Chân Huyền Ảo - Hậu Quả Của Trẩu Tre
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Chân Huyền Ảo


Hậu Quả Của Trẩu Tre



Ngọc Yên quận chúa là một người tốt, luôn giúp đỡ mọi người nghèo khổ trong Châu Nam thành. Dánh tiếng của nàng vang xa, người dân kính trọng cũng đã nói lên phần nào về điều đó.

Vô Thường cũng có nghe đến tiếng thơm của nàng. Tuy nhiên đối với câu trả lời “cho nàng tự do” của Ngọc Yên đối với thiếu nữ, hắn không thể giao thiếu nữ cho nàng.

Một người xấu xí, thân côi lẽ bóng ở độ tuổi nho nhỏ 15 như thiếu nữ, nàng khi được trả tự do rồi thì sẽ có cuộc sống ra sao giữa mảnh đất Châu Nam thành có quy luật kẻ mạnh hiếp yếu; nhìn nhau không hợp liền giết, cưỡng, đánh đập; tư tưởng gian ác, vô đạo, con cha cháu ông này?

Rời khỏi Châu Nam thành, đi đến các thôn, trấn gần cạnh sinh sống cũng là một biện pháp tốt. Nhưng nàng chỉ 15 tuổi mà thôi, một độ tuổi còn rất ngây thơ, trong sáng, không thể một mình đương đầu với gió sương, phong ba hồng trần. Đó là còn chưa kể đến khả năng cao gặp phải cướp cạn giữa đường.

Vô Thường không đồng tình với Ngọc Yên là nguyên nhân do vậy. Thiếu nữ ở bên cạnh hắn, mặc dù nàng sẽ trở thành người hầu nhưng cuộc đời nàng lại có chỗ dựa, chỗ nương thân cuộc đời.

Lão già Thiên Họa không giúp người thì thôi, nhưng một khi giúp là giúp trọn vẹn nghĩa tình.

Cười nhạt phớt lờ lời Ngọc Yên, Vô Thường đưa tay đẩy nhẹ thiếu nữ đã khựng lại vì tiếng quát của Ngọc Yên. Hắn thể hiện bản tính trẩu tre, nói nhỏ nhưng lại cũng không nhỏ chút nào bên tai thiếu nữ.

-Nhìn nàng ta xinh đẹp vậy thôi chứ là người rất ác độc. Ngươi có thể thấy nàng ta đang cố ý cướp ngươi khỏi tay một người tốt như ta, nói không chừng nàng đang có ý đồ đen tối gì đó đối với ngươi. Hừm… có lẽ là moi nội tạng của ngươi ra ngoài làm trò chơi tiêu khiển cũng nên.

Thiếu nữ nghe thế, gương mặt liền trở nên trắng bệch. Cơ thể nàng cũng không chủ động được mà run lên cầm cầp, thỉnh thoảng đưa ánh mắt sợ hãi ra phía sau rồi lập tức nép sát cơ thể lên Vô Thường, loạn choạng bước đi.

Vô Thường khi nói chuyện với nàng, hắn luôn nhìn nàng bằng ánh mắt dịu dàng và chân thành. Vả lại hắn cũng không ngần ngại quần áo bị dơ bẩn khi bế một cỗ tử thi đã chết gần một ngày trên người, điều đó đã khiến nàng cảm nhận được lòng tốt của hắn. Vậy nên khi hắn nói lời không có thực về Ngọc Yên quận chúa, người vốn luôn được người dân trong thành tôn kính vì luôn làm việc tốt giúp đỡ mọi người, thiếu nữ trong vô thức đã tin tưởng lời hắn nói là thật, bắt đầu sợ hãi trước Ngọc Yên quận chúa.

-Ngươi… ngươi…

Vô Thường nói với thiếu nữ tuy không lớn nhưng đủ để Ngọc Yên quận chúa nghe được, điều này khiến Ngọc Yên quận chúa cảm thấy rất ấm ức, nàng mặt đẹp ngập nước mắt, tay đẹp chỉ về Vô Thường run giọng ra lệnh cho bốn tên hộ vệ.

-Dừng hắn lại, tuyệt đối không để hắn mang nàng ấy rời đi. Hắn là kẻ ác.

-Hức… ư ư…

Ra lệnh xong Ngọc Yên cũng khóc mất rồi. Từ nhỏ cho đến giờ chưa từng ai dám nói với nàng như vậy dù là phụ thân, vậy mà hôm này… vả lại đó lại còn là một điều vu khống. Ngọc Yên dù sao cũng chỉ là một thiếu nữ mới lớn, tâm hồn rất mỏng manh nên cảm giác rất là buồn, rất là thương tâm, ấm ức, không khóc không được.

-Vâng thưa quận chúa!

Bốn tên hộ vệ nam tử tuổi chừng 27, 28 tuổi, tu vi hoàn toàn là Phàm Nhân cảnh, họ nhận lệnh từ Ngọc Yên, hướng về phía Vô Thường ép đến. Trong đó, một tên có râu quai nói rút kiếm ra, chỉ về Vô Thường cao giọng quát.

-Ta không cần biết ngươi có phải thật sự là một vị công tử của Kiếm Trận Tướng Phủ hay không, hiện tại ngươi vừa sỉ nhục quận chúa của chúng ta, đó chính là tội chết. Dù là thiếu gia của Kiếm Trận Kiếm Phủ cũng tương tự tội chết.

-Ngươi khôn hồn thì mau thả nữ tử kia ra, lòng tốt của quận chúa chúng ta là bao dung hết thảy, có khi sẽ tha cho ngươi một mạng.

Tên hộ vệ khác cũng hung ác lên tiếng. Sau đó, một tên hộ vệ khác cũng hô lớn.

-Hừ, ngươi tưởng bọn ta không biết âm mưu đen tối của ngươi đối với nữ tử này? Dám cá ngươi mua nàng ta về liền sẽ làm ra những chuyện vô đạo đức, thiên địa bất dung, quận chúa của chúng ta chính là nhìn thấu sự tình đốn mạt này của ngươi nên mới ép ngươi trao nữ nhân này cho quận chúa. Vậy mà ngươi không những không biết điều mà còn vu khống những điều tồi tệ lên danh tiếng của quận chúa, thật là một tiểu tử khốn nạn.

Tưởng dường như tiếng trách mắng, quát lớn đã kết thúc, bốn tên hộ vệ sẽ bắt đầu lao vào khống chế Vô Thường, tẩm cho Vô Thường một trận thì bất chợt lại là một giọng quát đầy phẫn nộ vang lên, khởi nguồn cho nhiều sự phẫn nộ liên tiếp khác phía sau đó.

-Đúng vậy, bọn thiếu gia ăn chơi như nhà ngươi thì mua nữ tử đó về chỉ có làm ra những chuyện không bằng cầm thú. Quận chúa là người tốt có định ngăn cản hành vi của ngươi, ngươi lại chó chết đến nổi vu oan lòng tốt của người, thật đáng chết.

-Đúng thế, tên cầm thú như ngươi mau thả người.

-Thả người đê…

-Thả người…

Người dân xung quanh tạo nên một dòng sông phẫn nộ đánh vào người Vô Thường, khiến hắn bắt đầu cảm thấy có chút choáng váng đầu óc.

Ai cũng biết Hồng Ngọc Yên quận chúa chính là một người hoàn mỹ, vừa xinh đẹp thuần khiết lại cũng vừa là người có nhân phẩm cực kỳ tốt đẹp, thiện lương. Bắt đầu từ khi năm tuổi, Ngọc Yên quận chúa đã làm việc tốt giúp đỡ cho rất nhiều người dân Châu Nam thành, từ việc giúp cho bà lão buôn bán không bị bọn du côn ăn hiếp, loại bỏ du côn, trợ cấp tiền người nghèo, dùng mặt mũi đặt ra quy định tu luyện giả các thế gia không được ức người dân,… cho đến xây quỹ phát gạo, dựng trường học, xây nhà cho người gia đơn côi và trẻ em bị bỏ rơi,… Ngọc Yên quận chúa từ lâu đã được người dân tôn thờ như tiên nữ mang phước lành hạ phàm, trở thành tồn tại cao nhất trong lòng bọn họ. Vậy mà ngay lúc này, tiên nữ, thánh nữ của họ lại bị một tên thiếu gia “ăn chơi trác táng” vu khống việc ác “moi nội tạng”, người dân tất nhiên là cực kỳ phẫn nộ. Họ nhìn Vô Thường bằng ánh mắt cứ như hổ, như báo muốn xé xác hắn vậy.

Vụt!

Vụt vù vèo…

Sự phận nộ của người dần lên cực điểm, họ mặc xác Vô Thường có thật là con cháu thế gia, con cháu Kiến Trận Kiếm Phủ hay không, cũng không quan tâm hắn sẽ trả thù mà bắt đầu có trứng ném trứng, có cà chua thì ném cà chua, có đá ném đá, thậm chí có phân cũng dám bốc lấy ném hắn.

Mưa đạn không ngừng rơi lên người hắn. Còn may là hắn có tu luyện võ công, thể thuật nên da thịt rất trâu bò, cơ thể không đau nhưng chỉ toàn mùi hôi thối của nhiều thứ.

“Đây là thảm cảnh của bọn trẩu tre chưa hiểu kẻ địch là ai mà đã sủa bậy. Có lẽ khi nãy ta nên im lặng mới là đúng. Khốn thật”.

Cảm khái bản thân ngu ngốc khi bịa ra chuyện vô thực dán lên người thiếu nữ kia để rồi nhận lại gạch đá. Vô Thường ngay sau đó đẩy thiếu nữ ra xa hắn, bản thân đồng thời vừa uốn éo né gạch đá, vừa đặt nhanh thi thể trung niên xuống rồi nhảy ra một đoạn nhỏ cách xa hai người. Đến lúc này hắn cũng không cần phải tránh gì nữa, cơ thể đứng thẳng, trừ dùng tay cản nhưng vật cứng va vào mặt và chỗ hiểm liền hứng nhận hết nỗi căm phẫn của người dân xung quanh.

Hắn đang chấp nhận cái xui xẻo do miệng mình gây ra.

-Ha hả, đáng đời.

-Chống lại quận chúa đáng kính chính là kết cục như vậy.

Bốn tên hộ vệ tạm thời đưa vũ khí vào vỏ, lui ra xem kịch vui.

Đứng phía sau bốn người, Ngọc Yên quận chúa nhìn Vô Thường chịu đòn mà trong lòng không khỏi tự hỏi “hành động khi nãy của hắn là như thế nào?”. Dù vậy, Ngọc Yên vẫn không can ngăn gì mọi người, với nàng đó là hình phạt thích đáng cho kẻ ác như thiếu niên trước mặt.

-Ném chết tên súc sinh bại hoại.

-Cho ngươi chết tên đốn mạt.

Bụp bốp vù…

“Đạn” bay bốn phía như mưa nhưng Vô Thường không mấy quan tâm, hắn quay người nhìn thiếu nữ lấm lem, hỏi.

-Bây giờ ngươi có thể lựa chọn. Làm người hầu cho ta để ta an táng mẫu thân ngươi hoặc ngươi theo quận chúa, quận chúa sẽ an táng mẫu thân người và trả lại tự do cho ngươi. Ngươi chọn đi.

Chuyện tình đã xảy ra đến mức này, hắn cũng chỉ đành xem thử ý kiến của thiếu nữ thế nào để quyết định hành động tiếp theo. Nếu thiếu nữ muốn đến bên quận chúa, hắn sẽ lập tức nhường người, còn bản thân thì cấp tốc tháo chạy cho nhanh trước mưa bom, đạn dội chứ không ngu ngốc, cứ đòi “anh hùng giúp đỡ mỹ nhân xấu số”.

Nghe được câu hỏi, thiếu nữ hoàn toàn không suy nghĩ nhiều khi mà trong mắt nàng, Vô Thường là người có nhân phẩm tốt đẹp. Hắn tuy không phải dạng cao siêu, đẹp trai hay hùng vĩ gì nhưng mọi hành động của hắn đối với nàng, với mẫu thân đã chết của nàng cũng đã đủ chứng minh hắn là người tốt. Thử hỏi có mấy ai lại bất chấp thân phận, mặc kệ mùi hôi để ôm lấy một khối thân thể đang thối rửa? Có mấy ai trong tình huống bị ném đủ thứ vẫn quan tâm đến một cổ thi thể và thiếu nữ dơ bẩn, xấu xí, đưa họ rời xa khỏi vùng công kích?

Trong khi đối với Ngọc Yên quận chúa. Nàng không biết vị quận chúa này tốt đẹp như thế nào nhưng chỉ với việc tự dưng tranh giành giúp đỡ nàng một cách “cạy quyền”, rồi còn “âm thầm” sai người ném đá Vô Thường, đã khiến nàng không có thiện cảm.

Cho nên đối với câu hỏi của Vô Thường, nàng quỳ xuống thật nhanh, thấp đầu hô lên bên cạnh thi thể của mẹ mình.

-Nô tỳ nguyệt hết đời làm người hầu hạ thiếu gia, làm trâu làm ngựa cho ngài không đổi, chỉ mong thiếu gia giúp nô tỳ an táng tốt mẫu thân của nô tỳ.

-Hừm. Ngươi đứng lên đi.

Vô Thường nhẹ cười gật đầu với nàng. Sau đó hắn chợt giơ tay lên, chụp gọn một cục đá đang bay đến trước mặt mà thể hiện ra cái bản tính thiếu niên cuồng ngạo, ghét người đụng chạm bản thân. Lạnh lùng quát lớn.

-Đủ chưa cái bọn dân đen xấc xược này?

-Đối với quận chúa, ta có thể không làm được gì, nhưng với các ngươi thì ta sẽ sai người đốt sạch nhà các người. Giết từng người, từng người trong gia đình của các ngươi!

Sát khí của hắn tỏa ra, ánh mắt nhìn xung quanh lại tựa hồ như nhìn ra được cả một biển máu, thi thể chồng chất.

Bất quá chỉ là một câu đùa, hù dọa người của hắn. Chứ hắn cũng không rãnh háng tự dưng giết nhiều người như vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN