Cậu bạn chuyển trường - Tình yêu 2k3 - Chap 4: Cậu ấy nói chuyện với tớ rồi đấy
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Cậu bạn chuyển trường - Tình yêu 2k3


Chap 4: Cậu ấy nói chuyện với tớ rồi đấy


Tuần mới đến, là ngày mà nó muốn được nói chuyện với hắn, cái cảm giác muốn thân với người mình thích làm nó càng muốn đi học. Hôm nay tiết đầu là môn xyz, thầy Khoa bước vào lớp để cặp xuống rồi viết lên bảng “kiểm tra 15 phút”, mấy đứa trong lớp la lên “Hả” , mà la lên cũng đúng, vì có đứa nào học bài đâu, riêng nó và hắn thì cứ điềm tĩnh vì là lớp trưởng và lớp phó thì đương nhiên là phải học bài rồi. Hắn lấy trong cặp ra một tờ giấy để chuẩn bị làm bài vừa đặt lên bàn thì nó bất cẩn định lấy một tờ giấy nhưng lỡ tay quệt một vết mực dài trên tờ giấy của hắn. Hắn nhăn mặt, nó liền quay sang sốt sắn:

-Mình xin lỗi mình không cố ý, mình xin lỗi nha!
Hắn cười (lại cười rồi đó mđ)

-Không sao

-Mình xin lỗi, vậy cậu lấy giấy của mình nha, mình còn nhiều lắm-nó nói.

-Ừ(trả lời gì mà cụt ngũn hà)

Cả lớp ngồi làm bài kiểm tra, qua năm tiết học, hắn vẫn như ngày trước, còn nó thì… “Ôi trời tại sao mình lại làm như vậy, làm bẩn giấy của cậu ấy, cậu ấy sẽ ghét mình mất” nó lo sợ hắn sẽ ghét nó, cảm giác mà người mình thích ghét mình thì thôi.. không thể tưởng tượng được..
Cuối giờ, hắn đã ra tới nhà xe, nó cũng ra nhà xe, hôm nay con Nghi bị bệnh nên nghỉ nên nó về một mình. Bắt kịp lúc nó chạy cạnh hắn rồi nói:
-Trường, chuyện lúc sáng cho mình xin lỗi nhé, mình không cố ý đâu

-Chuyện gì ? – Hắn hỏi

-Chuyện mình làm bẩn giấy kiểm tra của cậu đấy

-À, mà chuyện đó có sao đâu, mình quên rồi

-Vậy mà cứ làm mình sợ cậu giận mình-nó nói nhỏ

-Hả cậu nói gì vậy.

-Đâu… đâu có gì

-Ừ- Hắn trả lời

Hai đứa tiếp tục chạy xe về, không khí trở nên im lặng, lạnh lẽo vì không ai nói tiếng nào, mà nó muốn nói cũng không biết nói gì, dù là chạy xe cạnh nhau nhưng nó cũng không dám nhìn hắn một chút nào, tại sao chắc ai cũng biết, khi ở cạnh crush thì chả dám nhìn mặt đấu , là vì ngại ấy.
Về đến nhà
-Nhà cậu ở đây à!-Hắn hỏi

-Ừm

-Nhà cũng to nhỉ, mà thôi mình về đây.

-Bye Bye-nó vẫy vẫy tay

-Bye- Hắn cười rồi nói như kiểu thấy nó vẫn hồn nhiên như một đứa con nít

Buổi trưa nó xem TV xong rồi lên giường lăn ra nằm nghỉ, nó nhớ lại lại lúc nó xin lỗi hắn lúc ra về, trông nó thật ngốc nghếch, không hiểu tại sao nó lại làm vậy, càng nghĩ nó càng thấy ngại.
Chiều đến, vẫn như thường ngày nó đi dạo quanh công viên. Đi dạo quanh, trùng hợp nó lại thấy hắn, hắn đang chạy bộ, nó đứng ngơ người nhìn theo, giống như lần trước, đứng nhìn tí thì hắn lại biến mất, nó vẫn đứng đó nhìn theo, mặt buồn đi hẳn. Bỗng….. “pịt”… ai đã vỗ lên vai nó, nó đứng ngơ người không cử động, tim đập thình thịch, 1 giây, 2 giây

-Đức, Đức- hắn la lên

-Hả, hả- nó giật mình và hoảng hốt khi quay lại thì nhìn thấy hắn

-Cậu làm gì mà ngơ người ra vậy

-Đâu có gì đâu

-Lúc nãy mình thấy cậu ngóng ai đấy, ai vậy?

-Đâu…. Đâu có ai đâu. Mình. .. chỉ đứng thư giản thôi.-nó cười với nụ cười dễ thương sau khi nói câu đấy

-Ừ, mình lại ghế đá kia ngồi đi-hắn nói với nó
Hai đứa lại ghế đá ngồi, không ai mở miệng nói 1 chữ, hồi sau nó lên tiếng:

-Nhà.. nhà cậu ở gần đây hả?

-Ừ, xa hơn nhà cậu khoảng 800m

-Ừ…m

– Mình và cậu chung đường, thế từ mai mình đi chung với cậu được không?
Nó ngơ người ra khi nghe câu ấy

-Này, được không

-Ừ, được- nó trả lời

-Vậy mai mình đến sớm

-Vậy cũng được, mà thôi trời cũng tối rồi, mình đi về trước nhé !!-nó nói

-Ừ cậu về trước đi mình muốn ở đây tí

-Vậy thôi nha, mình về bye bye-nó cười hí hững rồi chạy về
Chạy một khúc rõ xa, nó đứng lại nhìn hắn, nó đang bị say mê vì vẻ thư sinh, điển trai của hắn. Đứng nhìn , rồi nó đi về kẻo trời tối. Trên đường đi nó cứ suy nghĩ mãi về hắn, về những câu trả lời của nó sao lại ấp úng, kì cục đến thế. Huhu Cảm thấy ngượng đỏ mặt.
Tối đến, sau khi học bài xong thì y như rằng nó cầm ngay cái điện thoại để khoe với con Nghi:
(tin nhắn)
-Ê, hôm nay tao lại gặp Trường ở công viên đấy.
-Thế à, rồi sao
-Tao có nói chuyện với cậu ấy rồi, cậu ấy rủ tao đi học chung hihi
-Đúng ý m rồi
-M hết bệnh chưa, mai đi học được chưa??
-Khổ thân tao, có đứa bạn thân bị bệnh mà toàn vô kể chuyện trai rồi mới hỏi thăm bệnh
-Mệt, rồi mai mày có đi học nổi không?
-Tao cũng đỡ rồi, mà mai tao không đi đâu để cho anh Đức với anh Trường đèo nhau đi học :))
-Thôi đừng có nhảm, làm biếng thì nói đại đi, bài đặt sắp xếp hạnh phúc cho tao.
-HiHi
-Mày nghĩ thế rồi định chép bài như thế nào
-Thôi thôi tao có chuyện rồi bye nhé….
-Ê, này (đã xem)

Con Nghi này không biết hôm nay bị gì mà đang nhắn tin giữa chừng thì không rep nữa. Đúng là lạ.”Không biết con này có bị bệnh đến khùng luôn không” nó nghĩ trong đầu.
Nghĩ đến chuyện đi học chung, ôi nó như muốn hét lên vì sung sướng (thứ mê trai), cả đêm nó không ngủ được
Sáng….

– Đức, Đức dậy nhanh con ơi, có bạn đợi kìa.-mẹ nói lớn từ dưới lầu để nó tỉnh

Nó giật mình tỉnh dậy, vì vậy nên không nghe rõ câu sao nên một mạch chạy ầm ầm xuống lầu rửa mặt. Xuống lầu””Áááá”” là Trường “Trời ơi, chắc mẹ gọi vội nên mình không nghe thấy”. Hắn nhìn thấy nó, bổng cười nhẹ rồi nói
-Cậu dậy rồi à gấu trúc”

“Gấu trúc, cậu ấy gọi mình á, không biết cậu ấy có bị gì không nữa”nó thầm nghĩ

-Hả, thôi mình đi rửa mặt đây, đợi mình tí -nó vội vàng.
Nó chạy xuống nhà tắm để đánh răng rửa mặt, nhìn lên tấm gương “Ôi sao đầu tóc mình lại rối như này, mắt còn bị thâm đen nữa, hèn gì cậu ấy nói mình là gấu trúc, xấu hổ quá đi mất”
Đánh răng thay đồ xong nó mang cốc nước ra cho hắn rồi hỏi
-Sao cậu đi sớm quá vậy?

Hắn lại cười, không nói gì hết, làm nó nghĩ đến chuyện lúc nãy nên đỏ mặt vì xấu hổ rồi chạy nhanh vào. Thấy hắn ngồi đợi nên nó ăn sáng nhanh chóng trong vòng 1 phút 30giây. Nó lấy cặp sách rồi thưa mẹ đi học. Hắn cũng thưa mẹ nó đi học (kêu bằng dì hông phải bác à nha)
Hai đứa dắt xe ra chạy song song nhau, nó lên tiếng hỏi:
-Sao hôm nay cậu đi sớm vậy?

-Không đi sớm sao thấy gấu trúc đầu rối-lại cười nhẹ

-Thôi đi đừng trêu mình nữa, hỏi thật đấy -mặt nó đỏ lên

-Tại mình thích đi sớm thôi.

-Ừm-nó không biết nói gì nữa

-Ủa mà bạn nữ xinh xinh hay đi với cậu đâu sao hôm nay không thấy?

“Hả, chẳng lẻ Trường thích Nghi sao?”nó lại cảm thấy thất vọng”
-À..Nghi cậu ấy bị bệnh nên không đi chung với mình
-Mà không lẽ cậu….-nó nói tiếp
-À.. Không mình chỉ hỏi vậy thôi
Nó vẫn cười đùa, vui vẻ mặc dù trong lòng thì thôi tan vỡ rồi, “thích ai không thích lại thích đứa bạn thân của mình” trong lòng nó lại nãy ra biết bao nhiêu thứ tiêu cực.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN