Cậu Có Thể Tự Mình Khẩu Giao Sao? - Chương 3: (h)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1834


Cậu Có Thể Tự Mình Khẩu Giao Sao?


Chương 3: (h)


Diệp Thành thở bổn hển một cái, bước tới trước giường, nghiêng người đè Lạc Cánh Cánh xuống dưới thân, động tác vô cùng chậm chạp dường như không biết bước tiếp theo nên làm cái gì, hơi thở nóng bỏng của Lạc Cánh Cánh phả đầy mắt hắn, Lạc Cánh Cánh bị hắn đè xuống, hạ thân cương lên, ngẩng đầu nhìn người con trai trước mặt, thấy đối phương giống như một con cún lớn đang ủy khuất.

Lạc Cánh Cánh nâng tay vỗ vỗ mông hắn, thở dài nói, quai hàm tôi đều đau nhức. Đứng lên đi, tôi dùng tay giúp anh. Diệp Thành đứng dậy, hai ba lần đã đem dây lưng của tây trang cùng quần lót cởi xuống, phân thân ở trước mắt Lạc Cánh Cánh ngạo nghễ đứng lên. Lạc Cánh Cánh nuốt nước miếng, thầm nói, size này so với kích thước vật chạy bằng điện trong tủ đầu giường của cậu còn lớn hơn.

Lạc Cánh Cánh biết khách hàng chính là Thượng Đế, đẩy Diệp Thành ngã trên giường, còn mình thì ngồi quỳ ở giường, một tay cao thấp vuốt ve côn thịt thô to của Diệp Thành, một tay kia vuốt ve hai cái túi trứng. Diệp Thành thỏa mãn, lẩm bẩm một tiếng, Lạc Cánh Cánh không ngừng cố gắng. Kết quả, Lạc Cánh Cánh tay đau nhức mà hắn còn không ra. Lạc Cánh Cánh tức giận nói, anh như thế nào còn không bắn ra, muốn tôi tiếp tục sao? Bộ dáng Diệp Thành cũng rất căm tức, người này không nặng không nhẹ tính toán cái méo gì? Ông đây không phải sớm tiết ra rồi sao?

Lạc Cánh Cánh nghi ngờ kỹ thuật của mình, liền nói, vậy anh muốn thế nào mới có thể bắn ra? Diệp Thành nói, con trai như các người làm tình thế nào? Lạc Cánh Cánh nói, ở trên người con gái làm thế nào? Diệp Thành nói, đừng tranh cãi với tôi, tôi đè em. Lạc Cánh Cánh nói, không biết sao còn hỏi. Diệp Thành thở hổn hển, trừng mắt nhìn Lạc Cánh Cánh, Lạc Cánh Cánh khoát tay nói, không đùa anh, anh muốn thượng thật sao? Diệp Thành lo lắng gật gật đầu.

Lạc Cánh Cánh làm bộ không tình nguyện, thở dài, bò đến tủ đầu giường lấy ra chất bôi trơn, trong lòng vô cùng vui vẻ.

Lạc Cánh Cánh bôi chất bôi trơn lên tiểu tướng quân của Diệp Thành, nói cho hắn biết, trước tiên đừng động, không có kinh nghiệm sẽ làm tôi đau đớn đem đại gia hỏa của anh bẻ gãy cũng đừng trách tôi. Diệp Thành giống như con cún ngoan ngoãn nằm xuống, dương vật ở cái đuôi dựng thẳng lên.

Lạc Cánh Cánh dùng nửa bình chất bôi trơn, đem hai người bôi đủ trơn mới ngồi xuống côn thịt cua Diệp Thành, Diệp Thành khẩu khí tê dại, nhìn Lạc Cánh Cánh cúi đầu thở dốc, còn côn thịt của mình chậm rãi xâm nhập vào cơ thể đối phương, cảm thấy đầu óc ong ong, sau khi phản ứng lại liền thẳng lưng đem dương vật đâm một cái vào đũng đạo. Lạc Cánh Cánh ngẩng đầu lên, sợ hãi kêu một tiếng, Diệp Thành cảm thấy phân thân của mình đang bị nơi chặt chẽ bao quanh, thỏa mãn kêu một tiếng, bắt đầu cao thấp cử động. Lạc Cánh Cánh thở gấp, chậm một chút, đừng….đừng động, A! Đợi lát nữa tôi còn….A! A!

Đũng đạo bị dầu bôi trơn làm ướt, tiếng nước vang khắp nơi, mỗi lần hạ thân Diệp Thành đâm vào, cánh mông mềm mượt của Lạc Cánh Cánh đều vang lên âm thanh va chạm “Ba ba”. Diệp Thành cảm thấy sảng khoái không thôi, Lạc Cánh Cánh ngăn cản không được, đứng dậy muốn nâng mông thoát khỏi côn thịt, bị Diệp Thành một phen nắm lấy eo, hung hăng đặt trở về, khiến cho Lạc Cánh Cánh sợ hãi kêu một tiếng, hô hấp đã sớm loạn, xin hắn tha đều biến thành tiếng rên rỉ.

Diệp Thành cảm thấy động tác này không đủ thỏa mãn, liền đứng dậy, đem Lạc Cánh Cánh đẩy ngã trên giường, phân thân ở trong cơ thể Lạc Cánh Cánh, hai tay giơ lên đem hai chân Lạc Cánh Cánh để lên vai, quỳ gối trên giường bắt đầu hung mãnh xâm chiếm. Lạc Cánh Cánh bị chọc đến điểm mẫn cảm, tiếng rên rỉ đều không theo kịp tần suất trừu động, một tiếng chưa ra khỏi miệng đã bị đâm. Diệp Thành đưa ra hai tay, thô bạo vuốt ve ngực cùng thắt lưng Lạc Cánh Cánh, cọ cọ tinh dịch chưa khô, cuối cùng lại kẹp lấy đầu vú của cậu, Lạc Cánh Cánh run lên, kẹp chặt hạ thể. Diệp Thành cúi xuống, hai tay chống bên đầu của Lạc Cánh Cánh, đem hai chân cậu áp đến ngực, nói, cục cưng, hiện tại ai đang ở trong thân thể em, làm em sung sướng? Lạc Cánh Cánh nhăn mày, mặt mũi đỏ bừng, rên rỉ nói, anh…anh đâm vào em..A, ân, a, không thở được nữa…

Diệp Thành đem Lạc Cánh Cánh ngồi dậy, gắt gao ôm chặt cậu vào ngực, hai chân Lạc Cánh Cánh còn đang khoác trên vai hắn, bị hắn ôm chặt không bỏ xuống được. Cả người cậu bị hai cánh tay lớn của hắn ôm chặt cũng không thoát ra được. Lạc Cánh Cánh đưa tay đẩy hắn ra, Diệp Thành không đợi cậu lên tiếng lại bắt đầu vừa trừu sáp vừa nói, ngoan, anh đây sẽ cho em thở. Đôi mắt phiếm hồng của Lạc Cánh Cánh liếc nhìn Diệp Thành một cái. Diệp Thành bị ánh mắt của cậu câu dẫn, hạ thân xiết chặt, ghìm lại lực đâm ở dưới. Lạc Cánh Cánh bị đâm đến mù mịt, cuống quýt ôm lấy gáy Diệp Thành, đau khổ nửa ngày, tiếng rên rỉ kèm theo tiếng khóc nức nở, hạ thân lại ngẩng lên, chen giữa bụng hai người. Hậu huyệt bị vật vừa thô vừa nóng đâm vào, khoái cảm giống như dòng điện chạy toàn thân, hai chân Diệp Thanh ở phía sau nâng lên, một bên nhịn không được kêu lên, a, nóng quá.

Chất bôi trơn bên trong cửa huyệt nổi lên bọt, tiếng nước chậc chậc phát ra không rứt. Diệp Thành cắn mút bên trong hai chân trắng nõn của Lạc Cánh Cánh, hàm hồ nói, thầy Lạc, thầy quá tuyệt vời, thân thể so với con gái còn mềm dẻo hơn, lỗ nhỏ so với con gái cũng ướt nhanh hơn.

Đến cao trào, Diệp Thanh một phen ôm lấy đầu Lạc Cánh Cánh, cắn cắn đôi môi của cậu, đem đầu lưỡi luồn vào khoang miệng đối phương, liếm láp, khuấy động. Lạc Cánh Cánh kêu to ô ô, bị bắt hé miệng tiếp nhận động tác đối phương, nước bọt không kịp nuốt từ khóe miệng chảy xuống.

Sau một hồi kịch liệt, Diệp Thành đem hạ thân của mình hung hăng tiến vào lỗ nhỏ của Lạc Cánh Cánh, đem tinh hoa nóng bỏng phun ở bên trong. Lạc Cánh Cánh bị cảm giác nóng cháy ở trong cơ thể kích thích đến co rút, run run bắn ra tinh dịch trắng đục.

Diệp Thành đem Lạc Cảnh Cánh thả xuống giường, nằm xuống bên cạnh cậu, hai người thở hổn hển một lúc lâu, Lạc Cánh Cánh thì thào nói câu, tôi thao.

Diệp Thành quay đầu lại nhìn cậu, rõ ràng tôi thao em.

Lạc Cánh Cánh trừng mắt nhìn hắn một cái, nói, được rồi, chuyện vui cũng đã xem đủ, diễn tiếp thì tôi không có sức, anh về đi, đừng mua phiếu giống như chia phòng.

Diệp Thành nắm lấy cằm Lạc Cánh Cánh cắn một cái, đứng lên nói, tôi mua vé tháng, còn mua tận năm phiếu, vinh dự làm hội viên VIP đầu tiên.

Lạc Cánh Cánh đẩy tay Diệp Thành ra, Diệp Thành cũng không giận, nói tôi giúp cậu tắm rửa. Lạc Cánh Cánh nói, tùy anh. Diệp Thành vui vẻ đỡ Lạc Cánh Cánh khập khiễng tới phòng tắm, hỏi, em vì sao lại mặc quần áo con gấu đi day. Lạc Cánh Cánh nói, nữ học viên không yên lòng với huấn luyện viên nam, mặc vào giống như đứa trẻ đang nhảy bài tập thể dục nhịp điệu, hơn nữa mấy cô sinh viên còn bảo cái này là bán manh…

Diệp Thành cười nói, lần sau em mặc quần áo con gấu này cho tôi xem, Lạc Cánh Cánh nói, anh muốn học kỹ thuật khẩu giao, tôi cũng đã đáp ứng, Diệp Thành nhìn mặt cậu, thở dài một ngụm nói, hai ta không phải rất hợp sao, lưu lại đại nhục bổng này xem như để thỏa mãn em đi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN