Cha Nuôi Biến Thái
Chương 22 - Đại Kết Cục
Sáng hôm sau,Bạch Tử Ngạn lập tức kéo cô đến cục dân chính.Mới chốc đã hoàn thành xong tất thủ tục.Tố Uyên không tin những gì vào mắt mình..cô thật sự đã kết hôn với hắn.Dù nằm mơ cũng không thể nào tin.
Lúc ra khỏi,cô vẫn còn đang mơ màng.Bạch Tử Ngạn thấy thế liền véo má cô.
– Bé cưng!Em đang suy nghĩ chuyện gì vậy? -Hắn nói.
Tố Uyên lúc ấy mới hoàn hồn lại,cô giật mình trả lời hắn.
– Không có gì!
Hai người lại đi tới tiệm đồ cưới,chỉ vài ngày nữa thôi,hôn lễ sẽ diễn ra.
– Xin chào,hai người muốn chọn gì ạ? -người nhân viên cung kính nói.
– Chọn cho cô ấy bộ nào đắt nhất mà hợp! -Bạch Tử Ngạn nói.
– Được ạ! -cô ta kéo Tố Uyên vào
….
Chỉ một lúc sau,cô đã bước ra với bộ váy xoè,trên còn đính rất nhiều kim cương.Không những sở hưu vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành mà khi cô mặc những chiêc váy lộng lẫy đều khiến người ta không thể rời mắt.
– Đẹp quá! -Bạch Tử Ngạn nói.
Cô thẹn thùng đỏ mặt trước lời khen của hắn.
– Cho tôi lấy bộ này,còn bộ nào na ná cái này không?Lấy hết rồi gói vào cho tôi! -hắn quẹt thẻ.
Xong xuôi,hai người cùng đi dạo trên phố.Lâu lâu mới có một ngày,họ triền miên đi,cùng nhau hưởng thụ một ngày của riêng mình.
_____________
Chả bao lâu,ngày diễn ra hôn lễ cũng tới..!
– Chỗ này đậm một chút! -người trang điểm nói,cả phòng tất bật trang điểm cho cô dâu.
– Uốn tóc cho quăn thêm nữa!..
….
Đợi đến khi mọi chuyện đã xong,Bạch Tử Ngạn cùng Tố Uyên ra ngoài tiếp khách.
Có một cặp đi vào,trông họ thật xứng đôi.Đến khi họ đi đến gần,Tố Uyên mới giật mình.
– Uyển nhi! -cô nói.
Lâm Uyển Nhi nghe thấy tiếng gọi,liền nhìn thấy người em lâu ngày không gặp.Cô chạy lên,ôm lấy Tố Uyên.
– Tố Uyên,sao em lại biệt tích vậy hả?Chị tìm em mãi mà không thấy? -Lâm Uyển Nhi không vui nói.
– Em có chút chuyện!Chị có thể đừng cằn nhằn được không hả? -Tố Uyên cười.
Hoắc Gia Quân ở sau lúc này mới tiến vào.
– Tiểu Ngạn!Cuối cùng thì cậu đã chịu lên xe hoa! -Anh vỗ vai hắn.
– Đừng có gọi tôi như vậy!Đồ chết tiệt này! -Bạch Tử Ngạn nói.
– Ồ!Dù sao xin chúc mừng người anh em! -Hoắc Gia Quân cười lớn,dắt tay Uyển nhi đi vào.
Lâm Uyển Nhi một màn không hiểu,cứ thẫn thờ bị kéo đi.
Tố Uyên trong lòng rất hạnh phúc!Cô ngước lên nhìn hắn,từ nay cô sẽ sống thật vui vẻ sao?
Mải suy nghĩ không thấy hai người đang lại gần.
Người đàn ông khí thế lạnh lùng,tản ra sự nguy hiểm dắt tay một cô gái trông thật yếu ớt,đôi mắt buồn làm người ta chỉ muốn nâng niu trong lòng bàn tay.
– Ngạn!Hôm nay tôi đến để chung vui cùng cậu! -người đàn ông nhếch môi.
– Hừ!Cậu đi tăm hơi như vậy?Bây giờ mới chịu nhớ đến mình? -Bạch Tử Ngạn cười.
Hắn chính là Lãnh Bắc Thần,nổi tiếng trong giới kinh doanh.Đồng thời làm chủ một tổ chức bí mật nổi tiếng.Còn trẻ nhưng gia tài của hắn so với Bạch Tử Ngạn và Hoắc Gia Quân còn khủng hơn.Cũng chính là anh em lâu năm của hai người kia.
– Dù vậy nhưng ngày cưới của cậu!Người làm bạn như tôi không thể không tới! -Lãnh Bắc Thần nói.Bạch Tử Ngạn chuyển tầm mắt sang cô gái đang đứng sau Lãnh Bắc Thần.Trông cô ta thật giống với Tố Uyên ngày trước.Chỉ có điều ánh mắt tuyệt vọng đầy bi ai so với Tố Uyên thì hơn rất nhiều.Chậc chậc!Xem ra người bạn của anh dạy dỗ hơi quá rồi.
Tố Uyên một bên chỉ nhìn qua người đàn ông,nhưng lại bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của cô gái.Cô mặc chiếc đầm trắng,tôn lên làn da trắng mịn.Chỉ muốn tới gần ôm chặt cô ấy vào lòng.(Đến Tố Uyên cũng phải mê>
Lãnh Bắc Thần nói chuyện với Bạch Tử Ngạn xong,quay ra cười nhẹ với Tố Uyên rồi dắt cô gái nhỏ kia vào.
Dù cô ấy đã đi xa rồi nhưng Tố Uyên vẫn nhìn theo.
…
Có rất nhiều khách tới tham dự!Mãi cô và hắn mới tiếp hết khách.
Giờ đây mọi người chỉ ngước mắt lên khán đài..
Một đôi nam nữ dùng ánh mắt trìu mến nhìn đối phương..
– Tố Uyên!Con có nguyện ý lấy Bạch Tử Ngạn.Dù cuối đời cũng không xa lìa? -cha sứ nói.
– Con nguyện ý! -cô mỉm cười!
– Bạch Tử Ngạn!Con có nguyện ý lấy Tố Uyên?Dù cuối đời cũng không chia lìa?
– Con nguyện ý! -hắn say đắm nhìn cô.
– Ta tuyên bố hai con chính thức là vợ chồng.! -cha sứ đẩy kính,mỉm cười.
Mọi người ở dưới đều đồng loạt vỗ tay.
Tố Uyên muốn đi trang điểm lại một chút,cô nói lại với Bạch Tử Ngạn rồi hướng tới phòng trang điểm.
– Buông ra! -giọng nói nhỏ nhẹ,yếu ớt phát ra.
Tố Uyên đứng núp sau tường,nhìn thấy chính là Lãnh Bắc Thần cùng cô gái đó đang tranh cãi.
– Ý Nhi!Em có biết tại sao tôi đặt tên em là vậy không?Rất đơn giản vì nghĩa của nó là một vật rất nhỏ bé,đáng yêu.Vậy nên em chính là để tôi cưng chiều,yêu thương em.Nhưng em lại dám không nghe lời?muốn phảm kháng tôi?Hửm? -hắn nhếch môi,nghịch lọn tóc của cô.
– Nhưng người anh yêu không phải là tôi!Tại sao còn không buông tha cho tôi chứ? -cô gái tên Lãnh Ý Nhi nói,khuôn mặt đầm đìa nước mắt.
Tố Uyên phần nào ngộ ra,hắn cùng cô gái kia có quan hệ cha con nuôi.Giống cô với Bạch Tử Ngạn vậy.
Thấy mình không nên can thiệp,cô liền rời khỏi đó.
….
Hôn lễ cuối cùng cũng kết thúc,cô và Bạch Tử Ngạn hiện giờ đang trên máy bay,đi hưởng tuần trăng mật!Còn cậu bé Tử Vũ đã giao cho ông bà nội trông chừng.
– Ngạn!Anh có yêu em không? -Tố Uyên nhẹ giọng hỏi.
– Bé ngốc!Nếu không,giờ này em còn ngồi đây được sao? -hắn yêu chiều nói.
– Anh hận em không? -cô lại hỏi.
– Từ 3 năm trước?Nó đã không còn trong tâm trí của anh! -Bạch Tử Ngạn vuốt tóc cô.
– Vậy sau này,một nhà ba người chúng ta sẽ thật hạng phúc chứ? -cô nhìn hắn.
– Đúng!Anh sẽ làm cho em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian!
– Ngạn,em yêu anh! -Tố Uyên hôn lên môi hắn.
– Anh cũng yêu em! -Bạch Tử Ngạn hôn đáp trả cô.
Liệu là lúc đến nơi,một trận hoan ái sẽ diễn ra đến điên cuồng.
TOÀN VĂN HOÀN.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!