CẶP ĐÔI HOÀN HẢO new* - Chương 84. Tôi xin lỗi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
56


CẶP ĐÔI HOÀN HẢO new*


Chương 84. Tôi xin lỗi


Bước vào bên trong ngôi nhà nhỏ, Demy lại càng thích thú hơn. Ngôi nhà được bài trí như một phòng thí nghiệm, xung quanh có dãy các tủ đựng nhiều loại dung dịch, các chất đủ loại từ rắn, lỏng đến khí. Giữa phòng đặt một cái bàn trên đó có đầy đủ các dụng cụ từ lọ to đến lọ nhỏ, từ ống ngắn đến ống dài, nói chung Demy rất rất rất thích nơi này.
– Đây là nơi anh nghiên cứu điều chế hoá chất sao?
Kelvin thích cái vẻ thích thú của nó mà mỉm cười gật đầu:
– Phải. Đây là nơi bí mật của tôi. Em là người đầu tiên đến đây.
Demy hơi ngạc nhiên nghi ngờ:
– Nhất Bảo và Khánh Huy chưa từng đến đây sao?
Kelvin lại gật đầu:
– Phải. Dù là anh em chí cốt nhưng ai cũng sẽ có nơi bí mật riếng của mỗi người.
Demy gật gù dù mặt có vẻ thờ ơ không quan tâm mấy trước lời nói của Kelvin, nhưng trong lòng thì không ngừng vui vẻ reo hò.
Tham quan khảo sát một hồi, Demy cuối cùng cũng bắt ray với Kelvin làm ra thứ bột có thể phát sáng trong đêm mà Luzy đã yêu cầu. Thật ra để tạo nên thứ bột này đối với Kelvin và Demy chẳng phải điều gì khó khăn chỉ một lúc là xong ngay.
***
Tại biệt thự của Kason và Lavy.
Sáng nay Lavy đã vào bếp nấu một bữa sáng vô cùng thịnh soạn, sau đó là lên gọi Kason xuống ăn. Thật ra chuyện này cũng vô cùng bình thường, nhưng đối với Kason thì đây là chuyện vô cùng bất thường. Cả hai chiến tranh lạnh vẫn chưa dứt, mà hôm nay Lavy cực kỳ tốt với Kason, làm lòng Kason bổng thấy bất an, như có ngọn lửa đang nhen nhóm trong từng tế bào. Mặc dù nhiều lần giở trò chọc phá quấy rối Lavy nhưng Kason cũng không có cảm thấy tinh thần, tâm lý thấp thỏm, lo lắng như khi Lavy đối xử tốt với mình.
Ngồi vào bàn ăn nhưng Kason vẫn không dám cầm đũa, cả người từ trên xuống dưới đều ở trong tư thế cảnh giác, phòng bị, chỉ cần Lavy vừa xuất chiêu là Kason liền tiếp chiêu. Nhưng từ đầu tới cuối Lavy chẳng làm gì cả, ăn vô cùng bình thản, thậm chí khi ăn xong còn bảo Kason rửa chén như phân công thường ngày, sau đó là tự mình đi gọt trái cây. Người ngoài nhìn vào rõ ràng là một cặp vợ chồng hòa thuận, gia đình đầm ấm, hạnh phúc biết bao. Nhưng Kason vẫn là trước sau đề phòng.
Vừa úp cái chén cuối cùng được rữa sạch lên cái giá, Kason chợt nghe Lavy đang đứng gọt trái táo thứ tám bên cạnh lên tiếng:
– Nếu anh là tôi, tôi chắc chắn anh cũng sẽ như tôi, giấu thân phận của mình.
Kason đứng im không nhúc nhích cũng chẳng quay đầu lại nhìn “Cô ấy nói đúng, nếu là mình, thì mình làm sao có thể để lộ thân phận của bản thân cho kẻ địch biết được. Trừ khi mình bị thần kinh hoặc tâm lý không bình thường, mà tâm lý không bình thường thì sao làm bang chủ của một bang được. Haizz… không lẽ mình đòi lời xin lỗi là hơi quá hay sao? Có sửu nhi quá không?…” đang miên mang dòng suy nghĩ, Kason lại nghe tiếng Lavy nói tiếp:
– Nhưng dù sao cũng là tôi mà không phải anh, sự thật vẫn là tôi lừa dối anh.
Lavy lại ngưng. Lúc này Kason liền xoay người nhìn Lavy khó hiểu “Cô ấy muốn nói gì đây?”. Sau đó, hít môt hơi, Lavy lại nói:
– Tôi xin lỗi. Tôi không nên giấu anh.
Nói xong lời xin lỗi, Lavy buôn dao và trái táo vừa được gọt xong bỏ vảo đĩa. Đôi bàn tay rất nhanh, như một cơn gió ôm lấy gương mặt Lavy, Kason cuối người đặt lên môi Lavy một nu hôn. Một nụ hôn mãnh liệt như giông gió, như bão lũ, không có gì ngăn cản được.
Lavy rất bất ngờ trước nụ hôn của Kason, đầu óc bắt đầu trống rỗng, mọi thứ nó nhìn thấy được là gương mặt phóng cực đại của Kason, Lavy miệng hơi nhoẻn cười, từ từ nhắm mắt và chấp nhận nụ hôn của Kason.
Một lúc sau, Kason mới không đành lòng buôn đôi môi đỏ mọng của Lavy, cả hai im lặng mặt đỏ như trái cà. Một bầu không khí ngượng ngùng ập tới, cả hai nhìn nhau một lúc cố tìm cách phá tan bầu không khí này. Kason liếc ngang liếc dọc nhìn vào đĩa táo được Lavy cắt sẵn trên bàn, đưa tay hỏi:
– Em gọt nhiều táo như vậy để làm gì?/ Táo em gọt rồi anh ăn đi.
Lavy cùng lúc đó lại đồng thanh mời Kason ăn táo. Cả hai hơi ngạc nhiên nhìn nhau một lúc rồi phì cười.
Sau một tràng cười, cả hai lại tiếp tục ngượng ngùng. Lần này Lavy cũng tìm đề tài để nói:
– Hôm nay là ngày sinh nhật của Nhất Bảo/ Bảo Hân nói sẽ tổ chức sinh nhật cho Ken.
Kason và Lavy lại đồng thanh, cả hai lại phì cười. Nhưng lần này bầu không khí ngượng ngùng chính thức bị đập tan, Kason nhanh miệng liền lên tiếng trước:
– Vậy chúng ta mau giúp Bảo Hân chuẩn bị thôi.
-Uhm.
***
At 7pm.
Mọi thứ được chuẩn bị xong, Luzy đã tự tay làm cái bánh sinh nhật cho Ken. Chiếc bánh đucợ trang trí đơn giản, trên mặt bánh là dòng chữ HAPPY BIRTHDAY Nhất Bảo, sau đó có vài hình trái tim bằng chocolate đủ màu bé xíu tạo thành một mũi tên chỉ dẫn xuống thành bánh, một vòng thành bánh có dòng chữ in nghiên được Luzy viết bằng mứt dâu đỏ, nếu nhìn sơ qua thì dòng chữ chỉ là một kiểu trang trí lộn xộn, nhưng nhìn kỹ lại sẽ là dòng chữ “Em đồng ý làm bạn gái của anh”.
Tất cả tụi nó đều rủ nhau đi trốn chờ Ken đến là có thể bắt đầu.
Và Ken cũng đã đến, chiếc Viper SRT10 ACR-X đỗ vào sân, Ken tiến thẳng vào biệt thự, vừa mở cửa ra chỉ toàn là một màu đen, nhưng dưới chân là một ánh sáng dạ quan màu xanh đọt chuối. Ken nhìn dòng chữ đang phát sáng “Đừng mở đèn và đi theo mũi tên”, Ken cười thầm “lại giở trò”, nhưng rồi Ken cũng đi theo hướng mũi tên.
Đi một lúc Ken lên đến phòng cũ mình từng ở trước đó, vừa đẩy cửa vào:
“BỤp BỤp”
“Rầm”
Tiếng bong bóng nổ trên đầu khiến Ken thoáng giật mình, ngay sau đó còn là tiếng cánh cửa phòng Ken tự đóng lại, làm Ken không khỏi ôm tim xoay người trợn mắt nhìn cánh cửa “May là mình nặng vía, nếu yếu yếu một chút là tè ra cả quần, mấy đứa này chơi ác thiệt”. Lấy lại tinh thần, Ken lia đôi mắt diều hâu nhìn dáo dác xung quanh, Ken lại nhìn thấy một dòng chữ đang phát sáng “Quay người một góc 90 độ hướng ra cửa rồi đi theo mũi tên”. Ken đọc xong dòng chữ liền mắng thằm “Mấy đứa này rảnh thật. Không biết đang làm cái trò gì đây? Có khi nào lại bắt mình đi lên đi xuống cho vui không?” Mặc dù nghĩ vậy nhưng Ken vẫn nghe theo lời chỉ dẫn, đứng nghiêm ngay ngắn rồi làm động tác xoay người 90 độ như trong quân đội sau đó bước đều đến cánh cửa và đưa tay mở cửa.
Nhưng tay Ken vẫn chưa kịp mở cửa thì một vòng tay nhỏ nhắn choàng từ phía sau ôm lấy lưng Ken. Một lực ôm rất mạnh khiến Ken thoáng ngạc nhiên, đầu không quay lại, miệng mỉm cười, trong lòng nghĩ ngay là Luzy.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN