Đột nhiên có một trái bóng lao về phía cô đang ngồi,Thiên An chưa kịp phản ứng thì quả bóng đập vào trán cô lúc này Thiên An mới hoàn hồn nhìn về phía sân thì thấy Phong Thần Vũ đang nhìn mình chằm chằm ,sau đó anh ta đi tới mỉm cười nhẹ nhàng nói xin lỗi một câu rồi cầm trái bóng rời đi
Thiên An nhìn ra được nét mặt tức giận ẩn sau nụ cười khiến người khác say đắm kia.
Hừm! có vẻ ở chung với nhau một thời gian cô cũng đã hiểu sơ sơ về tính cách của anh ta rồi sao nhỉ? Nhưng cái vết đau ở trên trán đã mách bảo cho cô rằng người này tính tình rất khác thường lúc nóng lúc lạnh rất khó nắm bắt
Mấy người bạn của anh ta quay sang nhìn cô rồi nói gì đó với Phong Thần Vũ,hắn ta lại tỏ ra cái vẻ lạnh lùng không quen biết.
– ” bạn gái cậu rời đi rồi kìa! Người ta giận rồi không mau đi xin lỗi đi? “
Phong Thần Vũ lạnh lùng liếc nhìn cô rồi lạnh nhạt nói : ” xin lỗi rồi! “
– “! mà cậu cũng ác thật đấy! Cô gái nhỏ làm gì mà cậu ném bóng vào đầu người ta chứ? “
– ” không phải việc của cậu! “
Trận đầu tiên với tỉ số 25:20, bên của Phong Thần Vũ đang thua.
Đám người kia đang trêu chọc anh ta nhưng Phong Thần Vũ lại không để ý mà nhìn chằm chằm về phía Thiên An, lúc này cô đang đi tới khán đài ngồi sau khi quay vào nhà để xử lí qua vết tím trên trán.
Phong Thần Vũ ra ngoài nghỉ ngơi để người khác thay vào ,anh từ từ đi tới khán đài nơi của cô ngồi.
Thiên An mở to mắt nhìn theo từng bước chân của Phong Thần Vũ đang đi tới chỗ mình.
Mấy cô gái kia không thể rời mắt khỏi Phong Thần Vũ chỉ mong anh ta sẽ tới chỗ mình ngồi
– ” Sao! anh đã nghỉ rồi? ” Khi thấy Phong Thần Vũ ngồi bên cạnh, Thiên An quay sang hỏi lúc này anh ta ngả người ra sau nhìn cô chằm chằm nói nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe thấy: ” sao cô lại hỏi vậy? Chúng ta có là gì của nhau đâu? “
– “anh! không phải đang giận em à? Vì em sợ anh không công khai mối quan hệ của mình ra ngoài nên em mới nói vậy!!! “
Phong Thần Vũ nghe vậy thì cũng không bảo gì đưa tay ra vuốt v e mái tóc của cô.
Thiên An ngồi thẳng người tiếp tục xem trận đấu nhưng cô không có tập trung vào trận đấu mà trong đầu đang hướng tới người đàn ông bên cạnh
– ” đội anh sắp thua rồi kìa! ” Thiên An nhìn điểm số liền quay sang hỏi ,Phong Thần Vũ nhìn cô rồi nhẹ nhàng nói : ” bọn họ đang kéo điểm em đừng lo ! “
Thấy điểm của đội Phong Thần Vũ cũng đang bắt đầu tăng lên đuổi sát với bên kia nhưng vẫn bị bên kia dẫn trước,Thiên An chỉ vào vết thương trên trán của mình muốn tố giác người bên cạnh: ” tên nào ném bóng vào trán em rồi lạnh nhạt nói câu xin lỗi hả? “
Anh ta mỉm cười tỏ vẻ không phải do mình làm.
Đưa tay lên xoa xoa vết thương trên trán của cô : ” đau lắm à? “
Thiên An trừng mắt đánh vào tay của Phong Thần Vũ: ” còn phải hỏi? Anh không thấy chỗ nào lại bị tím lên đấy à? “
– ” hừm tím lên thật này! ” Phong Thần Vũ sờ lên vết thương tiện tay còn ấn một cái vào nữa.
Thiên An đau đớn kêu lên một tiếng xuýt xoa vết thương rồi cúi xuống mắt cô có phần ngân ngấn lệ quay sang nhìn Phong Thần Vũ tức giận nói : ” anh muốn chết à? Sao lại ấn vào vết thương của em!! “
Phong Thần Vũ mỉm cười dịu dàng xin lỗi cô
– Hừm đang định dùng mĩ nam kế dụ cô à?không đơn giản như vậy đâu! Thiên An phồng má rồi nghiêm mặt mắng Phong Thần Vũ: ” biết em sẽ đau lắm không? Anh có biết vết thương trên trán của em chưa hết không hả? Bây giờ lại tới anh! Tên chết tiệt này “
Cô khẽ nhéo vào cánh tay của Phong Thần Vũ,ánh mắt dữ dội nhìn hắn ta.
Phong Thần Vũ mỉm cười nhìn chuột bạch của mình đang xù lông đòi cắn anh ta