Cầm Đế - Ta nên gọi ngươi Tiểu Long Nữ hay là Mẫu Yêu Vương ?(phần 1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
35


Cầm Đế


Ta nên gọi ngươi Tiểu Long Nữ hay là Mẫu Yêu Vương ?(phần 1)



Thân thể Diệp Âm Trúc dựa vào một lực đạo gần như cùng bay lên trời với Tiểu Long Nữ. Giọng nói của hắn lạnh như băng như đến từ Cửu U Địa Ngục:

– Bởi vì, ngươi còn chưa chết.

“Bởi vì, ngươi còn chưa chết”, giọng nói lạnh như băng của Diệp Âm Trúc làm rung động Linh hồn Tiểu Long Nữ. Mà vào lúc này, Ba trăm khẩu Trung cấp Ma Đạo pháo, bốn mươi khẩu Cao cấp Ma Đạo pháo cùng với năm khẩu Tịch Diệt Chi Pháo của Cầm Đế hào giữa không trung cũng đồng thời phát uy. Ba trăm bốn mươi lăm đạo quang mang to lớn chuyển động quanh Cầm Đế hào rồi bùng nổ. chúng không bắn vào trong Thâm Uyên, mà là bắn ở một điểm bên trên Thâm Uyên.

Tiểu Long Nữ nhìn thấy đôi mắt lạnh như băng của Diệp Âm Trúc. Chiến Tranh Tiễn Đạp do Diệp Âm Trúc phát ra đã khiến nàng ta bị mê muội một lát mà thôi. Lúc này, nàng đã hoàn toàn khôi phục. Nhưng Diệp Âm Trúc không cho nàng ta cơ hội mở miệng. Trong nháy mắt khi ba trăm bốn mươi lăm khẩu Ma Đạo pháo của Cầm Đế hào đồng thời phát uy, Diệp Âm Trúc giơ một chân ra, một cước thật mạnh đá vào bên hông Tiểu Long Nữ, khiến cho thân thể mềm mại của nàng bắn ra ngoài như đạn pháo. Hiệu quả Mê muội của Chiến Tranh Tiễn Đạp đã hoàn toàn biến mất, nhưng Tiểu Long Nữ nhìn thấy chính là quang mang đầy trời. Một cước của Diệp Âm Trúc đã đá nàng ta đến điểm trung tâm mà Ma Đạo pháo phát xạ. Hoàn thành một cước này, thân thể Diệp Âm Trúc lui thật nhanh như tia chớp. Năng lượng của một kích toàn lực này quá khủng bố, quang mang năng lượng khủng bố khiến cho không khí hoàn toàn vỡ nát, mặc dù không thể xuất hiện Thông đạo nối liền Vị diện, nhưng xé rách trong nháy mắt này đã bao gồm toàn bộ không gian.

Không có tiếng nổ lớn, khi ba trăm bốn mươi lăm đạo quang mang ngưng tụ trên người Tiểu Long Nữ, thời gian và không gian như ngưng đọng lại. Ngay sau đó, một vòng quang hoàn chói mắt chợt bùng nổ. năng lượng ba động mãnh liệt, san bằng những ngọn núi hai bên Thâm Uyên. Năng lượng ba động khổng lồ cũng khiến cho xung quanh biến thành một vùng đất chết.

Đó chính là một kích toàn lực do năm khẩu Tịch Diệt Chi Pháo cầm đầu, kết tinh của Cầm Đế hào, cường độ công kích chưa một ai được thấy. Có lẽ, Ma pháp công kích mà vạn Ma pháp sư Pháp Lam liên hợp phát động có lực lượng hơn một kích này của Cầm Đế hào. Nhưng các Ma pháp sư công kích không thể nào ngưng tụ vào một điểm, mà điều này Cầm Đế hào lại làm được. Trong thiết kế hoàn mỹ của các Đại sư Địa Tinh bộ lạc, Cầm Đế hào thể hiện ra công kích chính xác không gì sánh nổi.

Diệp Âm Trúc trong nháy mắt lui về phía sau mấy ngàn thước. Mặc dù vậy, hắn vẫn bị lực trùng kích mạnh mẽ đánh bay ra mấy trăm thước mới ngừng lại được. Với phòng ngự như của hắn còn bị như vậy, vậy Tiểu Long Nữ trực tiếp bị oanh kích thì như thế nào?

Quang mang dần dần mờ đi, Cầm Đế hào bay lên độ cao hơn lúc trước một chút, đó là do năng lượng tác dụng, không gian bị xé rách từ từ hợp lại, trung tâm vụ nổ cũng từ từ nhạt đi.

Diệp Âm Trúc khẽ thở ra.

– Có lẽ, lần này mới kết thúc thực sự.

– Kết thúc ư? Nói cho ta biết, vì sao?

Giọng nói thương cảm mang theo vẻ lạnh như băng vang lên. Giọng nói không lớn, nhưng bất kể là Diệp Âm Trúc, hay là mọi người bên trong Cầm Đế hào đều nghe thấy Giọng nói đó rất rõ ràng. Cho dù là Không Quân Long Khi Nỗ Tư đã lui ra bên ngoài Đế Lĩnh cũng đều nghe thấy Giọng nói như từ trong sâu Linh hồn mình vang lên. Đồng tử Diệp Âm Trúc co rút lại, vẻ mặt biến đổi, ánh mắt nhìn chăm chú vào trung tâm vụ nổ, một thân ảnh đang từ từ hiện lên bên trong quang mang mờ nhạt.

Mái tóc dài màu đen bay sau lưng, trên người nàng ta đã không còn chút quần áo nào. Thân thể mềm mại trần trụi càng thêm hoàn mỹ, mỗi một tấc da thịt, mỗi một bộ phận cơ thể đều quá hoàn mỹ. Da thịt trắng noãn khỏe mạnh, đùi thon dài kết thật, eo thon nhỏ, đường cong kinh người kéo dài từ ngực xuống bờ mông, còn có bộ ngực cao vút, tất cả mọi thứ đều thể hiện ra sự xinh đẹp nhất. Nhưng, thân thể mềm mại hoàn mỹ này, Diệp Âm Trúc nhìn với ánh mắt lạnh như băng, không có chút gì ham muốn cả.

Nhẹ nhàng nâng tay phải lên, Tiểu Long Nữ lau vết máu Kim sắc tràn ra bên khóe miệng, ánh mắt lạnh như băng tràn ngập vẻ bi thương nhìn chằm chằm vào Diệp Âm Trúc ở xa xa:

– Nói cho ta, vì sao?

Hít một hơi thật sâu, Diệp Âm Trúc phiêu phù trong không trung, tay phải cầm Tử Tinh Tinh thần Cự kiếm từ từ nâng lên, hoành trước ngực mình. Ánh mắt của hắn lạnh như băng:

– Không ngờ rằng, như vậy cũng không thể giết được ngươi, xem ra ta đã tính lầm

Giọng nói Tiểu Long Nữ đột nhiên cao vút:

– Nói cho ta biết, vì sao?

Diệp Âm Trúc lạnh lùng nói:

– Vì sao ư? Ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề. Ta nên gọi ngươi là Tiểu Long Nữ, hay là Mẫu — Yêu — Vương.

Khi hắn nói đến ba chữ Mẫu Yêu Vương, mỗi chữ phát ra đều được kéo dài, âm thanh lạnh lùng khiến cho không khí chấn động.

Vẻ mặt Tiểu Long Nữ tái nhợt lại, thất thanh nói:

– Ngươi, ngươi nói bậy. Ta là Nữ nhân của Thần Long Vương. Ngươi lại nói ta là Mẫu Yêu Vương sao? Diệp Âm Trúc, cho dù ngươi không muốn ta, cũng không được ô nhục sự trong sạch của ta.

– Ô nhục? Thực sự là Ô nhục sao?

Diệp Âm Trúc cười lạnh một tiếng:

– Mẫu Yêu Vương, ngươi đến bây giờ vẫn nghĩ rằng mình che dấu rất tốt sao? Quả thực, ta cũng phải thừa nhận, năng lực ẩn tàng của ngươi đã gần như hoàn mỹ. Cho dù là Thần Long Vương Đại nhân cũng không phát hiện ra được thân phận thực sự của ngươi. Nhưng trên Thế giới này vốn không có gì là hoàn mỹ, cho dù ngươi che dấu tốt hơn nữa, cuối cùng cũng lộ ra sơ hở

Vẻ mặt Tiểu Long Nữ nhìn có vẻ tái nhợt, thất thần nhìn Diệp Âm Trúc:

– Vì sao? Âm Trúc, ngươi vẫn độc ác ô nhục ta.

Diệp Âm Trúc cười nhạt:

– Ta nghĩ, ngươi nhất định muốn biết vì sao ta nhận ra thân phận của ngươi hả. Để ta nói cho ngươi biết, ngươi sẽ không còn phủ nhận một cách vô vị như vậy nữa.

Tiểu Long Nữ nhìn Diệp Âm Trúc. Lúc này mọi người bên trong Cầm Đế hào đều đang cực kỳ khiếp sợ. Cho dù là Tô Lạp và Hải Dương trước đó cũng không biết sự tình lại biến thành như vậy. Diệp Âm Trúc dặn dò các nàng để cho một kích toàn lực của Cầm Đế hào không cần trực tiếp bắn vào trong Thâm Uyên, mà là ở một điểm bên trên Thâm Uyên. Trên bản đồ, Diệp Âm Trúc đã chỉ vị trí điểm này cho các nàng.

Khi Diệp Âm Trúc một cước Chiến Tranh Tiễn Đạp đánh vào Tiểu Long Nữ, rồi đá nàng ta vào trong điểm mà Ma Đạo pháo phát xạ. Tất cả mọi người trong Cầm Đế hào đều sợ đến ngây người. bọn họ dù như thế nào cũng không ngờ được rằng lúc này Diệp Âm Trúc lại hành động như vậy. Lại càng không thể nào giải thích được.

Khi Diệp Âm Trúc nói ra Tiểu Long Nữ là Mẫu Yêu Vương, mọi người bên trong Cầm Đế hào đều sững sờ. Tiểu Long Nữ là ai? Trong lòng bọn họ, Tiểu Long Nữ là nữ nhân của Thần Long Vương. Ngay cả Thần Long Vương đều không có nói gì về thân phận của nàng, Diệp Âm Trúc lại nói nàng ta là Mẫu Yêu Vương, điều này nghe thấy không phải là không thể nào tưởng tượng được sao. Cho nên, chẳng những Tiểu Long Nữ đợi hắn giải thích, mà mọi người bên trong Cầm Đế hào cũng đều đang đợi Diệp Âm Trúc giải thích.

Diệp Âm Trúc lạnh lùng nhìn Tiểu Long Nữ:

– Mọi chuyện phải nói từ đầu đến cuối. Lúc trước, khi chúng ta vừa biết nhau. Ta quả thật không nhìn ra thân phận của ngươi, khi đó ta cũng không thể nào nhìn ra. Đánh một trận với ngươi, bị ngươi đẩy vào trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền, khôi phục được Thị giác và Vị giác, khi đó ta ngoại trừ cảm kích ngươi, còn có vài phần tôn kính. Ngươi là nữ nhân của Thần Long Vương, cũng là Tổ tiên của ta. Ngươi có biết ta lần đầu tiên nghi ngờ ngươi là lúc nào không?

Tiểu Long Nữ lắc đầu một cách vô thức.

Diệp Âm Trúc trầm giọng nói:

– Là bởi vì xưng hô của ngươi đối với Thần Long Vương. Từ lúc ta biết ngươi đến bây giờ, ngươi chưa bao giờ gọi Người là Phụ thân. Cho dù là lúc Thần Long Vương thiêu đốt Linh hồn chi hỏa để thành toàn cho chúng ta, ngươi cũng không có kêu Người một tiếng Phụ thân. Mặc dù lúc đó ngươi ra vẻ rất bi thương, nhưng từ trong lời nói của ngươi, vẫn luôn kiêng dè hai chữ Phụ thân, luôn gọi Người là Lão gia hỏa.

Tiểu Long Nữ kích động nói:

– Hắn để ta cô đơn vạn năm, chẳng lẽ ta phải nhận hắn sao? Hắn có làm tròn trách nhiệm của một Phụ thân không? Ta vì sao phải gọi hắn là phụ thân cơ chứ?

Diệp Âm Trúc lắc đầu nói:

– Không, ngươi hiểu về nhân tính quá ít. Cho nên mới có thể để lộ ra sơ hở này. Cũng là chuyện như vậy, Tô Lạp cũng gặp phải. Hơn nữa ta thấy rất rõ, tổn thương mà Lam Địch Á Tư đế quốc Đại Đế Mã Tây Mạc gây ra đối với Tô Lạp còn lớn hơn nhiều. Nhưng trong lòng Tô Lạp, đó vẫn luôn là Phụ thân của nàng. Cho dù lúc nàng rất hận Mã Tây Mạc Đại Đế thì cũng chưa bao giờ dùng cách xưng hô không tôn kính là Lão gia hỏa để nói về Nhạc Phụ của ta. Bởi vì, một giọt máu đào hơn nước lã. Bất luận nói như thế nào, nàng đều là con gái của Mã Tây Mạc. Cũng như vậy, bất luận như thế nào, Tiểu Long Nữ cũng là con gái của Thần Long Vương. Có lẽ, bởi vì cô độc, Tiểu Long Nữ hận Phụ thân của mình không làm tròn trách nhiệm. Nhưng mà, đó là hy vọng của Thần Long Vương sao? Ngay cả ta cũng rõ ràng cảm nhận được tình cảm mà Thần Long Vương dành cho Tiểu Long Nữ, Tiểu Long Nữ không cảm giác được sao? Thần Long Vương nếu không phải vạn bất đắc dĩ, thân thể đã mất đi, Người như thế nào sẽ không chiếu cố Hài tử của mình. Mặc dù là như vậy, Người cũng dùng lực lượng của mình để thả Hài tử của mình vào trong Sinh Mệnh Thủy Tuyền. Tiểu Long Nữ không cảm giác được tình cảm mà Thần Long Vương dành cho nàng sao? Không, đương nhiên không phải, bởi vì ngươi không phải Tiểu Long Nữ. ngươi là Mẫu Yêu Vương. Ngươi đến từ Thâm Uyên lạnh như băng không tồn tại tình cảm. Cho nên ngươi mới không thể nào hiểu được tình Phụ tử rốt cuộc là cái gì?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN