Quý Kiêu vừa mới ngậm một miếng đồ ăn thì bị Đinh Mùi túm lại ngồi trên giường, suýt nữa thì nghẹn, duỗi cổ cố nuốt xuống mới thở được ra hơi: “Đang ăn cơm mà, đừng nghịch!”
“Vậy thì ăn cơm xong rồi ấn.” Đinh Mùi buông lỏng tay, ghé lên mặt bàn, cũng không ăn cơm, chỉ nhìn chằm chằm Quý Kiêu.
Quý Kiêu ăn hai miếng, phát hiện Đinh Mùi không động đũa thì đẩy hộp cơm tới trước mặt cậu: “Cậu ăn đi.”
“Không có cá,” Đinh Mùi rũ mắt xuống nhìn nhìn đồ ăn, “Không muốn ăn.”
“Ít gì cũng ăn chút, không có cá là cậu không ăn luôn à,” hai ngày nay Quý Kiêu không dám liên hệ Thẩm Du bảo cô mang cá khô nhỏ nữa, anh sợ Thẩm Du sẽ hỏi anh chuyện cô gái kia, “Đường phó đại sư chỗ bọn tôi không thích ăn cá, mấy tháng cũng không làm nổi một lần, cậu định đói chết à?”
“Không đói bụng.” Đinh Mùi cười cười, đôi mặt híp lại chỉ còn một chút, lấy sách giáo khoa trên bàn qua mở ra.
Quý Kiêu cũng không nói gì nữa, cúi đầu ăn cơm, nói cũng vô dụng, cùng lắm thì anh ăn luôn phần của Đinh Mùi, dù sao hôm nay anh cũng tiêu hao nhiều.
Đinh Mùi cũng khá ngoan ngoãn, lúc anh ăn uống xong hết rửa ráy trở lại thì Đinh Mùi vẫn đang cúi đầu đọc sách.
“Xem có hiểu không?” Quý Kiêu thò lại gần nhìn lướt qua, là sách ngữ văn lớp 4.
“Mát xa không?” Đinh Mùi ngẩng đầu nhìn anh, hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Quý Kiêu thở dài, hóa ra người ta cơ bản là không phải đang đọc sách, chỉ là đang chờ anh ăn cơm xong thôi, anh sờ sờ bụng, bất đắc dĩ nằm lên giường: “Ấn ấn ấn, ngài ấn đi, nhẹ chút là được, tôi mới ăn no xong, đứng có ấn cho tôi nôn ra là được.”
Đinh Mùi hứng thú bừng bừng vứt sách qua một bên nhảy lên giường, vọt lên trên người Quý Kiêu, hạ tay xuống véo vào eo anh một cái.
“A—“Quý Kiêu ngay lập tức nhấc đầu lên, ngoái cổ lại, lông mày cũng nhăn hết vào, “Tổ tông ơi, mát xa mà, cậu véo tôi làm gì…”
“Đau à?” Đinh Mùi hoảng sợ, nhanh chóng thu tay về, do dự một chút lại đưa tay xoa xoa trên eo anh.
“Ai.. đúng rồi, cứ như vậy là được, xoa rồi ấn ấn gì đó, miết cũng được, nhưng mà nhẹ chút, ngàn vạn lần đừng véo, chịu không nổi,” Quý Kiêu vùi mặt vào gối đầu, “Với lực tay này của ngài mà véo thì tôi đến khóc mất.”
“À…” Đinh Mùi nhẹ nhàng, không hề véo Quý Kiêu, đổi thành dùng bàn tay xoa vòng vòng trên lưng anh.
Tay Đinh Mùi thực sự rất mềm, cũng rất mượt mà, mặc dù Quý Kiêu cảm thấy cứ xoa tới xoa lui như vậy không có tác dụng gì cho cơ bắp đang nhức mỏi trên người nhưng ít ra cũng khá thoải mái, cũng không chỉ huy lại cậu nữa, để cho Đinh Mùi đỡ ghiền là xong việc vậy.
“Thoải mái không?” Đinh Mùi mát xa đến rất hăng say, cậu thích vuốt ve cơ bắp căng chặt nhưng cũng co dãn của Quý Kiêu.
“Ừm, làm phiền ngài mát xa chân nữa,” Quý Kiêu quay đầu đi cười cười, “Hôm nay chân có hơi mỏi, lâu rồi không chạy nhiều như vậy.”
“Được.” Đinh Mùi dịch xuống dưới một chút, nhẹ ngàng ấn ấn trên đùi Quý Kiêu, mắt vẫn luôn quét qua quét lại trên đùi anh, chân Quý Kiêu rất đẹp, rất thẳng, đường cong cơ bắp trên đùi cũng rất rõ ràng.
Trình độ mát xa của Đinh Mùi vẫn kém xa so với Lâm Tử, Lâm Tử ít nhất biết được chỗ nào cần dùng sức, chỗ nào nên nhẹ nhàng, Đinh Mùi lại sợ làm đau anh xong động tác vẫn luôn rất nhẹ, cuối cùng dứt khoát biến thành sờ tới sờ lui.
“Sờ đã rồi đi?” đùi Quý Kiêu hơi nhột, hơi muốn cười nhưng lại không muốn đả kích sự tích cực của Đinh Mùi, “Tối nay cậu lo học một chút đi, tôi còn phải giúp cậu làm bài tập nữa.”
Đinh Mùi không nói gì, tay vẫn vuốt ve trên đùi anh, theo chân chậm rãi hướng lên, sờ lên eo anh, nhẹ nhàng ve vuốt ở trên lưng, một lúc lâu sau đột nhiên nằm áp lên người anh.
“Sờ xong rồi?” Quý Kiêu cười hỏi cậu.
“Không.” Tay Đinh Mùi theo khe hở giữa eo anh và nệm len vào trong muốn ôm.
Quý Kiêu bất đắc dĩ mà nâng nâng eo để cánh tay cậu vòng qua được: “Vậy sao lại dừng lại?”
Đinh Mùi nở nụ cười, dán vào tai anh: “Cứng rồi.”
Chưa đợi Quý Kiêu phản ứng lại lời này là có ý gì, cậu lại đẩy eo một cái, Quý Kiêu lập tức cảm giác được, hơi cựa quậy định đứng dậy. “Cậu không phải chứ?! Tinh lực cậu có phải hơi dư thừa không?!?”
“Đừng nhúc nhích!” Đinh Mùi dùng sức đè anh lại, cánh tay vòng qua éo ôm sát vào lưng anh, nhân tiện hôn lên cổ một cái.
Quý Kiêu nháy mắt cảm thấy da đầu hơi nóng lên, hai người cũng chẳng có mấy tí vải trên người, 2 làn nha dán sát vào nhau như vậy, anh đã có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể bắt đầu tăng lên, lại bị Đinh Mùi hôn nhẹ trên cổ một cái như vậy, cảm giác mềm nhẹ ướt át mà môi cậu mang lại làm Quý Kiêu cảm thấy thật sự không ổn rồi.
“Đừng nghịch.” Anh hạ giọng, “Một hồi Lâm đại gia đến thì sao?”
“Tôi khóa của rồi.” Đinh Mùi hơi không hài lòng với phản ứng của Quý Kiêu, hơi vặn vẹo qua lại, lại đẩy eo một chút.”Đừng nghịch lửa mà bạn nhỏ ơi,” Quý Kiêu quay đầu liếc nhìn Đinh Mùi một cái, loại kích thích này đối với anh mà nói là cực kỳ mãnh liệt, nhưng mà đây là ký túc xá, mọi người không về nhà đều đang ở lại ký túc xá, lại đúng giờ mới ăn xong không có việc gì sẽ nghỉ ngơi, “Nhiều năm nay tôi đều là tự lực cánh sinh, cậu chọc cho lửa tôi cháy lên như này không có gì tốt đâu đấy.”
“Hả?” Đinh Mùi cơ bản là nghe không hiểu Quý Kiêu đang nói gì, nhưng cậu lại rất thích âm thanh anh lúc hạ giọng xuống trầm như vậy, vì vậy cậu rút một tay vặn lấy mặt Quý Kiêu lại hôn lên miệng anh một cái.
Đối với một người mà từ sau mối tình đầu đến giờ chưa bao giờ tiếp xúc thân mật với cô gái nào, mỗi lần có nhu cầu đều là dựa vào tả hữu hộ pháp, nội tâm lại tuyệt đối không dính dáng gì đến cái gì mà thanh tâm quả dục rồi nghiêm trang cấm dục, lại ngay lúc đang cái độ tuổi ngoài hai mười một chút, còn bị người mình rất thích nhẹ nhàng hôn một cái trong trạng thái thế này nữa…..
Chắc chắn là Quý Kiêu chịu không nổi, lúc đôi môi Đinh Mùi chạm tới, anh không trốn, đón lấy hôn lại.
Kỹ thuật hôn môi của Đinh Mùi so với mát xa thì tốt hơn một chút, có điều cũng chưa tới nỗi cao siêu gì, cũng chỉ là khi đầu lưỡi Quý Kiêu luồn qua khe hở giữa hai hàm răng mà đi vào cậu sẽ nhanh chóng đón lấy mà quấy quýt, rồi lại mau chóng dây dưa cùng anh.
Tả hữu hộ pháp cũng không có cách nào giúp đỡ việc hôn môi, cho nên đối với Quý Kiêu mà nói, kích thích từ nụ hôn này thậm chí vượt qua việc trực tiếp chạm vào nơi mẫn cảm nhất của anh, một thứ gì đó đã ẩn nấp nhiều năm trong thân thể anh chậm rãi thức tỉnh.
Đinh Mùi cực kỳ thích cảm giác nhẹ ấm khi hô hấp Quý Kiêu phả lên mặt, cũng thích cảm giác đầu lưỡi 2 người quấn lấy nhau, tất cả cậu đều chưa bao giờ được trải nghiệm qua.
“Đinh Mùi…..” hơi thở Quý Kiêu hổn hển, duỗi tay nhéo nhéo cằm Đinh Mùi, anh muốn tránh cũng không được mà có phản ứng, có hơi bất đắc dĩ.
“Muốn nữa.” Đinh Mùi vẻ mặt đê mê mà ngắt lời anh, nhắm mắt lại rồi còn hơi nhổm hướng về phía trước.
Quý Kiêu nhìn chằm chằm cậu một hồi, không thể nói rõ tư vị trong lòng, có hơi loạn, cảm thấy việc này không thể cứ như vậy làm tiếp được, nhưng lại hơi không khống chế được mà muốn quẳng cái ý nghĩ chính nghĩa đấy sang một bên.
Đinh Mùi nhìn anh không đáp lại, lại vươn đầu lưỡi liếm nhẹ lên môi anh một chút.
Quý Kiêu cảm thấy vì động tác này mà trong lòng mình như có hàng vạn con ngựa chạy như điên qua, nhịp tim đột nhiên tăng tốc, gần như làm anh có chút không chịu nổi.
“Đệt.” Anh thấp giọng mắng một câu, trở tay dùng lực, một phát xốc đinh mùi từ trên lưng xuống.
Đinh Mùi bị xốc xuống dưới hơi bực bồi, vừa định xoay người bò lại lên lưng anh thì thân thể Quý Kiêu chợt đè cậu xuống, ấn tay cậu lại cúi xuống hôn lên môi, giọng nói hơi khàn khàn: “Cậu xong rồi mèo nhỏ ạ.”
Đinh Mùi còn chưa kịp mở miệng hỏi tại sao mình lại xong rồi thì Quý Kiêu đã lại hôn xuống, đầu lưỡi bá đạo mà thăm tiến trong miệng cậu, mỗi một lần quấn lấy dây dưa đều làm cậu hưng phấn, hít thở không thông, cậu muốn đáp lại nhưng những liếm mút mang theo chút điên cuồng cùng khiêu khích của Quý Kiêu khiến cậu không thể làm gì được, cánh tay cậu vòng lên cổ Quý Kiêu, muốn kéo hai người lại gần một chút.
Tay Quý Kiêu khẽ vuốt trên mạn sườn Đinh Mùi, lại một đường theo xuống phía dưới, trong lòng bàn tay đều là cảm giác ấm áp bởi nhiệt độ cơ thể Đinh Mùi cùng với sự hưng phấn không ngừng gia tăng.
Lúc bàn tay anh tiến vào quần lót Đinh Mùi, thân thể Đinh Mùi đột nhiên cứng đờ, hồ hấp dường như hơi dừng lại 1 khoảnh khắc, tay anh rất nhẹ nhàng chậm rãi chạm lên chỗ nhô lên một chút, eo Đinh Mùi cũng theo đó mà dẩy về phía trước một chút, hai mắt nhắm lại, phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ.
Âm thanh rên rỉ phát ra giữa hơi thở hỗn loạn của Đinh Mùi phảng phất như một luồng điện chạy dọc theo cơ thể Quý Kiêu, chuẩn xác đánh trúng dục vọng của anh. Anh kéo quần Đinh Mùi xuống, động tác trên tay rất nhẹ nhàng nhưng ngày càng nhanh.
“Ưmmm….” Đinh Mùi hừ một tiếng, tay vòng trên cổ anh trượt xuống, dò xuống dưới sờ soạng.
Bàn tay cậu sờ đến cạnh lưng quần Quý Kiêu thì dừng một chút, nhưng lần này Quý Kiêu không cản cậu như lần trước nữa, tay cậu mò mẫm đi vào, học theo động tác của Quý Kiêu, nhẹ nhàng nắm lấy lên xuống.
Quý Kiêu buông môi cậu ra, nhìn thoáng xuống dưới, lại nhanh chóng cúi đầu chôn mặt vào hõm vai Đinh Mùi, đặt những nụ hôn tinh trên trên cổ, trên xương quai xanh, đầu lưỡi anh như gần như xa mà lướt trên làn da của cậu.
Đinh Mùi hoàn toàn chưa có kinh nghiệm với những việc này, những đụng chạm như vậy đối với cậu quả thật rất mãnh liệt mà kích thích, cậu không che giấu cảm giác sung sướng cùng hưng phấn, tiếng thấp giọng rên rỉ của cậu không thể kìm được nữa mà bật ra khỏi kẽ răng.
Cậu thích mỗi động tác của Quý Kiêu trên thân thể mình, mỗi vuốt ve, xoa nắn, cậu lại càng thích lòng bàn tay ấm áp của Quý Kiêu mỗi một lần lên xuống, loại dây dưa này cùng với khoải cảm hưng phấn khác thường làm thân thể cậu nhẹ nhàng run rẩy.
Tay Đinh Mùi mới động vài cái ở dưới thân Quý Kiêu anh đã hơi không chịu nổi, động tác của Đinh Mùi hoàn toàn không có kỹ thuật gì, so với công lực của tả hữu hộ pháp hoàn toàn kém xa, thậm chỉ còn có mấy lần làm anh hơi đau, nhưng lòng bàn tay mềm mại và non mịn của Đinh Mùi vụng về ma sát cùng chuyển động lại mang lại cho anh cảm giác kích thích chưa từng có.
Dục vọng đang đấu đá lung tung trong thân thể anh bức thiết muốn tìm đường ra, muốn được phóng thích trên người Đinh Mùi.
Lúc Quý Kiêu ngồi dậy cời quần ra, Đinh Mùi cũng không biết tại sao, chỉ là cậu rất vui, cậu có thể nhìn thấy toàn bộ từng tấc da tấc thịt trên người Quý Kiêu, thích Quý Kiêu như vậy, làn da tiểu mạch dưới ánh đèn của Quý Kiêu, thích đường cong cơ bắp đẹp đẽ trên người anh, cũng thích bộ phận nào đó vị dục vọng mà đang hiên ngang sừng sững kia của anh.
Quý Kiêu đỡ chân cậu nhẹ nhàng nâng lên, tuy cậu không rõ đây là muốn làm cái gì những mà vẫn rất thuận theo chơi đùa nghịch cùng Quý Kiêu, hô hấp nặng nề của Quý Kiêu cùng với ánh mắt có chút cuồng loạn đều làm cậu thấy hưng phấn.
Đang khi Quý Kiêu cầm chân cậu, tay một lần nữa mơn trớn dưới thân, cậu cắn môi hừ một tiếng, duỗi tay nhéo nhẹ một cái trên ngực Quý Kiêu, cậu biết chỗ này sẽ làm Quý Kiêu hưng phấn.
“Cậu….” một tia bình tĩnh may mắn tồn tại cuối cùng trong đầu Quý Kiêu nhắm mắt xuôi tay, một tay chống bên người Đinh Mùi, một tay đè chân cậu, không do dự mà tiến vào.
Đinh Mùi tựa hồ sửng sốt một chút, hít một hơi, cảm giác thân thể bị dị vật tiến vào làm cậu có chút mê man, cằm cậu đột nhiên ngước lên, nhăn mày nhẹ nhàng kêu một tiếng: “Đau!”
Quý Kiêu không nói gì, anh vừa mới chỉ tiến vào một chút cũng đã cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt, cảm giác mềm mại xiết chặt làm lòng anh rung động một trận, anh nghe được Đinh Mùi kêu đau, ngừng lại nhưng không rời khỏi.
Cái thứ dụng vọng này, một khi đã bị câu lên thì muốn ép xuống cũng giống như khi đang nhảy lầu có hối hận cũng không cách nào mà cong người nhảy vào cửa sổ bên cạnh được vậy.
Quý Kiêu dừng một chút để Đinh Mùi bình ổn lại, nhìn trên mặt cậu từng mảng nhàn nhạt ửng đỏ, nhìn dáng vẻ cậu cau mày cắn môi, một trận máu nóng xông thẳng lên trán anh, cúi thấp xuống bên người cậu thấp giọng nói một câu:
“Bây giờ nói ngừng cũng không kịp nữa rồi.”
Đinh Mùi cảm thấy đầu óc mình hơi hỗn loạn, cậu có thể thấy được từ ánh mắt của Quý Kiêu cùng với hơi thở đã hoàn toàn rối loạn của anh sự hưng phấn, điều này làm cho cậu cũng theo đó mà hưng phấn đến hơi điên cuồng. Nhưng cảm giác đau đớn khi bị tiến vào lại làm cậu mê mang, đau quá, tại sao lại muốn như vậy?
Cậu còn chưa kịp nghĩ kỹ mối liên hệ giữa cảm giác đau đớn này với khoái cảm, Quý Kiêu đã lại đẩy về phía trước, lần này lực đẩy mạnh hơn trước, giữa cảm giác đau đơn, cậu có thể cảm nhận được bộ phận nóng rực của Quý Kiêu hoàn toàn nằm trong thân thể mình.
“Quý Kiêu….” Giọng Đinh Mùi có hơi run rẩy, đột nhiện dùng chân kẹp chặt eo Quý Kiêu, muốn ngắn cản động tác của anh lại.
“Ơi?” Quý Kiêu nhẹ nhành hôn bên tại cậu, đem hai tay đặt lên trên đầu đè lại, theo đầu vai một đường hôn lên cánh tay cậu.
Một chuỗi hạt khoái cảm tinh tế nhanh chóng tràn ra từ trong thân thể Đinh Mùi, hô hấp của cậu một lần nữa bị đảo loạn.
Cậu đã quên mất mình muốn nói gì, há miệng thở dốc lại chỉ phát ra được một tiếng rên rỉ mơ hồ, Quý Kiêu nhấn tay cậu lại hôn trên môi, sau khi ngừng lại vài giây, bắt đầu chậm rãi ra vào.
Cảm giác đau đơn do bị mở ra mà tiến vào lại một lần nữa tiến đến, Đinh Mùi cong ngực lên, phát ra một chuỗi âm thanh mơ hồ không rõ, ngón tay run rẩy véo lên bàn tay đang đè lấy tay cậu.
Quý Kiêu cảm giác được, đầu ngón tay của Đinh Mùi nhẹ nhàng run rẩy, anh ngừng lại, nhìn tầng mồ hôi mỏng thấm ra trên thái dương và chóp mũi của cậu, anh hơi đau lòng: “Đau lắm à?”
“Ừm.” Đinh Mùi thở mạnh, gật gật đầu.
Quý Kiêu buông lỏng tay cậu ra, chống thân thể nhìn quanh trong phòng một vòng, cuối cùng ánh mắt anh dừng lại trên bàn, anh chậm rãi lùi ra khỏi người cậu, vỗ vỗ mặt Đinh Mùi: “Chờ tôi một chút.”
Tuy Đinh Mùi cảm thấy rất đau, nhưng ngay khi Quý Kiêu rời ra khỏi thân thể cậu, cậu lại cảm giác được một tia vắng vẻ, hơi nôn nóng bắt lấy Quý Kiêu đang chuẩn bị xuống giường: “Đừng đi.”
“Không đi,” Quý Kiêu khom lưng hôn lên trán cậu một cái. “Một giây thôi.”
Đinh Mùi không buông tay, Quý Kiêu chỉ có thể dẫm một chân xuống sàn nhà, hướng đến mặt bàn với với.
Lọ sữa dưỡng ẩm này là Thẩm Du mua cho anh, anh mới chỉ dùng đúng 1 lần, cảm thấy hơi nhớp nhớp, để trên mặt không thoái mái lắm nên vấn luôn vứt ở đó không động đến nữa.
Làm loại chuyện này dùng sữa dưỡng ẩm không biết đã có ai làm qua chưa, Quý Kiêu cảm thấy mình tuyệt đối là bị Đinh Mùi làm cho mụi mị đầu óc rồi mới có thể dưới tình huống như vậy mà khai phá ra tác dụng mới của sữa dưỡng ẩm.