Cầm Thú Đồ Đệ Phản Công - Suối nước nóng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
320


Cầm Thú Đồ Đệ Phản Công


Suối nước nóng



Editor: Kua Kua (Ái Vũ)

Cao trào qua đi, mặt Nịnh Hinh Nhi đầy mỏi mệt, hai mắt vô thần, cả người tản ra mùi thơm tình hương ngào ngạt cùng với hương vị tinh dịch của nam nhân.

“Cho sư phụ nghỉ ngơi đi, nàng không thể chịu được một lần cả ba nam nhân chúng ta.” Mặt Hạ Trọng Lâu đầy tiếc nuối mà nói, nhìn đến hạ thân Lê Tử Nam, hắn liền có khát vọng đem sư phụ kéo vào trong người, sau đó đem côn thịt đã bành trướng của mình đâm sâu vào cơ thể nàng, bọn họ chính là ba tu sĩ cường tráng, mà thân thể sư phụ nhìn qua giống thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi, thật sự nàng không thể chịu đựng được.

“Nàng cần nghỉ ngơi một chút, tiện thể đem nàng đi suối nước nóng để rửa sạch thân mình.” Lê Tử Nam vừa nói, vừa rút hạ thân ra khỏi người Nịnh Hinh Nhi, sau đó bế nàng hướng về ao linh tuyền mà đi. Đồng nam sơ tinh của hắn trân quý vô cùng, hắn hy vọng có thể cắm thêm vào người nàng thêm chút nữa, cũng hy vọng thân thể của nàng lây dính hương vị của hắn nhiều hơn.

“Được.” Hạ Trọng Lâu gật đầu tán thành. Có pháp thuật Thanh Trần Quyết có thể sử dụng nhanh hơn, nhưng lại làm sạch cơ thể không tốt lắm, thế nên tu sĩ vẫn thích ngâm mình trong nước để tắm rửa, Thanh Trần Quyết chỉ dùng để làm sạch quần áo bên ngoài. Chỗ sâu nhất trong động phủ linh đàm bí địa của bọn họ có suối nước nóng, ngoài động lại có thác nước chảy, đừng nói sư phụ, ngay cả Tử Nam và Tiểu Tuyết cũng có ao tắm riêng, bản thân hắn là thuần hỏa linh căn cũng có cho riêng mình.

“A, để ta xuống dưới!” Nịnh Hinh Nhi bám vào trong lồng ngực Lê Tử Nam. Lo sợ bản thân sẽ rơi xuống, nên hai chân nàng kẹp chặt lấy eo hắn, đôi tay bám lấy bờ vai hắn. Theo mỗi bước đi của hắn, côn thịt trong hoa huyệt liền biến đổi một ít, dần dần lại cứng rắn lên. Hoa huyệt nàng cực kỳ bủn rủn, nhưng vẫn bị côn thịt cứng hắn của hắn đâm đến thoải mái. Thân thể của nàng làm sao có thể trở nên như thế? Nhất định là do Thiên Tiên Say Tình!

“Thả nàng xuống, nàng có sức lực để đi sao?” Lê Tử Nam nói, trong giọng nói thanh lãnh tràn ngập đắc ý.

Nịnh Hinh Nhi không còn gì để nói, trong lòng thật hận hắn, đem miệng hướng cổ hắn cắn xuống.

Bước chân Lê Tử Nam dừng lại, bình tĩnh hỏi: “Hinh Nhi, nàng thích lưu lại ký hiệu trên người ta sao?” Đau đớn khi bị nàng cắn làm sao có thể so sánh với đau đớn mà hắn đã trải qua?

Trong miệng tràn ngập vị máu, Nịnh Hinh Nhi sợ tới mức nhả ra, giọng khàn khàn nói, “Là do thuốc của ngươi.” Nàng thế nhưng đem hắn cắn đến chảy máu.

“Ha ha…” Lồng ngực Lê Tử Nam rung rung phát ra tiếng cười, “Ta đối với nàng như thế, nhưng nàng vẫn không đành lòng tổn thương ta.” Bởi vì tâm tình sung sướng, nên tiếng cười của hắn lộ ra vài phần trìu mến.

Nịnh Hinh Nhi buồn bực đến nói không nên lời.

Khóe miệng Lê Tử Nam gợi lên ý cười, ôm nàng tiếp tục đi về phía trước. Nàng quá lương thiện, ngây ngốc đến không ai bằng, nhưng mà hắn thích, bởi vì hắn không cần phải mọi lúc mọi nơi đề phòng nàng làm tổn thương hắn.

“Vẫn thoải mái đúng không, Hinh Nhi?” Lê Tử Nam tự tin nói, “Nàng là nữ tu sĩ Hóa Thần Kỳ, vĩnh viễn đừng đem bản thân thành nữ tử nhu nhược. Năng lực nàng rất mạnh, hoàn toàn có thể chịu đựng được ba người nam nhân chúng ta? Kỹ thuật của ta có tốt không? Ta còn có thể tiếp tục, có thể làm nàng không ngừng cao trào, từ đây nàng không thể rời xa ta.”

Ngàn Tuyết trần truồng đi phía sau bọn họ, nghe thế, liền chua chua mà nói: “Bản thân ngươi là tộc tu sĩ làm sao có thể so sánh với ta, trời sinh là yêu hồ tinh thông kỹ xảo giao phối?” Đánh là thương, mắng là yêu, nhìn đến bọn họ người đánh, người mắng, bình dấm chua của hắn liền đổ ra.*

*Bình dấm chua: ghen tị, tức

Nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ, Hạ Trọng Lâu thẹn thùng mà cúi đầu thi triển pháp thuật Thanh Trần Quyết với tấm da thú hỗn độn, sau đó vội vàng nhặt lên quần áo mà bọn họ đã cởi ra đi ra khỏi mật thất, bước đến linh đàm.

Chỗ sâu nhất trong linh đàm hơi khói mù mịt. Lê Tử Nam ôm Nịnh Hinh Nhi, chậm rãi bước vào trong nước ngồi xuống, duỗi tay vốc nước xuống từ bả vai Nịnh Hinh Nhi.

Dòng nước mềm nhẹ an ủi thân thể đau nhức chính mình, trong cổ họng Nịnh Hinh Nhi không khỏi bật ra tiếng rên rỉ nhè nhẹ.

“Sư phụ, nàng có khỏe không?” Hạ Trọng Lâu quan tâm hỏi, đôi tay cầm lấy mấy quả anh đào nhỏ, ngồi xuống bên người bọn họ. Loại tiểu anh đào màu trắng này sinh trưởng ở chỗ bên cạnh chỗ sâu nhất trong linh tuyền, rất có ích đối với thân thể khi ăn. Mấy trăm năm qua sư phụ ăn không nhiều, mỗi ngày chỉ uống nước cùng linh đàm và ăn một hai quả linh đào. Hôm nay thể lực nàng tiêu hao quá lớn, thân thể cần phải được bổ sung gấp.

Tác dụng thúc tình của Thiên Tiên Say Tình qua đi, Nịnh Hinh Nhi cảm thấy đầu óc đã tỉnh táo không ít, chỉ là thân thể cả người nàng đều vô lực, chỉ có thể ghé vào lồng ngực của Lê Tử Nam. Côn thịt hắn vẫn cắm vào hoa huyệt của nàng, nơi tư mật mẫn cảm vẫn còn trướng đau, lại vì khoái cảm tê tê dại dại mà không ngừng co rút.

“Thứ các ngươi muốn đã có được, có thể buông tha cho ta chưa?” Nàng tức giận hỏi.

“Không thể, tất cả chỉ mới là bắt đầu.” Lê Tử Nam nói một cách đầy thâm ý, đôi tay lại bắt lấy cánh mông phấn nộn của nàng hướng về phía côn thịt chính mình chậm rãi trừu sáp.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN