Cầm Thú Đồ Đệ Phản Công - Phá thân (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
714


Cầm Thú Đồ Đệ Phản Công


Phá thân (2)



Chỗ đau như bị xé rách giữa hai chân nhanh chóng tiêu tán, thay thế vào đó chính là khoái cảm mãnh liệt tê dại càng tăng thêm, bị Thiên Tiên Say Tình kích thích bản năng dục vọng nên Nịnh Hinh Nhi càng khát vọng nhiều hơn. Làm hoa huyệt ngứa ngáy trống rỗng căng đến khó chịu lại thoải mái vì bị dị vật cắm vào? Động đi, nhanh chóng động đi. Động đi, cơn khao khát không tên thật cứ dằn vặt nàng.

Nịnh Hinh Nhi ngẩng mặt thở dốc, ngực phập phồng lên xuống, hoa huyệt theo bản năng co rút lại, đè ép côn thịt thô dài trong cơ thể.

“Nga…” Dục vọng mênh mông mãnh liệt tra tấn Hạ Trọng Lâu, hắn rốt cuộc nhịn không được, đôi tay bắt lấy đùi trắng nõn bắt đầu thọc vào rút ra, lực đạo lại cẩn thận đến mười phần.

Hoa huyệt sư phụ kẹp thật chặt, khít đến nỗi không có lấy một khe hở, hắn nếu không có lực, có lẽ sẽ không thể nhúc nhích đi. “Sư phụ, sư phụ,…” Hắn thấp giọng nỉ non, hai mắt nóng bỏng chờ mong nhìn vào giữa hai chân nàng. Cánh môi màu mỡ, phấn nộn như đang nở rộ, tiểu huyệt kiều nộn, nhỏ nhắn gắt gao bao lấy côn thịt thô to của hắn, một dòng máu tươi đỏ bừng trong suốt theo động tác thọc vào rút ra của hắn chảy xuống bên cửa động, nhỏ giọt xuống tấm da thú lót bên dưới.

“A, a…” Cánh mũi Nịnh Hinh Nhi hừ nhẹ, thân thể vô lực mà tiếp nhận công kích của hắn.

“Không được cao trào, không được bắn tinh. Trọng Lâu, khi cao trào sư phụ sẽ tiết nguyên âm, ngươi đừng mất khống chế mà bắn ra, sẽ lãng phí cơ hội.” Lê Tử Nam lạnh lùng mà nhắc nhở Hạ Trọng Lâu, trong mắt tràn ngập đố kỵ.

Thân thể Hạ Trọng Lâu chấn động, cả người căng chặt cứng đờ. “Ta biết.” Hắn trầm giọng nói, ổn định tinh thần, trong đó tiếp tục chậm rãi trừu sáp trong hoa huyệt ướt nóng của Nịnh Hinh Nhi, mỗi lần đều thâm nhập một chút ít, dần dần đem nửa đoạn sau của côn thịt mà nàng không thể bao lấy cắm hết vào.

“Sư phụ, sư phụ, của ta toàn bộ… Đều cho ngươi.” Hạ Trọng Lâu kích động mà nói, xác định sư phụ nhỏ xinh đã hoàn toàn thích ứng côn thịt thô to của mình, liền bắt đầu không kiêng dè mà điên cuồng trừu mãnh cắm vào. “Bạch bạch bạch”, hắn cắm làm hoa huyệt nàng không ngừng vang lên tiếng nước, hai viên tinh hoàn bên ngoài theo mỗi động tác cũng đập mạnh vào cánh mông nàng.

Bởi vì có Thiên Tiên Say Tình thúc đẩy, và có một lượng lớn ái dịch có tác dụng bôi trơn, nên dù Nịnh Hinh Nhi chỉ vừa biết đến hoan ái, nhưng rất nhanh liền có thể thích ứng sự luật động điên cuồng của Hạ Trọng Lâu. Khoái cảm tê dại trước nay chưa từng có như sóng to gió lớn ập tới, nàng sảng khoái đến không thể chịu nổi. “A, ân ân quá sâu, nhẹ chút… A” Miệng thơm của nàng kiều uyển mà rên rỉ, trên mặt nổi lên ửng hồng yêu mị.

“Chủ nhân, giao phối là việc rất thoải mái, ngươi nhất định sẽ thích.” Ngàn Tuyết kích động mà nói, đôi tay nắm lấy hai vú tuyết trắng của nàng ái muội mà vuốt ve, đem tiểu bánh bao xoa bóp thành đủ loại hình dạng. Tuy rằng hai vú sư phụ so với những nữ nhân trong xuân cung đồ nhỏ hơn, nhưng chỉ cần bọn họ chăm sóc mát xa kích thích, chắc chắn chúng sẽ no đủ mà trưởng thành.

“Ân ân a… Các ngươi, ta… Hận các ngươi… A,a… Ta muốn” Khoái cảm mãnh liệt liên tiếp sung sướng, trán Nịnh Hinh Nhi đầy mồ hôi, mồ hôi lẫn vào nước mắt chậm rãi chảy vào thái dương.

“A,a! Không cần… Dừng lại! A, không thể, không thể…” Một cổ điện giật ở hoa huyệt khuếch tán đi, dọc theo cả người đánh vào đại não, nàng nhịn không được, cả người theo bộ ngực sữa mà run lẩy bẩy. Côn thịt nóng bỏng thô dài đem hoa huyệt nàng căng ra đến cực điểm, hung hăng cắm vào chỗ sâu nhất, làm nàng lại muốn tiểu. Không thể, không thể lại ở trước mặt đám đồ đệ này tiểu.

“Thật là thân thể mẫn cảm.” Lê Tử Nam nhìn xem phản ứng kịch liệt của nàng, biết nàng sắp cao trào, lập tức quát, “Hạ Trọng Lâu, nhanh lên, chuẩn bị hấp thụ nguyên âm của nàng.” Sau đó để hắn chiếm hữu sư phụ.

Hạ Trọng Lâu cũng phát hiện hoa huyệt Nịnh Hinh Nhi co rút đến lợi hại, lập tức nắm chặt đùi nàng điên cuồng mà đâm sâu vào bên trong, mỗi một cú nhấp đều là vào đến bên trong hoa kính, chạm đến tận cửa tử cung. “A,a—, sư phụ…” Khoái cảm tê dại chợt ẩn chợt hiện, hắn sướng đến không nhịn được quát lớn một tiếng.

“A,a…Không cần, quá sâu, không cần a, mau dừng lại, mau dừng lại, không cần…” Nịnh Hinh Nhi kịch liệt giãy dụa, đôi tay hơ lung tung.

“Ư ư, tay ngươi….” Lê Tử Nam kinh hỉ mà bắt lấy tay nàng điên cuồng vuốt ve côn thịt hồng sắc của mình, hưởng thụ niềm vui sướng chưa bao giờ có.

Ngàn Tuyết thấy thế cũng nhịn không được, bắt lấy tay khác của nàng, bao lấy côn thịt sôi sục của mình nhanh chóng lên xuống. “Thật thoải mái, thật thoải mái, chủ nhân, ta muốn…” Hắn dâm đãng tà mị kêu lên, khuôn mặt tuyệt mỹ vì xuân tình mà nhộn nhạo.

“A, a, không, không cần, a a a —” Nịnh Hinh Nhi đột nhiên hét lên, cả người kịch liệt run rẩy. Một cổ nhiệt dịch từ trong tử cung phun ra, cọ rửa côn thịt đang luận động trong hoa huyệt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN