Câu Chuyện Của Tôi - Tình Yêu Đẹp
CHƯƠNG 87:
– Thấy giống thế sao?
– Mình thấy vậy.
– Có lẽ.
– Là gì vậy? Mình biết được không?
– Chắc vì…. Mà thôi.
– Bạn không muốn nói thì thôi vậy.
– Còn bạn, tâm trạng nặng đó.
– Q đã nói rồi chứ?
– Ừ.
– Kể hết mọi thứ?
– Có lẽ.
– Và chuyện mình thích….
– Ừ.
– Bạn có thể nghe một con ngốc tâm sự chứ?
– Có thể mình giỏi việc ấy.
– Ban đầu thực sự mình có ấn tượng không tốt về bạn, mà phải nói là ấn tượng xấu.
-….
– Khi D đi, bạn ấy có nhờ mình chú ý đến bạn giúp. Từ lúc ấy mình có lẽ nhìn ra được nhiều thứ từ bạn.
-….
– Ban đầu là thay đổi cách nhìn, rồi dần thành chút gì đó ngưỡng mộ.
-…..
– Rồi mình nhận ra mình thích bạn.
– Tình cảm đâu thể ép buộc, nhưng có lẽ mình sẽ khuyên bạn nên dừng lại. Bạn thấy đó, với mình Nhi là tất cả, không dám chắc cho tương lại nhưng mình sẽ cố giữ tình cảm ấy.
– Nhưng mình….
– Bạn thấy đấy, bạn có nhiều điểm tốt để có được người khác tốt với bạn.
-…..
– Như Q vậy, không phải vì là bạn thân nó mà mình sẽ nói với tư cách là người chứng kiến cuộc sống của nó. Và mình thấy nó rất thật lòng với bạn.
– Mình cũng rất quý Q, nhưng chưa thể vượt hơn mức bạn bè.
– Đâu ai nói trước được điều gì, phải không?
-….
– Hãy nhìn khác đi và có thể, nếu có thể hãy cố mở lòng với ai đó.
– Ừm, hi.
Kết thúc buổi nói chuyện là cuộc điện thoại của Nhi.
Hằng đứng dậy và trở xuống, tôi nói nhỏ vu vơ đủ để cả Hằng nghe thấy.
– Đôi khi hạnh phúc không phải là thứ mình muốn, mà là thứ đã luôn bên mình.
Thấy Hằng khẽ cười rồi gật đầu đi xuống.
(Lề chút, cặp đôi bí thư và Q này về sau đã thực sự thành một đôi vk ck trẻ hạnh phúc sau khi được sự chấp thuận của….. Bác sĩ. @@ Và tôi vẫn được hai đưa nhắc đến như công thần(thì ít) mà là kì đà cản mũi thì nhiều)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!