Chân Huyết Lệ - Quyển 1 - Chương 30: Ma căn tìm ẩn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Chân Huyết Lệ


Quyển 1 - Chương 30: Ma căn tìm ẩn


Bên ngoài gió nổi đùng đùng, Ngu Tử Kỳ một mình xuyên qua những hàng cây cao vút cất bước đi tìm Triệu Phong. Sau gần hai canh giờ mà vẫn chưa thấy Triệu Phong và Tiểu Hổ trở về, Long Cơ và Ngu Tử Kỳ đầy lo lắng nên quyết định đi tìm. Đoàn người còn lại của quân kháng chiến đã lên thuyền rời đi, chỉ còn lại một chiếc thuyền của Long Cơ neo lại đợi Tử Kỳ, sau khi hắn tìm được hai người kia trở về rồi mới xuất phát

Do không bị hạn định về thời gian nên Tử Kỳ có thể nghiên cứu cặn kẽ những vết tích còn xót lại để có thể dựa vào đấy tìm hai người kia. Chỉ là thời gian càng trôi qua càng khiến cho việc tìm kiếm trở nên khó khăn, những vết tích đang bị gió thổi trôi đi, còn bầu trời thì ngày càng trở nên đen tối, đến mức phía trước đã không còn thấy được rõ nữa

Đúng lúc Ngu Tử Kỳ đã quyết định bỏ cuộc để quay về thuyền kêu gọi thêm nhiều người cùng tìm kiếm thì bỗng một âm thanh quái dị vang lên

Rầm

Là một vụ nổ, tiếng của nó to đến mức như hàng trăm quả địa lôi cùng lúc bộc phát vậy. Tử Kỳ lẩm nhẩm

– Là hướng tây bắc, phải nhanh lên biết đâu là Triệu Phong đang ở đó

Nói rồi Tử Kỳ lao đi, hắn quyết định đánh cuộc một lần còn hơn là cứ đứng đây mà không làm được gì.

————————————————–o0o————————————————-

Nửa canh giờ sau

Sau khi băng núi vượt rừng Tử Kỳ cuối cùng đã đến được nơi có tiếng nổ phát ra, hắn vui mừng khôn xiết khi thấy một bóng hình quen thuộc, nhưng rồi sau đó hắn cảm thấy cái gì đó không đúng, một cảm giác ngụy dị đến khó tả

Tử Kỳ vẫn nhìn về phía trước nơi một mảng đất chật hẹp, xung quanh có nhiều tảng đá lớn vươn vãi, một người quay lưng lại với hắn, tóc xõa che đi tấm lưng trần, tay phải đang cầm một thanh đao mà những giọt máu đang rơi từng giọt nhiễu xuống

Chỉ là cái nhìn từ xa, nhưng Tử Kỳ có thể xác định chắc chắn đó là người mà hắn đang tìm kiếm, Triệu Phong. Nhưng có gì đó khang khác trong suy nghĩ của Tử Kỳ, cái gì đó đến từ người bạn thân mà hắn có một khoảng thời gian dài tiếp xúc. Một điều gì đó mà hắn cũng không thể tưởng tượng được đó thực sự có phải là người bạn mà hắn từng quen biết

Tiến lại gần hơn, Tử Kỳ bắt đầu đảo mắt nhìn qua, những thi thể nằm rãi rác thành vòng lớn xung quanh Triệu Phong, mùi huyết tinh tanh tưởi như xộc thẳng vào mũi hắn. Nhưng điều đó đối với một người đã tham gia chiến trường như Tử Kỳ chẳng khác gì là việc ăn cơm bữa, chỉ là trong ánh mắt của những xác chết kia hắn tìm thấy một điều gì mới mẻ

Người ta thường nói con người trước khi chết cảm xúc của họ vẫn còn vương lại trên đôi mắt ít nhất một thời gian rồi mơi biến mất. Vì vậy những người được cho là giỏi phá án đôi khi thường dùng những cảm xúc này để phán đoán tình hình xảy ra

Là một người được đào tạo một cách toàn diện, nên những kỹ năng như đọc ánh mắt của người chết Tử Kỳ có thể nói rằng biết được không ít. Vì vậy đối diện với hắn giờ đây, những thi thể này như có điều gì đó muốn chia sẽ.

Từ trong sâu thẳm của đôi mắt là ẩn chứa một cái gì đó sợ hãi, sự run rẫy và tuyệt vọng, điều đó phản ánh một cái gì đó cực kỳ khủng khiếp mà họ từng chứng kiến lúc sinh tiền

Đó là cái gì mà có thể khiến những người từng kinh qua sống chết không biết bao nhiêu lần phải sợ hãi đến vậy

Phải chăng những gì mà họ đã từng thấy cũng giống như những gì mà Tử Kỳ đang thấy hay không

Một sinh vật cô quạnh đứng giữa thế gian, với thanh đao trong tay hắn như cuồng ma từ chốn cửu u sâm lâm, còn xung quanh hắn những vong hồn bị chết đang cúi mình triều lạy một hung thế ma nhân vừa mới đảng sinh

– Triệu Phong có phải là cậu không?

Con người đó nghe tiếng động thì quay lại, khuôn mặt hắn đằng đằng sát khí, máu huyết từ mái tóc nhỏ xuống càng làm cho vẻ mặt càng trở nên tà dị. Xung quanh hắn được bao bọc bởi một làn khí màu đen mỏng manh, giống như một cái kén bao lấy hắn vào bên trong và người đó đích xác là Triệu Phong

Khì khì

Triệu Phong không trả lời câu hỏi của Tử Kỳ, ánh mắt của hắn mang dại đến khó tả, khóe môi cũng rĩ ra làn khói màu đen, hắn cười một cách ngụy dị với Tử Kỳ

Tử Kỳ dang định bước đến chỗ Triệu Phong, thì bất ngờ thanh đao của Triệu Phong đã lóe lên nhè hắn mà chém tới. Do không đề phòng nên Tử Kỳ đã tự làm khổ mình, một đường đao chém làm rách cả lớp áo giáp hộ thể bên trong, lộ ra cơ thể và một vệt dài máu tươi do bị chém trúng. Cũng may là vừa rồi thân thủ của Tử Kỳ nhanh nhẹn chứ nếu không đã bị Triệu Phong hạ sát

Ngu Tử Kỳ không còn dám tin vào mắt mình nữa, liệu đây có phải là người bạn cùng hắn khổ luyện suốt bao năm qua. Nhưng Tử Kỳ không thể kịp nghĩ thêm điều gì vì Triệu Phong lại đến và hắn thật sự muốn giết chết Tử Kỳ

Không còn sự chọn lựa nào khác Tử Kỳ buộc phải rút kiếm ra giao chiến, thế là hai người bạn thân phải bước vào trận chiến sinh tử mà không ai ngờ tới

Keng, choang

Hai thứ binh khí chạm nhau đến tóe cả lửa, hai con người quấn lấy nhau nơi không trung, nếu Tử Kỳ tự tin với kiếm chiêu lăng lệ, thì Triệu Phog lại là một cái gì đó trái ngược với sức mạnh thuần túy

Trước đây khi còn cùng nhau tập luyện tại đội Hắc Vân Kỳ, đã có không ít lần hai người giao thủ qua nhưng chưa bao giờ Triệu Phong có thể chống đở quá ba mươi chiêu. Vậy mà giờ đây đã hơn năm mươi chiêu mà Triệu Phong vẫn chưa bị đả bại mà uy thế, tốc độ ngày càng tăng một cách rõ rệt. Tử Kỳ thắc mắc có phải những làn khói đen ngụy dị kia là nguyên nhân khiến Triệu Phong thay đổi không

Grào

Triệu Phong gầm lên một tiếng, từ trên cao chém xuống một đao thật mạnh

Tốc độ quá nhanh khiến cho Tử Kỳ không thể tránh được buộc phải đưa kiếm lên đỡ, nhưng uy lực của chiêu đao quá mạnh khiến cho Tử Kỳ bị ép đến khụy cả gối, khớp bã vai như muốn rời ra khỏi cơ thể.

Còn đang vất cả chống đỡ thì một gối đã đến xát mặt

Binh

Tử Kỳ bị Triệu phong bất ngờ lên một gối vào vùng ngực bay thẳng vào tảng đá phía sau đánh huỵch một cái. Vừa ngồi dậy Tử Kỳ đã thổ ngay ra một miệng máu tươi, lấy tay sờ lên chỗ bị đánh trúng, một cảm giác đau buốt truyền về, Tử Kỳ có thể khẳng định xương sườn hai ba cái đã bị đánh gảy

Hộc

Tử Kỳ bị Triệu Phong đánh cho hết sức thảm hại, đến tận giờ đây hắn mới có thể khẳng định những cái xác nằm ở đây đích thị là do Triệu Phong giết

Rốp

Tử Kỳ dùng tay bóp nát viên đá dưới chân, hắn chống tay đứng dậy đối diện với Triệu Phong

Tử Kỳ nói

– Phong dù không biết chuyện gì xảy ra với cậu, nhưng những hành động vừa rồi tớ không thể nào tha thứ được

– Hôm nay dù dùng cách gì tớ cũng phải đưa cậu về, dù chỉ là một cái xác đi chăng nữa

Nói rồi Tử Kỳ bắt đầu chuyển tay cầm kiếm từ trái sang phải

(Chú thích: Từ trước tới nay Tử Kỳ chỉ dùng kiếm bằng tay trái không phải là do đó là tay thuận của hắn, mà là do hắn nghĩ không ai ở Việt quốc này ở cùng lứa tuổi của hắn có thể ép hắn phải đổi tay cầm kiếm

Nhưng giờ đây đối với người mà hắn tưởng rằng có thể dễ dàng đã bại lại khiến cho hắn cảm giác mạng sống mình bị uy hiếp

Là một người cao ngạo Tử Kỳ nào để cho chuyện đó xảy ra, vì vậy hắn một lần duy nhất từ bao năm nay phá vỡ nguyên tắc của mình để đi vào trạng thái mạnh nhất)

Hít

Tử Kỳ hấp nạp khí ngầm vận công, tay phải run lên liên hồi, các cơ bắp nổi lên cuồn cuộn thấy cả gân xanh, ánh mặt tập trung đến cao độ

– Tử điện tứ kích

– Kích thứ nhất: Nha Lang

Tử Kỳ hét lên một tiếng thật to búng người về phía trước, từ trên cao hắn và thanh kiếm không ngừng xoay vòng mỗi lúc một nhanh. Dựa vào trọng lực rơi xuống và lực xoáy gấp của lưỡi kiếm làm cho kiếm chiêu gia tăng sức mạnh không ngừng

Choang

Lưỡi kiếm của Tử Kỳ và lưỡi đao của Triệu Phong chạm nhau phát ra một âm thanh chát chúa, với sức mạnh của Tử Kỳ, Triệu Phong phải thối lui hai ba bước. Còn về phần Tử Kỳ vừa mới chạm đất hắn đã bật ngay dậy lao lên lần nữa, vẫn là đường kiếm xoáy vòng nhắm về phía trái của Triệu Phong đánh đến

Keng keng

Liên tiếp là những chiêu nha lang kích được Tử Kỳ xử dùng để tấn công Triệu Phong, nó khiến cho Triệu Phong chỉ biết căng mình mà đỡ. Triệu Phong gầm thét như một con mang thú bị ép đến cùng đường, hắn dốc sức bổ mạnh một phát về phía Tử Kỳ đang xoay mình lao tới. Nhưng đòn đó đã chém vào hư không, còn Tử Kỳ đã búng người ra phía sau

– Kích thứ hai: Phi độ ngân hà

Tử kỳ trong lúc bay về phía sau thì thả rơi thanh kiếm, sau đó dùng chân đá một phát, lưỡi kiếm lao đến nhắm ngực Triệu Phong mà đâm. Triệu Phong dùng lưỡi đao đưa ra đón đỡ, nhưng khi mũi kiếm vừa chạm vào lưỡi đao thì bất ngờ Tử Kỳ xuất hiện, hắn nằm chặt chuôi kiếm lao tới xoay mạnh về phía trước, như một mũi vòi rồng toàn lực hướng về phía mũi đao mà kích phá

Uy lực của một chiêu này thật đáng sợ, nó như mũi khoan phá vỡ phòng tuyến của thanh đao, chấn cho thanh đao bị vỡ nát thành nhiều mảnh, bay tứ tung chém vào da thịt của Triệu Phong. Máu của Triệu Phong tuôn ra nhưng sau đó lại bị làn khói đen kỳ dị hút lấy biến mất một cách vô thanh vô thức. toàn thân Triệu Phong bị dư lực làm cho lảo đảo bay ra phía sau lăn mấy vòng trên nền đất

Grào

Triệu phong giờ đây như con hoang thú bị tổn thương, hắn gầm lên những tiếng mang dại, toàn thân làn khí màu đen như bị một thứ gì đó kích động, điên cuồng di chuyển toàn thân.

Xung quanh cát đá bị một luồng cự lực chấn cho vỡ nát, giờ đây chung quanh Triệu Phong đang tồn tại một áp lực đáng sợ. Đến ngay chỗ của Tử Kỳ cũng có thể cảm nhận được uy lực này, nó làm cho tim của Tử Kỳ như đập nhanh hơn, buồng phổi như muốn nổ tung ra ngoài

Lúc này trên ngực Triệu Phong hình xăm con rồng mà Tử Kỳ trước đây đã từng nhìn thấy, đang liên tục ngọa ngoạy như một con vật sống. Hai tay của Triệu Phong cũng bị làn khói đen đó bao phủ, Triệu Phong thét lên một tiếng xông đến Tử Kỳ mà đánh tới

– Kích thứ ba: Vân Du Mộng Hải

Đứng trước cường chiêu của Triệu Phong, thân hình của Tử Kỳ nhẹ như sương như khói, thân mình uyển chuyển như cành liễu trước gió, lướt qua trọng kích đang đến với mình. Từ vị trí đang ở đằng trước, Tử Kỳ cước bộ hư hư thực thực đã vòng ra sau của Triệu Phong

– Kích thứ tư: Phẫn sát

Chỉ kình như kiếm, Tử Kỳ quán mười thành nội lực vào một chiêu này nhắm vào gáy Triệu Phong kích tới. Vốn dĩ chiêu này là dùng kiếm để đoạt mạng, nhưng Tử Kỳ không nỡ xuống tay nên đổi kiếm thành chỉ. Tử Kỳ nghĩ con người dù lợi hại đến đâu nhưng nếu chỗ yếu hại trên cơ thể bị đánh trúng chắc chắn sẽ bị tổn thương nghiêm trọng, lúc đó hắn có thể từ từ tìm cách để đem Triệu Phong về

Và quả thật chiêu này của Tử Kỳ đã đắc thủ, Triệu Phong bị dính chiêu chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi ngất đi, cơ thể đỗ gục xuống đất. Lúc này Tử Kỳ mới dám thở phào nhẹ nhõm, vì vừa rồi hắn đã dốc hết toàn lực, nếu nhiêu đó vẫn không khiến Triệu Phong ngất đi thì ắt hẳn hắn sẽ rất thê thảm.

Tử Kỳ tiến đến gần Triệu Phong nhưng khi vừa định đăt tay lên, thì một sức mạnh đáng sợ trong người Triệu Phong bùng phát. Một thứ ánh sáng màu đen lấy thân thể Triệu Phong làm tâm bùng phát ra xung quanh. Kèm với nó là một lực đẩy đến đáng sợ, nó hất Tử Kỳ bay ra xa, thân hình đập vào một tảng đá đến nức toát.

Tử Kỳ cảm thấy bản thân hữu khí vô lực, thân thể như muốn vỡ nát vì cú va chạm, đôi mắt mệt mỏi như muốn sụp cả xuống. Hắn ho lên một tiếng, máu tươi từ trong miệng phun ra tưới thành một mảng lớn phía trước, hắn bất lực nhìn mọi thứ xung quanh đang mờ dần, rồi tất cả chuyển thành một màu tối đen.

Còn đối với Triệu Phong lúc này xung quanh hắn bị một thứ ánh sáng đen bao phủ, các thi thể quanh đó như bị vật gì đó hút lên nổi lềnh bềnh trên không. Rồi đùng một tiếng, các thân thể ấy bị những ngọn lửa màu đen từ đâu bao lấy cháy dữ dội như những ngọn đuốc lớn.

Mặt đất là đền thờ, mạng người là vật tế, những ánh sáng phát ra từ những ngọn lửa đen ấy như ẩn hiện một nghi thức cổ xưa. Nghi thức triệu hội một con quái vật từng khiến cho thế gian run rẩy sợ hãi, tiếng gầm gào ngày một lớn dần, kèm với đó là tiếng kêu khóc của những oan hồn đang giảy giụa kêu xin

Ầm Đoàng

Trên trời cao sấm chớp liên hồi như trời xanh cũng đang phẫn nộ, hàng trăm tia sấm như những con rắn bò trường giữa thinh không bỗng tập trung thành một chỗ. Sau đó một cự đại quang mang từ trời cao hình thành một cột sét khổng lổ nhắm luồng sáng màu đen ở giữa những ngọn đuốc mà kích xuống

Giữa ánh sáng cường hoàng của cự đại kinh thế uy lực của thiên địa, bỗng từ đâu vang lên một bài ngâm nga cổ xưa

Thiên địa bất nhân, ma khí độ sinh

Cửu u tịch ngục, thôn hồn đoạt phách

Grào

Cột sáng màu đen từ mình Triệu Phong tỏa ra, hắc khí không ngừng xoay động rồi hình thành ảo ảnh của một con cự đại hắc long. Toàn thân nó được bao bọc bởi những đốm lửa màu đen, hơi nóng từ chúng tỏa ra khiến cho mặt đất như bị hung đốt. Xung quanh cột sáng ấy mọi thứ dường như bị thiêu cháy, dư nhiệt làm cho cỏ cây quanh đó cũng phải héo tàn. Con hắc long vừa mới hình thành thì phải đối mặt với thiên kiếp đang giáng xuống, làm cho nó cực kỳ phẫn nộ

Nó không ngừng gào rống xoay chuyển thân mình, rồi cái miệng nó mở ra một hỏa cầu màu đen thật lớn phun ra bắn tới lôi điện đang hướng tới

Hai thứ sức mạnh siêu nhiên lao vào nhau, không khí như bị bóp nghẹt lại trong thoáng chốc rồi sau đó bùng nổ giữa tầng trời. Sức mạnh lan tỏa đến vài mươi dặm vẫn còn cảm thấy, phong ba bão táp nổi lên, cát bụi mù mịt. Cả tầng mây dày đặt dường như bị lực dư chấn thổi tan đi hé lộ ra ánh trăng huyền ảo.

Giữa thời khắc ấy cả đất trời chỉ còn cô ngạo một sinh vật đang dương cặp mắt cự đại nhìn chúng sinh, nó liên tục gào rống như cảnh báo cho thế gian sự tồn tại của mình.

Là nó con hoang thú trong truyền thuyết, kẻ sở hữu dòng máu ưu việt của Long Tộc nhưng lại mang trong mình lời nguyền từ địa ngục.

Hắc Ma Long

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN