Cạm Bẫy Hôn Nhân
Chương 95: Đại tiểu quỷ
Trong đại sảnh, Cận Hạo Nhiên, Cố Tâm Ngữ nhìn cậu bé ngồi ở trên ghế sa lon, như có điều suy nghĩ!
“Chú ấy… Không sao chứ?” trong mắt Cảnh Hạo mơ hồ lo lắng, tình huống vừa rồi, nó chưa bao giờ thấy, nó còn nhận thấy được, lúc cha té xỉu, hô hấp của nó cơ hồ muốn dừng lại.
“Đã không sao rồi, Cảnh Hạo không cần lo lắng.” Cố Tâm Ngữ đứng dậy đi tới bên cạnh nó ngồi xuống, giật giật khóe miệng, cô không muốn làm cho Cảnh Hạo lo lắng, nhưng thật không có chuyện gì sao? Bọn họ cũng không thể xác định, mới vừa rồi anh hai chỉ là ngất đi, nhưng ngay lập tức cô cho là mình sẽ phải mất đi anh hai rồi.
“Hai người có thể nói cho con biết chú ấy tại sao lại biến thành như vậy không?” Đây là một vấn đề luẩn quẩn, Cảnh Hạo muốn biết rõ tất cả.
Cố Tâm Ngữ ngớ ngẩn, chuyện này không thể nói trong chốc lát được, “Cảnh Hạo, mẹ con thật sự là Tả Tình Duyệt?”
Năm năm trước, cô ấy không phải đã chết rồi sao? Tại sao lại… Nhưng cậu bé trước mắt này không có khả năng nói dối.
Cảnh Hạo gật đầu một cái, một đôi mắt sáng chói, liếc mắt nhìn hướng phòng của Cố Thịnh, “Chú ấy… Là cha cháu mà!”
Không cần hoài nghi nữa, dựa vào linh cảm giữa cha con, còn có mới vừa rồi nói chuyện với cha, nó cũng đã đoán ra mấy phần, lúc này, giọng điệu của nó cũng hết sức khẳng định!
“Đúng, đúng, con nhất định là con trai của anh hai!” Cố Tâm Ngữ đã sớm kích động, cô mơ hồ biết, nếu chị dâu chẳng những không có chết, lại sinh cho anh hai một đứa con đáng yêu thông minh như vậy, anh nhất định sẽ mau chóng hồi phục!
Khi đó, cả nhà bọn họ coi như cũng trọn vẹn rồi!
“Mẹ con đâu?” Cận Hạo Nhiên thoáng vội vàng, nếu nói như vậy, Duyệt Duyệt không chết, đối với anh mà nói, không, với mọi người mà nói là tin tức quá tốt, anh muốn biết, năm năm này, Duyệt Duyệt đã trải qua những chuyện gì!
“Mẹ hôm nay dẫn theo em gái cùng chú Kiều đi khu vui chơi.” Cảnh Hạo thật thà nói, nó vốn cũng nên đi cùng bọn họ, nhưng nó thừa dịp mọi người đi, lấy cớ lưu lại.
“Em gái?” Cố Tâm Ngữ không nhịn được cau mày? Trong lòng không khỏi suy đoán, chẳng lẽ chị dâu đã lấy người khác? Nghe trong miệng cậu nhóc nhắc tới chú Kiều, chắc chị dâu đã gả cho người đàn ông đó rồi!
Sinh con gái? Vậy… Chị dâu cùng anh hai… Cố Tâm Ngữ mới vừa rồi còn kích động, tâm trong nháy mắt lại chìm xuống.
“Dạ.” Cảnh Hạo gật đầu một cái, không có nói gì thêm, lúc này, nó chỉ muốn biết, làm thế nào mới có thể khiến cha không chìm đắm trong thế giới của chính mình!
Nhận thấy Cố Tâm Ngữ mất mát, Cận Hạo Nhiên cảm thấy thương tiếc, năm năm, anh hiểu rất rõ cô gái này rồi, biết từng cái cau mày của cô là vì cái gì, mà bây giờ… Trong lòng cô lo lắng, anh đều nhìn thấy hết.
“Có thể gặp mẹ con một chút được không?” Cận Hạo Nhiên tràn đầy mong đợi, không chỉ là anh muốn nhìn thấy Tả Tình Duyệt, càng muốn thử một chút, có thể mượn cơ hội này giúp Cố Thịnh khôi phục hay không. Cố Thịnh như vậy thật làm cho người ta đau lòng!
“Có thể! Chỉ là…” đôi mắt Cảnh Hạo đảo qua đảo lại, tiểu quỷ tựa như đang có kế hoạch gì, “Chú phải đáp ứng một yêu cầu của con!
“Yêu cầu gì? Chú nhất định đáp ứng con!” Cậu bé này mặc dù là phiên bản của Cố Thịnh, nhưng mơ hồ lại lộ ra mấy phần linh khí giống Duyệt Duyệt khi còn bé, làm cho anh không muốn thích cũng khó.
“Con có thể thường xuyên đến thăm… Cha không?” Cảnh Hạo đột nhiên cảm thấy cách xưng hô này không tệ, nó trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, phải quan sát cha nhiều hơn, muốn xác định cha có phải thật không thể bỏ được mẹ hay không, càng thêm muốn biết rõ trước khi cậu được sinh ra, mẹ cùng cha xảy ra chuyện gì, làm cho bọn họ tách ra!
“Được, đương nhiên được!” Cố Tâm Ngữ kích động đáp ứng, đối với đứa cháu đột ngột này, cô cũng cảm thấy thật sự yêu thích nó, cho dù chị dâu có lẽ đã lập gia đình, nhưng có Cảnh Hạo ở bên cạnh anh hai, không chừng đối với bệnh tình của anh ấy cũng có nhiều trợ giúp!
Ở trong lòng ba người, kế hoạch đang thành hình…
…
Cảnh Hạo về đến nhà, thấy Kiều Nam đang cùng Ninh Ninh chơi trò chơi, Tả Tình Duyệt ở trong bếp bận rộn, thấy Cảnh Hạo trở lại, liền để xuống hết, “Cảnh Hạo, con đã đi đâu?”
Ninh Ninh cũng ngừng lại, chạy đến trước mặt Cảnh Hạo, muốn khoe khoang, “Anh, Ninh Ninh hôm nay chơi thật vui vẻ!”
Cảnh Hạo chỉ liếc mắt với Ninh Ninh, nếu nói cho cô nhóc biết, hôm nay mình gặp được cha, không biết nó sẽ hâm mộ đến thế nào!
Ngẩng đầu nhìn bộ mặt lo lắng của Tả Tình Duyệt, cười cười nói, “Mẹ, con đói bụng!”
Tả Tình Duyệt vừa nghe, trong lòng ngẩn ra, tuy có nhiều lời muốn hỏi con, nhưng lúc này cũng phải đem bụng Tiểu Quỷ lấp đầy đã.
“Chờ mẹ một lát.” Nhẹ nhàng hôn trán con, Tả Tình Duyệt đi nhanh vào bếp.
Đợi khi Tả Tình Duyệt rời đi, Cảnh Hạo mới thở dài một hơi, “Chú Kiều, cháu muốn đi toilet, chú dẫn cháu đi được không?” Chớp động đôi mắt to, yêu cầu này của cậu nhóc thật ra khiến Kiều Nam rất kinh ngạc, theo như anh biết, Cảnh Hạo vẫn thường tự mình đi, hôm nay sao lại nhờ anh dẫn đi?
Còn chưa kịp trả lời, Ninh Ninh liền ôm chân của anh, ngọt ngào làm nũng, “Ninh Ninh cũng muốn đi!”
“Đàn ông chúng ta đi toilet, không cho em đi theo!” Cảnh Hạo hất tay tay em, xoay người lôi kéo Kiều Nam đi, mà lúc này Kiều Nam trong nháy mắt cũng hiểu được cái gì, ngồi xổm người xuống nhẹ giọng an ủi Ninh Ninh, ở bên tai cô nhóc nhẹ giọng nói nhỏ mấy câu, một giây kế tiếp, cô bé lại cười rộ, hôn Kiều Nam một cái, lại tiếp tục chơi.
Cảnh Hạo ở một bên nhìn hai người, ánh mắt lóe lóe.
Đợi đến hai người đã đi tới toilet, đóng cửa lại, Kiều Nam nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Cảnh Hạo, đôi con ngươi xanh lục nhìn cậu nhóc, mở miệng nói trước: “Dứt được khỏi Ninh Ninh rồi, có bí mật gì muốn chia sẻ với chú Kiều sao?”
Cảnh Hạo không giống Ninh Ninh hay đòi theo, nhưng so với Ninh Ninh còn khó đối phó hơn.
“Cháu gặp cha rồi.” Cảnh Hạo gọn gàng dứt khoát mở miệng, quả nhiên thấy nụ cười trên mặt Kiều Nam trong nháy mắt cứng đờ, nó cũng đoán ra, chú Kiều biết cha nó!
“Cháu…” Ngay cả là người từng trải qua sóng gió, Kiều Nam đối mặt với ánh mắt kiên định của một đứa bé trai, lúc này cũng không khỏi ngớ ngẩn, nhìn thấy cha? Nó nhìn thấy Cố Thịnh rồi sao?
“Chú Kiều, có thể nói cho cháu biết, cha mẹ tại sao phải tách ra không?” Đây cũng là mục đích của nó, nó muốn biết tất cả, nhưng lại không muốn hỏi mẹ, sợ mẹ thương tâm, cho nên, chú Kiều là đối tượng tốt để đi hỏi!
“Tại sao?” đôi mắt xanh của Kiều Nam trầm xuống.
Cảnh Hạo nhìn thẳng vào mắt Kiều Nam, nói ra từng chữ, “Cháu muốn mẹ hạnh phúc!”
Kiều Nam chợt giật mình, trong mắt Cảnh Hạo ánh lên vẻ kiên định làm cho anh có chút kinh ngạc, một đứa bé trai như vậy, ngày thường có vẻ thâm trầm, muốn làm cho mẹ hạnh phúc?
Biết nó đã gặp Cố Thịnh, nhất thời hiểu ý tứ Cảnh Hạo.
“Vậy chú không thể đem hạnh phúc lại cho mẹ cháu sao?” đôi mắt xanh của Kiều Nam lóe lên, Cảnh Hạo chỉ hơi cong môi một cái, kiểu cười này cực kỳ giống Cố Thịnh. “Mẹ không thương chú!” Cảnh Hạo không chút nào quanh co lòng vòng, chỉ cần mẹ hạnh phúc, bất kể ai làm cha của nó, đối với nó cũng không sao, nó cũng đã từng khuyên mẹ tiếp nhận chú Kiều, dù sao chú Kiều đối với mẹ là chân tình, nó nhìn thấy hết, chỉ là, chú Kiều không thể mang hạnh phúc đến cho mẹ.
Kiều Nam giật mình, đây là một sự thực tàn khốc, hơn nữa, từ miệng cậu bé này nói ra, giống như càng thêm sắc bén, làm cho lòng anh đột nhiên tê cứng lại!
Duyệt Duyệt không thương anh, anh đã sớm đón nhận sự thật này, cho nên, mới có kế hoạch để cho cô trở lại thành phố A, anh không thể mang lại hạnh phúc cho Duyệt Duyệt, một đứa bé bốn tuổi như Cảnh Hạo cũng thấy được, anh sao lại không hiểu đây?
“Cháu muốn làm thế nào để cho mẹ hạnh phúc?” Kiều Nam nhíu mày, nhìn ánh mắt Cảnh Hạo có chút tìm kiếm cùng mong đợi, Duyệt Duyệt thật may mắn khi có một đứa con trai như thế này
“Cháu cảm thấy giữa cha và mẹ nhất định có hiểu lầm, nếu như hóa giải được hiểu lầm, mẹ cũng sẽ không thương tâm như vậy!” trong đầu Cảnh Hạo hiện ra hình ảnh mẹ đêm khuya len lén rơi lệ, lại lóe lên hình ảnh cha chìm vào trong thế giới riêng của mình, thật giống như đang suy tư điều gì, nếu nói rõ mọi việc, mẹ cũng sẽ không thương tâm nữa, cha cũng có thể tốt lên!
Nó biết, cô cùng chú Cận cũng muốn thông qua nó, giúp cha tốt lên, nhưng thật ra có thể làm cho cha khá hơn không phải là nó, mà là mẹ!
Cậu mãi không quên được cha không ngừng kêu tên mẹ, trong mắt lóe ra ánh sáng cùng đau đớn.
Trong lòng Kiều Nam cảm thấy khổ sở, hiểu lầm sao? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Biết Duyệt Duyệt không có chuyện gì bốn năm nay, anh không phải là không có lòng riêng, anh cho là mình chắn giữ ở bên người Duyệt Duyệt, sớm muộn có thể dùng tư cách người yêu ở bên cô, cho nên, anh vẫn không đề cập tới tình trạng của Cố Thịnh. Mặc dù anh biết, người chủ trì ở tập đoàn Cố thị sớm đổi thành Cố Tâm Ngữ, rất ít thấy bóng dáng của Cố Thịnh, anh ta giống như đã mai danh ẩn tích, anh phái người tra ra tin tức, Cố Thịnh bởi vì không chịu nổi cái chết của vợ yêu, trở nên ngây ngô dại dột.
Nhưng cho dù anh không đề cập tới, Duyệt Duyệt vẫn không quên được Cố Thịnh!
Nếu Duyệt Duyệt nhìn thấy bộ dáng của Cố Thịnh bây giờ, với bản chất thiện lương, cô sẽ dễ dàng tha thứ cho anh ta! Dù sao, trong lòng của cô thủy chung vẫn yêu anh ta!
“Chú Kiều, chú có thể giúp cháu không?” Cảnh Hạo chớp động linh động đôi mắt, mang theo vài phần mong đợi cùng khẩn cầu.
“Nếu giúp cháu, chú có lợi gì?” Kiều Nam hơi cong môi một cái, ánh mắt nhìn Cảnh Hạo, thật giống như cố ý muốn xem nó nói như thế nào.
“Chú sẽ vĩnh viễn không mất đi một người bạn như mẹ, cũng sẽ có hai đứa trẻ yêu chú nhất!” Cảnh Hạo nở nụ cười, trong giọng nói mang theo tự tin, thật giống như đã liệu đến việc Kiều Nam sẽ không cự tuyệt.
Quả nhiên, trong mắt Kiều Nam thoáng qua tán thưởng, không hổ là con trai Cố Thịnh, tư thái đàm phán này, rất có khí thế của anh ta.
Máu mủ thân tình, anh làm sao có thể ngăn cản!
Vươn tay với Cảnh Hạo, khóe miệng nở nụ cười, “Được, do câu nói “hai đứa nhỏ yêu thương chú” này, chú cũng nên giúp cháu!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!