Cặp Đôi Ác Quỷ
Chương 6 : Bị Lừa
” Tôi biết !”- giọng nói của nó vang lên khiến hắn đơ lại , chân mày khẽ nhăn lại rồi từ từ mở ra đôi mắt tím buồn nhưng đầy bí ẩn kia ra , hai con mắt một xám khói một tím buồn nhìn nhau .
” …Xin lỗi….”- hắn ấp úng rụt tay lại mặt đỏ thấy rõ , hắn quay sang bên cửa xe kia để gió thổi vào khiến cho khuôn mặt đỡ nóng , hắn chưa bao giờ đỏ mặt với cô gái nào nhưng tại sao hành động vừa nãy của hắn bị nó bắt được sao hắn lại cảm thấy đỏ mặt và tim còn đập rất mạnh nữa chứ , thật khó hiểu thật
” Không sao ! Anh có thể cho tôi xuống xe ở đây là được rồi !”- hành động vừa nãy nó còn chưa đỏ mặt thì thôi mà hắn đã như quả cà chua rồi , vả lại khi nó và nhỏ đi làm nhiệm vụ nhiều lúc cũng bị bọn dê già vuốt ve như thế này rồi nên nó coi là chuyện thường
” Nhưng… !”- hắn định cản nó lại , lỡ nó gặp nguy hiểm thì làm sao ? Ai cứu nó ? , hắn cứ nghĩ lo xa quá .
”Không sao ! Nhưng đừng có đi theo tôi nếu không cái này tôi sẽ tặng anh đó !”- nó hiểu ý hắn qua con mắt xám khói kia , nhưng nó lại rút con súng lục đen bóng ở trong người ra mà chỉ thẳng vào đầu hắn mà đe dọa , lấy tay ấn cằm hắn nhưng hắn đâu có sợ vì hắn cũng là người của thế giới ngầm mà
” Thật ra cô là ai !”- hắn nghiêm mặt nhìn thẳng vào mắt nó nhưng hắn không tìm được kết quả ở con mắt kia , hắn bây giờ chỉ còn cách quan sát từng của chỉ của nó mà đoán tình hình hiện giờ thôi.
” Cạch ”- nòng súng đã được nó bật lên , nó cười nhếch mép vẻ đầy thích thú
” Anh không cần quan tầm ! Cần nói gì khi chết không ?”- nó nhịn cười lại, nó không phải là dạng người giết là giết được , nó không bao giờ giết người vô tội được , chỉ có những kẻ buôn bán , lậu hàng , nó luôn luôn làm việc có cơ sở .
” Muốn giết thì cứ giết !”- hắn nhìn nó với bộ mặt khinh khỉnh , khoanh tay trước ngực , hắn biết có nhiều người muốn giết hắn nhưng đó là việc sớm hay muộn mà thôi
” Đó là điều anh muốn ! Đoàng…… !”- sau tiếng nói của nó là tiếng nổ của súng , chiếc súng bốc khói , viên đạn ra khỏi nòng nhưng có ai biết rằng viên đạn làm bằng nhựa mỏng , bên trong nó lại có mùi máu nhưng nó lại là sơn đã qua quá trình chế tạo để dùng chơi thôi , viên đạn khi ra khỏi nòng súng va chạm vào vật gì đó thì nó sẽ tự động vỡ ra , còn tiếng súng là thật nhưng chiếc súng đã cải thiện nhiều hơn có thể dùng để chơi một vố như nó đã làm
” Hahaha !”- nó nhìn hắn mà cười sảng khoái , hắn bây giờ tàn tệ vô đối . Mái tóc nhuộm màu sơn khiến mái tóc hung đỏ thường ngày nó còn đỏ hơn , khuôn mặt đầy chất đỏ như một anh chàng vampire vậy , chiếc áo trắng bây giờ nhuốm màu đỏ nhưng lại pha chút ít mùi máu tanh nồng khiến ai cũng tưởng thật
” Ơ sao mình vẫn nghe thấy tiếng của cô ta nhỉ ?”- hắn mở mắt ra thì thấy nó đang cười ôm bụng trước mắt mình , hắn thấy mọi người qua đường cứ nhìn mình mà chạy như bay , thường ngày thì mọi người thấy hắn thì chết mê chết mệt sao giờ này lại còn chạy như mình là ma vậy ( Đúng rồi đó ) , hắn nhìn vào chiếc gương trong buồng lái mà xem mình như thế nào thì thấy , đầu xù tóc rối rất ngầu theo kiểu tổ của ổ quạ nhưng lại còn có chất lỏng màu đỏ mùi máu nữa chứ
” Anh chưa có chết mà chỉ mới biến thành con quỷ hút máu thôi ! HAHAHA !” – nói xong thì nó chạy như bay và bắt taxi về nhà không để hắn kịp nói câu nào , hắn nhìn nó chạy thì bắt đầu núi lửa nghi ngút
” Cô được lắm ! Chiều nay xem cô chạy đi đâu ! Hừ …!”- hắn chạy xe về nhà thay đồ hẳn vì nếu hắn còn ở đây thì làm trò cười cho mọi người thôi và là một Vampire cho các em thiếu nhi nữa chứ
Nó thì về đến nhà thì lên phòng nghĩ đến cảnh tượng đó mà cười lớn khiến ông quản gia và những cô hầu trong nhà nghĩ ” Cô chủ có uống lộn thuốc gì không nhỉ ?” ai cũng có một câu hỏi nhưng loanh quanh toàn chủ đề về nó còn nó thì nghỉ lâu lắm rồi nó không được cười thoái mái và tự nhiên như vậy từ khi người đó ra đi và mãi mãi không quay trở lại về bên nó với lời tỏ tình cũng như lời từ biệt cuối cùng vướng vấn ở nơi đây. Người đó kéo theo trái tim nó và làm thay đổi tính cách của nó , từ một con người vui tươi mà trở thành một con người lạnh lùng , giết người không ghê tay.
” Thành à ! Em nhớ anh !” – nó nhắm nghiền mắt lại rồi ngủ thiếp đi , đôi môi vẽ lên nụ cười buồn nhưng có chút gì đó đã vui hơn ngày trước , khi nhìn thấy hắn thì nó lại nhớ đến Thành , khi trêu chọc hắn rồi cười cũng như những lần chơi với Thành .Tuy nó kém 1 tuổi nhưng lần nào cũng là đầu sỏ của những trò quậy phá của nó ,nhỏ , anh và Thành.
———
Chiếc xe Lambor BWM để trước cổng trường , một đôi nam thanh nữ tú đẹp tựa như cặp thiên thần , cô gái thì mặt đỏ ửng trông rất đáng yêu còn người con trai thì mở cửa xe với bộ vét đen lịch lãm , khuôn mặt tượng tạc , đôi giày đen bóng , mái tóc xanh sẫm mượt được vuốt keo phần mái lên như chàng hoàng tử trong anime vậy . Cô gái mang trên mình bộ váy học sinh trông rất chi thức , mái tóc đen tuyền thả buông bay trong gió , khuôn mặt đáng yêu , cử chỉ thẹn thùng vì sao ư , vì cô gái đã yêu anh từ lâu nhưng không giám tỏ tình vì sợ đau thà để tình yêu này trong tim còn hơn để nó ra ngoài rồi phải đau .
” Em lên xe đi !”- anh đi lại gần nói với cô , khiến tim cô đập thình thịch nhưng cô vẫn có một điều muốn hỏi rằng nó là gì của anh sao anh lại nghe lời nó như vậy nhưng cô không đủ can đảm vì sợ rằng câu trả lời sẽ làm tổn thương đến cô nên thôi
” Em gọi điện cho xe lên đón là được rồi mà !”- cô thở dài về dòng suy nghĩ rồi trả lời anh , khuôn mặt đượm buồn của cô khiến ai cũng nhìn nhận ra được những câu hỏi trong đó
” Em có gì muốn hỏi anh sao ?”- anh nhìn sâu trong ánh mắt nâu ấm đã cuốn hút bao chàng trai kia , nhìn mặt khuôn mặt nhỏ nhắn thấp hơn anh cái cổ kia
” Cho em hỏi Thư là gì của anh vậy ạ ?”- cô ấp úng , hai tay nắm chặt lại muốn bật máu , người run run , khuôn mặt cúi xuống nhìn đất vì không giám đối nhìn đôi mắt anh mà nói được
” À nói thật cho em nha ! Con quỷ đó là em gái của anh ! Mà em đừng nói cho ai nếu không anh bị nó cắt cổ đó , kể 2 thằng bạn anh nữa !” – anh cười trừ rồi cũng đành lòng phải nói thật , lấy bàn tay lướt qua cổ mình để chứng tỏ câu nói của mình là thật
” Vâng !”- cô vừa vui vì nó là là em gái của anh vừa sợ anh bị nó làm vậy nên gật đầu lia lịa , câu trả lời làm cô phấn kích vì cô vẫn còn có cơ hội nên nụ cười trở lại trên đôi môi
” Vậy cho anh làm tốt nhiệm vụ đã giao được chưa !” – anh xoa đầu cô rồi kéo cô vào xe rồi trở về
Trên con đường cả hai nói chuyện vui vẻ , đa số là cô nói thôi còn anh chỉ góp vài câu còn đâu thì toàn là cười vì cái tính trẻ con của cô , như những cô gái khác thì lúc nào cũng làm đẹp , bôi môi son chát phấn lên má khiến cho anh cảm thấy chán ghét nhưng cô thì lại khác tuy nhà giàu nhưng cô rất giản dị và sống theo tính cách thật của mình còn những cô gái ngoài kia sống trong vỏ bọc thì hiền lành nhưng bên trong lại là một con rắn độ khó đoán.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!