Càn Khôn Kiếm Thần - Chương 29: Sắp xếp cho cảnh ngôn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Càn Khôn Kiếm Thần


Chương 29: Sắp xếp cho cảnh ngôn


Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Trạch viện Cảnh gia, biệt viện của tộc trưởng.

Cảnh Thành Dã thấy Cảnh Thiên Anh, cười hỏi:

– Tứ trưởng lão sao có rảnh đến đây?

Cảnh Thành Dã là tộc trưởng Cảnh gia đương nhiệm, mặc áo trắng mặt mày nho nhã. Cảnh Thành Dã biết tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh hôm nay phụ trách chủ trì trắc nghiệm thực lực tử đệ gia tộc mỗi tháng một lần, nên hơi ngạc nhiên khi thấy tứ trưởng lão tìm đến.

Cảnh Thiên Anh nhìn Cảnh Thành Dã, đảo tròng mắt nhìn hướng người khác trong phòng:

– Tộc trưởng, ta đến vì Cảnh Ngôn.

Cảnh Thiên Anh gật đầu chào lão nhân mặc áo tím ngồi trên ghế:

– Đại trưởng lão cũng có đây.

Lão nhân này là đại trưởng lão Cảnh gia, tên Cảnh Xuân Vũ.

Cảnh Thành Dã mắt lóe tia sáng, gật đầu nói:

– Cảnh Ngôn? Tháng này Cảnh Ngôn lại tham gia trắc nghiệm thực lực gia tộc? Hài tử này… rất có tính dẻo.

Cảnh Thiên Anh gật gù:

– Đúng vậy, Cảnh Ngôn đã trắc nghiệm thực lực.

Cảnh Xuân Vũ lên tiếng:

– Lão tộc trưởng hao phí nhiều tài nguyên cho Cảnh Ngôn, không ngờ cuối cùng hắn làm chúng ta thất vọng. Đến bước này rồi hắn còn trắc nghiệm thực lực, không biết hắn nghĩ gì.

Cảnh Thiên Anh nghe lời Cảnh Xuân Vũ nói, hơi cau mày.

Cảnh Thiên Anh biết Cảnh Xuân Vũ hơi gai mắt Cảnh Ngôn, đương nhiên không phải vì hắn bị rớt cảnh giới, lý do chính là vì Cảnh Xuân Vũ có chút hiềm khích với lão tộc trưởng cũng là gia gia của Cảnh Ngôn.

Ngày xưa Cảnh Xuân Vũ và gia gia của Cảnh Ngôn tranh giành vị trí tộc trưởng, lần đó Cảnh Xuân Vũ thua, gia gia của Cảnh Ngôn trở thành tộc trưởng, còn lão thì thành đại trưởng lão.

Nên ngày xưa Cảnh Ngôn còn là đệ nhất thiên tài Đông Lâm thành thì Cảnh Xuân Vũ giữ thái độ tạm ổn, từ lúc hắn rớt cảnh giới lão chưa từng cho hắn chút hiền hòa nào.

Cảnh Thành Dã nhìn đại trưởng lão, lắc đầu nói:

– Đại trưởng lão không thể nói như vậy, Cảnh Ngôn từng là đệ nhất thiên tài của Cảnh gia chúng ta, lẽ thường nên được nhiều tài nguyên tu luyện, lão tộc trưởng làm vậy không có gì đáng trách.

Bất cứ gia tộc nào không thể phân phối đồng đều tài nguyên cho tất cả thành viên, người tư chất cao lẽ tất nhiên được nhiều tài nguyên.

Cảnh Thành Dã cười nói với Cảnh Thiên Anh:

– Tứ trưởng lão không biết, ta mới nhận được tin của Tử Kỳ, Tử Kỳ cũng hỏi tình huống của Cảnh Ngôn, đây đã là lần thứ năm nàng truyền tin về gia tộc. Nếu không phải Tử Kỳ không có thời gian thì chắc chắn đã chạy ngay về xem Cảnh Ngôn.

Cảnh Tử Kỳ là nữ nhi của Cảnh Thành Dã, thiên phú Võ Đạo rất kinh người, là một trong những tử đệ xuất sắc nhất Cảnh gia gần mười năm nay.

Lam Khúc quận có ba học viện lớn, trước kia Cảnh Ngôn vào Thần Phong học viện. Cảnh Tử Kỳ đang tu luyện trong Hồng Liên học viện, cũng nằm trong ba học viện lớn.

Ba học viện lớn là vật khổng lồ trong Lam Khúc quận, rất khó khăn đi vào ba học viện lớn tu luyện.

Hầu như mọi võ giả trẻ tuổi đều ước mơ được vào ba học viện lớn.

Khi đã vào ba học viện lớn chẳng những được tài nguyên khiến người khao khát, còn có thân phận làm người ta hâm mộ. Võ giả tu luyện trong ba học viện lớn đi bất cứ chỗ nào trong Lam Khúc quận đều được tôn kính vô cùng.

Nhưng võ giả trẻ có thể vào ba học viện lớn rất ít ỏi.

Cảnh Thành Dã trầm ngâm nói:

– Ta có suy xét việc của Cảnh Ngôn, ta định để hắn đi Đông Hà trấn, chỗ đó có mạch khoáng của Cảnh gia. Cảnh Ngôn có thể đi quản lý mạch khoáng này, có lẽ rời khỏi Đông Lâm thành là việc tốt cho Cảnh Ngôn.

Đại trưởng lão Cảnh Xuân Vũ đệm vào:

– Tộc trưởng suy xét rất đúng. Cảnh Ngôn ở trong Đông Lâm thành, người ngoài không chỉ cười nhạo hắn còn tạo ảnh hưởng xấu cho Cảnh gia chúng ta. Nếu Cảnh Ngôn rời đi, thời gian lâu những người ngoài sẽ lãng quên chuyện này.

Cảnh Thiên Anh nghe Cảnh Xuân Vũ nói mấy câu, biến sắc mặt.

Rời khỏi đại viện gia tộc?

Chỉ những thành viên không có hy vọng trong Võ Đạo mới bị buộc rời khỏi đại viện gia tộc.

Nếu Cảnh Ngôn rời đi e rằng đời này không có hy vọng trở lại.

Cảnh Thiên Anh nói nhanh:

– Làm vậy sợ là không ổn!

Đại trưởng lão khí thế nghiêm nghị, bất mãn chất vấn Cảnh Thiên Anh:

– Tứ trưởng lão nói lời đó là sao? Ta biết ngươi thân gần với lão tộc trưởng, có tình cảm đặc biệt với Cảnh Ngôn. Nhưng tình huống của Cảnh Ngôn bây giờ chẳng lẽ cứ để hắn ở lại gia tộc mãi sao?

Cảnh Thiên Anh cau mày liếc đại trưởng lão:

– Đại trưởng lão đừng gấp gáp vậy, chuyện này đại trưởng lão còn chưa rõ ràng.

Đại trưởng lão cười nhạt:

– Ha ha… Phải không? Ta chưa hiểu rõ?

Cảnh Thành Dã bình tĩnh hỏi:

– Ý kiến của tứ trưởng lão thế nào?

Cảnh Thiên Anh lại liếc qua đại trưởng lão Cảnh Xuân Vũ:

– Ý kiến của ta? Ta thì không có ý kiến gì, nhưng hôm nay ta đến gặp tộc trưởng để nói tình huống của Cảnh Ngôn.

Cảnh Thiên Anh tiếp tục bảo:

– Cảnh Ngôn mới tham gia trắc nghiệm, cảnh giới của hắn đã không phải Võ Đạo tam trọng thiên.

Đại trưởng lão ngữ điệu hơi khinh miệt:

– Lại rớt xuống sao? Biết ngay mà, e rằng không lâu sau Cảnh Ngôn sẽ rớt hết cảnh giới trở thành một người bình thường.

Cảnh Thiên Anh hơi tức giận trừng Cảnh Xuân Vũ:

– Đại trưởng lão nói sai rồi, Cảnh Ngôn không rớt cảnh giới mà là thăng cấp.

Ngươi là đại trưởng lão của gia tộc, địa vị cao thượng, quyền lực cơ hồ chỉ dưới tộc trưởng. Ngươi còn là trưởng bối, vậy mà giờ gấp gáp đòi đuổi một vãn bối rời khỏi gia tộc, hơn nữa vãn bối này là tôn tử của lão tộc trưởng, hành động này khiến người khinh thường. Dù ngươi không thích Cảnh Ngôn cũng không nên hấp tấp như vậy.

Cảnh Xuân Vũ kinh ngạc hỏi:

– Thăng cấp?

Cảnh Xuân Vũ không ngờ Cảnh Ngôn sẽ thăng cấp cảnh giới.

Cảnh Ngôn từ cảnh giới Tiên Thiên tụt dốc không phanh mãi đến khi chỉ còn tu vi tam trọng thiên. Tháng trước trắc nghiệm xác định Cảnh Ngôn vẫn ở cảnh giới tam trọng thiên, trong quá trình hắn chưa từng thăng cấp.

Tộc trưởng Cảnh Thành Dã kinh ngạc hỏi:

– Tứ trưởng lão nói Cảnh Ngôn thăng cấp cảnh giới không lẽ trở lại tu vi tứ trọng thiên?

Không chỉ đại trưởng lão bất ngờ, Cảnh Thành Dã cũng không ngờ. Mới rồi Cảnh Thiên Anh nói Cảnh Ngôn không còn là tu vi tam trọng thiên khiến Cảnh Thành Dã đương nhiên nghĩ hắn rớt xuống nhị trọng thiên.

Đại trưởng lão trợn trắng mắt hừ mũi:

– Về tứ trọng thiên thì làm được gì? Hừ!

Khóe môi Cảnh Thiên Anh cong lên cười khẽ:

– Tộc trưởng, hôm nay trắc nghiệm thực lực tử đệ gia tộc do ta và lục trưởng lão cùng chủ trì. Vừa rồi Cảnh Ngôn đã tham gia trắc nghiệm, ta và lục trưởng lão xác định thực lực của Cảnh Ngôn trở lại cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên.

Khi nói chuyện Cảnh Thiên Anh nhìn chằm chằm Cảnh Xuân Vũ, không muốn bỏ qua vẻ mặt của lão khi nghe rõ mấy câu trên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN