Chàng Sinh Viên Và Cô Chủ Nhà Trọ - Chương 11: Chia tay và bạn mới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
471


Chàng Sinh Viên Và Cô Chủ Nhà Trọ


Chương 11: Chia tay và bạn mới


Chap 12 : Chia tay và bạn mới

Nghỉ học lần thứ hai của Nhi khiến cho bố nàng và các chị rất tức giận, gây áp lực cực lớn cho nàng. Rồi gia đình còn bảo nàng đi lấy chồng cho xong. Mình với nàng thì lại lạm dụng nhiều thuốc tránh thai khẩn cấp, Nhi bị rối loạn hàng tháng khiến cho nàng càng căng thẳng, hơi tý là gây sự cãi nhau với mình. Nàng trách mình sao không để có con đi rồi ép bố nàng cho cưới, sao lại cứ phải uống thuốc tránh thai làm gì…. Thật sự lúc ấy mình đang là sinh viên, gia đình vẫn phải nuôi, nàng thì học hành dang dở, lấy nhau lúc đấy là không thể. Dù mình khẳng định ra trường, có việc làm nhất định cưới nàng nhưng nàng không nghe. Cả hai lúc ấy thường xuyên xảy ra những xung đột.

Thời điểm ấy mình mới 20 tuổi, gần hết năm hai Cao đẳng, vẫn rất trẻ trâu, ham vui suy nghĩ nông cạn, bị nàng nói những câu như ” hối hận yêu anh”, ” biết thế này không quen anh”… Khiến mình bị tổn thương lòng tự trọng thì mình quyết định buông tay.

Hôm mình đồng ý chia tay với Nhi mình đã ném điện thoại vào tường vỡ nát khi Nhi nói những lời cay đắng ấy với mình. Nhi chia tay mình thì nàng cũng bẻ sim điện thoại, thay số khác để không cho mình liên lạc.

Thời gian ấy mình chán nản, chẳng chịu học hành gì, có môn phải thi lại mới qua. Mình bắt đầu hút thuốc lá trở lại. Trước đây mình vào lớp 10 đã biết hút thuốc, bạn mình ở làng gần 20 thằng con trai chỉ 2,3 thằng không hút. Tới bây giờ môi mình vẫn bị thâm vì hút thuốc. Rồi từ khi yêu Nhi mình bỏ được thuốc vì Nhi bảo ” em ghét ai hút thuốc lá”.

Trêи lớp mình không học mà toàn ngồi chém gió và nghiên cứu lô đề, mình lúc ấy chơi khá nhiều. Thằng Đức “bà già”với Hải “nát” cũng chơi nhưng không bằng mình. Không hiểu sao đúng là “đen tình đỏ bạc ” mình trúng lô khá nhiều. Thời ấy một tháng tiền ăn ở của mình khoảng 700,800k vậy mà mình đánh lô trúng lãi được hơn 5 triệu, mình mua điện thoại mới của Nokia có thể quay phim, chụp ảnh vào mạng và nghe nhạc. Hồi ấy tốc độ của mạng di động rất chậm, có khi mấy phút mới load xong một bài báo để đọc.

Một thời gian mình cũng cố gắng liên lạc với Nhi nhưng không được, nàng rút điện thoại bàn ở nhà khi biết mình gọi tới. Di động của Nhi thì mình không biết số. Bạn bè gia đình nàng thì phản đối mình không ai giúp đỡ mình (trừ Oanh ra nhé, Oanh vẫn ủng hộ mình nhưng vì nghe Nhi không dám liên lạc mình). Nghe nói chị Chi (chị cả của Nhi) giới thiệu cho Nhi một cậu nào ấy gần nhà chồng chị, cách nhà Nhi chỉ 3km. Chán nản buồn rầu mãi thì mình cũng chẳng biết làm gì. Đành ra quán Internet ngồi giết thời gian.

Mình lên mạng làm quen chát chít với con gái cho đỡ buồn. Từ ngày biết yêu mình không còn ngại khi tiếp xúc với con gái lạ nữa. Mình ấn tượng nhất hai cô gái, một cô ở Sài Gòn, một ở Hà Nội. Cô bé Sài Gòn đang học cấp 3, mình rất thích nghe giọng nói của con gái miền Nam, nghe giọng cô bé rất dễ thương. Hai đứa nói chuyện rất hợp, nhưng do khoảng cách địa lý quá xa cũng không thể có gì hơn được. Cô bé ở Hà Nội tên Vy bằng tuổi với Nhi, đang học một trường cao đẳng. Nhà Vy ở quận Hai Bà Trưng gần với Ngã tư Phố Huế- Đại Cồ Việt.

