Càn Khôn Kiếm Thần - Chương 288: Thư Linh Đến Xin Lỗi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Càn Khôn Kiếm Thần


Chương 288: Thư Linh Đến Xin Lỗi


Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Cảnh Ngôn nghe Ngô Thân nói, không quá quan tâm. Người Thần Phong học viện, Hồng Liên học viện thì rối rắm.

Trước có Cảnh Ngôn giành được kim lệnh không suy xét vào Thần Phong học viện, Hồng Liên học viện. Sau có Ngô Thân sống sót trong Thiên Trận tỏ vẻ muốn đi Đạo Nhất học viện.

Đây là đả kích lớn cho Thần Phong học viện, Hồng Liên học viện.

Hành vi của Cảnh Ngôn, Ngô Thân không đơn giản là hai người không vào học viện Hồng Liên học viện, Thần Phong học viện. Trong số võ giả giành ngân lệnh có nhiều người sẽ bị ảnh hưởng bởi quyết định của Cảnh Ngôn, Ngô Thân. Võ giả vốn tính tham gia Hồng Liên học viện, Thần Phong học viện chắc chắn sẽ có người đổi ý chuyển sang Đạo Nhất học viện.

E rằng khá nhiều võ giả đổi ý. Có mười bảy võ giả giành ngân lệnh, trừ Cảnh Ngôn và Ngô Thân ra còn mười lăm người. Những võ giả này toàn là thiên tài vô cùng hiếm thấy, mỗi người có hy vọng rất lớn trùng kích Đạo Linh cảnh. Hồng Liên học viện, Thần Phong học viện không muốn vuột mất ai.

Đây là lý do người Hồng Liên học viện, Thần Phong học viện rối rắm.

Chưởng viện ngoại viện hai học viện Thương Khúc, Hoàng Lạc ức chế nhiều nhất, nhưng trong tình hình này bọn họ trừ giương mắt nhìn ra không làm được gì khác.

Uy hiếp?

Ngô Thân là tử đệ Ngô gia sẽ sợ bọn họ uy hiếp?

Cảnh Ngôn thì càng khỏi phải nói, hắn trước mặt công chúng khiêu chiến chưởng viện ngoại viện Thần Phong học viện Thương Khúc, thời gian là ba tháng sau. Cảnh Ngôn như vậy mà sợ bọn họ uy hiếp? Họ lấy cái gì uy hiếp hắn?

Trên quảng trường Quận Vương phủ rộ tiếng xì xầm.

Mộ Liên Thiên tuyên bố:

– Ba học viện lớn khảo hạch đợt này đến đây kết thúc! Các vị có thể rời đi.

Trước khi đi Ngô Thân hét lớn với Cảnh Ngôn:

– Cảnh Ngôn, ta chờ ngươi trong Đạo Nhất học viện!

Cảnh Ngôn liếc Ngô Thân một cái, xoay người đi nhanh.

Trở về Tụ Hoa tửu lâu, Cảnh Ngôn thấy Hoắc Xuân Dương đang chờ mình. Mười võ giả trẻ từ Đông Lâm thành đến Lam Khúc quận thành tham gia ba học viện lớn khảo hạch, trừ Cảnh Ngôn ra những người khác đều có mặt. Trong mười người này không tính Cảnh Ngôn còn có hai người được tư cách vào ba học viện lớn. Đương nhiên hai người đó giành được đồng lệnh, bọn họ không chọn xông Địa Trận.

Những người khác khảo hạch thất bại, họ sẽ theo Hoắc Xuân Dương rời khỏi Lam Khúc quận thành trở về Đông Lâm thành.

Biểu tình Hoắc Xuân Dương kích động nói:

– Cảnh Ngôn, ta đã được đến tin tức ngươi vượt qua Thiên Trận giành được kim lệnh!

Hoắc Xuân Dương siêu kích động, không chỉ vì Cảnh Ngôn giành được kim lệnh.

Cảnh Ngôn là võ giả Đông Lâm thành, Hoắc Xuân Dương là thành chủ Đông Lâm thành. Đông Lâm thành ra một võ giả giành được kim lệnh, gã làm thành chủ cũng được lợi lớn. Ích lợi không phải là Hoắc Xuân Dương được thưởng vật chất gì mà là ảnh hưởng sâu xa.

Ví dụ Hoắc Xuân Dương ở trong Quận Vương phủ, gặp thành chủ thành phố khác, gặp một số nhân viên quản lý trong Quận Vương phủ, thái độ của họ sẽ đổi khác khi đụng mặt Hoắc Xuân Dương.

Hoắc Xuân Dương sâu sắc cảm nhận điều này, địa vị của gã nâng cao nhiều.

Cảnh Ngôn cười nói:

– Cũng có phần may mắn, suýt chút thất bại.

Trong Thiên Trận Cảnh Ngôn thật sự suýt rớt, đã đến giờ, hắn suýt bị truyền tống đi, xông trận thất bại.

Hoắc Xuân Dương gật đầu nói:

– Mặc kệ nói thế nào ngươi đã chứng minh được bản thân. Ta sẽ mang họ về Đông Lâm thành, không nói nhiều với ngươi nữa. Lần sau ta đến Lam Khúc quận thành sẽ tìm ngươi.

Cảnh Ngôn gật đầu nói:

– Tốt.

Cảnh Lạc Vũ từ biệt Cảnh Ngôn:

– Cảnh Ngôn ca, ta về Đông Lâm thành trước đây.

Cảnh Ngôn vỗ vai Cảnh Lạc Vũ:

– Ừ, cố gắng tu luyện đi, ba học viện lớn khảo hạch lần sau ngươi nhất định có thể đậu.

Người Thái gia, Triệu gia biểu tình phức tạp, bọn họ thậm chí không dám nhìn Cảnh Ngôn.

Cảnh Ngôn liếc qua tử đệ hai gia tộc này, lười quan tâm họ.

Hoắc Xuân Dương dặn dò Cảnh Ngôn mấy câu rồi dẫn theo bảy võ giả trẻ thi rớt ra đi.

Cảnh Ngôn vào Tụ Hoa tửu lâu, về phòng mình, ngồi xếp bằng vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công ổn định cảnh giới. Cảnh Ngôn còn dư chút khối linh thạch cực phẩm, tạm thời đủ dùng.

Chớp mắt đã đến giữa trưa ngày thứ hai.

Có mấy bóng người đi hướng Tụ Hoa tửu lâu.

Một người nhíu mày hỏi:

– Chưởng viện đại nhân thật sự muốn đi xin lỗi Cảnh Ngôn?

Mấy người này là nhóm chưởng viện ngoại viện Đạo Nhất học viện Thư Linh. Đi đằng trước là Thư Linh, có hai chấp sự ngoại viện Đạo Nhất học viện theo sau nàng, Khánh Mặc cũng ở trong đó.

Thư Linh cười khẽ:

– Đúng rồi, phải xin lỗi, sợ là… Cảnh Ngôn cũng đang chờ ta.

Chấp sự ngần ngừ:

– Nhưng mà…

Thư Linh phất tay:

– Đừng nói nhiều, xin lỗi một tiếng không chết chóc gì. Đạo Nhất học viện chúng ta muốn Cảnh Ngôn tham gia thì phải được hắn tha thứ. Hôm qua trong Quận Vương phủ, Cảnh Ngôn nói không suy xét Thần Phong học viện, Hồng Liên học viện, nhưng cũng không nói sẽ vào Đạo Nhất học viện, hắn đang chờ chúng ta xin lỗi. Nếu chúng ta không xin lỗi rất có thể Cảnh Ngôn không tham gia vào học viện nào.

Thư Linh mỉm cười nói:

– Vào đi.

Ba người Thư Linh đi vào tửu lâu, chủ quản Tụ Hoa tửu lâu Lãnh Ca liền thấy nàng.

Lãnh Ca chạy lại chào hỏi:

– Thư Linh chưởng viện?

Lãnh Ca đang định đi Quận Vương phủ, dợm bước ra Tụ Hoa tửu lâu trùng hợp gặp ba người Thư Linh đi vào tửu lâu.

Thư Linh thấy Lãnh Ca hơi kinh ngạc hỏi:

– Lãnh Ca chấp sự sao ở đây?

Thư Linh quen Lãnh Ca, biết gã là chấp sự của Quận Vương phủ.

Lãnh Ca cười nói:

– Ha ha, bây giờ ta là chủ quản Tụ Hoa tửu lâu, phụ trách việc kinh doanh của tửu lâu.

Trong lúc ba học viện lớn khảo hạch Tụ Hoa tửu lâu chuyên phụ trách tiếp đãi nhiều võ giả đến khảo hạch. Giờ chấm dứt khảo hạch, Tụ Hoa tửu lâu buôn bán bình thường lại, nên Lãnh Ca đi Quận Vương phủ tìm tổng quản Mộ Liên Thiên bàn bạc.

Thư Linh nửa đùa nửa thật cười hỏi:

– A? Giờ là chủ quản Lãnh Ca? Thăng chức rồi? Chúc mừng.

Lãnh Ca từ chấp sự Quận Vương phủ trở thành chủ quản Tụ Hoa tửu lâu đúng là thăng chức. Lãnh Ca có thể làm chủ quản Tụ Hoa tửu lâu liên quan trực tiếp đến Cảnh Ngôn.

Lãnh Ca cười nói:

– Ha ha, mà Thư Linh chưởng viện đến đây làm gì?

Chân mày Lãnh Ca nhúc nhích, Thư Linh chưa nói ý đồ đến nhưng gã đoán ra đại khái, chắc muốn lôi kéo võ giả giành được ngân lệnh tham gia vào Đạo Nhất học viện.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN