học sinh , sau đó ánh mắt dừng ở kẻ nào đó . Hắn nhếch miệng cười , thu cô ta về … Đảm bảo Tiêu Hồn Điện không buồn tẻ nữa .
Hắn nhấc chân xuống hàng cuối cùng , đứng trước mặt kẻ nào đó chìa ra cỏ thơm .
.
.
.
_ Này ! Không nhận sao ? – Sau vài giây không thấy tôi có động tĩnh gì , Sênh đại gia hơi cáu cao giọng .
Kẻ nào đó vẫn không hề hay biết . Bộ dáng cúi đầu trong mắt người khác trông vô cùng nhu thuận , kì thực … Sự thật chúng ta đều biết kẻ nào đó đang làm gì . Có mái tóc dài che lại nên không ai biết tôi đang say sưa ngủ .
Một đệ tử quỳ cạnh tôi nhịn không được thụi cùi chỏ vào hông tôi ý đồ kêu tôi .
Nào ngờ bóng dáng đó cứ thế ngã sấp xuống . Mái tóc chẻ qua hai bên lộ ra gương mặt trắng nõn , hai mắt nhắm nghiền , môi hơi mở ra thở đều .
Mọi người ” … “
_ Hoa Tuyết – Ma Nghiêm chính là người đầu tiên phản ứng , ông lớn giọng quát , trán nổi gân xanh .
_ Khò … Yêu quái Ma Nghiêm lui tán … – Kẻ nào đó nhíu mày , lật người hô to một câu rồi tiếp tục an giấc .
Mọi người răng rắc quay đầu nhìn Ma Nghiêm sau đó cười ha ha nhìn nhau .
_ Ha hả … Bữa nay trời đẹp quá há …
_ Đúng vậy , đúng vậy !
_ Chậc … Chúng ta vừa mới nghe được gì sao …
_ Làm gì có … Nghe được gì a …
Ma Nghiêm nắm tay kêu ” rắc ” ” rắc ” . Gương mặt giờ đã không chút cảm xúc .
_ Ha ha …. Thì ra đệ tử Trường Lưu chính là cái đức hạnh này – Lão Nghê Thiên Trượng nhạo báng cười .
_ Thế nào ? Đức hạnh của tôi khiến ông không hài lòng hả ?
Nhân vật chính của sự kiện từ từ ngồi dậy , xoa xoa hai mắt nhập nhèm hơi nước .
_ Đúng vậy , thế nào ? – Nghê Thiên Trượng ểnh cái bụng to tướng hừ lạnh .
_ Chậc … Nhiêu tháng rồi ? – Tôi nhìn chằm chằm vào cái bụng ổng rồi hỏi .
_ Hả ? – Lão có chút không theo kịp tư duy của tôi .
_ Có thai nhiêu tháng rồi ?
” Phốc ” Không biết ai khởi sướng đầu tiên mà theo sau mọi người đều che miệng cười khúc khích .
_ Ngươi … – Mặt Nghê Thiên Trượng đỏ bừng bừng , vừa xấu hổ vừa giận .
Sênh Tiêu Mặc ho khan giải vây đưa cỏ thơm cho tôi :
_ Cầm lấy !
_ For me – Tôi méo miệng chỉa mũi mình .
_ Hừ … – Mary Sue tiểu thư âm thầm hừ lạnh . Cũng dám quyến rũ mĩ nam của cô . Đợi cô lên Tuyệt Tình Điện sẽ tính sổ với cô ta .
( T/g : … Có một sự ảo tưởng không hề nhẹ … )
Tôi nhìn cỏ thơm … nhìn a nhìn … nhìn a nhìn …
Thở dài đưa tay muốn nhận lấy , ai ngờ tôi giống hệt Thiên Cốt bay lên không trôi về phía … Họ Bạch .
Nhìn gương mặt kia … Tôi thảm thiết nghĩ …
No ….
No …
No no no no no …
Đừng như vậy chứ …
Chị còn muốn sống a … Chị không muốn ở chung với một cái tủ lạnh di động đâu …
Tôi rơi xuống đất , suy nghĩ đâu đâu không để ý mặt liền nện xuống sàn luôn . Nghe tiếng thôi cũng thấy đau dùm .
Mọi người không đành lòng nhìn thẳng kẻ nào đó cắm mặt , mà càng quan trọng là cắm mặt ngay trên chân của Họ Bạch a . Bộ dáng điển hình yêu thương nhung nhớ ôm chân Bạch Tử Họa .
Lạnh …
_ Đủ ? – Họ Bạch nhếch miệng nói , ánh mắt đầy vẻ trêu tức.
Thanh danh của chị … Ahhhhhhhhhh ! Chúng ta quả nhiên là kẻ thù truyền kiếp ! Bạch tiện thụ , cưng cho chị nhớ ! Chị biết là cưng cố ý mà … Chắc chắn cố ý làm tôi ngã .
Ngồi dậy lếch về phía Thiên Cốt , tôi nước mắt lưng tròng nhìn cô cầu an ủi …
Thiên Cốt khẽ vỗ vỗ đầu tôi , tôi hạnh phúc híp mắt lại dụi đầu vào tay cô .
Mọi người ” … “Cái tư thế chủ và chó đó là cái gì triển khai a ?!! Ngao ngao ngao … Hoa Tuyết ! Ngươi đã thăng chức thành sủng vật rồi hả ?!!
_ Quỳ xuống – Giọng nói trong trẻo , thanh lãnh của Bạch Tử Họa vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của mọi người .
Tôi và Thiên Cốt khom lưng quỳ xuống . Không ai nói gì vào giờ phút này .
Bốn quả chuông bạc đưa ra trước mắt tỉ muội tôi .
_ Sư đệ – Ma Nghiêm mặt tái mét hô to . Hoa Thiên Cốt số mệnh kì dị ai cũng biết , Hoa Tuyết biến thái không hạn cuối , chuyện này ai cũng biết . Vậy mà bây giờ Tử Họa lại nhận cả hai cái gai trong mắt hắn làm đồ đệ . Hắn sao cam ?!
_ Các nàng , kể từ hôm nay , là đồ đệ của Trường Lưu Thượng Tiên Bạch Tử Họa – Bạch Tử Họa thản nhiên nói , giọng không lớn nhưng rành rành bay vào tai mỗi người có mắt tại đây .
Ngay cả cỏ thơm cũng không đưa đã giao ra cung linh , ý của Bạch Tử Họa trong lòng mỗi người đều rõ .
Sênh Tiêu Mặc phe phẩy cây quạt cười tủm tỉm thế nhưng có ai biết trong lòng hắn giờ khó chịu như thế nào . Giống như có một thứ quan trọng bị đoạt đi mất khiến hắn phiền táo không thôi !
Ma Nghiêm khó thở trừng mắt nhìn . Tử Họa một khi đã quyết thật đúng là không thể lung lay . Hắn không còn cách nào khác chỉ đành phất tay oán hận cho qua .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!