Người là sinh vật khó đối mặt với hoàn cảnh khó khăn.
Tôi nghĩ, thật ra, rất nhiều thời khắc trước đó, tôi đều tự lừa mình như vậy.
Cho nên khi nhớ lại chân tướng mọi chuyện, tôi mới cảm thấy đầu óc như nổ tung.
Vì sao ký ức của tôi luôn đứt quãng?
Vì sao ngày đó tôi có thể nhớ Thẩm Diên Tri dí tàn thuốc vào người, lại không thể nhớ nổi cuối cùng chuyện gì đã xảy ra?
Vì sao Thẩm Diên Tri luôn nhìn tôi chằm chằm, nói tôi nhất định phải uống hết ly sữa bò kia?
Vì sao Tạ Ý Liễu và Tống Hữu Tinh đều xuất hiện một cách khó hiểu như vậy?
Vì sao bạn bè của anh đều nói tôi là… Bị điên.
…
Mùa hè năm lớp 11 ấy, tôi đã trải qua chuyện tàn nhẫn nhất, đẫm máu nhất, bạo lực nhất cuộc đời mình.
Lúc ban đầu, chỉ là mấy nhân viên sửa điều hòa của trường học đến hỏi đường tôi.
Chỉ là như thế, tôi chưa làm gì cả, chỉ nói cho bọn họ con đường chính xác.
Bỗng nhiên có một người cười đểu, kéo tôi vào WC nam.
Từ ánh nắng chiều tà hồng cam tàn nhẫn cuối cùng đến khi ngàn sao kéo đến bầu trời thành phố.
Ba giờ, tôi chịu đựng tra tấn tàn khốc mà không thể xưng là nhân đạo.
Thật sự là Thẩm Diên Tri dí tàn thuốc lên người tôi sao?
Những bàn tay đó thật sự là Thẩm Diên Tri đánh sao?
Sữa bò tưới xuống đỉnh đầu… Thật sự là sữa bò sao?
Sau đó tôi nghe cảnh sát nói, trong đám người khốn nạn kia có kẻ nghiện hút, cho nên mới làm ra chuyện hoang đường này.
Sau đó bọn họ bị bắt toàn bộ, nhưng ngày nào tôi cũng ngồi trong phòng bệnh, lấy nước mắt rửa mặt.
Tôi khóc đến khi không thể khóc được nữa, ngày nào cũng xem vết thương trên cơ thể mình qua gương.
Khi đó, Thẩm Diên Tri là bạn trai tôi.
Nhưng tôi biết đối mặt với anh thế nào.
Tôi như vậy, rốt cuộc lấy tư cách gì để đối mặt với anh.
Tôi thật sự không có cách nào giao lưu với anh, tôi thật sự hy vọng anh vứt bỏ tôi.
Thật sự, đừng nhìn tôi nữa, Thẩm Diên Tri tốt như vậy, tôi đã không còn xứng với anh.
Tôi là một người nhát gan, một người yếu đuối.
Đến cuối cùng, tôi lựa chọn dùng cách trốn tránh để giải quyết tất cả vấn đề.
Thẩm Diên Tri không muốn rời khỏi tôi, vậy đắp nặn anh thành kẻ ác là được.
Vậy áp đặt hết những chuyện ghê tởm tôi từng trải qua lên anh là được.
Như vậy, anh chắc chắn sẽ không chịu nổi tôi, chắc chắn một ngày nào đó, anh sẽ không chịu nổi loại tra tấn vô lý này.
Giống như Thẩm Nhụy Hân.
Giống Thẩm Nhụy Hân, người từng là bạn thân nhất của tôi.
Tưởng tượng cô ấy thành người từng bắt nạt tôi, làm cô ấy rời xa tôi, như vậy là tốt nhất.
Tôi chờ Thẩm Diên Tri vứt bỏ tôi.
Nhưng mà, tôi cứ nhớ rồi lại quên, hết lần này đến lần khác.
Em tưởng tượng anh thành một người xấu xa cỡ nào.
Chẳng lẽ anh không cảm thấy tủi nhục sao, Thẩm Diên Tri.
Vì sao không vứt bỏ em, Thẩm Diên Tri.