Cam Tâm Tình Nguyện Lên Thuyền Giặc
Chương 25
Nội dung thì cẩu huyết, nam nữ chính vừa gặp nhau đã nói yêu, sau đó lăn qua lăn lại…… Lên giường nói nhiều thế để làm gì, khoảng thời gian đó cũng đủ làm tiền diễn rồi. Hà Nhất Triển chỉ muốn phỉ nhổ. Nhưng sau khi xem phim Ngôn Hâm sẽ đặc biệt mẫn cảm, tiếng kêu cũng sẽ phóng túng hơn…… Thế là anh cũng bắt đầu xem.
Hiểu biết để khai phá cơ thể cô, vĩnh viễn không nhàm chán.
“Rốt cuộc anh đã nói gì với ba em?” Ngôn Hâm và Hà Nhất Triển chen chúc trong cái ghế sô pha nhỏ xíu, thật sự nóng chết mất. Đôi chân anh gác lên mặt bàn, thậm chí còn vượt qua một ít…… Anh là người khổng lồ sao?
“Hỏi ba em sao còn làm ra vẻ, chưa đồng ý gả em cho anh?”
“Đừng đùa!”
“Anh không đùa.”
Ngôn Hâm trừng mắt nhìn anh. Ở bên Hà Nhất Triển bao lâu rồi, tất nhiên cô đã sớm hiểu bản lĩnh lật mặt của anh. Trong lòng cô vừa xấu hổ vừa bực, “Không phải anh thật sự cầu hôn ba em đấy chứ?”
“Anh chỉ cầu hôn một mình em thôi.” Hà Nhất Triển nghiêm túc nhìn cô.
“Anh muốn ăn đòn đúng không! Còn nữa, anh đã cầu hôn đâu!”
“Có.”
“Không có!”
“Có.”
“Rõ ràng anh cầu hôn rồi mà!”
“Cho nên em cũng đồng ý rồi.” Ngôn Hâm in một nụ hôn ngọt ngào triền miên lên môi Hà Nhất Triển, làm anh cười đến sung sướng.
Cuối cùng Hà Nhất Triển cũng được danh chính ngôn thuận đến nhà Ngôn Hâm (lúc trước tính là xâm nhập gia cư bất hợp pháp). Sau khi tan tầm, hai người đi siêu thị mua nguyên liệu nấu ăn, đến chào hỏi ba me Ngôn, rồi mới có thể lên lầu bắt đầu tiến hành tiết mục buổi tối của hai người ── cuộc sống bán ở chung ấm áp.
Tuy đúng giờ Hà Nhất Triển vẫn phải về, nhưng trong căn phòng sơn xanh đã xuất hiện dấu vết của anh như tạp chí kinh tế, đồng hồ, cà vạt……. Thỉnh thoảng trong một vài trường hợp công khai hoặc lúc phỏng vấn, anh cũng vui vẻ tiết lộ một vài sở thích, gần đây nhất là thích nấu canh ngao. Không phải chỉ có phụ nữ biết nấu ăn mà đàn ông cũng nên biết làm một vài món cơ bản….
Từ hình tượng Hà Nhất Triển tinh anh nghiêm túc dần chuyển thành tổng tài thân thiết thích ở nhà.
Trong một cuộc phỏng vấn các doanh nhân trẻ ở Anh, nữ biên tập tóc vàng trẻ trung xinh đẹp lớn mật nhìn Hà Nhất Triển, nói: “So với ảnh chụp, tôi cảm thấy Hà tiên sinh ngoài đời càng mê người hơn.”
Hà Nhất Triển mỉm cười lịch thiệp.
“Một vấn đề cuối cùng.” Nữ biên tập hỏi: “Hà tiên sinh luôn giữ được sự nhiệt tình với công việc, trong sinh hoạt thường ngày cũng thế sao?”
“Có thể nói như thế.”
“Nghe nói Hà tiên sinh rất giỏi nấu ăn, liệu tôi có cơ hội được thưởng thức không?”
“Đây là hai vấn đề.”
Nữ biên tập mỉm cười, “Về sinh hoạt thì đâu thể chỉ có một vấn đề được?”
Hà Nhất Triển trầm tư, “Cô nói đúng, nhưng đối với tôi chỉ chuyên tâm nhất trí cho một người.”
“Đối tượng là?”
“Bạn gái của tôi.”
Hà Nhất Triển thay đổi tư thế, tay chống đầu vô cùng mê người, dùng giọng nói dịu dàng mê hoặc tất cả những người có mặt ở trường quay: “Sống chung với cô ấy chính là mục tiêu cuối cùng của tôi, nấu ăn chỉ là chất phụ gia thôi.”
Mẹ Ngôn và ba Ngôn cũng xem được bài phỏng vấn đó. Lúc ấy Ngôn Hâm không có ở nhà, nhưng ba Ngôn đã kể lại với cô, Lệ Lệ cũng nói với cô lúc Hà Nhất Triển phỏng vấn đẹp trai đến mức nào, Ngôn Hâm liền hiểu rõ tất cả.
Tuy ba mẹ Ngôn vẫn khách khí có lễ với Hà Nhất Triển, nhưng nếu hôm nay thấy anh không lên nhà cùng Ngôn Hâm thì hôm sau sẽ làm mấy món mang lên lầu để anh ăn cùng Ngôn Hâm. Biết hai người yêu đương ngọt ngào nên cũng không lên quấy rầy. Thần kinh luôn căng thẳng của Ngôn Hâm mới được thả lỏng một chút. Có lúc cô cảm thấy ở bên Hà Nhất Triển…… giống như đang yêu đương vụng trộm vậy.
Cô chủ động ngồi vào lòng anh, ôm anh, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi anh……”
“Hôm nay để anh ở lại thì sẽ tha thứ cho em? Nhé?” Hà Nhất Triển cho rằng cô còn đang giận dỗi vì chuyện kết hôn.
“Không phải mẹ em ghét anh đâu, chỉ là mẹ lo lắng hơi nhiều thôi.” Mẹ cũng từng dặn dò cô trong công ty nhớ tránh lời ra tiếng vào.
“Anh hiểu, thật đấy.” Hà Nhất Triển ôm Ngôn Hâm chặt hơn. “Anh đều hiểu.”
Tuy hai người đã chính thức ra mắt người nhà, nhưng thái độ của mẹ Ngôn đối với Hà Nhất Triển vẫn không nóng không lạnh, bạn của Ngôn Hâm cũng thế. Bây giờ có thể nói thêm với anh mấy câu cũng là bởi họ nhìn thấy nỗi lo của Ngôn Hâm. Còn Hà Nhất Triển cũng rất khách khí lễ phép, vì từ nhỏ đã được dạy dỗ phải tôn trọng trưởng bối. Ở trước mặt họ, anh không có bất cứ một hành vi thân mật nào với Ngôn Hâm.
Có thể khiến Ngôn Hâm xin lỗi anh thì đúng là cửa của mẹ Ngôn không dễ qua chút nào. Hà Nhất Triển thầm cảm thán trong lòng.
Tiểu tâm can của anh quan tâm quá sẽ bị loạn, còn anh chưa bao giờ cảm thấy ủy khuất, chỉ vì anh cam tâm tình nguyện.
Vỗ vỗ mông Ngôn Hâm, Hà Nhất Triển nói: “Lúc trước theo đuổi em lâu như thế, bây giờ vẫn không tin tưởng anh sao?”
“…… Chúng ta không phải sẽ ở bên nhau sao?”
“Vậy phải tin tưởng anh một chút, nào, thơm một cái.” Anh chu môi, ý tứ rất rõ ràng.
Ngôn Hâm nhìn dáng vẻ vô lại của Hà Nhất Triển, bật cười. Đôi mắt cô cong cong như trăng non, đôi môi căng mọng dịu dàng phủ lên môi anh, đầu lưỡi chủ động tiến sâu vào trong miệng, chậm rãi câu lấy lưỡi anh.
“Ưm…” Hà Nhất Triển đè đầu cô lại, khiến nụ hôn càng sâu thêm. Tiểu nha đầu của anh càng ngày càng lợi hại.
Hai người hôn nhau triền miên. Đối với người cứ ba ngày thì có đến hai ngày phải ăn thịt như Hà Nhất Triển mà nói kiểu thân mật này dễ dàng gợi khát vọng trong thân thể. Ngôn Hâm ngồi trên người anh, nửa người dưới ma sát nơi cứng rắn nào đó, toàn thân đều nóng lên.
“Ân… Nào… Anh phải về rồi…” Hà Nhất Triển úp mặt vào ngực cô, rầu rĩ nói.
Ngôn Hâm mê mang nhìn anh, thầm thì bên tai anh mấy câu, lập tức cảm giác được có cái gì đó đứng vững ở nơi mềm mại nhất của mình.
Bày tỏ tình yêu trực tiếp như vậy, Ngôn Hâm cảm thấy mình ngày càng hư hỏng…… Chỉ vì cô cũng muốn anh……
“Vào phòng nhé?” Hà Nhất Triển hỏi.
Lời mời tà ác, dáng vẻ mê người. Hà Nhất Triển cúi đầu nhìn cái đầu nhỏ đang di động giữa hai chân mình, không thoải mái lắm, thỉnh thoảng còn bị cắn một cái, nhưng tiểu nha đầu lại còn muốn ăn nhiều hơn nữa…… Anh vừa đau vừa sảng khoái, phải ngửa đầu hít thở, tay còn phải xoa bóp gáy cô, bảo cô đừng ngậm sâu như vậy.
Khoang miệng cô nóng ấm nhỏ hẹp, khiến khoái cảm tới nhanh hơn bình thường. Anh phải liên tiếp hít vào thở ra mới có thể áp chế cảm giác tê dại chạy dọc xương sống. “Tiểu Hâm… dùng tay sờ đi…”
Ngôn Hâm nghe lời nhả nửa cây gậy của anh ra, dùng tay vuốt ve trên dưới. Theo động tác của cô mà hai bầu ngực sữa cũng lắc lư dụ hoặc, cổ áo to rộng không thể giấu nổi cảnh xuân. Anh luồn tay vào trong cầm lấy một bên ngực cô, nhẹ nhàng xoa bóp, lập tức có thể cảm giác quy đầu của mình bị hút mạnh một cái.
Ngôn Hâm mút hồi lâu mà chỉ cảm thấy đùi Hà Nhất Triển căng chặt, chỗ kia càng lúc càng lớn, càng ngày càng cứng. Trong miệng cô toàn là hương vị của anh…… “Sao anh còn chưa bắn?” Miệng cô mỏi quá rồi!
“Ừm ừm… Nhanh…” Thấy nước miếng chảy đầy khóe miệng cô, đôi môi xinh còn hơi hơi sưng lên, anh nhẹ nhàng hôn lên đỉnh đầu cô, ý bảo cô cứ tiếp tục. Sợ làm cô bị thương, anh còn giữ hai má cô làm động tác ra vào, thắt lưng di chuyển nhẹ nhàng, khoái cảm luôn bị kiềm nén trong phút chốc dâng cao. Anh thả một tay ra, mạnh mẽ thâm nhập, bắn vào trong miệng cô.
Ngôn Hâm vội vàng đẩy anh ra chạy vào phòng tắm, Hà Nhất Triển thở gấp nhìn bóng dáng cô, tay tiếp tục vuốt ve, sau vài giây mới dùng giấy vệ sinh lau sạch. Anh đi vào phòng tắm, thấy Ngôn Hâm đứng đối diện gương, bèn hỏi: “Có chuyện gì sao em?”
Ngôn Hâm lắc đầu, mặt đỏ hồng không dám nhìn anh: “Không có gì… Anh tắm đi.”
Trừ lần ở văn phòng, Hà Nhất Triển không cho cô dùng miệng nữa, một là sợ làm cô bị thương, hai là vì miệng vốn dĩ không thích hợp làm chuyện ân ái, tuy miệng cô nhỏ xinh, làm cũng rất thoải mái. Hôm nay vì Ngôn Hâm chủ động, anh nhất thời huyết nhiệt dâng trào mới đáp ứng…… Anh nâng hai má cô lên, ép cô mở miệng miệng, “Để anh nhìn xem.”
Anh nghiêm túc nhìn một hồi lâu, thấy cô không bị trầy da mới buông tay, “Đau không?”
“…… Anh đừng hỏi được không?” Cô biết anh rất thoải mái trong chuyện này, nhưng cô thật sự không có dũng khí thảo luận cùng anh.
“Không được, nói cho anh biết em đau chỗ nào? Tiểu Hâm?”
Ngôn Hâm bĩu môi lầm bầm một hồi lâu, mới nhỏ giọng nói: “Lúc cuối… Quá sâu… Em cứ tưởng bị nghẹn luôn…”
Hà Nhất Triển ngơ ngác nhìn cô, Ngôn Hâm nóng nảy nói: “Phản ứng của em rất bình thường, em đã nói với anh là không có gì… Anh còn muốn hỏi……”
Phản ứng… bình thường……Phản ứng……bình thường…
Dưới bụng lại có cảm giác nóng rực quen thuộc, Ngôn Hâm cúi đầu nhìn thấy cây gậy chưa kịp thu hồi của Hà Nhất Triển lại đứng thẳng vững vàng. Cô vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm, “Anh mau tắm đi!”
Hà Nhất Triển cười khổ nắm người anh em của mình, nha đầu này rốt cuộc có hiểu là cô đang khiêu khích anh không……
Cuối cùng Hà mỗ tắm nước lạnh về nhà, thầm hạ quyết định không thể chủ động câu dẫn tiểu tâm can, vì cuối cùng người tổn hại… chỉ có anh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!