Cặp đôi hành tỏi (Chuyện về 12 chòm sao)
Chương 6: Đi tham quan
-Các em cố gắng đăng kí tham gia đi tham quan 3 ngày nha. Đó là hoạt động ngoại khóa giúp ta nâng cao tinh thần …blab la. Cuối cùng giá tiền cho buổi tham quan lả 1.000.000đ nha –cô giáo phổ biến
Nghe xong câu cuối Nhân mã đập mặt xuống bàn thở dài.
-Cậu có đi ko? –Bạch dương quay xuống hỏi Nhân mã
-Muốn nhưng ko có tiền –Nhẫn mã thất vọng nói
-Tôi sẽ cho cậu tiền –Thiên bình gieo cho Nhân mã một chút hy vọng
-Cho –Nhân mã sang mắt nhấn mạnh
-Với một điều kiện –Thiên bình gần như đã dập tắt hy vọng
-Hứ -Nhân mã quay mặt đi ra chỗ khác
-Đi leo núi với tôi vào ngày chủ nhật
-Chi phí? –Nhân mã hỏi cộc lốc
-Tôi trả -Thiên bình trả lời
-Ừ -Nhân mã đồng ý
-Ai đó trước đây còn bảo “. Thứ nhất, tôi ko muốn lấy tiền của cậu; thứ hai, đây là tiền của bố mẹ cậu ko phải câu nên đừng vênh váo vì tài sản của CHA MẸ cậu” cơ mà. Đúng là NHỤC –Kim ngưu xen vào (t/g:xem lại chương 3 để hiểu)
-Ai nhục hơn ai kia? –Sư tử mỉa
-Ai đi thuê người đánh Nhân mã mà ko dám nhận, Nhân mã nhỉ? –Bạch dương nói to cho cả lớp cùng nghe
-Chắc là tiểu thư Kim ngưu –Song tử kết luận một câu trúng tim đen Kim ngưu
-Vu oan –Kim ngưu chạy ra khỏi lớp
-Thế là tớ đc đi chơi rồi, yes –Nhân mã vui sướng còn Kim ngưu thì đang bàn việc chơi xấu cô
/Đến hôm đi tham quan/
-Bạch dương ngồi với tớ -Nhân mã gọi Bạch dương
-Ko tớ ngồi với Sư tử -nói xong Bạch dương quay lại nháy mắt vooới Thiên bình
-Tôi sẽ ngồi đây –Thiên bình ngồi xuống cạnh Nhân mã
-Tôi ko ngồi đây nữa –Nhân mã vừa nói xong đã bị kéo ngã vào lòng Thiên bình
-Wow…Woooow…Wooooo…w –cả xe ồ lên
-Cậu bị điên à –Nhân mã đỏ mặt quát
-Điên thì mới có sức kéo cậu chứ. Yên vị ngồi đây đi –Thiên bình dọa nạt
-Hứ -Nhân mã phụng phịu
Kim ngưu nhìn thấy mà đầu như muốn nổ tung
Nhân mã ngủ gục đi, dựa vào vai Thiên bình. Thiên bình Vuốt tóc Nhân mã rồi cũng ngủ theo luôn. Sau 6 tiếng ngồi trên xe thì cũng tới nơi, Nhân mã choàng tỉnh Thiên bình mất đà đập đầu vào cửa kính.
-Cho chết –Nhân mã thầm nghĩ cười nhếch mép
-Cậu được lắm. Đợi đi rồi cậu sẽ biết tay với tôi, Thiên bình đe dọa với cái giọng lạnh lẽo đến đáng sợ. Nhân mã lạnh sống lưng
-A, biển kìa –Song tử hét to
Cả bọn lũ lượt chạy ra biển. Nhân mã từ tốn từng bước bước ra biển.
-Đi thôi Nhân mã –Bạch dương giục
-Ko tôi ko thích ra biển –Nhân mã tái mét mặt sợ hãi lùi lại. Một dòng kí ức hiện lên như ác mộng chạy qua tâm trí cô
-Sao thế Nhân mã –Bạch dương lo lắng
-Ko…ko…đừng …ĐỪNG MÀ –Nhân mã hét trong phòng y tế
-Sao thế -Thiên bình lo lắng
-Đừng… -Nhân mã khóc trong giấc ngủ
-Tôi nhớ ra rồi. Chuyện này mẹ Nhân mã đã từng nói với tôi nhưng tôi đã quên gần hết nguyên nhân Nhân mã bị như vậy –Bạch dương thất vọng
-Ko sao. Tôi sẽ đi tìm hiểu việc này –Thiên bình quyết định
Đến tối hôm đó Nhân mã tỉnh dậy thì thấy trong khu khách sạn chẳng có ai ở trong phòng cô đi biển: “Mk phải đối mặt với sự sợ hãi, mk phải vượt qua nó, mk phải chiến đấu một mk” gió biển mát lạnh hất tóc cô bay lên, cuốn theo nước mắt của cô, chạm đến vết thương sâu trong nội tâm của cô
Trong lúc đó, Thiên bình đang chạy đi tìm Nhân mã đến hết hơi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!