Phong Thần Vũ bước xuống xe đưa áo khoác của mình cho quản gia: ” cô ấy ngủ chưa? “
Quản gia cung kính cầm lấy áo rồi trả lời: ” dạ tiểu thư đang đọc sách trong phòng ạ “
Phong Thần Vũ ngẩng đầu lên nhìn về phía phòng của Thiên An thấy cô đang vươn người ra ngoài nhìn anh ta.
Ánh mắt hai người chạm vào nhau ,Thiên An thấy anh ta nhìn mình vội vàng chạy vào trong phòng đóng cửa lại.
Phong Thần Vũ thấy vậy nhìn một vài giây rồi quay sang quản gia
– ” gọi cô ấy xuống phòng ăn gặp tôi!! “
– ” vâng!! “
Thiên An dựa vào cửa từ từ trượt xuống ngồi phịch xuống đất.
Vừa rồi Phong Thần Vũ đã nhìn thấy cô chẳng hiểu sao tim cô đập nhanh, không biết tại sao cô phải chạy chứ?anh ta có làm gì cô đâu!! Cảm giác anh ta có một sức hút gì đó khiến cho cô bị thu hút bởi nhìn đó ,nhớ lại ánh mắt kia cô mơ hồ nhớ lại những lúc khi ở trên giường ánh mắt của anh ta không khác gì lúc vừa nãy cho lắm.
Nghĩ đến lúc ở trên giường làm cho cô đỏ mặt
Đang suy nghĩ thì tiếng của quản gia từ ngoài vọng vào : ” tiểu thư ,cô ngủ chưa ạ?”
Thiên An đứng dậy cầm lấy chiếc áo khoác mỏng rồi đi ra mở cửa
– ” quản gia có việc gì muốn nói với tôi sao? “
Quản gia thấy cô ra mở cửa thì cung kính cúi xuống: ” Nhị gia cho gọi tiểu thư xuống phòng ăn để ăn cùng ngài ấy ạ “
– “! tôi sẽ xuống ngay đây!! “
Thiên An theo chân quản gia đi xuống phòng ăn.
Nhìn bàn ăn to lớn mà trong phòng lại chỉ có một người duy nhất,anh ta vừa thưởng thức bữa tối vừa chăm chú nhìn chiếc iPad
Khi nghe thấy tiếng gõ cửa ,Phong Thần Vũ ngẩng lên nhìn cô rồi đặt chiếc iPad sang một bên : ” lại đây ăn với tôi!! “
Thiên An từ từ đi tới rồi kéo ghế bên cạnh anh ta ra ngồi xuống: ” nhưng tôi đã ăn bữa tối rồi!! bây giờ mà ăn nữa thì sẽ béo “
– ” nào!! Ăn thử thịt này đi ” Anh ta thái sẵn một miếng thịt trong đ ĩa của mình đưa lên cho cô.
Thiên An ngập ngừng vài giây rồi hơi tiến lên ăn thử, không ngờ là miếng thịt đó lại rất là ngon cô không kìm nổi mà thốt lên
– ” ngon quá!! Đây là thịt gì vậy? “
Phong Thần Vũ đẩy đ ĩa thịt đã được cắt sẵn sang cho cô : ” Thịt bò Wagyu !! Nếu thấy ngon thì ăn nhiều một chút “
Thiên An ồ lên rồi ăn những miếng thịt trong đ ĩa.
Ăn hết cô lại quay sang nhìn Phong Thần Vũ : ” sao hôm nay anh lại ăn ở nhà? “
– ” tôi không có thói quen ăn tối!! “
Thiên An mở to mắt nhìn anh ta,Phong Thần Vũ lại không quá bất ngờ vì điều đó anh ta đổi đ ĩa thịt mới cho cô ăn
– ” tại sao! ah cảm ơn anh ” Thiên An ngẩng lên nhìn rồi lại cúi xuống cảm ơn Phong Thần Vũ vì đ ĩa thịt mới.
Anh ta cầm ly rượu vang lên vừa nhâm nhi vừa ngắm nhìn cô
– ” năm nay anh bao nhiêu tuổi rồi? 27 à “
– “! tôi 28”
Thiên An ồ lên một tiếng rồi bảo : ” Vậy anh hơn tôi 7 tuổi rồi!! “
Phong Thần Vũ không nói gì nữa,bàn ăn lại rơi vào trạng thái trầm lặng.
Thiên An ngượng ngùng thỉnh thoảng lại liếc anh ta
– ” muốn hỏi gì? “
Thấy anh ta hỏi mình ,Thiên An đành lên tiếng : ” anh làm gì mà giàu vậy ,cho tôi chen chân vào nghề với được không? “
Nửa đầu là cô hỏi thật còn nữa sau cô nói cho vui miệng.
Nào ngờ Phong Thần Vũ lại bảo: ” tôi làm Luật sư!! Nếu cô muốn làm thì tôi cho cô vào làm cũng được ,thư kí riêng nhé? “
Thiên An vội xua tay : ” thư kí gì chứ? Tôi không có học ngành đó.
Học luật kinh tế đắt đỏ lắm “
– ” thế cô học ngành gì? “
– ” tôi theo sân khấu điện ảnh!! Anh thấy sao? “
Phong Thần Vũ gật đầu đồng tính : ” cũng được!! “
Thiên An nhìn bàn ăn trước mặt chỉ chỉ vào món thịt cá nóc dùng trứng cá tầm để trang trí.
Nhìn việc dùng cá tầm để trang trí cho một món ăn là đã biết bàn ăn này toàn mùi tiền
– ” muốn ăn cái này sao? “
Thiên An gật gật đầu,Phong Thần Vũ liền lấy đ ĩa đặt trước mặt cô.
Thiên An cầm đ ĩa lên ngửi thử mùi đồ ăn : ” món này toàn mùi tiền!! “
Phong Thần Vũ khẽ mỉm cười ,anh ta nhìn cô đang cẩn thận gắp từng miếng cá bé rồi ra hiệu gắp hết tất cả đồ ăn trên bàn
– ” chỗ này quá nhiều rồi!! Tôi chỉ nên thưởng thức một ít thôi!! ” Thế là mỗi món trên bàn cô đều ăn mỗi thứ một ít ,món gì ngon thì ăn hai đến ba miếng cho biết mùi vị