Mình nghỉ hè về quê 1 tháng, cũng không tìm cách liên lạc Nhi nữa. Khi rảnh rỗi thì nói chuyện với Vy, Vy tuy ít hơn mình 1 tuổi nhưng tính ngây thơ, trong sáng, mình thường gọi em là “búp bê trong tủ kính” . Rất nhiều điều bình thường trong xã hội Vy không hề biết. Nhà Vy có hai chị em gái, Vy là em, chị gái nhiều hơn khá nhiều tuổi đã đi làm sắp lấy chồng.

Mùa hè trôi qua không có gì đặc biệt, mình vẫn liên lạc với Vy. Khi lên Hà Nội học mình với Vy gặp nhau. Lúc này mình đi xe wave alpha, xe này anh T mới mua, xe dream tàu bán thanh lý rồi. Hai đứa đi uống cà phê, đi ăn vặt. Khi quen Vy mình được Vy dẫn đi rất nhiều quán ăn uống dành cho học sinh cấp 2,3. Có vẻ em nó hợp với tính cách của em. Trước đây yêu Nhi bọn mình hay đi công viên và vào ăn uống ở những quán người lớn.

Tả qua về ngoại hình của Vy, em thấp chỉ cao khoảng 1m52, người có da có thịt (tức là không béo không gầy, hơi đậm người một chút thôi), khuôn mặt bình thường, da rất trắng còn vòng 1 thì khá khủng ( vô tình nhìn thấy thôi đừng suy nghĩ lung tung nhé).

Một thời gian quen Vy, mình cũng vào nhà em chơi, mình là người bạn nam duy nhất mà Vy dẫn về nhà (tính từ lúc Vy tốt nghiệp cấp 3). Bố mẹ em khá thân thiện và quý người, chứ không như đa số những nhà giàu ở trung tâm Thành phố Hà Nội khác khi gặp trai quê như mình. Hai bác hỏi cặn kẽ về mình, mình thật thà trả lời. Bố Vy làm nhà nước, mẹ Vy thì đã nghỉ ở nhà bán hàng.

Một lần buổi tối Vy gọi mình :

– Vy : Anh G à, anh mai có bận gì không?

– Mình : Mai thứ 7 anh được nghỉ, cũng rảnh, có gì không em?

– Vy : Mai anh đi chơi với em nhé.

– Mình : Được thôi em. Mai mấy giờ.

– Vy : Tầm 9h anh đón em ở nhà em được không?

– Mình : Được mà em. Thế nhé mai gặp. Chào em.

– Vy : Vâng, em chào anh ạ.

Hôm sau mình lấy xe máy của anh T để đi chơi với Vy (sáng mình phải đèo anh T qua công ty để lấy xe, chiều phải qua đón ông về). Tới nhà Vy mình vào thẳng trong luôn vì đã từng vào rồi nên không ngại. Thấy bố mẹ Vy đang ngồi uống nước mình chào :

– Cháu Chào hai bác. Hai bác hôm nay ở nhà ạ.

– Ừ cháu vào nhà chơi, cái Vy ở trêи tầng. – hai bác nói.

Mình vào ngồi trêи bộ ghế sôpha của nhà Vy, nói chuyện với bố mẹ Vy. Do đã từng gặp hai bác, và hai bác đã biết cặn kẽ thông tin của mình nên nói chuyện rất thoải mái. Một lúc thì Vy gọi với xuống bảo mình lên phòng em. Mình đang không biết phải làm thế nào thì hai bác bảo :

– Cháu cứ lên phòng em nó chơi. Không phải ngại gì đâu. Bạn của Vy mà đã dẫn về nhà thì hai bác rất yên tâm. Vy nó khó tính trong việc chọn bạn lắm.

– Vâng, vậy thì cháu xin phép ạ – Mình trả lời rồi lên cầu thang.

Vào phòng Vy thì thấy Vy đang chọn quần áo thì phải. Phòng Vy rất sạch sẽ thơm tho. Bên trong đủ toàn những đồ vật và hình ảnh pucca (Vy rất thích pucca). Thấy mình Vy bảo :

– Anh lên đây ngồi chơi đợi em, ở dưới ấy với bố mẹ em làm gì.

– Anh ngại, con trai vào phòng con gái. Mà anh em mình quen nhau chưa lâu. – Mình trả lời.

– Em tin tưởng anh mà, anh ngồi đợi em chút nhé. Em thay quần áo. – Vy nói rồi vào trong Wc.

Mình ngồi đợi Vy thay đồ xong ra thì thấy em mặc một chiếc áo không cổ, cổ áo lại khá rộng, quần ngố ngang bắp chân. Vy bảo mặc vậy cho thoải mái, lúc xuống dưới nhà Vy đi trước, mình chào hai bác rồi ra sau. Lúc Vy lấy giầy búp bê ra đi khi cúi xuống xỏ giầy vô tình mình lại đang đi ra, thế là nhìn trọn vòng 1 của em. Mình ngại quá quay mặt đi luôn.

Mình đi theo sự chỉ dẫn của Vy. Trêи xe Vy đặt nhẹ tay giữ eo mình, em nói khá nhiều (bình thường Vy ít nói hơn mình, gặp người lạ còn không mở miệng luôn). Tới khu Giảng Võ thì ghé vào một quán cà phê rất teen. Mình và Vy vào, để Vy chọn đồ ăn thức uống luôn vì mình không quen. Vy gọi Pizza với sinh tố và trà lipton cho mình (mình đi với con gái không bao giờ uống cà phê). Sau đấy thì gọi vài món ăn vặt ra. Hai đứa vừa ăn uống vừa nói chuyện.

Ăn uống xong thì Vy lại rủ mình đi ăn tào phớ. Vì lúc ấy cũng hơn 12h trưa rồi mà vừa ăn vặt xong không thể ăn cơm phở gì nữa. Giữa trưa mình chở Vy đi may mà hôm ấy trời cũng mát, Vy thì vẫn mặc áo chống nắng. Sau khi ăn tào phớ xong thì Vy lại bảo mình chở ra Bờ Hồ Hoàn Kiếm ngồi hóng mát. Sau khi gửi xe hai đứa ngồi ở ghế đá Vy hỏi mình :

– Anh có biết vì sao hôm nay em lại bắt anh đi nhiều vậy không?

– Anh không biết, em có chuyện gì à? – Mình hỏi.

– Vì hôm nay là sinh nhật em mà. – Vy trả lời.

– Anh xin lỗi, anh không biết mà chuẩn bị, Chúc em sinh nhật vui vẻ. – mình nói.

– Chỉ cần anh đi chơi với em là đủ rồi, em ít bạn khác giới lắm. Mà em lại tin tưởng anh – Vy nói.

– Ừ em, anh coi em như em gái mà – Mình lảng tránh.

– Vâng ạ – Vy nói có vẻ buồn.

Ngồi nói chuyện một lúc nữa thì mình chở Vy về để tối em còn làm Sinh nhật với gia đình. Sau khi đưa Vy về nhà, mình phóng xe đi tìm hàng bán đồ lưu niệm. Mình mua một gấu bông hình pucca và một tấm thiệp sau đó gọi Vy ra đầu ngõ. Khi Vy ra đầu ngõ gặp mình, mình đưa quà cho em và bảo :

– Anh tặng em. Chúc mừng sinh nhật em.

– Cám ơn anh, em vui quá, được anh chúc 2 lần còn được tặng quà nữa – Vy vui vẻ nói.

– Thôi anh về đây, em vào đi – Mình nói rồi ra về.

Mình đã từng yêu nên mình có thể cảm nhận Vy khá thích mình, đối với nhiều người mình chỉ là thằng sinh viên năm 3 ở tỉnh lẻ ra Hà Nội chẳng biết gì. Nhưng trong mắt Vy mình lại là từng trải, hiểu biết rộng, ngoan ngoãn biết giao tiếp với mọi người. Mình vẫn rất yêu Nhi và không thể quên Nhi vì thế mình lảng tránh tình cảm của Vy, mình không muốn để tới khi Vy giành nhiều tình cảm quá với mình lúc ấy em sẽ đau khổ. Mình viết lời chúc trong thiệp là “chúc em gái sinh nhật vui vẻ” để nhắc nhở Vy bọn mình chỉ là anh em thôi, và giữ khoảng cách nhất định với em.

———————

    Đọc Truyện

    Chưa có ai yêu thích truyện này!
    × Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

    Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


     BÌNH LUẬN TRUYỆN