Chân Tình Ngàn Năm - Chân Tình Ngàn Năm - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
227


Chân Tình Ngàn Năm


Chân Tình Ngàn Năm - Chương 8



“Nếu ta nói không thì sao?” Hắn nghiền ngẫm tà cười, nhìn thẳng vào dung nhan xinh đẹp kiều mị của nàng. “Nhan sắc của Lục công chúa quả nhiên là khuynh quốc sắc a! Ngươi tên gọi là gì?” Chính là hắn vốn nghe danh cá tính Lục công chúa ngoan hiền nhã nhặn, nhưng sao hắn thấy người này dường như không có điểm nào giống với tin đồn, nhưng mà trong mắt hắn vị mỹ nhân này cũng có hứng thú .

Nàng bị ánh mặt nóng bỏng dục vọng của hắn nhìn chằm chằm không biết làm sao, vội ngoảnh khuôn mặt nhỏ nhắn sang một bên nói” “Ngươi… Ta không phải Lục công chúa gì đó, ta là từ thế kỷ hai mươi mốt xa xôi đến, ta gọi là Dạ Thủy Linh, không phải Thiệu Thủy Nguyệt đến hòa thân, cho nên, thả ta đi.”

“Thả ngươi đi? Đây là không có khả năng, mặc kệ ngươi là Dạ Thủy Linh hay là Thiệu Thủy Nguyệt, đều đừng nghĩ phản kháng ta, ngươi đã là phi tử của ta , dù là ai ta muốn cũng phải thần phục dưới thân ta.”Hắn nói một cách ngông cuồng.

Ở phương Bắc, Xích Lung quốc của hắn tương ứng với thế lực lớn nhất, đủ để kình chống cùng hoàng đế Trung Nguyên, ở đây chỉ có người khác sợ hắn, hắn chưa từng sợ quá bất luận kẻ nào.

“Ta không cần! Ta muốn về nhà……” Nàng mới không muốn ở tại cái địa phuong chim cũng không thể đẻ ra trứng này.

Đôi mắt hắn tối lại, một bàn tay khác chế trụ thắt lưng của nàng ,” Không có sự cho phép của ta ngươi thế nào đều đừng nghĩ đi, chỉ có đợi ở trong phạm vi tầm mắt của ta , nơi này chính là nhà của ngươi.”

“Không…… Nơi này không phải……” Hai tay bị kiềm chế trụ Dạ Thủy Linh chỉ có thể không ngừng cựa quậy bản thân để bày tỏ sự tác giận, chút hề có cơ hội có thể chạy trốn .

“ Ngươi có thể ở lại tiếp tục thử năng lực của ta .” Hắn cười lạnh một tiếng, tiếp theo từ bên hông lấy ra một viên đan dược nho nhỏ , đưa tới trước mắtcủa nàng .

Nguyên bản cố gắng giãy dụa thân thể đột nhiên đình chỉ giãy dụa, mặt của nàng hiện ra vẻ không thể tin nổi,” Ngươi…… Đây là cái gì?” Nhông thể nào! Người cổ đại thế nhưng cũng dùng thủ đoạn hạ lưu như thế này sao?

Hắn đương nhiên không buông tha một tia hoảng sợ hiện lên trên mặt của nàng ,” Đúng như ngươi suy nghĩ .” Đây là một viên tình đan có thể giúp tăng thêm tình dục , nhưng, không phải dùng để ăn .

Nàng nhíu mày, chửi nhỏ ra tiếng,” Ngươi hạ lưu.” mặc dù mắng thì mắng, nhưng vẫn không kiềm chế được nội tâm khẩn trương cùng sợ hãi, biết nàng là trốn không thoát , nhưng, nàng còn không có kinh nghiệm cùng chuẩn bị tâm lý a!

“Đợi lát nữa nhi ngươi sẽ không sẽ nói là hạ lưu, mà sẽ nói là thư thái.

Quần áo vốn dĩ cũng đã bị hắn thoát gần hết, trên người vẫn chỉ còn lại độc một chiếc tiết khố ngắn ngủn.

Dạ Thủy Linh cảm thấy giữa hai chân chợt lạnh, khối vải dệt kia cứ rơi xuống tới mắt cá chân như vậy , nàng nhất thời thở hốc vì kinh ngạc.

“ Ta vốn định trực tiếp ăn ngươi, Nhưng mà…… Bổn Vương đột nhiên thay đổi chủ ý, muốn cho ngươi thưởng thức được cảm giác nam nữ hoan ái trước .”Bàn tay to thuận lợi của hắn lòn vào bên trong tiết khố của nàng.

“ Không cần……” Bất đắc dĩ nàng hoàn toàn không có cơ hội đào thoát .

Hắn không để ý tới kêu gào của nàng , tay phải lấy ra dục tình đan dược, rồi mới ở tách hai chân của nàng ra……

“ Ngô a……” Nàng hô to, cho dù thế này cũng không có cách ngăn cản sự hung ác của hắn .

Hắn vươn hai ngón tay, chậm rãi tách hai phiến hoa đỏ hồng của nàng ra,tạo ra nàng hồng nộn đóa hoa, đem đan dược nho nhỏ kia bỏ vào sâu bên trong cánh môi hoa, ngón giữa nhẹ nhàng đẩy, đan dược kia thuận theo khe hở hẹp, một đường thẳng tiến sâu vào bên trong hoa huyệt .

Cái tên ngông cuồng này…… Sao vậy có thể làm ra chuyện đáng hổ thẹn như thế.

“ Đợi một lát nữa, ngươi sẽ rất thích thú,nam nữ hoan ái là chuyện để cho người ta trầm luân.” Đôi môi nóng bỏng của hắn dán sát vào bên tai của nàng, nỉ non tà mị.

Không bao lâu, đan dược bị nước mật của hoa huyệt làm cho tan chảy, sâu thẳm bên trong hoa huyệt của nàng cũng cảm giác được ma dương khó nhịn, như lửa diễm đang thiêu đốt.

Dạ Thủy Linh nằm ở trên chăm nệm mềm mại, , trước ngực không ngừng cao thấp phập phồng, trong cơ thể khô nóng biến hóa cũng không làm gì đưuọc.

Ánh mắt của hắn chuyển từ lợi hại sang xâm lược.

“Có phải muốn ta phải an ủi hay không ?” Hắn đưa ngón tay ma sát nhè nhẹ ở nụ hoa của nàng,cố ý lấy hai ngón tay tách khe hở hẹp, nhẹ nhàng miết hai bên cánh môi hoa hồng thắm kia.

“ Ách…… Ai…… Ai muốn an ủi của ngươi ……” Lý trí của nàng đang đấu tranh gay gắt với cảm giác nóng khô thèm muốn, mắt đẹp mơ màng khẽ chớp nói.

“ Tiểu oa nhi quật cường.” Như là đang cười ngạo sự không thành thực của nàng, tay phải một đường đi tới phía trên bụng bằng phẳng của nàng ,” Chỗ này đã ẩm ướt, còn nói không cần!?”

Nàng cắn chặt môi, cảm nhận bàn tay to lớn của hắn vuốt ve, làm thân thể của nàng run rẩy theo.

Đầu lưỡi tà ác của hắn lượn vòng xung quanh cửa vào hoa huyệt của nàng, như là một con rắn nhỏ linh hoạt .

“A……” Nàng giật bắn mình, bởi vì đầu lưỡi hắn , làm cho tiểu huyệt của nàng không ngừng tiết ra những chất lỏng ẩm ướt nóng bỏng

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN