Cảm Giác Khi Yêu - 2: Thăm quan trường
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Cảm Giác Khi Yêu


2: Thăm quan trường


Đồng hồ chỉ điểm 14 giờ 23 phút
”Vậy mới được chứ. Đảm bảo là lũ con trai ở trường sẽ ngây người vì cháu”
Dì Ngọc đứng trước mặt cô tán thưởng
Đóa Khiết nhìn mình trong gương hơi nhíu mày. Cô không thích bộ dạng này của mình cho lắm
Cô gái trong gương mặc bộ váy liền thân màu trắng, mái tóc đen dài được thả dài ngang eo, buộc thêm một dải lụa, dưới chân đeo một đôi giày búp bê
Trông cô như một tiên nữ không dính một chút bụi trần
”Đi thôi cháu, xe đợi ở ngoài rồi”
”Đến nơi rồi 2 dì cháu” Bác tài xe nói với cô và Dì Ngọc ở phía sau
Dì Ngọc bước xuống trước rồi trả tiền cho bác tài
”Cảm ơn bác nhiều”
Trên phòng giám hiệu
Hiệu trưởng ngạc nhiên nhìn thiếu nữ trước mặt
”Em chính là người đứng đầu kì thi tuyển sinh vào 10 cả nước ư?”
Đóa Khiết không nói gì chỉ nhìn hiệu trưởng
Dì Ngọc đứng bên cạnh khẽ ho một tiếng
”Vâng, là cháu nó. Mong hiệu trưởng giúp đỡ”
Nói rồi dì quay sang bảo cô đi thăm quan trường để dì nói chuyện riêng với hiệu trưởng
Trên đường của trường cấp 3 X, một thiếu nữ váy trắng đang đi dạo xung quanh
Khuôn viên trường rất đẹp, cây xanh thoáng mát tạo bầu không khí trong lành
Đóa Khiết khẽ hít lấy một hơi
Dường như cô thấy lòng nhẹ hơn
”Ê thằng kia mày có chơi không?”
”Chơi thì chơi nhưng mày phải kiếm một đứa nữa”
”Chỉ cần 3 bọn tao là đủ để đánh bại mày rồi”
Nếu nhìn thì ai trong trường này cũng biết đây là Tư Đồ Phong- đại ca của trường
Người thanh niên trước mặt anh cười
”Mày tự cao quá đó. Mau tìm một đứa nữa đi. 4 chọi 3 người ta lại bảo tao bắt nạt đại ca trường X”
Đám thanh niên đằng sau hắn nghe vậy liền cười lớn
Tư Đồ Phong mặt vẫn bình thản nói
”Bọn mày có thấy thằng này điên hết mức không?”
Thiếu niên bên cạnh mang bộ dáng công tử nhã nhặn, mang khí chất ôn nhu , bàn tay đẹp như ngọc khẽ xắn tay áo, cười đẹp như gió xuân
”Nào có, không điên đâu. Chỉ có 90 dây thần kinh của nó chập vào nhau thôi”
Qủa nhiên không thể nhìn vẻ ngoài mà đánh giá người khác. Người trông nhã nhặn vậy mà lại độc mồm độc miệng như vậy
Một thiếu niên khác cười ha hả
”Không hổ danh là Lục thiếu gia, nói chỉ có chuẩn. Tại hạ-Hàn Vũ khâm phục Lục Hạc Hiên ngài”
Hạc Hiên cười nhẹ
”Qúa khen”
Nhìn đám người đang chế giễu mình, người thanh niên nổi nóng
”Bọn mày câm mồm hết cho lão tử. Mau tìm người đi,nam nữ đều được”
Hàn Vũ cười
”Mày có bị ngu không? Chiều nay trường này được nghỉ, một con ruồi chẳng có nói gì đến học sinh”
Thanh niên nghiến răng ken két, chửi thầm
”Mẹ kiếp”
Bỗng mắt hắn ta sáng lên
”Ai bảo không có” Nói rồi phóng như bay về phía cô
Bên này
Đóa Khiết ngạc nhiên khi có người đến chỗ mình
”Ê, mày mau đến đây”
Nói rồi hắn thô lỗ kéo cô đi
Đám người Tư Đồ Phong kinh ngạc thấy hắn kéo theo một người con gái đến
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN