Đàn ông được ăn uống thỏa mãn luôn dễ nói chuyện.
Tôi chỉ khiêu chiến giới hạn của anh, tôi nói mình không muốn nhìn thấy Tạ Ý Liễu.
Ngày hôm sau, tôi đã nhìn thấy Tạ Ý Liễu khóc sướt mướt thu dọn đồ đạc.
Tôi bắt đầu không hiểu rốt cuộc Thẩm Diên Tri có ý gì.
Anh không nên là người đàn ông nghe lời tôi như vậy.
Huống chi, Tạ Ý Liễu không phải mối tình đầu của anh sao.
Vấn đề mà tự tôi không nghĩ ra, tôi thường sẽ hỏi thẳng.
Nhưng anh chỉ híp mắt xoa đầu tôi, đây là thói quen anh thường dùng khi muốn có lệ với tôi.
“Khanh Khanh, em không bao giờ là thế thân của ai cả.”
Xem đi, trước giờ bọn họ luôn dùng lời ngon tiếng ngọt vô cùng nhuần nhuyễn.
Chỉ cần anh không muốn thì sẽ không bao giờ nói cho tôi biết mục đích thật sự của anh.
Bị đùa giỡn, vĩnh viên chỉ có mình tôi mà thôi.